Tả Chí Thành tồn trữ Hắc Linh Long, nhìn nhìn đã kết thúc chiến trường về sau, quay đầu lại nói: "Đi thôi."
"Không đến nhìn xem mấy vị đệ tử của ngươi sao?"
"Một đám thổ phỉ đều thu thập không được mà nói, cũng không cần phải trở về rồi." Tả Chí Thành hỏi: "Thứ hai đại phỉ tại chỗ nào?"
"Cái kia cần phải ra biển rồi, là một đám gọi là Huyết Khô Lâu hải tặc."
Gặt hái được ba đầu Hắc Linh Long, đối với Tả Chí Thành mà nói đương nhiên còn lâu mới có thể thỏa mãn, số ảo không gian rất lớn, hắn tự nhiên còn muốn tiếp tục an bài Hổ Lang quân tiễu phỉ, thông qua như vậy chiến đấu sinh ra Hắc Linh Long gửi tại số ảo không gian.
...
Hải Kinh, trong mật thất.
Thẩm An An kiểm tra một lần trước mắt A Hổ thân thể, đối phương lẳng lặng mà nằm ở trên giường, hai mắt thẳng tắp mà nhìn lên trần nhà.
Kiểm tra một phen về sau, nàng ngẩng đầu, nhìn phía sau Tả Chí Thành nói ra: "Thân thể bảo dưỡng không sai, bất quá ý thức hay vẫn là khôi phục không đến, ngươi ý định hôm nay thử xem?"
"Ân. Tinh thần của ta trong khoảng thời gian này không ngừng tiến bộ, đã đạt tới một cái đỉnh phong." Tả Chí Thành chưa có nói chính là, ngoại trừ lực lượng tinh thần không ngừng tiến bộ, chính là hắn có được Chân Nguyên nhất khí, dùng hắn hiện đang không ngừng tiến bộ lực lượng tinh thần đến thao tác Chân Nguyên nhất khí, có lẽ có cơ hội tỉnh lại A Hổ ý thức.
Tả Chí Thành đi tới trước người A Hổ, một chưởng đặt tại trên tay đối phương, vô hình vô chất lực lượng tinh thần đầu tiên xông vào, như là trường giang đại hà trào vào trong óc đối phương.
Từng giọt từng giọt mà cảm thụ được đối phương tư duy cùng ký ức.
Thẩm An An có chút khẩn trương đứng ở một bên nhìn xem, thẳng đến 10 phút sau, Tả Chí Thành mới mở mắt, thu tay về.
"Như thế nào đây?"
"Thiên Hà phái..." Tả Chí Thành nói ra: "A Hổ... Nguyên lai là Thiên Hà phái đấy."
"Ân?" Thẩm An An kinh ngạc nói: "Có chuyện như vậy?"
"Ân." Tả Chí Thành lần này Chân Nguyên nhất khí, chín quyền tiêu hao một quyền, nhưng là thành công tỉnh lại A Hổ.
"Hắn hiện tại rất mệt. Đại khái sẽ ngủ một ngày. Dù sao ta cùng Diệp Tuấn Hi cũng có ước chiến, vậy thì đi xem Thiên Hà phái."
Thẩm An An kinh ngạc nhìn Tả Chí Thành một cái, hỏi: "Ngươi không đợi hắn tỉnh lại?"
"Không cần." Tả Chí Thành nói ra: "Hắn tỉnh lại về sau. Muốn đi muốn ở đều tùy tiện hắn, cũng có thể chạy đến Thiên Hà phái.
Bất quá không muốn cho hắn biết dưới mặt đất phòng thí nghiệm sự tình."
...
Thiên Hà phái lúc này trong môn phái cao thấp tuy nhiên như cũ có trùng trùng điệp điệp lầu các, đình đài tiểu viện, nhưng nhân khí cũng đã không lớn bằng lúc trước. Hết thảy đều đơn giản là Thiên Xà Vương ước chiến chuẩn bị đã đến. Cái này cho cả môn phái cao thấp đều bịt kín một tầng bóng mờ.
Trong đại sảnh, Diệp Tuấn Hi mặt đen như mực đi tới đi lui, nguyên bản phong lưu phóng khoáng bộ dạng đã biến mất không thấy gì nữa. Trái lại trong hai mắt che kín tơ máu, tựa hồ đã thật lâu không có ngủ rồi.
Một mặt là cùng Thiên Xà Vương Tả Chí Thành ước chiến chuẩn bị đã đến. Một mặt khác là bảo vật trấn phái Thiên Hà châu bị cướp đi. Vốn dựa vào Thiên Hà châu uy lực, có lẽ còn có cơ hội cùng Tả Chí Thành chống lại một hai.
Nhưng hiện tại, Thiên Hà châu bị cao thủ không biết tên cướp đoạt. Diệp Tuấn Hi mỗi lần nghĩ đến bên trên Nữ Thần phong Tả Chí Thành bày ra lực lượng. Tựu hoàn toàn đề không nổi lòng phản kháng.
Hắn đột nhiên đưa tới một gã đệ tử hỏi, "Hắc Thủy phái, Long Thương môn, Khoái Kiếm môn, bọn hắn đều có tin tức hay không?"
Cái này mấy môn phái đều là trong khoảng thời gian này Diệp Tuấn Hi gửi đi thiếp mời muốn mời đến trợ quyền đấy. Nhưng bọn hắn vẫn đều không có hồi âm.
Tên đệ tử kia lắc đầu đáp: "Còn không có."
Hừ lạnh một tiếng, Diệp Tuấn Hi trên mặt giận dữ chợt lóe lên, đây rõ ràng là đều không muốn đến rồi. Ngẫm lại cũng thế, dùng ngày hôm nay Thiên Xà Vương uy thế, trong mấy ngàn quân đội, chém giết Hitpoint đại vương tử như là lấy đồ trong túi. Bọn hắn làm sao có thể còn dám tới cùng đối phương đối đầu.
Đột nhiên, lại một gã đệ tử đã đi tới đưa tin: "Chưởng môn, đây là một vị đạo trưởng đưa tới tín."
"Tín?" Diệp Tuấn Hi tựa hồ nghĩ tới điều gì. Vội vàng đem tín nhận lấy mở ra xem, cũng không biết trên thư đến tột cùng là cái gì nội dung, nhìn một lúc sau, Diệp Tuấn Hi trên mặt hiện lên một tia tiếu ý, thở dài một hơi: "Khá tốt, cũng may là có Giang Hà đại sư tự mình xuất thủ, cái kia Tả Chí Thành tuy nhiên lợi hại, nhưng nên còn không dám không để cho Vũ Sư mặt mũi."
Tả Chí Thành hiện tại chiến tích, làm người biết thì ra là Bắc Hoang cùng thảo nguyên chiến đấu. Về phần hắn và Phong Hậu cái kia một hồi, còn có hắn ngụy trang thân phận cùng Giang Hà đạo nhân bọn người cái kia một hồi, nhưng lại không người biết được, Diệp Tuấn Hi tựu càng không biết rồi.
Cho nên khi nghe được Giang Hà đạo nhân đáp ứng tự mình xuất thủ, chặn đường Tả Chí Thành thời điểm, Diệp Tuấn Hi thật sâu thở ra một hơi.
Trong khoảng thời gian này vì chuyện này hắn hốt hoảng lo sợ, lao tâm lao lực, tinh thần đều trở nên hư nhược đi một điểm, hắn ý định muốn hảo hảo ngủ một giấc, khôi phục thoáng một phát tinh thần.
Hiển nhiên xem qua Giang Hà đạo nhân thần thông về sau, tăng thêm sau lưng Vũ Sư bối cảnh, Diệp Tuấn Hi cũng là yên tâm, thoáng cái đối với Giang Hà đạo nhân có thể chặn đường Tả Chí Thành sự tình phi thường có lòng tin.
Chung quanh đệ tử chứng kiến Diệp Tuấn Hi thoáng cái trở nên sắc mặt ung dung, lẫn nhau liếc một cái, cũng không biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì.
...
Trên quan đạo, Tả Chí Thành mang theo Kỷ Nam Tiên, Tôn Phi Bạch cùng Chu Bang, Da Thạch một đường cưỡi ngựa hướng phía Thiên Hà phái.
Bọn hắn hiện tại đã tiến nhập Trung Trì phạm trù. Tả Chí Thành cưỡi một con ngựa, Chu Bang ôm Kỷ Nam Tiên cưỡi một con ngựa, Tôn Phi Bạch cùng Da Thạch chính mình cưỡi một con ngựa.
Chu Bang dù sao từ nhỏ đã được hài lòng huấn luyện, cưỡi ngựa phi thường thành thạo, nhưng là Tôn Phi Bạch thì không được, hắn vừa học cưỡi ngựa không bao lâu, không thể cưỡi quá nhanh, lại để cho Tả Chí Thành cùng Chu Bang không thể không thoáng thả chậm tốc độ chờ hắn.
Bốn người bọn hắn lúc này đây là đi theo Tả Chí Thành đánh Thiên Hà phái. Nghĩ tới đây, Chu Bang bọn người trong nội tâm tựu có một loại hưng phấn khó nhịn cảm giác.
Thiên Hà phái chưởng môn Diệp Tuấn Hi thế nhưng mà khó được Nhân tướng võ giả, nổi danh càng tại trước Tả Chí Thành, vừa nghĩ tới hai người quyết đấu, bọn hắn liền chờ mong vô cùng.
Bất quá đi được một hồi, chung quanh đột nhiên phát ra từng đợt nồng đậm sương mù, sương mù càng ngày càng đậm, thậm chí liền bọn hắn quanh thân vài mét khoảng cách cũng bắt đầu thấy không rõ rồi.
Chu Bang nhìn về phía trước trở nên càng ngày càng mơ hồ bóng người, nhướng mày: "Cái này sương mù có vấn đề."
Phía trước nhất Tả Chí Thành hô quát một tiếng, một đoàn người tất cả đều ngừng lại, bầy ngựa không ngừng bồi hồi không tiến. Tả Chí Thành thản nhiên nói: "Toàn bộ trốn ở đằng sau ta, không nên lộn xộn, không nên chạy loạn."
Nói xong, hắn đã nhảy xuống ngựa, nhìn trước mắt cuồn cuộn sương mù, trong sương mù truyền đến một giọng nói.
"Thiên Xà Vương các hạ, dùng võ công cùng đạo thuật của ngươi, cần gì phải cùng một cái Thiên Hà phái gây khó dễ, mọi thứ lưu một đường, ngày sau còn dễ gặp.
Hôm nay loại tình huống này, còn muốn đến nhà đá quán, chẳng phải là quá mức tâm ngoan thủ lạt."
Tả Chí Thành nâng lên tay phải, Hoàng Tuyền chi khẩu từng chút một mở ra: "Ngươi nghe nói qua số ảo không gian sao?"