Chương : Quy hoạch tương lai.
- Không cần quá gấp gáp, tôi sẽ đưa số điện thoại của bạn tôi cho cậu, cậu yêu cầu anh mình liên hệ trực tiếp với cậu ấy là được, nói là bạn tôi giới thiệu. Lưu Tiến cũng rất dứt khoát, dù sao thì nhân tình cũng đã ném ra, cũng không nên lề mề. Nếu như Ngô Vân Phong coi trọng Lý Nam như vậy, chính mình ném cho Lý Nam vài phần lợi ích cũng không có vấn đề, sau này nhất định sẽ có chuyện cần.
Lưu Tiến lấy danh thiếp của người bạn giao cho Lý Nam, Lý Nam nhận danh thiếp rồi cảm kích nói: - Vậy thì cám ơn anh Lưu, cơ hội đầu tư tốt thế này thật sự là khó có được.
Ngô Vân Phong cười ha hả nói: - Mọi người đều là anh em, cùng nhau đầu tư kiếm lợi nhuận mới tốt.
Lưu Tiến xem như đã hoàn thành mục đích của ngày hôm nay, hắn rất vui vẻ, thế là nói: - Đúng vậy, tiền tài chỉ là vật ngoài thân, lợi nhuận kiếm bao nhiêu cho đủ, quan trọng là tình cảm của anh em chúng ta.
Đối với Lưu Tiến thì kiếm tiền là việc dễ dàng, dù sao thì các công trình làm đường trong thành phố Vũ Dương đều phải thông qua phòng giao thông, bản thân hắn là trưởng khoa kế hoạch thống kê của phòng giao thông, quyền lực của hắn cũng không phải quá kém, lời nói của hắn vẫn có tác dụng đối với các phòng giao thông bên dưới. Dù là những vị phó chủ tịch được phân công quản lý công tác giao thông ở quận huyện cũng khá quen thuộc với hắn, thế cho nên mọi việc không có gì đáng ngại.
Chỉ cần có quyền lực thì kiếm tiền chỉ là phương diện đơn giản.
Ví dụ như mỏ đá Lưu Tiến vừa nói, chỉ cần hắn lên tiếng bắt chuyện sẽ có thể được nhận thầu cung cấp đá vụn cho con đường huyện Kiến Ân chuẩn bị làm mới, hơn nữa cũng sẽ không ai gây khó khăn cho hắn, thế nên kiếm lợi rất đơn giản.
Sở dĩ Lưu Tiến lôi kéo Ngô Vân Phong, chủ yếu là vì hắn cực kỳ có dã tâm với tương lai phát triển của mình. Vì một vị phó phòng giao thông lớn tuổi sắp về hưu, hắn cực kỳ coi trọng vị trí này, nhưng cạnh tranh cũng quá dữ dội, có ba vị trưởng khoa trong phòng giao thông phù hợp điều kiện, đồng thời còn có nhiều cán bộ trong thành phố chú ý đến vị trí này.
Đồng thời Lưu Tiến cũng đã liên hệ với trưởng phòng, lãnh đạo đồng ý sẽ giúp đỡ hắn, đồng thời cũng sẽ cho ra lời đề nghị tốt đẹp với phó chủ tịch thành phố quản lý giao thông, thế nhưng lãnh đạo cũng yêu cầu Lưu Tiến nghĩ thêm nhiều biện pháp khác, dù sao thì trưởng phòng cũng chỉ giúp đỡ được như vậy mà thôi.
Trước đó Lưu Tiến có liên lạc với Ngô Vân Phong, cũng nói rõ ý nghĩ của mình, nhưng vẫn không tìm được tin tức chính xác đến từ Ngô Vân Phong.
Bây giờ thời gian càng đến gần, Lưu Tiến càng thêm sốt ruột. Dù sao chuyện này nếu không được xử lý sớm, biết đâu một ngày nào đó sẽ có người tiến lên cướp mất chức vụ bản thân mình đang ngóng chờ.
Hôm nay Ngô Vân Phong nhanh chóng tiếp nhận lợi ích do mình đưa đến, hơn nữa còn không khách khí tạo điều kiện cho Lý Nam nhập cổ phần, điều này chứng minh Ngô Vân Phong sẽ nói giúp mình vài lời trước mặt phó bí thư thị ủy, đồng thời cung có thêm vài phần nắm chắc, điều này tất nhiên sẽ làm cho Lưu Tiến cực kỳ vui vẻ.
Buổi tối Lý Nam liên lạc với anh trai Lý Thần, nói ra sự việc đầu tư mỏ đá. Lý Thần cảm thấy rất hứng thú, dù sao thì hắn cũng đang đi làm công bên ngoài, mỗi ngày làm việc mệt mỏi cũng không được bao nhiêu tiền. Bây giờ chỉ cần bỏ ra số tiền năm ngàn, mỗi tháng có thể tìm được hai ba ngài hoa hồng, chuyện tốt như vậy giống như trời sập vậy.
Mặc dù Lý Thần tỏ ra rất chờ mong cơ hội kiếm tiền như vậy, thế nhưng hắn vẫn lo lắng cho Lý Nam, thế nên nói: - Chuyện tốt như vậy lại rơi lên đầu của cậu, đối phương không phải có ý nghĩ xấu xa đó chứ? Có tạo nên ảnh hưởng gì với cậu không?
Lý Nam cảm thấy ấm lòng, hắn cười nói: - Anh à, chuyện này không có gì phải lo lắng, em chỉ là đi nhờ xe của người ta mà thôi. Dù sao thì đầu tư vào mỏ đá này để kiếm tiền hoa hồng là không có vấn đề, anh cứ yên tâm nhập cổ phần, cũng không cần phải lo lắng cho em, anh cứ làm việc của mình là được. Cũng không phải là em kết hợp với người ta đầu tư kinh doanh, thế nên người khác muốn nói gì cũng không thể tìm được lý do.
Sau khi nghe xong lời giải thích của Lý Nam thì Lý Thần mới an tâm hơn: - Như vậy thì anh cũng an tâm, nếu như em phát triển tốt thì anh cũng thơm lây. Bây giờ thì quá tốt rồi, chỉ cần có thêm nguồn thu này thì cuộc sống gia đình chúng ta sẽ tốt hơn, đầu tiên là anh sẽ yêu cầu mẹ không tiếp tục đi làm ở siêu thị nữa, sức khỏe của mẹ dạo này không được tốt, đứng một ngày đã không chịu nổi. Số tiền kiếm được anh dùng một phần để chăm lo cuộc sống gia đình, phần còn lại thì em cứ giữ lấy.
Lý Nam nói: - Anh, em cũng không cần tiền làm gì cả, tiền lương của em đã đủ dùng rồi, em thấy thế này, anh cũng không nên cứ mãi đi làm công cho người khác được. Bây giờ có cơ hội, thứ nhất là gia đình không còn lo lắng tiền sinh hoạt, thứ hai anh cũng có thể mượn cơ hội này tìm cách kiếm tiền. Những năm gần đây chính quyền địa phương thường xuyên sửa và làm đường, tất nhiên sửa đường phải cần đá, cho nên sẽ có nhiều người đi đầu tư mở mỏ đá. Anh nên lợi dụng cơ hội nhập cổ phần vào mỏ đá lần này để tích lũy thêm kinh nghiệm, tương lai chính bản thân mình mở một mỏ đá thì tốt nhất. Dù sao thì phương diện làm đường sẽ có nhu cầu về cát đá là rất lớn, nếu như thật sự không được thì anh có thể đến các quận huyện khác mở mỏ đá, em sẽ giúp anh khơi thông quan hệ, khi đó anh nên tích lũy quan hệ của mình, tương lai sẽ không sầu khổ vì thiếu tiền.
Đây cũng là quy hoạch Lý Nam suy xét kỹ càng cho anh mình, hắn cần phải tìm đường ra cho anh trai, dù sao thì anh trai hắn cũng không tốt nghiệp phổ thông, không có tay nghề gì cả, nếu muốn trở nên nổi bật ở xã hội này thì cực kỳ khó khăn. Hôm nay Lưu Tiến nhắc đến chuyện nhập cổ phần đầu tư thì hắn nghĩ ngay đến anh trai, hắn cảm thấy đây là cơ hội rất tốt với anh mình, trước tiên cứ tích lũy kinh nghiệm và tài chính, sau đó bản thân mình sẽ mở một mỏ đá riêng. Lý Nam cũng nghĩ đến phương diện cạnh tranh giữa các mỏ đá, nhưng hắn biết một thành phố có rất nhiều công trình, có thêm một mỏ đá cũng không làm thay đổi cục diện. Đồng thời chỉ cần mình vẫn còn bảo trì mối quan hệ tốt đẹp với Lưu Tiến, tương lai mở mỏ đá cũng không có vấn đề khó khăn, nhưng đây sẽ là một quá trình lâu dài, bây giờ Lý Nam mới chỉ tiến hành quy hoạch ban đầu mà thôi.
Lý Nam lập chí quay về Vũ Dương một là vì muốn tìm ra kẻ thù hãm hại bố mình năm xưa, đồng thời cũng muốn giúp đỡ gia đình, cho người nhà một cuộc sống an vui hạnh phúc.
Bây giờ là kinh tế xã hội, chỉ cần một người có đủ tài phú sẽ có thể tìm được địa vị và quyền thế riêng, đây cũng chính là phương hướng mà Lý Nam quy hoạch cho anh trai, mặc dù mục tiêu này khá xa xôi nhưng có thể áp dụng từng bước.
Sau khi nghe xong phân tích của Lý Nam thì Lý Thần sảng khoái nói: - Vậy thì được, dù sao cậu học nhiều cũng hiểu nhiều hơn anh, anh cứ làm theo lời cậu là được. Chúng ta là anh em, anh kiếm tiền cũng như cậu kiếm tiền, cũng không nên phân chia rõ ràng như vậy.
Lý Nam nghiêm mặt nói: - Chuyện này phải phân biệt rõ ràng, tiền anh kiếm được là của anh, tất nhiên cũng có thể coi như mẹ cũng có phần, nhưng không được tính sang em. Sau này anh kiếm được nhiều tiền có thể cho em tiền tiêu vặt, nhưng mọi việc phải được phân chia rõ ràng, như vậy mới có lợi cho tương lai phát triển sau này.