Kế tiếp một đoạn thời gian, Tả Chí Thành ban ngày tu luyện võ công đạo thuật, chứa đựng số ảo không gian các loại công kích cùng đạo cụ, giám sát trang viên trùng kiến, thoáng chỉ huy cửa hàng, quán rượu, khách sạn kiến thiết.
Đạo thuật võ công loại này Tả Chí Thành vốn chỉ tại trong không ngừng tích súc, đạo thuật tạm thời không có địa phương đề thăng, chủ yếu là không ngừng luyện tập, sau đó do Từ Hồng Phi thay hắn sưu tập mệnh tùng.
Võ công phương diện hắn một mực tại yên lặng tích súc, tựa hồ chỉ thiếu chút nữa liền có thể đột phá đến Pháp tướng, chênh lệch chính là một cái cơ hội.
Trang viên cùng các loại sinh ý, hắn chỉ cần thoáng đưa ra ý kiến, lại để cho các phương diện cũng biết thái độ của mình là được rồi, dù sao lấy hắn thực lực cùng uy vọng, làm những vật này hoàn toàn là đạt được các phương diện ủng hộ.
Còn có Tưởng Tình huấn luyện, mỗi ngày cũng tại vững bước tiến hành, nàng cơ thể cường độ vốn tựu Luyện Khí đại thành, mỗi ngày phục dụng Linh Năng trái cây, còn học tập Bắc Bằng thùy thiên thức, cùng mặt khác Thiên Hà phái, Địa Ngục môn võ công, chiêu thức phương diện có thể nói là tiến triển cực nhanh, cơ thể cường độ tuy nhiên không thể cùng Tả Chí Thành so sánh, nhưng cũng đạt tới màu da cam 15% cường độ, tại trong bình thường cao thủ xem như là đạt tiêu chuẩn rồi.
A Nguyệt cùng Chu Bang như cũ mỗi ngày đang tiến hành khôi phục huấn luyện, Từ Hồng Phi ngoại trừ ban ngày tu luyện, buổi tối tắc thì cần phải không ngừng giúp Tả Chí Thành sưu tập mệnh tùng, Tôn Phi Bạch tắc thì chạy tới công trường, đã bắt đầu mỗi ngày mệt đến chết công tasc, không ngừng luyện thép rèn sắt.
Về phần Kỷ Nam Tiên cùng Da Thạch, tắc thì toàn bộ bị Tả Chí Thành phái ra, đi đến các nơi xoắn giết thổ phỉ hải tặc, võ đạo không thể so với đạo thuật chú trọng tâm hồn đồ vật, cần một lần lại một lần bác đấu chém giết, không ngừng tăng trưởng kinh nghiệm cùng ý chí.
Còn lại đúng là Địa Ngục tẩy hồn kinh cùng ba gã người bất tử sự tình. Theo Địa Ngục tẩy hồn kinh tại trên người Tần Khả Hạnh thất bại về sau, Chu Ca vị này tiền triều Hoàng tử hậu duệ, hôm nay cũng đã biến thành ngu ngốc, hai người cùng nhau đến Thẩm An An thủ hạ, biến thành tốt nhất thí nghiệm tài liệu.
Còn lại Triệu Nhị tắc thì có được Nhân tướng cao thủ thực lực. Bất quá Tả Chí Thành trải qua hai lần thất bại về sau, kinh nghiệm cùng lực khống chế cũng cường hơn rất nhiều, ngược lại là tại trên người của đối phương thấy được thành công hy vọng.
Tối hôm đó, Tả Chí Thành trong tầng hầm ngầm, đui mù kiếm khách Triệu Nhị chính cả người là huyết đứng ở trước mặt của hắn, vị này tuổi nhỏ giết chết ca ca của mình. Mười hai tuổi giết chết cha mẹ của mình, từ nhỏ tại trong Sát thủ lâu trải qua hắc ám sinh hoạt trời sinh đồ tể, giờ phút này tại trước mặt Tả Chí Thành nhưng thật giống như một cái con thỏ trắng đồng dạng, trên mặt tản mát ra một tia thần sắc sợ hãi.
"Ngươi! Ngươi đối với ta đã làm cái gì!"
Tả Chí Thành năm ngón tay mở ra, nhắm ngay Triệu Nhị phương hướng, đầu ngón tay hơi khẽ động, tựu chứng kiến nguyên lai đứng đấy Triệu Nhị liền chậm rãi vươn chính mình một tay, đầu ngón tay nhắm ngay trái tim của mình, vù thoáng một phát đâm đi xuống. Trực tiếp đem trái tim của mình đâm rách.
Triệu Nhị kêu rên một tiếng, một ngụm máu tươi theo trong miệng phun ra, nhưng là bất luận hai tay hay vẫn là hai chân, giờ phút này hoàn toàn đã không nghe sai sử, dù là trên người hắn xiềng xích đã toàn bộ bị giải khai, nhưng đừng nói công kích trước mắt Tả Chí Thành rồi, hắn thậm chí ngay cả động cũng không động được thoáng một phát.
Mà ở dưới da dẻ của hắn, cơ bắp bao vây cốt cách, giờ phút này đã hoàn toàn bị Mặc Cốt cho thay thế mất, toàn bộ biến thành từng sợi màu đen cốt cách.
Những cái này cốt cách tại Tả Chí Thành thao túng tùy ý tái sinh, xây dựng.
Cái này xem như Tả Chí Thành trong khoảng thời gian này thí nghiệm cái khác thành quả rồi, Minh Vương xà xương vỏ ngoài trang giáp tuy nhiên đã tại dần dần hoàn thiện, nhưng là cũng không có khả năng so ra mà vượt trước mắt Triệu Nhị, có thể có được bất tử thân, bất luận Tả Chí Thành như thế nào giày vò đều chết không được.
Tả Chí Thành tại trên người hắn thi triển Mặc Cốt năng lực. Thay thế mất đối phương xương cốt, quả thực không cần lo lắng nguy hiểm gì, còn có thể rất tốt giam cầm đối phương, đả kích đối phương tinh thần.
Kế tiếp Tả Chí Thành liền không ngừng khống chế đối phương làm ra các chủng các dạng sự tình, tại tâm linh cùng thân thể áp chế Triệu Nhị. Đối với hắn tạo thành song trọng đả kích.
Ở trong dạng này không ngừng đả kích cùng tra tấn, Tả Chí Thành đột nhiên xuất thủ, một chưởng bổ vào trên trán Triệu Nhị, ngay tại hắn một chưởng vỗ đi lên thời điểm, Mặc Cốt theo lòng bàn tay của hắn đột nhiên đâm ra, trực tiếp đâm vào đối phương đại não, cùng đối phương xương cốt kết nối cùng một chỗ.
Sau một khắc, vô tận gai xương theo Triệu Nhị thân thể đâm đi ra, những cái này gai xương chui phá Triệu Nhị làn da, cơ bắp, nội tạng, đem thân thể của hắn đâm ra nguyên một đám cự đại phá động, hắn thật giống như đã biến thành một cây xương rồng.
Vô biên thống khổ theo toàn thân truyền đến, Triệu Nhị trong miệng thả ra thê lương tiếng kêu.
Ngay tại lúc đó, ngay tại hắn cái này tinh thần, thân thể toàn bộ đạt tới giới hạn thấp nhất thời điểm, một cỗ lực lượng huyền ảo vô cùng, tựa hồ đem thiên địa thời gian quấy thành một mảnh hàng lâm đến trong đầu của hắn.
Từng lần Luân Hồi kinh nghiệm xuất hiện tại trong đầu của hắn, giờ khắc này, hắn tựa hồ đã trải qua trăm ngàn lần Luân Hồi, đã trải qua vô số nhân sinh, trong đầu một mảnh Hỗn Độn rồi lại vô cùng rõ ràng.
Mà Tả Chí Thành bên này, lực lượng tinh thần dựa theo Địa Ngục tẩy hồn kinh phương pháp toàn diện phát động, toàn lực lẫn lộn lấy đối phương ký ức cùng chủ quan ý thức, đổi trắng thay đen, quấy rối ký ức, hắn có thể cảm giác được Triệu Nhị sức phản kháng so về lúc trước đã nhỏ yếu hơn vô số lần, tinh thần của hắn không tốn sức chút nào quét ngang ý thức của đối phương, trong khoảnh khắc liền chiếm cứ rộng lớn lãnh thổ.
Đối phương tư tưởng, ký ức, phán đoán, tình cảm, giờ khắc này đều ở trước mặt của hắn tùy ý hắn sửa chữa, hắn tại trước mặt Triệu Nhị, tựa hồ liền trở thành Thần linh nắm giữ đối phương sinh tử Luân Hồi.
'Trách không được người của Địa Ngục môn sẽ sùng bái Địa Ngục Diêm La, hoàn toàn chính xác có loại này ý cảnh ở trong đó.'
Ở lúc này, Tả Chí Thành trước mắt lóe lên, một giọng nói đột nhiên xuất hiện tại bên tai của hắn. Tựa hồ là một lần đối thoại, là một cái ký ức.
"Ngươi là ai?"
"Ta tên Thận Tông, thú vị sát thủ, ngươi là đến đối phó ta sao?"
"Có người thỉnh ta tới giết ngươi, ra giá tiền rất cao."
Tả Chí Thành trong nội tâm nhảy lên: "Đây là Triệu Nhị ký ức? Vậy mà để ý thức chỗ sâu nhất, hay vẫn là về Thận Tông ký ức, đây là bọn hắn lần thứ nhất gặp nhau tình cảnh?"
Ngay tại lúc hắn nói chuyện, Thận Tông cái kia tà mị thanh âm lần nữa truyền đến, đồng thời còn có đủ mọi màu sắc bức ảnh, bởi vì Triệu Nhị hoàn toàn là người đui, cho nên trong trí nhớ không tồn tại hình vẽ ghi chép.
"Ơ, ta rất là hiếu kỳ, ta được ra dạng gì giá cả đâu này?"
"Ân... Lúc nào? Kiếm của ta..."
"Ha ha, thú vị tâm cảnh, ngươi muốn nhìn thấy ánh sáng sao?"
"Ánh sáng là cái gì?"
Sau một khắc, vô biên ánh sáng xuất hiện tại trước mặt Tả Chí Thành, một đạo quang chỗ tạo thành bóng người theo trên bầu trời chậm rãi rơi xuống, Tả Chí Thành minh bạch, đây cũng là Triệu Nhị lúc ấy chứng kiến cảnh tượng, một cái mù lòa, theo sinh ra đến bây giờ đều là người mù, lần thứ nhất chứng kiến quang minh.
Bên trong một mảnh quang minh, tựa như Thần Thánh bóng người nói ra: "Ngươi nguyện ý làm bộ hạ của ta sao? Vi ta hiệu lực, vi ta liều chết, vi ta hi sinh hết thảy."
"Ta nguyện ý, chủ nhân của ta."
Trong trí nhớ, một đoàn toàn thân đen kịt, xấu xí như là con giun bóng đen cuộn rút lấy thân thể, cúi đầu, phủ phục tại dưới chân quang nhân.