Giang Trạm đắm chìm trong tình ý nóng bỏng ấy.
Bước lên hoa lộ này, hắn thật sự có được tất cả.
Tôi yêu cậu lắm.
Chúng em đều yêu anh lắm.
"Làm đứa bé trai vui vẻ tự do ngày trước đi."
"Được."
Âm thanh con tim cùng với những lời yêu thương bên tai, Giang Trạm đỏ vành mắt, mà lần này, hắn không cần phải cố sức kiềm chế nữa.
Lúc Bách Thiên Hành buông cái ôm, nước mắt Giang Trạm đúng lúc chảy xuống, còn người lại cười.
Ống kính cho cảnh này một màn đặc tả, hiện trường với đạn mạc thét ầm lên: [ Đừng khóc! Đừng khóc mà! ]
Bách Thiên Hành nhìn Giang Trạm, lại lần nữa ôm hắn.
Các cô gái dưới đài đều sắp gào rách cổ họng, một khắc trước còn đang lo lắng cho Giang Trạm, một giây sau liền bị Tuyệt Mỹ ver hiện trường ụp cho đầy mặt, hoạt động nội tâm chỉ có cách đường mạng internet xem đạn mạc video phát sóng trực tiếp mới có thể phân tích trọn vẹn--
[ HUHUHUHU, Trạm Trạm khóc rồi. ]
[ Anh ấy nhất định đã nhịn rất lâu rồi, từ trước đến giờ chưa từng thấy anh khóc, VCR của các mẹ anh cũng không có khóc. ]
[ Bách Thiên Hành anh buông làm cái gì! Anh ôm đi chớ, anh tiếp tục ôm đi, nói xong thì thay chúng tôi ôm ôm anh ấy nhiều một chút, anh ôm đi! ]
[ A a a a--! Ôm rồi ôm rồi ôm rồi, ôm nữa rồi! ]
[ BÁCH THIÊN HÀNH!!!! ]
[ Đệt cmn lại ôm nữa!! Phát sóng trực tiếp sẽ không bị cắt đứt bất cứ lúc nào chứ! Em lo quá đi mất các chị ạ! ]
[ Cửa tủ kìa!!!! Bách Thiên Hành anh không muốn sống nữa rồi!! ]
[ Buông ra Trạm Trạm! Mau buông ra! Ôm tí là đủ rồi đủ rồi, thật sự đủ rồi, mau buông ra! ]
[ Ôi mẹ ơi, đám khán giả tại hiện trường kia đều là fans giả sao! Các cô mau kêu lên đi chứ, bảo bọn họ đừng có ôm nữa! Mau ngừng ôm điiiiiii! ]
[ Đạo diễn qua cảnh đi, qua đi chứ, qua cái khác đi! Các người không cần chương trình nữa đúng không? ]
May mà cái ôm thứ hai này rất nhanh liền buông ra.
Giang Trạm cũng ngừng nước mắt, mu bàn tay dứt khoát lau một cái trên gương mặt, cười với dưới đài một cái, đang định đi về phía ghế mentor, Đan Hách, Đồng Nhận Ngôn khoát tay lia lịa, cười ra hiệu, bảo hắn trực tiếp đi đến ghế của nhóm đi.
Đi đi, đi nốt hoa lộ còn lại.
Giang Trạm cúi mình với ghế mentor. Tiến lên hoa lộ phía trước, hắn liếc nhìn Bách Thiên Hành, Bách Thiên Hành chìa tay ra cho hắn, Giang Trạm theo đó đưa tay ra, tay của hai người nhẹ nhàng nắm một chút.
Ở ghế mentor Đan Hách với Đồng Nhận Ngôn đều đã không chịu nổi nữa rồi, chụm lại một chỗ lộ ra nụ cười hiền hòa như dượng, Đồng Nhận Ngôn lại thở dài xa xăm, rũ mắt che miệng lắc đầu: Ôi trời.
Đến hai người này cũng không chịu nổi nữa rồi, chớ nói chi đến khán giả tại hiện trường, đạn mạc lại toàn là tiếng rít của sóc đất khổng lồ: [ Cái nắm tay này làm đỏ cả mặt tui rồi! ]
Giang Trạm đi về hoa lộ.
Đây là vinh quang thuộc về hắn.
Ghế nhóm nơi sân khấu phụ, nam sinh debut cùng đứng trên vị trí debut của riêng mình đợi hắn, khi Giang Trạm đi lên sân khấu phụ, bước lên chỗ ngồi nhóm, các nam sinh toàn bộ đều đi về phía bậc thang chào mừng.
người, đã đủ.
Nhung Bối Bối ở lại sân khấu chính: "Xin mời trở lại vị trí debut của từng người."
Các nam sinh trở về vị trí cũ, Giang Trạm đi về phía ngôi vương, đi tới trước ghế ngồi debut ghi số "", xoay người.
Nhung Bối Bối: "Chuẩn bị xong rồi chứ?"
Trong tiếng nhạc đệm tại hiện trường, Nhung Bối Bối tại chỗ công bố: "Cực Hạn Thần Tượng mùa đầu tiên thực tập sinh thuận lợi thành đoàn debut!"
Nhung Bối Bối: "Tên nhóm, E-WIN."
Nhung Bối Bối: "Ngụ ý người thắng được ngôi vương, eleven-win."
Nhung Bối Bối: "Thời gian hoạt động nhóm, hai năm, trong thời kỳ hoạt động nhóm E-WIN do "Dương Phàm giải trí" mới thành lập phụ trách công việc quản lý chủ yếu." (Dương phàm = giương buồm)
Nhung Bối Bối: "Giương buồm đi xa, Cực Hạn Thần Tượng, E-WIN sắp xuất phát!"
Trong sự hò reo của toàn trường, Cực Hạn rốt cuộc nghênh đón thời khắc thành đoàn, hiệu ứng mỹ thuật trên hoa lộ, sân khấu phụ biến ảo đẹp đẽ, dựa theo thứ tự vị trí debut, từ Giang Trạm bắt đầu, người E-WIN đi xuống khỏi bậc thang chỗ ghế ngồi nhóm, bước trở về sân khấu chính theo con đường hoa lộ tại sân khấu dài vừa rồi.
Tiếng vỗ tay, kêu gào, thét chói tai, E-WIN chính thức xuất phát.
Đạn mạc--
[ E-WIN! E-WIN! E-WIN! ]
[ E-WIN gét gô--! ]
Phát sóng trực tiếp trận chung kết ngênh đón hồi kết.
Trong headphones, đạo diễn đang nhắc nhở thời gian phát sóng trực tiếp phần cuối, Nhung Bối Bối vội vàng nói hết lời kịch bản còn lại, trên sân khấu chính, từ khi E-WIN đi đến liền bắt đầu, mưa cánh hoa rơi xuống.
Nhung Bối Bối mang một đầu toàn cánh hoa lộn xộn đọc xong lời thoại kết thúc, kết quả trên máy nhắc kịch bản còn có lời quảng cáo từ các nhà đầu tư quảng cáo.
Nhung Bối Bối làm MC một tập đã miệng khô lưỡi khô, chính mình không kịp đọc nữa, ngay tại chỗ bắt lấy một viện trợ ở bên cạnh, trực tiếp đưa micro cho Giang Trạm, ra hiệu cho hắn máy nhắc lời thoại ở một bên sân khấu chính.
Giang Trạm phản ứng tại trường thi ngay lập tức, quét mắt máy nhắc thoại, cầm micro bình tĩnh nói ra trôi chảy một hơi những lời quảng cáo trước ống kính: "Cảm ơn sự dốc sức ủng hộ của nhà tài trợ tiêu đề độc quyền Điện thoại Thú Thú dành cho Cực Hạn Thần Tượng, cảm ơn App video Tiểu Mễ, sữa tươi Chân Khả Tiên, mặt nạ Nhã Duyệt Tư..."
Đạn mạc--
[ Các nhà đầu tư quảng cáo nhớ kết toán phí thông cáo cho E-WIN! E-WIN của chúng tôi vừa mới debut đã làm quảng cáo cho các bác, các bác không biết ngượng không trả tiền? ]
[ Các kim chủ ba ba, bây giờ cũng không phải giai đoạn Cực Hạn nữa rồi nha, là E-WIN, tiền quảng cáo miệng phiền chương trình xong việc tính một thể. ]
Ống kính quét qua một lượt toàn trường, Cực Hạn Thần Tượng diễn ra trong bốn tháng nay lúc này hạ màn.
Từ tập thứ nhất cho đến tập thứ mười hai, từ đánh giá sơ cấp cho đến trận chung kết, từ thực tập sinh cho đến E-WIN, tất những cố gắng, kiên trì đều đón lấy kết quả nên có.
Lấy Giang Trạm làm Center, nhóm E-WIN người ở giữa sân khấu nơi đổ cơn mưa cánh hoa, cho tất cả mọi người đã cố gắng vì Cực Hạn một cái cúi người thật sâu.
Sau khi đứng dậy, Giang Trạm giơ micro trong tay lên: "Chào mọi người, chúng mình là--"
"E-WIN!"
Dưới đài: "E-WIN! E-WIN! E-WIN!"
Hết chương.