Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

chương 77: ảnh chụp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lộ Lê đi nhìn kênh công chúng ở trung tâm chế tạo cơ giáp, quả nhiên dù đã qua một ngày, vẫn có rất nhiều người thảo luận lần phát sóng tối qua. Rất nhiều người muốn xem nhưng phòng phát sóng của đại sư Milo chỉ có thể chứa số người nhất định, rất nhiều người không được xem đều tỏ vẻ thật đáng tiếc.

Lộ Lê cũng tiếc, nhưng cũng chỉ có thể để trong lòng. Thu hồi tâm tư, y thuê một phòng để chế tạo linh kiện như cũ.

Ban đầu y muốn gửi chút tinh tệ vào tài khoản ở trung tâm chế tạo cơ giáp, như vậy sẽ không cần mỗi lần lên lại phải thuê phòng, dùng phòng bao lâu thì sẽ tự động trừ tinh tệ trong tài khoản. Nhưng khi bàn với Tần Vũ, về sau y sẽ dành nhiều thời gian luyện tập ở hiện thực nên chuyện này không còn tất yếu nữa.

Y không biết đại sư Milo phát sóng trực tiếp cho y, vừa thuê phòng, người quản lý trung tâm vẫn luôn đợi y đã biết.

Linh kiện tốt hay xấu, trong quá trình chế tạo, cơ giáp chế tạo sư có thể cảm giác được, cho nên Lộ Lê như cũ không lập tức thí nghiệm.

Ba giờ sau, mặt bàn đã chồng chất hơn trăm bộ linh kiện, theo tốc độ càng lúc càng nhanh, y ngày càng chuyên chú, thời gian chế tạo mỗi bộ linh kiện ngày càng ngắn, đến bây giờ đã có thể ngắn đến ba phút một bộ. Chế tạo một bộ linh kiện cánh tay cơ giáp bình quân cần phút, bởi vì cánh tay khá lớn, kết cấu bên trong tuy không phức tạp nhất nhưng cũng không đơn giản, y có thể áp súc đến phút cũng là nhờ tinh thần lực.

Trong khoảng thời gian này y vẫn luôn chế tạo hai loại linh kiện này, đã có kinh nghiệm, nếu chế tạo các linh kiện khác thì tốc độ liền sẽ không nhanh được như vậy. Ban đầu sẽ luôn làm lỗi, hao phí nguyên liệu, nhưng dần dần sẽ không có vấn đề, xác xuất thành công đạt tới trăm phần trăm.

Kiểm tra một lượt, số liệu rất vừa lòng, y quyết định ngày mai bắt đầu chế tạo linh kiện khác.

Số liệu nhanh chóng gửi tới trung tâm chế tạo cơ giáp, thấy vẫn là hai loại linh kiện trước đây, Đổng Phong tuy thất vọng nhưng vẫn bị một loạt con số .% làm chấn động. Ông thừa nhận Lộ Lê không hề dựa vào vận khí, mà là thực lực, chính vì thế, ông càng muốn biết Lộ Lê chế tạo các linh kiện khác có cao được như vậy hay không.

Đổng Phong lại gửi số liệu cho trợ lý của đại sư Milo.

Ngày hôm sau, Lộ Lê dậy thật sớm, y đã nghĩ mình sớm nhất, không ngờ Tần Ca còn sớm hơn, đi ra hoa viên đã thấy anh ta chạy xong, trêи người đổ đầy mồ hôi.

Hoa viên của Tần gia có một đường chạy nhỏ rải đá, một vòng dài km. Tần gia từ già đến trẻ đều ít nhất sẽ chạy vòng, đây là khái niệm gì, ấy vậy họ trước nay đều nửa giờ chạy xong.

Lộ Lê vẫn luôn cho rằng Tần nguyên soái cùng Tần Vũ là ngoại lệ, Tần Ca vẫn luôn ngồi văn phòng, thể chất không thể bằng, không ngờ anh ta cũng lợi hại như vậy.

Nửa giờ sau, Lộ Lê đã ướt đẫm mồ hôi, không thể không tắm lại một lần. Khi xuống, Tần Ca đã ăn xong, đang ở phòng khách đọc báo.

Lộ Lê đi đến bàn ăn, nhìn thoáng qua phòng khách, chờ Nhạc Hiểu đi tới mới hỏi: “Cậu biết Tần Ca vì sao làm chính trị không, gen của anh ta hẳn cũng rất cao.”

“Cụ thể thì tôi không biết, nhưng gen của Tần Bộ trưởng đúng là rất cao, toàn bộ Tần gia chỉ ở sau thượng tướng.”

Nói đến Tần Vũ, Lộ Lê phát hiện chính y đến bây giờ còn không biết cấp bậc gen của hắn, vì thế hỏi một câu.

“Phu nhân không biết cấp bậc gien của thượng tướng là bình thường, bởi vì không ai biết hết.” Nhạc Hiểu sớm hiểu nhún nhún vai.

“Sao lại không có ai biết, anh ấy không phải được xưng là người biến chủng mạnh nhất sao?” Lộ Lê kinh ngạc.

“Nói là như vậy, nhưng cấp bậc gen của thượng tướng là cơ mật, sẽ không dễ bị tiết lộ. Danh hiệu này có từ sau khi thượng tướng thành danh, công dân đế quốc sùng bái thượng tướng nên gọi như vậy, không có số liệu chứng thực.” Trêи thực tế, với thực lực của Tần Vũ thì đó cũng là sự thật, cũng không hề sai.

Lộ Lê không ngờ cấp bậc gen của Tần Vũ là bí mật. Nhân loại bây giờ đa phần là người Sulfur, nhưng không phải người Sulfur nào cũng là người biến chủng. Người biến chủng có gen biến dị cường đại, cho nên thể chất cùng tinh thần lực của họ ít nhất đều là cấp A.

Nếu Tần Vũ là người biến chủng mạnh nhất thì gen ít nhất cũng là cấp S.

Nhìn cấp bậc gen của người ta, lại nhìn cấp bậc gen của mình, Lộ lê cảm thấy mình chịu một vạn điểm đả kϊƈɦ. Nhạc Hiểu nhìn vẻ mặt phu nhân là biết y nghĩ cái gì, không khỏi đồng tình.

Lộ Lê ăn xong liền đến phòng khách, muốn xem chuyện gì thú vị giảm bớt tâm linh bị đả kϊƈɦ, vì thế cầm tờ báo giải trí lên xem. Giới giải trí là nơi quần ma loạn vũ, nơi này vĩnh viễn là nơi nhiều drama nhiều nhất.

Máy truyền tin của Tần Ca đột nhiên vang lên, anh ta không ra ngoài nhận, trực tiếp bắt máy.

“Anh yêu, đang ở đâu?” Một thanh âm cà lơ phất phơ vang lên.

“Ở nhà, có chuyện mau nói.” Tần Ca nhìn tờ báo, mí mắt cũng không nâng, bộ dáng lười biếng.

“Phi phi phi, không phải nói Tần Bộ trưởng khi nghỉ phép là dễ nói chuyện nhất sao, lại nói tôi chỉ quấy rầy một chút, nếu anh có thể làm người bớt lo thì ông đây mới không tìm anh.”

“Bớt lo?” Tần Ca nhướng mày.

“Chuyện mình làm chẳng lẽ chính mình cũng không biết, lần trước gặp tình nhân thì bị người chụp được rồi nơi nơi rêu rao, thiếu chút nữa đến quần thủng mấy lỗ cũng bị lộ, rõ ràng là nhân vật của công chúng mà anh chưa gì đã vội vàng tạo đề tài cho người người bàn luận.”

Bỗng ‘phụt’ một tiếng, Tần Ca híp mắt ngó qua, phía đối diện đã dùng tờ báo che mặt lại, ‘xuy’ một tiếng: “Lảm nhảm nữa tôi sẽ dập máy.”

“Dập máy đi, trước đó nhắc nhở anh một câu, kiến nghị anh lên Tinh Võng nhìn.”

“A!” Nhạc Hiểu đột nhiên kêu một tiếng.

Lộ Lê buông tờ báo, quay đầu lại xem hắn, “Làm sao vậy?”

Nhạc Hiểu vội vàng nói: “Phu nhân, ngài và Tần Bộ trưởng bị chụp hình rồi đăng lên Tinh Võng.”

“Đăng lên thì làm sao?” Lộ Lê không để bụng, còn không phải là ảnh chụp thôi sao.

Nhạc Hiểu phức tạp nhìn Tần Ca, đúng là không có gì, nhưng mới một thời gian lại có tin về Tần Bộ trưởng, vậy là có vấn đề.

Tần Ca hiểu ánh mắt cậu ta, ý cười trêи khóe miệng biến mất, giọng nói -°C, “Gửi địa chỉ cho tôi.”

Nhạc Hiểu rùng mình, lập tức gửi địa chỉ qua.

Tấm ảnh chụp Lộ Lê cùng Tần Ca, bối cảnh là họ ra khỏi nhà hàng, Lộ Lê và Tần Ca đều biết họ không hề đụng vào nhau, nhưng bởi góc chụp nên thoạt nhìn như là dựa gần vào nhau. Mà Tần Ca khi đó lại cúi đầu, như đang dịu dàng nhìn Lộ Lê.

Có người nói Lộ Lê là tân hoan của Tần Ca, hai người dùng bữa xong liền đến khách sạn. Chuyện đến khách sạn không có ảnh chụp làm bằng chứng, hoàn toàn là suy đoán của đối phương nhưng vẫn gây ra ảnh hưởng nhất định. Tất cả mọi người đều suy đoán Lộ Lê là người đeo khẩu trang đi vào khách sạn với Tần Ca lần trước, vì có người so sánh hai tấm ảnh phát hiện thì dáng người của cả hai giống nhau ngoài ý muốn.

Có cực kỳ ít người biết mặt Lộ Lê, nhưng người nhận ra Tần Ca có một đống, tất cả là nhờ gương mặt tuấn mỹ rất có tính tiêu biểu của anh ta.

“Phu nhân à, làm sao bây giờ, nếu thượng tướng biết thì không biết sẽ nổi trận lôi đình thế nào!” Nhạc Hiểu biết chân tướng, phu nhân cùng Tần bộ trưởng chỉ đi ra ngoài một hồi, ăn xong thì về luôn, nào có đi khách sạn, rõ ràng là bôi nhọ.

“Tần Vũ sẽ không tức, nên tức giận là người khác.” Lộ Lê bình tĩnh nói.

“Chị dâu ạ, chuyện này là do em, em sẽ giải quyết.” Tần Ca khi mặt vô cảm rất giống Tần Vũ, nói xong liền đi ra ngoài gọi điện thoại.

Một lát sau, Nhạc Hiểu phát hiện tin nóng biến mất, cư dân mạng đang thảo luận đến khí thế ngất trời cũng phát hiện, liên tục đoán hẳn là nam thần ra tay, lại không biết, Tần Ca còn chưa kịp động thủ thì tin nóng đã biến mất, không cần nghĩ cũng biết là ai làm.

Nhưng người đã đọc thì vẫn biết được.

Tần phu nhân ở vương cung đã mười ngày, thật ra bà đã sớm muốn về Tần gia, nhưng không muốn mất mặt, Tần Phủ cùng Tần Vũ lại không tới đón, cứ như vậy trở về tương đương với chủ động nhận sai, Tần phu nhân luôn luôn coi trọng mặt mũi không làm được, đặc biệt là Lộ Lê đang ở nhà, bà không muốn cho đối phương đắc ý dào dạt.

Vương hậu biết Tần phu nhân thích nghĩ nhiều, sáng nay hẹn bà đến hoa viên uống trà nói chuyện phiếm. Hoa viên của Vương cung lớn hơn của Tần gia, trăm hoa đua nở, thập phần diễm lệ, thời tiết bây giờ đã không dễ dàng nhìn đến. Vương hậu cùng Tần phu nhân ôn chuyện trước kia, Tần phu nhân lâm vào hồi ức, không có dư thừa tâm tư nghĩ chuyện trong nhà.

Barbara đi trêи hành lang dài của vương cung, chuẩn bị đi hỏi xem Tần phu nhân và mẫu hậu đang ở đâu. Gần đây nàng ta vẫn luôn tới tìm Tần phu nhân để nói chuyện, mục đích chính là tăng độ hảo cảm, gia tăng cơ hội được gả cho Tần Vũ trong tương lai. Trước sau gì nàng cũng cảm thấy, Tần phu nhân là mẫu thân của Tần Vũ, Tần Vũ hẳn là nghe lời bà ấy, tựa như các anh trai của nàng tôn kính mẫu hậu.

“Không ngờ Tần gia Đại thiếu phu nhân lại là loại người này.”

“Đúng đúng, thật không thể trông mặt mà bắt hình dong, không không, người kia vốn đã có gương mặt hồ ly tinh, hắn làm ra loại chuyện này là bình thường, chính phu nhân nguyên soái đã nói vậy.” Hai người hầu đứng sau cửa nói chuyện, không chú ý tới Barbara tung tăng nhảy nhót từ bên ngoài vào.

“Dù thế nào cũng không thể xuống tay với em trai của Tần thượng tướng chứ, chưa nói đến người đó còn là Tần Bộ trưởng, nam thần của đế quốc.”

“Hào môn thế sự chúng ta sao có thể hiểu.”

“Tần Bộ trưởng hoàn mỹ như vậy, sao có thể coi trọng con hồ ly tinh này, tôi thấy nhất định là anh ta bị câu dẫn.”

“Nói cũng phải, bỏ đi, không nói nữa, bị người khác nghe được cũng không tốt.”

“Đi đi, làm việc đi.”

Phía sau cửa, Barbara trầm mặt, xoay người chạy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio