Tuy không biết chiếc phi thuyền này xuất phát từ mục đích gì mới thay đổi chủ ý không tiếp đất, nhưng theo nguyên tắc thà bắt lầm còn hơn bỏ sót, binh lính vẫn báo cáo tin tức này lên.
Từ sau khi cha con Lộ Lê mất tích, quân đội trêи dưới liền tràn ngập không khí điên cuồng bạo ngược, mọi người nơm nớp lo sợ, không dám lớn tiếng ồn ào.
Bọn họ không phải lần đầu tiên nhìn thấy thượng tướng tức giận khủng bố, nhưng mỗi lần duyên cớ đều là vì phu nhân.
Noyce ngày thường tương đối hiếu động, hai ngày nay cũng giống bị khâu miệng, không phải không dám nói lời nào, nhưng lúc nói đặc biệt nhỏ giọng, nhỏ giọng đến mức chỉ có thể đến gần mới nghe được.
Tần quản gia vô cùng tự trách với việc này, bởi vì ông cảm thấy là trách nhiệm của mình, trước đó nếu không phải ông đề nghị Lộ Lê mang Soái Soái ra cửa, sẽ không phát sinh chuyện này.
Nhưng mọi người không ai trách ông, ai cũng không biết kẻ bắt bọn họ là vì Lộ Lê, hay là vì Soái Soái, chỉ có thể nói là xui xẻo mà thôi, nếu phải đến, sớm hay muộn gì cũng sẽ đến.
Sau đó, Tần Vũ lợi dụng quyền thế tiến hành phong tỏa các cảng quan trọng, tiến hành kiểm tra từng chiếc phi thuyền, rốt cuộc cũng có thu hoạch.
Ở Hải Thiên tinh mà phi thuyền hải tặc suýt nữa đáp xuống có một đám người, bọn chúng là bên mà thủ lĩnh hải tặc chuẩn bị giao tiếp, bởi vì quân đội đột nhiên đến, bọn chúng cho rằng mình bại lộ, lộ ra một chút dấu vết, toàn bộ sa lưới.
Vừa mới bắt được những người này, quân đội còn chưa thẩm vấn ra chân tướng từ bọn chúng, cho nên lúc phi thuyền hải tặc rời đi, bọn họ cũng không biết có liên quan đến những kẻ đó.
Lúc Chu Tuấn Ngạn nhận được tin tức, trực giác nói cho hắn, chiếc phi thuyền này nói không chừng chính là mục tiêu bọn họ đang tìm.
“Thượng tướng, bên cạnh Hải Thiên tinh phát hiện một phi thuyền khả nghi, đó là một chiếc thương thuyền dùng phi thuyền, lúc đang tới gần Hải Thiên tinh, đột nhiên thay đổi phương hướng, hiện tại chạy hướng hướng La Tử tinh, tôi hoài nghi phu nhân có khả năng ở trêи chiếc phi thuyền này.”
Tần Vũ đứng lên, khuôn mặt tràn ngập sát khí làm cho người ta sợ hãi, biểu tình hung ác nham hiểm, đôi mắt lập loè vẻ khát máu, âm âm trầm trầm, làm người nhìn thấy không rét mà run, rét lạnh sau lưng.
“Đi!”
Thượng tướng lên tiếng, quân đoàn I mênh ʍôиɠ cuồn cuộn, lấy khí thế chấn động R tinh hệ xuất phát.
La Tử tinh từ tên nhìn cũng không thấy gì, nhưng lại là một viên hắc tinh không hơn không kém.
Cái gọi là hắc tinh chính là tinh cầu không đăng ký tọa độ, những kẻ sống trêи hắc tinh đa phần không rõ thân phận, có khả năng là kẻ bị truy nã, hoặc là kẻ đắm mình trong trụy lạc.
Hắc tinh không có pháp luật, chỉ có nắm đấm mới là chân lý, thế lực trêи tinh cầu đều làm hoạt động buôn lậu, không nhận ra người giao dịch, là một viên tinh cầu không có nhân tính, hắc tinh như vậy có rất nhiều, La Tử tinh chỉ là một viên trong số đó.
Thủ lĩnh hải tặc lo lắng xảy ra chuyện, bảo thủ hạ tăng tốc độ, đến La Tủ tinh chỉ nửa thời gian so với ngày thường dự tính.
La Tử tinh hắn đã tới vài lần, cũng đã làm giao dịch cùng thế lực trêи tinh cầu đó, tuy kế hoạch xảy ra vấn đề, nhưng vẫn có thể hoàn thành một phần, hắn đã đuổi kịp bên liên hệ, cấp trêи cũng đã hạ mệnh lệnh.
Trẻ con không thể bán, nhưng người lớn không có tác dụng gì, có thể bán cho thế lực ở La Tử tinh, dù sao sớm muộn gì cũng phải bán.
Phi thuyền vừa đến La Tử tinh, ngoài cảng đã có người tới đón bọn họ.
Thủ lĩnh hải tặc cùng người đối phương phái tới giao tiếp một chút, có được hứa hẹn xong, lập tức sai thủ hạ gom người bắt được tới một phi thuyền loại nhỏ, may mà người không nhiều lắm, không cần chia làm hai lần.
Bảy tám tên hải tặc đi vào phòng giam, đuổi đám Lộ Lê ra, rất nhiều đứa trẻ không quá nghe lời, cần nhân thủ tương đối nhiều.
Lộ Lê có chút lo lắng đi xuống rồi sẽ bị tách ra.
Đứa bé trai nhắm mắt theo đuôi đi bên người y, một bàn tay nhỏ gắt gao nắm lấy góc quần áo y, như sợ bị bỏ lại.
Còn may mọi việc không đến mức không xong như Lộ Lê tưởng, hải tặc chưa tách họ ra lập tức, mà đuổi bọn họ lên một chiếc phi thuyền loại nhỏ, phi thuyền rời khỏi cảng, bay vào chỗ sâu trong La Tử tinh.
Đó là thế giới cùng tương lai chưa biết đến, có lẽ là biết vận mệnh mình sẽ viết lại ở chỗ này, không ít người lớn phát ra thanh âm nức nở, trẻ con cũng bị nhiễm cảm xúc, oa oa khóc lớn, ồn ào khiến bọn hải tặc thấy phát phiền.
Lộ Lê bây giờ mới biết được, hóa ra đám hải tặc này còn bắt không ít người lớn, người lớn không thể giống trẻ em bán cho người khác làm con cái, ước chừng chỉ có mấy cái kết cục kia, không phải là nô ɭệ, thì là người hầu, nhưng y tin Tần Vũ nhất định sẽ đến cứu cha con bọn họ, vẫn chưa hoảng loạn.
Hải Nhân đi theo phía sau y lại sợ hãi không chịu được, phát ra tiếng khóc áp lực, hắn cũng là người Doraki, nhưng nhu nhược hơn nhiều so với Lộ Lê, chồng hắn là một quân lính bình thường, cho dù phát hiện bọn họ mất tích, cũng không có khả năng tìm tới nơi này, tuyệt vọng cùng bất an kinh khủng với tương lai tràn ngập trong đầu hắn.
Nhưng thật ra con hắn, dưới tình huống như vậy cũng không khóc, có thể là bởi vì người rất nhiều, ngược lại làm nó không cảm thấy hiện tại nguy hiểm, tò mò nhìn đông nhìn tây.
Loại phi thuyền nhỏ này tới nơi thì dừng lại, bọn hải tặc bắt đầu xua đuổi bọn họ rời thuyền, động tác thô lỗ, có nam nhân trẻ tuổi bị đẩy thiếu chút nữa té ngã, tức khắc hùng hùng hổ hổ, bị hải tặc trừng mới im miệng. Lộ Lê liếc nhìn đối phương một cái, cảm thấy hơi quen mắt, nhưng y không nghĩ nhiều.
Sau đó bọn họ bị bắt đến nơi giống như nhà giam, hải tặc muốn tách người lớn và trẻ con ra.
Hải Nhân không muốn tách ra khỏi nhi tử, một người cha khác cũng không muốn, nhưng bọn họ đều đánh không lại hải tặc, cuối cùng bị bắt tách ra, hai người cha khóc đến chết đi sống lại.
Đến phiên Lộ Lê, mấy hải tặc còn không có tới gần đã bị ánh mắt tràn ngập hàn khí của y làm kinh sợ đứng yên.
Bỗng nhiên nhớ vị này ở trêи phi thuyền đã từng đánh ngất xỉu đồng bạn của chúng, thân thủ khẳng định không tồi, nhưng đúng lúc khó khăn này, phó thủ lĩnh hải tặc tới, hắn thông minh hơn so với đám thủ hạ tứ chi phát triển.
Đại ý là tao biết mày không muốn cùng con trai tách ra, nhưng chúng mày nhất định phải bị tách ra, nếu đánh lên, tao cũng sẽ không bận tâm con của mày, đến lúc đó bị thương nơi nào đừng trách chúng tao, hơn nữa mày chỉ có một người, nơi này cũng không phải là ở trêи phi thuyền, chúng tao có rất nhiều nhân thủ.
Lộ Lê nhăn mi, giữa mày tối tăm.
Đúng lúc này, y cảm giác được quần áo bị kéo một chút, cúi đầu nhìn thấy bé trai ngẩng đầu lên.
“Chú ơi, con sẽ bảo vệ em trai thật tốt.” Đứa bé trai nói khẽ với y.
Lộ Lê duỗi tay xoa xoa đầu nó, nội tâm thở dài, đối phương nói không sai, y lợi hại hơn cũng không có khả năng bình yên vô sự dưới luân xa chiến của bọn chúng.
Lộ Lê thỏa hiệp miễn đi tai nạn và phiền toái, phó thủ lĩnh hải tặc cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, đã đến lúc này, bọn chúng cũng không muốn tự nhiên bị đâm ngang.
Lộ Lê nhìn bọn họ mang con trai đi, cùng những người lớn khác bị nhốt vào nhà giam, không khí người sống chớ gần khiến gương mặt sinh ra quá phận diễm lệ mặt cũng không thấy được nửa phần kiều diễm, đen mặt ngồi trong một góc, cũng không có người nào chú ý đến y.
Bọn họ bị nhốt ước chừng nửa giờ, phó thủ lĩnh hải tặc đến đây, bảo người trông coi mở nhà giam.
Người trong nhà giam lập tức nhìn hắn chằm chằm, chỉ thấy phó thủ lĩnh hải tặc chỉ chỉ tên nam nhân trẻ tuổi lúc trước.
“Mang hắn ra.”
Nam nhân trẻ tuổi tức khắc hoảng sợ, lập tức rúc mình vào bên trong, “Vì sao phải mang tôi ra ngoài, tôi không cần, tôi không cần đi ra ngoài, các ngươi tìm những người khác.”
Hải tặc trông coi muốn kéo hắn ra ngoài, nam nhân giãy giụa quá lợi hại, vài lần bị hắn tránh thoát, cũng không biết sức lực từ đâu ra, cuối cùng bám vào lồng sắt bên cạnh, sống chết không chịu buông ra, sợ bị bọn họ mang ra ngoài giết chết.
Thủ hạ hải tặc đành phải xin giúp đỡ nhìn về phía phó thủ lĩnh.
Phó thủ lĩnh hừ lạnh một tiếng, “Không phải do mày, chuyến này đi ra, nói không chừng còn có thể được ăn ngon uống tốt, nếu mày lưu lại, ngày sau cũng là bị bán đi làm nô ɭệ hoặc người hầu, đừng có không biết tốt xấu.”
Nam nhân trẻ tuổi giật mình, độ giãy giụa tức khắc yếu đi, “Mày đang nói thật?”
Thủ hạ hải tặc nhân cơ hội lôi hắn ra.
“Đương nhiên, muốn cảm ơn thì cảm ơn mày có gương mặt không tồi đi.” Phó thủ lĩnh nhìn chằm chằm ngũ quan hắn cơ hồ không góc chết, cũng may mắn trong đám bọn chúng bắt tới còn có kẻ có thể nhìn được, bằng không muốn an toàn tiễn đám trẻ con kia đi sẽ không dễ dàng.
“Không không không, tôi không đi!” Nam nhân trẻ tuổi sắc mặt chợt biến đổi, lần thứ hai giãy giụa, hắn biết đối phương có ý gì, đám hải tặc này muốn hiến hắn cho người khác, kia chẳng phải là nói muốn hắn bị nam nhân khác đè.
Nghe ý đối phương, hiển nhiên là muốn hiến hắn cho lão đại thế lực nào đó, La Tử tinh là một viên hắc tinh, người sống ở chỗ này không một kẻ nào bình thường, đặc biệt là lão đại nắm giữ thế lực, đều có tỉ lệ cao có đam mê quái dị.
Nhưng hải tặc sớm có phòng bị, khi hắn giãy giụa dứt khoát lưu loát mà túm hắn ra khỏi nhà giam.
Nam nhân trẻ tuổi gắt gao bám vào nhà giam, ánh mắt kinh hoàng đảo qua nhà giam, đột nhiên dừng lại ở phương hướng nào đó, khó nén kinh hỉ mà hô lên, “Đừng chọn tôi, đừng chọn tôi, tôi thấy có người tốt hơn để chọn.”
Phó thủ lĩnh có chút không kiên nhẫn, đang muốn tự mình đi lên gỡ hắn xuống, đột nhiên nghe được hắn nói, ý bảo thủ hạ tạm thời đừng nhúc nhích, hỏi: “Cái gì là người tốt hơn để chọn?”
“Chính là hắn, hắn lớn lên còn đẹp mắt hơn so với tôi.” Nam nhân trẻ tuổi không chút do dự chỉ vào Lộ Lê.
Nếu là ngày thường, hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận Lộ Lê đẹp hơn so với hắn, nay đã khác xưa, hải tặc nếu coi trọng Lộ Lê, hắn là có thể tránh được một kiếp.
Lộ Lê bị họa thủy đông dẫn ngẩng đầu, đôi mắt mang theo sát khí nhàn nhạt, nhìn chăm chú nam nhân trẻ tuổi tìm đường chết.
Họa thủy Đông dẫn: Xuất phát từ sự kiện trước chiến tranh thế giới, Anh- Pháp từ chối lập liên minh với Liên Xô và ký với Đức hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, đồng thời bỏ mặc đồng minh Tiệp Khắc cho Đức tiêu diệt. Tất cả cho thấy rằng phương Tây không hề thực tâm trong việc ngăn chặn Hitler, mà thực ra họ đang tìm cách hướng cỗ máy chiến tranh Đức nhắm vào Liên Xô (ở hướng Đông).
Nghĩa rộng: Tránh né, dẫn một chuyện xấu từ một nơi này đến nơi khác
Phó thủ lĩnh theo ngón tay hắn nhìn thấy Lộ Lê, trong nháy mắt tạm dừng, không thể phủ nhận, người này xác thật là nam nhân đẹp mắt nhất trong những năm gần đây, nhưng hắn cũng có băn khoăn.
Thấy hắn trầm mặc, nam nhân trẻ tuổi thấy sốt ruột, đây là có ý gì a, đột nhiên linh quang chợt lóe, nghĩ người này phía trước thiếu chút nữa đánh nhau với hải tặc, tức khắc minh bạch băn khoăn của phó thủ lĩnh, ám chỉ mà nói một câu.
“Có vài kẻ thượng vị thích cảm giác chinh phục, càng đanh đá, bọn họ càng thích.”
Lộ Lê tựa như đang nhìn người chết, khuôn mặt diễm lệ càng giống khối băng, phóng thích không khí lạnh lẽo.
Những người khác trong nhà giam đều thương hại nhìn y, có chút ngầm vui sướиɠ khi người gặp họa.
Hải Nhân có tâm giúp Lộ Lê, nhưng hắn cũng tự thân khó bảo toàn, giờ phút này đắm chìm trong một mảnh đau thương.
Phó thủ lĩnh cười như không cười liếc nam trẻ tuổi một cái, tâm tư của hắn rõ như ban ngày, không khí cứng ngắc lại, hắn lên tiếng nói: “Mày nói rất đúng, nhưng lần này không theo ý mày được, mang hắn đi đi.” Câu cuối là nói với thủ hạ.
Nam nhân trẻ tuổi nghe được câu đầu tiên, đang định vui sướиɠ, câu sau làm hắn như rơi xuống đất ngục, không ngừng truy vấn vì sao.
Phó thủ lĩnh cười nhạo ở trong lòng, nếu là dĩ vãng, thật ra có thể như hắn mong muốn, nhưng bọn họ hiện tại vội vã rời đi, nam nhân trong miệng hắn thân thủ không tồi, vạn nhất vì hắn mà huỷ hoại toàn bộ kế hoạch, mất nhiều hơn được, việc mạo hiểm như vậy, hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng lấy ra thử.
Phó thủ lĩnh đưa người tới chỗ thủ lĩnh, thủ lĩnh lại tự mình mang người qua, xuyên qua tầng tầng trạm kiểm soát, nam nhân trẻ tuổi bị kiểm tra vài lần, người kiểm tra nhìn hắn lớn lên đẹp, còn thừa dịp sờ soạng hắn mấy cái, vẻ mặt nam nhân tuổi trẻ rất khuất nhục.
Đi vào cuối cùng cũng phải gặp đại lão, giống như nam nhân trẻ tuổi đoán, hải tặc muốn hiến hắn cho một lão đại thế lực ở hắc tinh, đổi lấy cơ hội đem ‘ hàng hóa ‘ an toàn vận chuyển rời đi.
La Tử tinh là một viên hắc tính phát triển tương đối nhanh, lão đại bọn chúng tìm, thủ hạ có được một con đường đặc biệt, có thể tránh khỏi lùng bắt của quân đội.
Thủ lĩnh hải tặc biết đại lão này yêu thích nam sắc, đặc biệt là nam nhân lớn lên đẹp, lúc này mới muốn hiến nam nhân trẻ tuổi cho đối phương.
Nhìn thấy vị đại lão này, nam nhân trẻ tuổi gục đầu xuống, đem oán độc dưới đáy mắt giấu đi.
Vậy mà là nam nhân xấu như vậy, lão nam nhân thể chất cũng không tệ lắm, cao lớn uy mãnh, nhưng mà quá xấu, vốn dĩ lớn lên xấu, bây giờ còn có một vết sẹo to tướng ở trêи mặt, nhìn qua ghê tởm làm người ta buồn nôn.
Nam nhân trẻ tuổi trong lòng nghĩ như vậy, nhưng hắn che dấu ý nghĩ của mình rất khá, ánh mắt nhìn về phía đại lão còn e lệ ngượng ngùng, thoáng chốc làm đại lão ngứa tâm, rất vừa lòng với người hải tặc chọn lựa.
Hải tặc lập tức rèn sắt phải nhân lúc còn nóng hỏi về đường ra, đại lão tỏ vẻ muốn thể nghiệm hàng hóa một chút, sau đó kéo nam nhân trẻ tuổi lên đùi.
Thủ lĩnh hải tặc phi thường thức thời đi ra ngoài.