Edit: Hạ Y
………………
Mộc Tử Dịch sửng sốt, vị Lão Tiên Sinh này là người hẹn gặp cậu à?
Cậu rất có với hảo cảm với ông ấy, trước đây khi cậu livestream, ông ấy không chỉ thường xuyên đập quà mà còn rất quan tâm cậu.
Nói ra cũng không sợ bị chê cười, từ trước đến giờ cậu đều chỉ lẻ loi có một mình, có cha cũng như không có. Đừng nói đến việc quan tâm cậu, một cuộc điện thoại ông ta cũng không thèm gọi. Cậu gọi Cố Cảnh là “lão Cố” chính là vì lúc Cố Cảnh quan tâm cậu trông rất giống Lão Tiên Sinh này.
Trong khoảnh khắc, cậu sợ run người một cái, sau đó cười nói: “Có thể chứ, nhưng mà không phải bây giờ. Vài ngày nữa nếu mọi chuyện chuyển biến tốt đẹp thì tới nhà con đi. Đến lúc đó, con sẽ mời ông ăn bánh bao thịt chiêu bài của tiệm.”
[Lão Tiên Sinh: Tốt tốt tốt! Hay là chúng ta follow Weibo của nhau đi?]
Mộc Tử Dịch: “Dạ được ạ!”
Tiếng gào thét tràn đầy bình luận.
[Streamer thật quá đáng, tôi cũng muốn đi thăm cậu!]
[Chủ phòng thiệt là một tên xấu xa, tui cũng muốn ăn bánh bao thịt mà!!!]
[Anh Dịch bất công quá đi, sao lại đồng ý cho Lão Tiên Sinh đi thăm bệnh zị?!]
[Lão Tiên Sinh thật là may mắn hơn người, vậy mà lại có cơ hội gặp mặt trực tiếp thần tượng. Huhuhu, tui cũng muốn…]
……
Mộc Tử Dịch chớp mắt liên tục, vô tội nói: “Vì Lão Tiên Sinh thật sự chỉ là một ông lão thôi, nếu đổi là người khác tôi sẽ không yên tâm được đâu.”
“Vì sao hả? Tất nhiên là vì tôi rất coi trọng danh dự, sợ bị người ta tung tin đồn ngủ với fan này nọ rồi.”
Mộc Tử Dịch rất thản nhiên nói tiếp: “Mọi người biết đó, tuy là tôi cong vòng (buê đuê =))), nhưng mà lòng người hiểm ác, lỡ như có cô nào ác ý tung tin đồn bôi nhọ thanh danh của tôi thì saooo… Tôi không dám lơ là zị đâu!!!”
Cố Cảnh ngồi bên cạnh run tay làm rớt điện thoại xuống giường, vừa khéo rớt trúng đùi Mộc Tử Dịch.
Trên đùi Mộc Tử Dịch cũng có vết thương, cậu ré lên: “Đau quá a a a!”
Cố Cảnh yên lặng nhặt điện thoại lên, muốn hỏi cậu “cong vòng” là ý gì. Nhưng lời nói nghẹn lại cổ họng, cuối cùng lại thành: “Không phải cậu nói cậu không sợ đau à?”
Nói xong anh lại thấy hối hận, lúc này anh mới hiểu được thế nào là nghĩ một đằng nói một nẻo.
Mắt Mộc Tử Dịch ánh nước, nói: “Trên đùi tôi cũng có vết thương, anh làm nó rách ra rồi!”
Cố Cảnh nghe thế thì ngây người một lúc, lại buông di động xuống, luống cuống tay chân: “Vậy phải làm sao đây, hay là tôi kêu bác sĩ đến xem nhé?”
“Không cần đâu, lấy băng vải băng lại là được, hẳn là sẽ không sao đâu.” Mộc Tử Dịch thở dài: “Anh giúp tôi cầm điện thoại tiếp đi. Bình tĩnh chút, giữ tay cho chắc vào.”
Cố Cảnh rầu rĩ đáp ứng, cầm di động giơ lên trước mặt cậu, ánh mắt của anh ta chuyển đến miệng vết thương bị rách, tâm tư bay đến chỗ hai chữ “cong vòng”.
Mộc Tử Dịch lại livestream tiếp, cậu bỗng phát hiện bình luận tràn đầy màn hình. Bất đắc dĩ cậu không thể không vươn tay chỉnh mật độ bình luận thấp lại.
Cố Cảnh nhìn cậu nâng cánh tay vô lực, định giúp cậu làm thì bị Mộc Tử Dịch ngăn lại. Cậu sợ Cố Cảnh không biết dùng các loại thiết bị này, ấn gì cũng phải cần cậu chỉ thị từng chút một, phiền lắm.
Thiết lập lại xong, cậu mới nhìn vào bình luận. Chỉ thấy bình luận chi chít hai chữ “cong vòng”.
[Tui bị ù tai rồi hả? Cong vòng?]
[Chủ phòng thành cây cong (là Mộc cong á) rồi hả? .]
[Dịch lão sư, tên nào làm cậu cong vậy, nói ra đi, tui đánh chết nó!]
[Tui đoán đối tượng của cây cong là lão Cố, từ lâu đã thấy hai người là lạ rồi.]
[Tin mới, tin mới nóng hổi đâyyy! Chủ phòng Mộc Tử nhan sắc thần cấp công bố mình cong vòng!!! Đối tượng mờ ám có hai người, một là thần tượng nổi tiếng Lý Tùng Tử, hai là đại gia lão Cố không rõ thân phận.]
[Ngay cả người thẳng nhất, phật hệ () nhất giới streamer – Mộc Tử Dịch cũng tuyên bố mình cong vòng. Việc này cuối cùng là do đạo đức suy đồi hay do nhân tính vặn vẹo…] (Vặn đầu mày á =.=)
() lối sống trung bình, không hoài bão, không ganh đua và bằng lòng với những gì mình có. Đu Cbiz chắc biết
[Huhuhu, quả nhiên ai đẹp chút muốn chơi gay. Vất vả lắm mới tìm được tiểu ca ca tốt như vậy để tương tư, vậy mà lại thất tình T.T]
……
bình luận đang hỗn loạn đột nhiên xuất hiện một cái hỏa tiễn (hình thức donate) cộng thêm dòng chữ siêu to khổng lồ: “Người cháu thích là người đang giúp cháu cầm điện thoại phải không?”
ID hiển thị là “Lão Tiên Sinh”. Mộc Tử Dịch không nói gì, chỉ gật đầu cười khẽ.
Giây tiếp theo, cậu thấy “Lão Tiên Sinh” liên tiếp tặng cho mình một đống du thuyền. Không hề có ý định dừng lại! Món nào có trong danh sách quà tặng đều được Lão Tiên Sinh tặng cho cậu không thiếu một món. Từ hoa nhỏ, khí cầu đến xe, du thuyền, biệt thự, hỏa tiễn…
Không có thứ tự cũng không có quy luật. Dường như đối phương đang trong trạng thái cực kỳ kích động, ngón tay đụng vào món nào thì tặng cậu món đó.
Mộc Tử Dịch ngây ngốc nhìn quà đầy màn hình, đột nhiên nói: “Tui có linh cảm, không chừng mười giây nữa live stream sẽ bị cưỡng chế tắt đi.”
Vừa dứt lời, live stream đã bị tắt.
Mộc Tử Dịch: “……”
Trăm vạn người đang xem: “……”
“Lão Tiên Sinh”: “……”
Trong một biệt thự xa hoa ở C thị, một ông lão đầu tóc trắng xóa hung tợn gọi đến đường dây nóng của trang web livestream Bình Thai.
“Này, là đường dây nóng của livestream Bình Thai phải không? Tôi muốn khiếu nại các người, sao lại cưỡng chế tắt livestream tôi đang xem, là cái livestream của chủ phòng Mộc ấy. Lão đây đang yên đang lành tặng quà, mới nhấn có vài cái đã tắt ngúm…”
Mắng vốn xong, ông cũng không thèm để ý tới lời giải thích của nhân viên CSKH, tức giận nói: “Nói đi, Bình Thai các người cần được đầu tư bao nhiêu tiền mới có thể nâng cấp?”
Nhân viên CSKH: “……”
Cuối cùng nhân viên CSKH bày tỏ phải báo cáo với cấp trên trước rồi mới liên hệ lại với ông. Lúc này đây ông mới hậm hực ngắt điện thoại.
Ông mở live stream Bình Thai ra lần nữa, thấy Mộc Tử đã mở livestream tiếp thì mới vừa lòng, tiếp tục điên cuồng tặng quà. Thế nhưng lần này sau khi được sự nhắc nhở của nhân viên CSKH, cách hai phút ông mới nhân tặng quà một lần, cứ mỗi hai phút lại nhấn một cái, chọn món đắt tiền nhất mà tặng.
Ông rất vui mừng nha! Đại nhân nhà ông độc thân đã rất lâu cuối cùng cũng có đối tượng rồi!
Trước kia ông đã ngờ ngợ, đại nhân đối xử với Mộc Tử rất đặc biệt. Chỉ là không hề nghĩ tới, hai người vậy mà lại có một chân!
Chuyện tốt, đây chính là chuyện tốt ngàn năm, đáng giá để khắp chốn vui mừng đó!
Mộc Tử Dịch luôn ngăn “Lão Tiên Sinh” lại nhưng vô ích.
[Lão Tiên Sinh: cháu là đứa trẻ tốt, ông thấy cháu có đối tượng, thấy vui vẻ thay cháu.]
Lời này làm cho Mộc Tử Dịch cảm thấy rất ấm lòng, cậu cười nói: “Thực ra cũng không tính là đối tượng, cháu có thể cảm nhận được anh ta có ý với cháu nhưng lại không chịu nói ra.”
Ông lão ngồi trong biệt thự kích động, gõ một tràng dài: [Nếu hai bên đều có ý với nhau thì sao lại còn kéo dài?]
Mộc Tử Dịch bất đắc dĩ nói: “Anh ta giống như rùa ấy, rụt cổ nhanh lắm. Không phải cháu không có cách mà chỉ đang tìm thời cơ tỏ tình thôi.”
Ông lão vỗ đùi: [Cháu đừng lo, ông có biện pháp giúp nè. Chờ vài ngày nữa ông đến thăm cháu sẽ giải quyết giúp cháu.] Bình luận xong, ông quyết đoán ra ngoài, định đến thư viện tra tư liệu!
Ừ, chắc chắn không thể trông cậy vào đại nhân nhà ông, ông phải tự mình tra tư liệu hoàn hảo rồi đi đến tận nơi dạy cho anh! Sau khi đại nhân sống nhiều năm như vậy, khó khăn lắm mới có đối tượng, người ta cũng không chê đại nhân buồn chán. Nếu mà bỏ lỡ, chắc chắn đại nhân sẽ hối hận cho xem!
Mộc Tử Dịch thấy bình luận của Lão Tiên Sinh, tươi cười xán lạn, trực giác của cậu nói rằng ông lão này là người có thể trông cậy nên gật đầu: “Cháu chờ ông đến giúp!”
Các fan khác đang vây xem đều cười đến không nhặt được mồm.
[Ha ha ha…]
[Ha ha ha ha ha…]
[Cười sốc cả hông ha ha ha]
[Thì ra lão Cố là một con rùa, còn rất ngây thơ nha!]
[Lão Tiên Sinh, Lão Tiên Sinh, cháu cũng thích một người, ông giúp cháu theo đuổi điii!]
[Lão Tiên Sinh, ông có thiếu cháu gái không? Không quá lớn tuổi lại tự biết ăn cơm, đi ngủ nè!]
[Chủ phòng, tui cũng tin lão Cố thích cậu, nhìn cậu vừa nói vừa cười, anh ta sợ đến mức sắp làm rớt di động rồi kìa ha ha ha…]
[Lầu trên sai rồi, rõ ràng là đang kích động mà! Chủ phòng chủ phòng, khi tỏ tình có mở livestream không?]
Mộc Tử Dịch cười: “Livestream tỏ tình? Các người nằm mơ đi!” Tỏ tình đã khiến cậu phí sức lắm rồi, còn thời gian đâu mà sắp xếp livestream! Hơn nữa, lỡ như cậu tỏ tình thành công, hai người ở hiện trường không kìm lòng được như vậy như vậy, sau đó phải tắt livestream…
Cậu mới không làm chuyện thiếu não như vậy.
Lại tán dóc vài chuyện với fan, thấy “Lão Tiên Sinh” không xuất hiện nữa, cậu cũng chỉ cười cười, không để trong lòng. Chắc là bên kia nói giỡn rồi, không ngờ ông lão này lại hài hước như vậy.
Đến lúc Mộc Tử Dịch tắt livestream thì thấy Cố Cảnh nhìn chằm chằm mình.
Cậu cúi nhẹ đầu, cười yếu ớt: “Sao vậy, trầm luân trong sắc đẹp của bổn đại gia rồi?”
Cố Cảnh: “…Nghe nói, cậu cong vòng?”
Anh ta cũng không xem bình luận, thế nên hoàn toàn không biết Mộc Tử Dịch thừa nhận Cố Cảnh là đối tượng chơi gay của mình trên livestream.
Mộc Tử Dịch gật đầu: “Đúng vậy, tôi cong.”
Cố Cảnh trầm mặc, hồi lâu sau mới nói: “Cậu… phải tỏ tình à?”
Mộc Tử Dịch cười: “Nếu có thể, tôi muốn anh ấy tỏ tình với tôi. Nếu như không được, thì tôi tự mình tỏ tình với anh ấy.”
Sắc mặt Cố Cảnh càng đen đi, miễn cưỡng nói: ‘Là… Lý Tùng Tử à?”
Nụ cười trên mặt Mộc Tử Dịch dần dần biến mất, đầu óc tên này bị úng nước à, vậy mà cậu còn muốn lừa anh ta chủ động tỏ tình? Anh ta một chút cũng không cảm nhận được mình có ý với anh ta à?
Nhất định là mình nóng đầu mới mưu toan lừa anh ta.
Mặt cậu không đổi sắc, đáp: “Không phải.” Sau đó xoay người nằm xuống.
Nghe thấy không phải là đối thủ nguy hiểm nhất – Lý Tùng Tử thì anh thở phào nhẹ nhõm. Nhưng anh chợt khựng lại, vậy còn có thể là ai? Mộc Tử Dịch cũng không quen biết được bao nhiêu người đồng tính. Chẳng lẽ… là nhân viên của tiệm bánh bao?
Lại nói, tên quản lý Kỳ Liên xấu như quỷ, nhân viên phục vụ Tăng Học bộ dáng cũng không tệ lắm, Triệu tiểu nhị thì lại có khuôn mặt búp bê đáng yêu…
Cố Cảnh cân nhắc từng đối tượng khả nghi một, vẫn cảm thấy trừ tên đối thủ đáng gờm Lý Tùng Tử thì không ai thân thiết với Mộc Tử Dịch hơn anh cả.
Nghĩ đến đây, anh đột nhiên nhận ra cũng có thể tính cả mình vào mà. Anh quay đầu nhìn Mộc Tử Dịch. Cảm thấy tim đập như trống, tay chân run rẩy.
Có khi nào… người Mộc Tử Dịch nói đến chính là anh không?
Nghi vấn mãnh liệt tràn ra yết hầu, nhưng cuối cùng cũng không thốt nên lời. Anh tự biết bản thân là người nhàm chán, huống chi còn không phải là người sống. Nếu anh không phải người Mộc Tử Dịch muốn nói đến, nếu hỏi ra có khi không thể làm bạn bè được nữa.
Cố Cảnh trước đây sát phạt quyết đoán bao nhiêu, giờ đứng trước mặt người yêu lại nhút nhát bấy nhiêu. Mộc Tử Dịch tức giận trong lòng nên cũng không thèm để ý đến anh. Hai người cứ thế chiến tranh lạnh. Mãi đến khi hai ngày sau, bác sĩ cho Mộc Tử Dịch xuất viện, tình hình mới tốt hơn.
Ngày xuất viện hôm nay, Mộc Tử Dịch phá lệ nói chuyện với người đang dọn đồ cho cậu như vợ hiền – Cố Cảnh: “Anh không có chuyện gì muốn hỏi tôi à?”
Cố Cảnh ngẩng đầu nhìn cậu, do dự nói: “Có, tôi muốn hỏi cậu, người cậu thích rốt cuộc là ai?”
Mộc Tử Dịch chỉ vào anh, lạnh lùng: “Là một lão xử nam ngàn năm đần độn ngu ngốc.”
Cố Cảnh làm rớt đồ đang cầm trong tay, ngây ngốc nhìn cậu, mặt dại ra.
Mộc Tử Dịch đang ngồi trên xe lăn vẫy tay với anh: “Anh lại đây một chút.”
Hiện giờ Cố Cảnh như một con rối gỗ chỉ biết làm theo chỉ lệnh, bước từng bước vô hồn đến trước mặt Mộc Tử Dịch.
“Xoay người, cúi đầu.” Mộc Tử Dịch nói rõ từng chữ.
Cố Cảnh xoay người theo bản năng, cúi đầu. Giây tiếp theo, áo anh bị một đôi tay thon dài đang bị thương nắm lấy. Đôi tay không chỉ nắm chặt cổ áo anh mà còn kéo xuống.
Mộc Tử Dịch dứt khoát kéo người ta đến trước mặt mình, ngửa đầu hôn mãnh liệt.