Thiên minh Bất động kiếm, chính là Chu Vô Cực theo bên trong Thần cấp võ công Bất động chân kiếm lĩnh ngộ ra kiếm pháp áo nghĩa.
Lần này thi triển đi ra, lại chỉ là vô cùng đơn giản đâm một phát bổ một phát.
Nhưng một kiếm này chống đỡ tại trên cự chưởng, vậy mà thành công đem cự chưởng truyền đến lực lượng tháo bỏ xuống chín thành chín, cũng không biết Chu Vô Cực làm như thế nào, dù sao kế tiếp liên tục hơn mười chiêu đi qua, hắn cứ như vậy bằng vào bộ này Thiên minh Bất động kiếm miễn miễn cưỡng cưỡng chặn đối phương một vòng cường công.
Bất quá tuy nhiên như thế, tay phải của hắn vẫn như cũ là một mảnh nhức mỏi, cánh tay như là muốn ngăn ra đồng dạng, dù là trong tay Thần kiếm, nếu như không phải có Enuma Elish loại này cấp bậc, chỉ sợ cũng đã sớm đứt đoạn rồi.
Hơn nữa tuy nhiên bằng vào Thiên minh Bất động kiếm chặn cự chưởng công kích, nhưng là hắn và đối phương chênh lệch thật sự nhiều lắm. Mỗi phút mỗi giây trôi qua chân khí niệm lực đều để hắn chạy tại phía trên cực hạn.
'Làm sao có thể, Tôn Ngộ Không là rất lợi hại, nhưng là làm sao có thể tại dưới tình huống bị đặt ở Ngũ Hành sơn còn có thể đem ta toàn diện áp chế.'
Bên kia Tôn Ngộ Không lại là hừ lạnh một tiếng, nhe răng nói ra: "Tiểu tử, ngươi đao pháp lơ lỏng, kiếm pháp bình thường, cũng dám trong chiến đấu cùng ta phân tâm, thật sự là muốn chết."
Sau một khắc, trên bầu trời liền có rậm rạp chằng chịt bàn tay đảo qua, chỉ thấy lúc trước bị nhất thức Phá Hải quét xuống mênh mông lông khỉ đồng thời phóng xuất ra chói mắt kim quang, biến thành từng cái cự đại bàn tay, cứ như vậy mấy trăm bàn tay đồng loạt hướng phía Chu Vô Cực, theo bốn phương tám hướng cùng nhau đánh tới.
Đại khí tê minh, áp khí lực lượng bị gia tăng đến một cái tình trạng không gì sánh được, Chu Vô Cực điên cuồng hét lên một tiếng, biết rõ đã đến cuối cùng trước mắt, không dốc sức liều mạng liền không được.
Lần này toàn thân xích kim hào quang từng khúc tăng vọt, trên đầu quang diễm mái tóc tại trong nháy mắt biến thành từng tia từng tia hôi phi, đây cũng là hắn liều mạng tinh huyết thiếu hụt, bc phát chính mình sở hữu tất cả tiềm năng.
Gấp 30 lần La Sát khôi thần công bộc phát!
Tay trái lưỡi đao tăng vọt, nhất thức Diệt Địa đã nhận lấy phạm vi hai trăm dặm trọng lực, thỏa thích huy sái mà ra, trong lúc nhất thời thiên địa lật ngược, càn khôn điên đảo, lao nhanh lực lượng đem những nơi lưỡi đao đi qua hết thảy vỡ vụn hầu như không còn. Trong nháy mắt xé rách vô số cự chưởng do lông vàng biến ảo.
Tay phải Enuma Elish cao tốc xoay tròn, tầng tầng không gian đứt gãy theo bên trên thân kiếm lan tràn đi ra, hóa thành Thiên minh Bất động kiếm ý, trực tiếp giật ra một đạo dài hơn ba mươi kilomet khe hở không gian, hướng phía cự chưởng trảm tới.
Chu Vô Cực cái trán gân xanh từng sợi bạo lên, trong cơ thể huyết dịch như là Trường Giang đại hải điên cuồng lao nhanh, mỗi một tia lực lượng đều bị hắn triệt để kích phát ra, một đao một kiếm trong nháy mắt cũng đã đem chung quanh cự chưởng từng cái dẹp yên.
Nhưng vào đúng lúc này, một cây chống trời trụ lớn từ trên trời giáng xuống. Dùng một loại bá đạo hoàn toàn không giảng đạo lý, không giảng quy tắc hướng trên người của hắn hung hăng áp xuống.
Hổ Phách đao trở tay chém lên, Diệt Địa phong mang tăng vọt, nhưng là hai trăm dặm trọng lực cũng tại dưới cái này một côn không hề có sức phản kháng bị đẩy ra, Chu Vô Cực lòng bàn tay bạo liệt, Hổ Phách đao đã bị bắn bay ra ngoài.
Hổ Phách đao bị đẩy lùi, man lực trực tiếp đập vào trên người Chu Vô Cực, két sát két sát nổ tung âm thanh truyền đến. Gấp 30 lần La Sát khôi thần công trực tiếp bị cái này khủng bố man lực phá vỡ, cánh tay trái cốt cách vỡ vụn, biến thành một bãi mơ hồ huyết nhục.
Sống chết trước mắt, Enuma Elish kiếm tách ra chướng mắt tinh hồng quang thải, sau một khắc Thiên minh Bất động kiếm áo nghĩa bị Chu Vô Cực huy sái đi ra, tay phải của hắn hóa thành một mảnh tàn ảnh, nương theo lấy màu đỏ quang ảnh, tựa như một đóa nộ phóng mân côi.
Khai thiên tích địa, Thiên minh bất động!
Nguyên một đám khe hở không gian bị trực tiếp phóng đại. Mang theo từng tia từng tia kiếm ý, tựa như từng đạo kiếm khí trong không khí du tẩu, thật giống như dòng điện trong mạch điện đồng dạng cao tốc di động, những nơi đi qua, trong không gian khe hở đều bị gấp trăm lần nghìn lần vạn lần kéo ra phóng đại. Hướng phía từ trên trời giáng xuống Như Ý Kim Cô bổng thôn phệ đi qua.
Nếu như tại trong một tòa thành thị thi triển một chiêu này, chỉ sợ một chiêu liền có thể đem trọn tòa thành thị thôn phệ hầu như không còn, hóa thành một mảnh phế tích.
Nhưng sau một khắc, khổng lồ như núi Kim Cô bổng đột nhiên không còn, lại để cho Chu Vô Cực toàn lực thi triển Thần cấp kiếm chiêu rơi vào khoảng không.
Như Ý Kim Cô bổng đương nhiên không phải biến mất, mà là thu nhỏ lại thành cây kim kích thước, một cái phá không liền đi tới sau đầu Chu Vô Cực, tiếp lấy hóa thành dài hơn hai mét màu vàng trường bổng, hướng phía Chu Vô Cực cái ót nhẹ nhàng điểm một cái.
Chu Vô Cực trước mắt tối sầm, kịch liệt đau nhức lan khắp toàn thân cao thấp, liền bắt đầu rơi hướng xuống đất. Trên bầu trời kiếm khí hình thành khe hở không gian trong nháy mắt sụp đổ, mà trong tay hắn Enuma Elish kiếm còn có lúc trước Hổ Phách đao bị một đạo hắc sắc yêu phong cuốn đi, đã hướng phía Ngũ Hành sơn ở trong chỗ sâu biến mất.
'Đáng chết!'
Lúc này một đao một kiếm bị phá hư mất, gấp 30 lần La Sát khôi thần công càng ở Như Ý bổng một gậy bị phá cái sạch sẽ, toàn thân cốt cách vỡ vụn, nội tạng bạo liệt, Chu Vô Cực trạng thái đã xấu đến trước nay chưa từng có.
Nhưng mà, hắn như cũ không có buông tha cho, chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng chẳng quan tâm cái gì, trực tiếp theo trong trữ vật không gian móc ra một ống màu xanh da trời viên bi hình dáng vật chất hướng phía trên cánh tay tiêm đi vào.
Thứ này trân quý vô cùng, có thể nói trong toàn bộ đa nguyên vũ trụ đều là khó gặp, Chu Vô Cực ở thế giới trước phát hiện thời điểm cũng là lắp bắp kinh hãi, tiếp lấy chính là mừng rỡ như điên.
Bất quá cái đồ chơi này tuy nhiên rất lợi hại, ăn vào về sau càng là cảnh giới lực lượng phi tốc tăng vọt, nhưng là cũng có được nguy hiểm khó có thể dự tính.
Đặc biệt là đối với nhân thể tư duy, nhân cách cải biến, đều là phi thường đáng sợ đấy.
Trên thế giới chưa bao giờ có chuyện bánh từ trên trời rớt xuống, cũng sẽ không có vô duyên vô cớ lực lượng.
Chu Vô Cực cũng không muốn bị thứ này tẩy sạch nhân cách của mình, đến lúc đó lực lượng, cảnh giới, sức chiến đấu dù cho đều phi tốc tăng vọt, nhưng nhân cách biến mất, hoàn toàn biến thành một người khác, lại có ý gì?
Đặc biệt là bên trên một cái phục dụng cái đồ chơi này nữ nhân kết cục không rõ, cũng không biết đến cùng sống hay chết, rốt cuộc là cái gì trạng thái, vậy thì lại để cho Chu Vô Cực đối với phục dụng cái đồ chơi này càng thêm bận tâm rồi.
Tính toán của hắn là tìm đến một cái thế giới có khoa học kỹ thuật đầy đủ tiên tiến, tại đó hảo hảo nghiên cứu thoáng một phát trong tay màu xanh da trời dược tề, lại tìm một điểm thí nghiệm thể đến thí nghiệm thoáng một phát, bảo đảm không sơ hở tý nào, tuyệt đối sẽ không có quá lớn tác dụng phụ cùng nguy hiểm về sau, lúc này mới phục dùng trong tay màu xanh da trời dược tề.
Bất quá làm như vậy cần khoa học kỹ thuật nghiên cứu phát minh năng lực, còn có bản thân thực lực đối với thí nghiệm thể áp chế, như vậy các phương diện yêu cầu đều rất cao, cho nên Chu Vô Cực đã làm tốt quyết định sẽ trường kỳ không chạm thứ này.
Nào biết được lại tại nơi này cổ điển thế giới dùng đến nó.
Nhưng ngay tại hắn chuẩn bị đem đồ đạc tiêm vào, cánh tay xiết chặt, dược tề đã bị cuốn đi rồi, cả người hắn cũng là như thế, bị một cổ yêu phong quấn vào Ngũ Hành sơn ở trong chỗ sâu.
Bịch một tiếng mất rơi trên mặt đất, nhìn trước mắt nửa người dưới đều ở vào trong lòng núi, toàn thân tràn đầy bụi bẩn gầy yếu hầu tử, Chu Vô Cực cười khổ một tiếng, thế mới biết đối phương từ đầu tới đuôi cũng chỉ là tại dùng phân thân cùng chính mình chiến đấu, chỉ có cuối cùng thoáng một phát mới dùng Như Ý Kim Cô bổng lực lượng.
'Tôn Ngộ Không không phải nên bị trấn áp không có thần thông rồi sao, như thế nào sẽ lợi hại như vậy, đến cùng chuyện gì xảy ra...' Chu Vô Cực nhìn trước mắt lợi hại đến quá phận Tôn Ngộ Không mà không thể nói gì.
Mà Tôn Ngộ Không một tay nắm màu xanh da trời dược tề, nhíu nhíu mày nói ra: "Đây là vật gì?" Hắn biết rõ đối phương cuối cùng trước mắt xuất ra thứ này, nhất định là đồ tốt.
Chu Vô Cực vốn xuất ra dược tề cũng chỉ là muốn đánh cược thoáng một phát, cũng biết có khả năng sẽ bị đối phương đoạt đi, nhưng thật sự phát sinh đây hết thảy, nhìn đối phương cầm trong tay dược tề, trong lòng của hắn như cũ tóm lên, nhưng là trên mặt lại giữ vững một bộ không sao cả bộ dạng nói ra: "CPH4, thiên hạ kịch độc, đỡ cho bị ngươi cái này yêu hầu ăn mất." Hắn lại đang giả bộ như sợ hãi bị ăn mà muốn tự sát bộ dáng.
Cái này tại trong Tây Du ký nhưng thật ra vô cùng phù hợp rất nhiều yêu vật ăn người tình huống.
"Tiểu tử, tựu ngươi còn muốn lừa gạt ta?" Tôn Ngộ Không nhếch miệng cười cười: "Mà ta lão Tôn cái gì ăn không được? Thật muốn nhìn cái đồ vật này rốt cuộc là độc dược hay vẫn là tiên dược rồi." Ỷ vào chính mình Kim cương bất hoại thân thể, hắn đầu hướng lên, liền đem trọn cái kim tiêm, ống tiêm cùng dược tề một ngụm nuốt xuống, liền nhai đều không có nhai liền trực tiếp nuốt đến trong dạ dày.