Đồ vật nhớ thương duy nhất đã tới tay, Lộ Lê đối với cái nhà này không còn có bất luận lưu luyến gì.
Chờ sau khi về Vinh Diệu, y cùng Lộ gia hẳn là vĩnh viễn không có giao thoa, đột nhiên cảm thấy cả người nhẹ nhàng.
“Đồ đã lấy được, chúng ta đi thôi.” Lộ Lê đi đến trước mặt Tần Vũ còn đang âm u, tươi cười nhẹ nhàng, mang theo một chút trấn an.
Tần Vũ nhìn y một cái, ánh mắt vẫn âm trầm như cũ, hắn cũng không biết phu nhân trước kia sống ở nơi như vậy, nếu sớm biết, hắn tuyệt đối sẽ qua mang y đi.
Lộ Lê xem hiểu ánh mắt hắn, nhún vai cười nhạt, “Em chưa bao giờ cảm thấy ở Lộ gia là cực khổ, bởi vì em trước nay không để bọn họ vào mắt, đây chỉ chút trở ngại nhỏ trước khi em gặp được anh thôi.”
“Chị dâu, lòng dạ anh cũng quá rộng rãi, nếu là em, em đã sớm giết bọn họ rồi.” Tần Sương cười tủm tỉm mà nói, miệng lưỡi nhẹ nhàng lại tràn ngập sát khí.
Lộ phụ Lộ mẫu nghe được, lại không tin Tần Sương dám giết bọn họ.
Lộ phụ buông lời tàn nhẫn, “Lộ Lê, ngươi hôm nay nếu đi ra khỏi cái cửa này, thì đừng trở về nữa, Lộ gia ta không có con trai trưởng như ngươi, trừ phi ngươi cùng người nam nhân này ly hôn, ta còn có thể suy xét một chút, nhưng gia sản Lộ gia ngươi cũng đừng mong có được một phân một hào.”
Lời này làm Lộ mẫu vui mừng, ả luôn không thích Lộ Lê do nghĩ y tới chia gia sản Lộ gia, hiện tại Lộ phụ tự thân nói ra, về sau tuyệt đối sẽ không xoay chuyển đường sống.
“Lộ Lê, mày nghe phụ thân nói đi, Lộ gia rốt cuộc mới là gốc rễ của mày, về sau chia gia sản Lộ gia, so với mày hầu hạ một người đàn ông nhiều hơn nhiều.” Lộ mẫu cố ý khuyên nhủ.
“Lộ gia là cái thá gì, chỉ sợ gia tộc hạng ba cũng không tính, gia sản chút xíu này làm tiền tiêu vặt của tôi cũng không đủ, còn không biết mất mặt xấu hổ lấy ra, chị dâu, em nhớ rõ anh cả hình như cũng cho anh tiền tiêu vặt, là bao nhiêu?” Tần Sương nhìn không được, nữ nhân này quả thực chính là kẻ dở hơi, nghĩ nhiều như vậy.
“À……” Lộ Lê biết ý Tần Sương, nhưng thật sự muốn nói ra sao, Lộ gia có bao nhiêu tài sản y kỳ thật không quá hiểu biết, nhưng theo y biết, hẳn là sẽ không vượt qua một trăm triệu tinh tệ.
Tần Sương căn bản không cần y trả lời, tức khắc tự vỗ đầu mình, “Ai nha, em nhớ ra rồi, hình như là tỷ tinh tệ, anh cả đối với anh thật tốt, trước kia tiền tiêu vặt của em cũng chỉ có một trăm triệu, quả nhiên là thấy sắc quên anh em.”
Phòng khách tức khắc vang lên hai tiếng hít khí.
“Ngươi nói hươu nói vượn, sao có thể là tỷ tinh tệ, cho rằng các ngươi là ai, người như Lộ Lê, chỉ xứng gả cho một người ở tầng dưới chót.” Lộ mẫu khϊế͙p͙ sợ nói năng lộn xộn, nàng không tin Lộ Lê vận khí tốt như vậy chút nào.
Tần Sương nhún nhún vai, hắn không phải thật sự muốn bọn họ lập tức tin tưởng, hắn tin, quân bộ Liên Bang sẽ mau chóng cho bọn họ biết, không cần hắn nói.
“Chúng ta đi thôi.” Lộ Lê không muốn cùng bọn họ nói thêm gì nữa.
“Hướng Viễn, không thể để cho bọn họ đi, trong tay Lộ Lê cầm cái đồ vật kia, chính là thứ chúng ta vẫn luôn tìm.” Lộ mẫu thấy bọn họ sắp đi tới cửa, vội vội vàng vàng đẩy Lộ phụ.
“Bà đang nói là bộ cơ…… A!” Lộ phụ lúc này mới phản ứng lại, đang muốn kêu người ngăn bọn họ lại, đột nhiên có cái gì đó bén nhọn đâm vào trong óc, tức khắc kêu lên thảm thiết.
Lộ mẫu bên cạnh ngay sau đó cũng hét lên một tiếng ngã xuống cạnh Lộ phụ, người hầu trong nhà nghe được thanh âm vội vội vàng vàng chạy tới nâng hai người dậy.
Phát hiện sắc mặt bọn họ tái nhợt, chỉ chốc lát, quần áo trêи người đã bị mồ hôi tẩm ướt.
Lộ lão phu nhân nghe nói con trai đã xảy ra chuyện, nhờ người hầu nâng lên chạy tới, lập tức bảo người mời bác sĩ đến đây, chờ đến khi bác sĩ tới, lại không chẩn đoán ra bệnh gì.
Hai người đau đầu ước chừng một tiếng mới giảm một chút.
“Mẫu thân, nhất định là tên tiện nhân Lộ Lê kia làm, khi còn nhỏ nó đã đo ra tinh thần lực cấp SS, nếu muốn làm được thần không biết quỷ không hay rất dễ dàng, không thể tưởng tượng được nó lại tàn nhẫn như vậy, ra tay với con cũng thôi, con biết nó hận con, nhưng nó ngay cả Hướng Viễn cũng không buông tha, Hướng Viễn chính là phụ thân nó a.” Lộ mẫu có cơ hội liền ra sức bới móc Lộ Lê.
Lộ lão phu nhân vốn dĩ không thích Lộ Lê, lúc trước tuy rằng bà để cho con trai cưới cha Lộ Lê, đó là bởi vì hắn là người Doraki, có thể vì Lộ gia sinh ra nhiều hậu duệ, nào biết nam nhân Thư Cẩm kia chỉ sinh cho Lộ gia một người Doraki, bà càng thêm không vui vẻ gì với hai người, cho dù Lộ mẫu không nói xấu Lộ Lê, bà cũng chưa bao giờ thích cha con bọn họ.
“Nó không phải đã chết rồi sao?” Lộ lão phu nhân buột miệng thốt ra, bà còn chưa biết chuyện này.
“Nó không chết, còn kết hôn cùng một nam nhân, hôm nay mang theo nam nhân kia trở về diễu võ dương oai.” Lộ mẫu lập tức nói.
“Đúng là phản, phản!” Lộ lão phu nhân tức giận đến nỗi quải trượng trong tay gõ thẳng lên mặt đất.
Đúng lúc này, một người hầu vội vàng đi vào, “Lão phu nhân, người quân bộ tới, nói có một tướng quân muốn gặp lão gia.”
“Quân bộ?” Lộ lão phu nhân cùng Lộ mẫu đồng thời hô.
Lộ phụ đang nằm lập tức ngồi dậy, “Mau mau, mau đỡ ta đi ra ngoài, không đúng, mang ta đi thay một bộ quần áo trước.” Chờ Lộ phụ thay quần áo xong đi ra ngoài, đã qua năm phút, tuy rằng hắn đã tận lực nhanh chóng, người quân bộ vẫn có chút không kiên nhẫn, Lộ phụ đã nhìn ra, vội vàng nhận lỗi, thấy bọn họ sắc mặt tốt hơn, còn tưởng mình bồi tội có hiệu quả, cũng không biết bởi vì lão ta là phụ thân Lộ Lê, kế tiếp có thể cùng thượng tướng Vinh Diệu đế quốc nối quan hệ hay không hoàn toàn dựa vào lão ta.
Nếu biết trước khi bọn họ đến đây, Lộ phụ đã đắc tội Tần Vũ, hơn nữa đắc tội hoàn toàn, phỏng chừng ý muốn giết Lộ phụ cũng có.
Lộ phụ theo bọn họ nơm nớp lo sợ đi vào quân bộ, gặp được Trương tướng quân, ông ta là cha nuôi Lộ Lê, tổng thống và nguyên soái đều cảm thấy ông ta ra mặt là tốt nhất.
“Trương, Trương tướng quân, ngài tìm tôi có chuyện gì sao?” Lộ phụ còn đang suy nghĩ là tướng quân nào muốn gặp lão ta, vừa thấy Trương tướng quân, lúc này mới nhớ Lộ Lê là con nuôi của ông ta, sắc mặt không khỏi trắng bệch, lão ta cho rằng Trương tướng quân muốn trút giận cho Lộ Lê.
“Lộ Lê hôm nay về Lộ gia, đã cùng các người nói cái gì, người đi cùng nó có nói cái gì hay không, ông một năm một mười nói hết đi.” Trương tướng quân còn không biết việc phát sinh ở Lộ gia, ông ta quan tâm nhất là động tĩnh của Tần Vũ.
Lộ phụ cho rằng mình đã đoán trúng, Trương tướng quân muốn trút giận cho Lộ Lê, chân mềm nhũn, ánh mắt lập loè, “Nó cũng chưa nói gì, chỉ là một ít chuyện phiếm, người ngài nói có phải chỉ chồng Lộ Lê hay không?”
“Không sai, chính là hắn, hắn có nói cái gì hay không?” Trương tướng quân lập tức truy vấn.
Lộ phụ lắc đầu, “Không, người này từ đầu tới đuôi đều không nói qua một câu, nhưng……”
“Nhưng cái gì?” Trương tướng quân một chưởng đập trêи bàn.
Lộ phụ hoảng sợ, nhìn bộ dáng Trương tướng quân, không giống như muốn hỏi việc của Lộ Lê, ngược lại là muốn biết việc liên quan đến chồng của y, chẳng lẽ lão ta đã đoán sai, kiềm chế tâm tư, “Người này rất cổ quái, luôn mang một khuôn mặt âm trầm, Trương tướng quân, thân phận của người này có phải có vấn đề gì hay không?”
Trương tướng quân nhíu mày, giọng nói không kiên nhẫn rõ ràng, “Thân phận của hắn đương nhiên là có vấn đề, đắc tội hắn, đừng nói là Lộ gia, Liên Bang cũng phải bị huỷ diệt.”
Trong lòng Lộ phụ run lên, “Cái, cái gì?”
“Hắn là thượng tướng của Vinh Diệu đế quốc, lần này Liên Bang có thể cùng Vinh Diệu đế quốc có quan hệ hay không, toàn bộ quyết định trong lúc này, ta mặc kệ các người trước kia có việc gì không vui với Lộ Lê, từ giờ trở đi, hết thảy đều không được nhắc lại, hơn nữa các người cần lấy lòng nó, tốt nhất là có thể làm cho bọn họ lưu lại Liên Bang lâu một chút, hiểu chưa?” Trương tướng quân thần sắc nghiêm túc, ngữ khí nham hiểm.
Lộ phụ cả người ngây ngốc không phản ứng lại.
Trương tướng quân có chút chán ghét nhíu mày, “Chỉ cần Lộ gia có thể làm được, ta bảo đảm tương lai có không ít thứ tốt cho Lộ gia, hai đứa con trai kia của ông không chỉ có được sự bồi dưỡng tốt nhất, Lộ gia cũng có thể trở thành thế gia thượng lưu.”
Trương tướng quân vẽ ra hai cái bánh lớn, Lộ phụ rốt cuộc có phản ứng, kϊƈɦ động đến run rẩy, “Trương tướng quân lời này thật sự…”
“Loại việc này ta còn có thể lừa ông không, Lộ Lê có tiền đồ, gả cho thượng tướng Vinh Diệu đế quốc, ông làm phụ thân nếu có thể khiến nó nhớ đến Liên Bang một chút, chính là kẻ được lợi lớn nhất, ông ngẫm lại xem, có thượng tướng của tinh hệ thượng đẳng làm con rể, đây là việc rạng rỡ tổ tông cỡ nào!” Trương tướng quân chịu đựng không vui mà khuyên bảo.
“Trương tướng quân yên tâm, Lộ Lê nói như thế nào cũng là con trai của tôi, quan hệ cha con tuyệt đối sẽ không có thù cách đêm (ý nói thù qua đêm là hết).”
Lộ phụ nghe ông ta nói xong cảm xúc mênh ʍôиɠ, nhịn
không được ảo tưởng, hoàn toàn đã quên mình không lâu trước đó còn nói sẽ không thừa nhận Tần Vũ làm con rể.
“Ông có thể nghĩ như vậy là tốt.” Trương tướng quân hơi vừa lòng.
Lộ phụ rời khỏi quân bộ lập tức chạy về Lộ gia, dáng vẻ sốt ruột khẩn trương giống như sau lưng có người đuổi bắt hắn, Lộ lão phu nhân cùng Lộ mẫu nhìn thấy còn tưởng rằng đã xảy ra việc gì không tốt.
“Hướng Viễn, người tìm ông là ai, đã nói cái gì?” Lộ mẫu vội vàng hỏi.
“Là Trương tướng quân, ông ta tìm tôi đi là hỏi việc Lộ Lê cùng chồng của nó, các người biết, trượng phu nó, nam nhân kia có thân phận gì không?” Lộ phụ hòa hoãn hô hấp, ngữ khí hưng phấn mà nói.
Lộ mẫu đột nhiên có dự cảm không tốt, “Thân phận gì?”
“Hắn vậy mà là thượng tướng của Vinh Diệu đế quốc, đây là Trương tướng quân chính miệng nói cho tôi, còn nói nếu chúng ta có thể lưu lại Lộ Lê, cùng chồng nó quan hệ tốt, Lộ gia tương lai là có thể trở thành thế gia hạng nhất.” Lộ phụ kìm nén không được tâm tình kϊƈɦ động, ở phòng khách đi qua đi lại.
“Thật sự?” Lộ lão phu nhân nhất thời kϊƈɦ động đứng lên, quải trượng cũng không cần.
“Lời này không có khả năng có giả, Trương tướng quân không có lý do lừa gạt chúng ta,” Lộ phụ đi qua đi lại mấy lần, “Khó trách nam nhân kia khí thế cường đại như vậy, khó trách hắn có thể cho Lộ Lê tỷ tinh tệ tiền tiêu vặt, hóa ra hắn là thượng tướng Vinh Diệu đế quốc, đây đã giải thích tất cả.”
“Thằng nhãi ranh này cuối cùng cũng có chút tác dụng.” Lộ lão phu nhân vừa lòng cười rộ lên, gật gật đầu.
Ở đây không vui nhất là Lộ mẫu, thấy Lộ phụ cùng Lộ lão phu nhân vui sướиɠ đến mức đã hoàn toàn đã quên việc phát sinh trước đó, trong lòng cười lạnh không thôi, trực tiếp hắt cho bọn họ một chậu nước lạnh.
“Hướng Viễn, mẫu thân, các người đừng quên, trước khi Lộ Lê rời khỏi Lộ gia, nó đã nói qua sẽ không nhận lại chúng ta, nó với gia tộc này một chút cảm tình cũng không có, hơn nữa Hướng Viễn còn bảo nó đi ra khỏi cánh cửa này đừng trở lại nữa, tính tình Lộ Lê các người không phải không biết, việc nó quyết định, ai cũng không thay đổi được.”