Chương : Đối thủ âm hiểm.
Cẩu Ý Chí nói xong thì đến lượt phó chủ tịch Trương Ý nói rõ ràng về tình huống phát lương cho giáo viên trong huyện. Theo như lời của Trương Ý thì trong huyện thật sự có tồn tại những trường học cá biệt không thể phát lương cho giáo viên, nhưng đó chỉ dừng lại ở phương diện hiện tượng mà thôi, tổng thể thì cho đến nay huyện Kiến Ân vẫn đảm bảo phát lương cho giáo viên đều đặn. Những trường học đặc biệt không thể phát lương cho giáo viên cũng có nguyên nhân đặc thù, huyện Kiến Ân cũng đã tiến hành giám sát những trường này, hơn nữa cũng cố gẵng nghĩ biện pháp trợ giúp.
- Trong năm nay vì ảnh hưởng của quỹ Cơ Kim Hội, huyện Kiến Ân vì muốn bảo trì đại cục công tác ổn định, cố gắng xóa bỏ những ảnh hưởng bất lợi đến từ quỹ Cơ Kim Hội thế nên cố gắng tìm kiếm nhiều nguồn tài chính, đảm bảo các mâu thuẫn nghiêm trọng được tập trung giải quyết. Thế cho nên áp lực của tài chính huyện đột nhiên tăng cao, điều này cũng có ảnh hưởng nhất định đến phương diện phát lương cho giáo viên. Trước mắt thì tình hình nghiêm trọng nhất trong huyện Kiến Ân chính là trường trung học Thụ Đức, theo như tôi được biết thì giáo viên nơi này đã một thời gian rồi chưa được nhận lương...
Trương Ý nói đến đây thì Cẩu Ý Chí bên cạnh chợt nhíu mày, ánh mắt nhìn sang Trương Ý.
Nhưng Trương Ý giống như không chú ý đến điều này, hắn tiếp tục lên tiếng: - Ủy ban nhân dân huyện cũng chú ý đến điều này, cũng chuẩn bị tiến hành trọng điểm giám sát trường Thụ Đức, một là cố gắng đảm bảo cuộc sống cơ bản của giáo viên, ít nhất phải trả trước một nửa tiền lương, hai là nắm bắt nguyên nhân gây ra hiện trạng này, thành lập một cơ chế ứng phó, không để sự việc tùy ý phát triển, không để sự việc ngày lớn lên. Bây giờ phòng giáo dục đã sắp xếp tổ phối hợp liên ngành đến huyện Kiến Ân, tôi yêu cầu tổ liên ngành nên tiến hành kiểm tra giám sát trường Thụ Đức, tất nhiên tổ liên ngành cũng không nên giới hạn ở một trường Thụ Đức, còn có thể kiểm tra giám sát các trường khác ở trong huyện.
Lý Nam phát hiện khi Trương Ý càng mở miệng nói nhiều thì gương mặt Cẩu Ý Chí càng thêm ngưng trọng.
Xem ra trước đó ủy ban nhân dân huyện Kiến Ân này cũng không cho ra một phương án xử lý rõ ràng, hoặc là nói những lời phát biểu của Trương Ý vào lúc này chỉ là kế hoạch sắp xếp sơ bộ của bản thân, ít nhất cũng không được Cẩu Ý Chí tán thành.
Nhưng Trương Ý đã nói ra những lời như vậy trước các thành viên của tổ phối hợp liên ngành, có ý nghĩa bức vua thoái vị, làm cho Cẩu Ý Chí không thể đứng lên phản bác được.
Lý Nam cẩn thận quan sát Trương Ý, thấy người này khoảng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, gương mặt hơi đen, cặp mắt sáng rực có thần, mái tóc cắt ngắn, bộ dạng giỏi giang.
"Có lẽ Trương Ý cũng có ý nghĩ của mình ở trên sự kiện này nhưng lại không được Cẩu Ý Chí tán thành, vì vậy chỉ có thể thông qua phương thức này để nói rõ ra bên ngoài, không cho Cẩu Ý Chí cơ hội lên tiếng, cố gắng đạt được mục đích của mình!" Lý Nam thầm suy luận những mối liên hệ trong sự việc: "Điều này nói rõ quan hệ giữa Trương Ý và Cẩu Ý Chí là không tốt đẹp gì, như vậy về sau mình có thể để ý đến Trương Ý, kẻ địch của kẻ địch là bạn, biết đâu khi nào có thể dùng đến thì sao?"
Cẩu Ý Chí là một trong những người có hiềm nghi hãm hại bố của Lý Nam, nhưng bây giờ người này là chủ tịch huyện, là cán bộ cấp cục, còn Lý Nam mới tham gia quan trường Vũ Dương, còn là một cán bộ thanh niên bị điều động công tác đến phòng văn thư bị xa lánh, nếu như có ý gì với Cẩu Ý Chí cũng hầu như là không có cơ hội.
Vì thế Lý Nam nhất định phải mượn ngoại lực mới được.
Nhưng Lý Nam bây giờ cũng không thể có cơ hội đứng về phía Trương Ý, dù sao Trương Ý cũng là cán bộ cấp phó cục, bình thường chỉ sợ không thèm nhìn một nhân viên công tác bình thường như Lý Nam.
Hơn nữa cho dù quan hệ giữa Trương Ý và Cẩu Ý Chí không hòa hợp thế nào, nhưng Trương Ý cũng chỉ là cấp phó ở ủy ban nhân dân huyện, cũng không phải là thường ủy huyện ủy, thế nên Cẩu Ý Chí muốn đối phó với Trương Ý cũng không quá khó khăn, ít nhất cũng có thể làm cho Trương Ý mất quyền lực. Còn bối cảnh và quan hệ của Trương Ý như thế nào lại là phương diện khác, cũng không phải là thứ mà Lý Nam bây giờ có thể biết được.
Tiếu Đông Đông và Hạ Hàm Công cũng cảm nhận được sự không hài hòa giữa Trương Ý và Cẩu Ý Chí. Hai người bọn họ thấy như vậy nhưng không tỏ ra ngạc nhiên, vì hai người bọn họ đều là cán bộ cấp cục, đều trải qua không ít đấu tranh trong quan trường, tất nhiên hiểu rõ điều này là quá bình thường trong tất cả các đơn vị.
Dù sao thì quan niệm mỗi người đều khác nhau, nhìn nhận và đối đãi với vấn đề cũng khác nhau, thế cho nên thái độ của mỗi người cũng khác nhau.
Sau đó Tiếu Đông Đông lên tiếng, nàng chủ yếu nói rõ mục đích của tổ liên nghành lần này, nàng lên tiếng: - Lần này chúng tôi thành lập tổ phối hợp liên nghành nguyên nhân là vì bên dưới có nhiều đơn thư phản ánh ảnh hưởng đến áp lực duy trì ổn định công tác, áp lực này chủ yếu đến từ quỹ Cơ Kim Hội, quỹ này liên quan đến nhiều người dân, tước mắt đã có không ít người tập trung đi kêu oan, gây náo loạn. Mục đích của chúng tôi chính là ngăn ngừa chu đáo, tiến hành giải quyết một vài vấn đề có liên quan đến hệ thống giáo dục. Căn cứ vào những đơn thư chúng tôi nhận được từ giáo viên huyện Kiến Ân, hệ thông giáo dục của huyện Kiến Ân có tồn tại không ít mâu thuẫn, chủ yếu đến từ phương diện không kịp trả lương cho giáo viên, làm cho cuộc sống thường ngày của giáo viên bị ảnh hưởng. Chúng tôi hy vọng thông qua phối hợp lần này một là có thể giải quyết được vấn đề, hai là tích lũy kinh nghiệm, hình thành cơ chế, đảm bảo đội ngũ giáo viên luôn được ổn định, cũng là sự cần thiết cho kế hoạch trăm năm trồng người của ngành giáo dục...
Lý Nam nghiêm túc ghi chép lại nội dung mọi người lên tiếng phát biểu, cố gắng không để cho bất kỳ một chữ nào lọt ra ngoài. Một là Lý Nam có thể nắm bắt được kỹ càng ý nghĩ của mọi người, hai là cũng muốn học tập theo. Vì những người này đi đến vị trí hiện tại đều có kinh nghiệm quan trường phong phú, hắn phân tích và suy xét những lời nói của bọn họ có thể học hỏi được nhiều thứ.
Khắp nơi trong quan trường đều là học vấn, chỉ cần chăm chú học tập thì nhất định sẽ có thu hoạch.
Lý Nam thầm hạ quyết tâm nhất định phải học tập cho tốt, phải nhanh chóng lớn lên.
Hạ Hàm Công cũng phát biểu vài lời ngắn gọn, sau đó hắn đề nghị bây giờ đi đến trường học để kiểm tra thực địa và tiến hành tọa đàm.
Cẩu Ý Chí đưa tay lên nhìn đồng hồ rồi nói: - Bây giờ đã gần mười một giờ, chúng ta nên ăn cơm cái đã, sau đó nghỉ ngơi một chút, buổi chiều hãy đến thăm viếng nhà trường. Các vị đến chủ yếu là suy nghĩ giải hạn cho huyện Kiến Ân, tất nhiên chúng tôi cũng không thể để cho các vị chịu đói được.
Tiếu Đông Đông cười nói: - Chúng tôi xin nhận tấm chân tình của chủ tịch Cẩu, nhưng vì thời gian quá gấp rút thế nên chúng tôi cố gắng triển khai mở rộng công tác cho nhanh chóng, giải quyết chuyện ăn uống cũng không phải vấn đề khó khăn, khi đó chúng tôi ăn cơm ở căn tin nhà trường là được. Tôi biết rõ chủ tịch Cẩu bận rộn công tác, chúng tôi cũng không dám quấy rầy, chỉ cần cho chủ tịch Trương đi theo đoàn chúng tôi là được.
Trương Ý gật đầu nói:
- Nên là như vậy, hệ thống giáo dục có phát sinh vấn đề, tôi là phó chủ tịch huyện được phân công quản lý giáo dục cũng phải có trách nhiệm, tôi cũng muốn mươn cơ hội này để tìm hiểu vấn đề sâu sắc hơn, sau đó nhanh chóng tìm được phương án giải quyết ổn thỏa.
Cẩu Ý Chí lên tiếng tiếp lời Trương Ý: - Đúng vậy, chủ tịch Trương được phân công quản lý giáo dục thì cần phải vất vả hơn, chuyện này giao cho anh, hy vọng anh phối hợp thật tốt với công tác của tổ liên ngành, nhanh chóng giải quyết vấn đề của hệ thống giáo dục, để các nhân viên trong ngành giáo dục nhanh chóng an tâm công tác. Đây chính là chuyện lớn của huyện, nếu như hoàn thành tốt thì nhân dân cả huyện đều cảm tạ công đức của anh.
Lúc này Cẩu Ý Chí nói chuyện bằng giọng điệu ung dung bình tĩnh, nhưng lời nói giống như bông bọc kim. Vấn đề của hệ thống giáo dục là của cả thành phố Vũ Dương, chủ yếu có liên quan đến cục diện nguồn thu tài chính kém cỏi của các quận huyện, cũng không phải là một vị phó chủ tịch huyện như Trương Ý có thể giải quyết được, vì nó có liên quan đến quá nhiều phương diện. Lúc này Cẩu Ý Chí giao cho Trương Ý đi xử lý, mặc dù nói làm tốt có công lớn nhưng nếu như làm không xong thì sao? Chẳng lẽ bản thân Trương Ý phải gánh chịu sao?
"Đây là một người âm hiểm, lòng dạ quá sâu đậm!" Lý Nam có thêm một nhận thức mới về Cẩu Ý Chí: "Sau này nếu như phải đấu với người này, mình phải cực kỳ chú ý mới được!"