Edit: 诸葛钢铁
Beta: Thng
…………
Mộc Tử Dịch không biết làm sao, bèn hỏi: “Làm sao vậy?”
“Làm sao? Anh dzai, anh livestream cái giống gì trong lòng anh còn không biết à? Bây giờ trên mạng đang rùm beng lên hết rồi, đến bên trên cũng hú hồn kia kìa…”
Mộc Tử Dịch bất lực: “Thật ra vốn dĩ tôi chỉ định livestream ăn bánh trung thu rồi ngồi nói chuyện thôi, thật đấy!”
“Vâng vâng, mới bắt đầu ngài chỉ ăn bánh trung thu uống trà với yêu đương. Nhưng đến cuối cùng xuất hiện trong livestream là cái giống gì? Quái vật không ra quái vật người không ra người quỷ không ra quỷ! Còn đứa trẻ kia nữa, không có bóng ạ! Đó là quỷ à? Là quỷ đúng không?”
“Được rồi… Như ông thấy đấy, thật ra tôi cũng không cố ý livestream gặp ma đâu, này là do quỷ tự xông vào nhà tôi mà… Ông chủ Trình, người bên trên của ông tạo áp lực cho ông, bắt tôi rời khỏi nền tảng livestream hả?”
“Đúng là họ có tạo áp lực cho tôi, có điều không phải bảo tôi yêu cầu ngài rời khỏi, mà hy vọng ngài có thể trở thành một livestream full time chính thức, hơn nữa còn sẽ phân ngài sang bên chuyên mục livestream linh dị!”
“Ồ hố?”
Người ở đầu bên kia điện thoại vẫn còn đang nói: “Bọn họ nói sẽ dành cho ngài điều kiện tốt nhất.”
Mộc Tử Dịch cạn lời: “Tôi không thiếu tiền đâu!”
Người kia cũng rầu rĩ nói: “Đúng vậy, không nói đến trước kia ngài chỉ cần bắt một con quỷ đã thu được mấy chục đến hơn trăm vạn, chỉ nói đến bạn trai của ngài, tài sản của anh ta toàn là tính bằng ức. Tôi nói mấy cái này hết rồi, bọn họ vẫn kiên trì muốn tôi gọi cuộc điện thoại này. Ngài xem xem…”
“Có gì đâu mà xem, tôi vốn livestream chỉ để chơi chơi thôi. Chẳng qua không cẩn thận chơi hơi quá tay…” Mộc Tử Dịch nói rõ ràng: “Ông nói với bọn họ tôi không ký làm full time, cũng không chuyển sang nhóm linh dị. Nếu bọn họ muốn kiếm chuyện thì cứ làm đi, dù sao mấy trăm vạn tiền vi phạm hợp đồng tôi vẫn chi được.”
“Đừng, ngài đừng nói như vậy. Chuyện này, tôi sẽ giúp ngài giải quyết, chỉ là có lẽ cần ngài tìm một lý do hợp lý cho dân mạng. Còn bên phía chính phủ cũng cần ngài chú ý ít nhiều.”
“Yên tâm đi, bạn trai của tôi quen biết người bên trên, không có vấn đề gì. Còn về lí do tôi cũng nghĩ xong rồi.”
“Nghĩ xong rồi? Đừng nói lại là cái trò cà rốt củ cải trắng đấy nữa nhá?”
Mộc Tử Dịch im lặng một cách đầy khả nghi, những lý do trước chẳng phải chả có ai chất vấn truy cứu ư, dùng được là được rồi.
Nể mặt ông chủ Trình là khách cũ của cậu, cũng đã giúp cậu không ít lần, Mộc Tử Dịch vẫn tốt bụng mà đồng ý với ông rằng nhất định sẽ tìm một lý do ổn thỏa.
Tất nhiên, đối phương tin hay không tin thì còn chưa biết được.
Cậu cúp điện thoại, bất lực nhìn Cố Cảnh, nói: “Livestream tối nay vẫn quay được cảnh nhóc mập với con ác quỷ ấy rồi. Chỉ là không biết quay được bao nhiêu… Bên nền tảng bảo em tìm một lý do hợp lý, anh có ý nào hay hay không?”
Cố Cảnh nói thử thăm dò: “Không dùng lý do cà rốt ấy được nữa à?”
“Vừa mới bị bác bỏ rồi…” Mộc Tử Dịch bất lực sờ mũi.
“Thế… Cải trắng, hoặc là bí đao?” Nhờ dạo này hay làm cơm cho Tử Dịch, Cố Cảnh đã nhận biết được khá nhiều rau củ.
“Emmm hình như cũng chẳng tốt hơn cà rốt là mấy.” Mộc Tử Dịch xoa cằm, nghĩ mà mình còn thấy gượng, chẳng bằng nói là con rối còn đáng tin hơn!
Lúc này ông Trần không biết tìm ở đâu ra, cười tủm tỉm nói: “Nói hình chiếu là được rồi. Đại nhân, Tử Dịch, trình độ khoa học kĩ thuật hiện nay khá là mạnh đấy.”
Mắt Mộc Tử Dịch sáng lên: “Ông Trần, ông thật là thông minh!”
“Quá khen quá khen” Ông Trần cười nói: “Hai vị à, tôi đã tính ra ngày lành tháng tốt rồi.”
Mắt Cố Cảnh sáng lên, hơi vội vàng nhìn ông. Mộc Tử Dịch thì lại ngẩn ra trong chốc lát rồi mới phản ứng lại, này là nói đến ngày kết hôn của bọn họ.
Dáng vẻ ông Trần hí hửng: “Ngày hai sáu âm lịch tháng sau, hợp cưới hỏi!”
Vậy là cách bây giờ còn hơn một tháng, Mộc Tử Dịch hỏi: “Lễ cưới của chúng ta tổ chức ở đâu? Kiểu xưa hay là hiện đại nhỉ? À đúng rồi, thiếp mời phải gửi như nào?”
Cố Cảnh cứ thế nhìn cậu, hoàn toàn không biết tổ chức đám cưới lại phức tạp đến vậy. Anh tưởng là chỉ cần hai người bọn họ mặc áo cưới tế bái thiên địa, rồi cùng bạn bè thân thiết và cấp dưới vui vẻ chúc mừng hai ngày là được…
“Ờ…” Ông Trần dính chuyện khó, bản thân ông là người độc thân, đại nhân của nhà ông là lần đầu tiên cưới vợ, không có kinh nghiệm mà!
Mộc Tử Dịch bất lực nhìn Cố Cảnh: “Kết hôn thì bên anh có người họ hàng thân thích nào cần mời không?”
Cố Cảnh gật đầu: “Một số cấp dưới lúc tôi còn sống, sau khi chết còn ở cõi âm làm âm binh. Nếu mà thành hôn, nhất định phải mời bọn họ cùng chung vui.”
Nghe xong, Mộc Tử Dịch vỗ tay: “Được rồi, thế thì làm hai buổi. Một buổi ban ngày chuyên để mời bạn bè thân thiết của em ở bên này, làm theo kiểu phương Tây. Buổi còn lại thì tổ chức vào ban đêm để mời bạn bè ở âm phủ của anh, cứ làm theo tục lệ cũ.”
Cậu ngừng một chốc mới nói tiếp: “Ban ngày thì đãi ở nhà hàng, buổi tối thì đãi ở trong tiệm bánh bao. Nghe nói tổ tiên ba đời của đầu bếp trong tiệm nhà em là ngự trù, em sẽ hỏi xem ông ấy cần nguyên liệu gì.”
Sau đó, cậu lại bổ sung thêm: “Nói trước nhé, hai chúng ta đều là đàn ông, đến lúc đó thì đặt làm hai bộ đồ cưới chú rể. Đừng để người khác hiểu nhầm.”
Cố Cảnh nào dám nói không, gật đầu còn chẳng kịp nữa là!
Ông Trần thì lại vui vẻ yên tâm nói: “Vẫn là Tử Dịch đáng tin hơn. Vậy thì tôi sẽ bảo người làm theo cách của cháu, nhất định phải để hai buổi lễ diễn ra thật rầm rộ.”
Mộc Tử Dịch cười nhẹ một cái, cũng không để câu nói này trong lòng. Đám cưới thôi mà, còn có thể rầm rộ đến mức nào.
Mà Cố Cảnh – kẻ thật sự bị ông Trần ghét bỏ – quyết tâm nhất định phải đập tiền lên mạng tìm ý tưởng tổ chức lễ cưới, ắt phải để lễ cưới của bọn họ độc đáo hơn người thường.
Sau khi quyết định xong công việc cho tiệc cưới, ông Trần biết được chuyện Cố Cảnh phải đi âm phủ, lập tức hết vui, nói: “Quay về làm cái gì? Đại nhân, ngài đã vì Địa Phủ đủ nhiều rồi!! Chẳng dễ gì mới thoát thân được, sao bọn họ còn mặt dày mày dạn đến làm phiền ngài nữa chứ!”
“Nó là đồ đệ của tôi, nói cho cùng thì chính tôi là người đã đẩy nó lên vị trí Diêm Vương, tôi không thể thật sự buông tay không lo được.” Cố Cảnh cũng không biết phải làm sao, dạy dỗ được đứa đồ đệ không đủ hăng hái chiến đấu, anh có thể làm sao nữa!
Có điều Cố Cảnh cũng không nghĩ xem từ trước đến nay công việc của âm phủ đều do Diêm Vương ở mười điện chia nhau ra phụ trách. Nhưng từ sau khi anh phế chúng đi, thống nhất cả âm phủ thì tất cả công việc đều dồn hết lên một người. Mặc dù cải cách cơ cấu chính yếu của âm phủ, nhưng số lượng cùng với độ khó công việc của Diêm Vương vẫn tăng lên gấp đôi.
Năm đó, khi bản thân anh trở thành Diêm Vương duy nhất thì không có cảm giác gì vì lúc ấy anh là một tên cuồng làm việc vô dục vô cầu, quyết đoán sát phạt chỉ trong một nốt nhạc.
Nhưng trên thế gian này lấy đâu ra lắm con quỷ kiêm Diêm Vương hung ác như anh đây! Cho dù là Diêm Vương bây giờ do chính tay anh bồi dưỡng cũng không so được với anh.
Ông Trần thấy vậy chỉ có thể thở dài một hơi.
Mộc Tử Dịch thì lắc đầu, đành lướt điện thoại.
Cậu mở weibo, quen đường quen nẻo nhấn vào hot search.
Streamer Mộc Tử online giã quỷ
Livestream đánh quái
Livestream của Mộc Tử lại xuất hiện ma quỷ
Streamer lão Cố kết hôn?
…
Mộc Tử Dịch thở dài một hơi bất đắc dĩ. Rồi xong, bảng tìm kiếm nổi bật sắp đổi thành nhà cậu luôn rồi!
Cậu bấm vào tin đầu tiên, một đống bình luận với ảnh chụp màn hình ùn ùn kéo đến đập vào mắt.
[Streamer lại livestream gặp quỷ phát nữa rồi!]
[Lần đầu tiên được nhìn trực diện Streamer online hung ác đánh quỷ như vậy! Đáng sợ!]
[Bạn mạng toàn quốc gửi điện mừng hahahaha]
[Không biết lần này streamer sẽ tìm lí do gì đây ha ha hahaha]
[Hi vọng đừng có là cà rốt gì gì đó, cà rốt belike nó không muốn đội cái nồi này đâu ha ha ha ha]
[Tôi tưởng lần livestream này điểm nhấn lớn nhất là lão Cố với Streamer bàn chuyện cưới hỏi cơ….]
[Lúc mới đầu tôi tưởng hotsearch tối nay sẽ là Streamer hát tình ca cho lão Cố nghe. Sau đó tôi lại tưởng sẽ là lão Cố gài streamer, đưa chuyện kết hôn vào danh sách quan trọng. Không thể nào ngờ được, vậy mà đặc sắc nhất vẫn ở đằng sau!]
[Streamer hung ác online giả quỷ!]
[Đáng sợ quá rồi, đây là quỷ đúng không? ảnh chụp màn hình]
[Cái giống gì thế này, xấu cực kỳ luôn ấy! Có điều nó có phải là quỷ không thì tôi không biết. Nhưng! Mà! Đứa đánh nhau quần thành một cục với nó lúc ban đầu kia! Chắc chắn là quỷ!]
[Chính xác, da của đứa bé đó trắng bệch luôn á, hơn nữa mặc dù lực sát thương không bằng con quái vật kia nhưng cũng rất đáng sợ!]
[Chẳng lẽ là tiểu quỷ mà Streamer nuôi? Streamer luôn bảo vệ cho nó, nó cũng rất tự giác mà trốn về phía đằng sau streamer.]
[Emmm, chỉ mình tôi thấy bé quỷ này rất đáng yêu à? Trắng trẻo non mềm lại còn giỏi, cái kiểu thiết lập này trông tương tự với nhóc mập đó!]
[Ế, thím trên nói như vậy, tôi lại không kìm được mà tưởng tượng một chút – Nhóc quỷ này chắc không phải là nhóc mập biến thành đâu nhỉ?]
[Nói như vậy… Lúc ban đầu hình như mọi người đều nghi ngờ rằng nhóc mập có phải là mèo yêu không đó…]
[Không có bóng thì chắc là quỷ mèo nhỉ?]
[Chắc là yêu rồi! Xem cho kĩ đi, khi nhóc quỷ đánh con quái vật đó bàn tay sẽ nắm thành vuốt theo bản năng để tấn công đó!]
[Nghe các thím nói vậy, tôi bỗng cảm thấy chả sợ nhóc quỷ này xíu nào nữa luôn rồi ha ha ha ha]
[Thật ra nó vốn dĩ cũng không đáng sợ mà, trắng trẻo non mềm đáng yêu biết bao nhiêu! Mắt còn cực kì to, nước mắt ầng ậc luôn!]
[Đúng là vậy…. Nhưng lực sát thương kinh người nha!]
[Dù sao cũng không quan tâm có phải là nhóc mập hay không, streamer có thể bảo vệ nó thì dù nó có là quỷ cũng là con quỷ tốt!]
[Đợi đã, ở đây! Cái tay nhỏ lấy trộm bánh trung thu trên bàn này là của nhóc quỷ nhỉ?!]
[Ồ hố? Streamer ở bên đó đánh nhau với con quái vật bán sống bán chết, nhóc quỷ lại ăn vụng bánh trung thu?!]
[Nói thế này thì nhất định là yêu rồi! Bởi vì hình như quỷ không thể ăn trực tiếp đồ của người sống! Trừ khi là được xử lý qua rồi.]
[Vậy nên thật sự là nhóc mập sao?!!!!]
[Áuuuuuuu đừng có chệch hướng nữa, chẳng lẽ trọng điểm không phải là chuyện streamer online giã quỷ sao? Ha ha ha ha]
[Tiếc ghê không quay hết toàn bộ! Quái vật chết tiệt kia chạy cái vẹo gì! Không thể đứng yên trước camera để streamer tẩn nó à?!]
[Điều tôi muốn biết nhất chính là sau đó đã xảy ra chuyện gì? Tôi thấy hình như có hình thanh kiếm xẹt qua sau đó nghe thấy tiếng gào thảm thiết của con quái vật ấy!]
[Chắc chắn là bị streamer cho knock out luôn rồi! Có điều cái bóng đó không phải là màu đỏ mà]
[Cũng đúng, đao “cà rốt” của streamer là màu đỏ cơ ha ha ha ha]
[Éc éc éc tui mặc kệ, tui chỉ biết lúc streamer đánh quỷ rất đẹp rất đẹp trai hú hú!]
[Muốn sinh khỉ con cho streamer ha ha ha]
[Lầu trên xin bảo trọng, lão Cố đang trên đường vác đao đến]
[Thắp nến cho thím bên trên của thím trên ha ha ha ha]
[Không không không, tôi chỉ muốn biết lần này thầy Dịch phải chữa cháy thế nào ha ha ha ha]
[Cà rốt, cải trắng, chọn một trong hai đi ha ha ha ha]
[Mấy chế đúng là có độc mà! Nhỡ streamer nhìn thấy rồi nói thế thật thì biết làm sao!]
[Tôi chỉ muốn biết khi nào thì lão Cố với streamer tổ chức lễ cưới ha ha ha ha]
[Tui cũng muốn biết!]
[Điều tôi muốn biết nhất vẫn là con quái vật ấy là gì! Muốn biết trên thế giới này có thật sự có quỷ không!]
[Thím bên trên mới đến hả?]
[Thế mà vẫn còn có người hỏi kiểu này…]
[Emmmm tôi vào kênh khoa học và giải thích bí mật của quốc gia để lại lời nhắn hỏi vấn đề này, mọi người đoán xem kết quả là người ta trả lời tôi thế nào?]
[Tôi đoán người ta không trả lời thím hahaha]
[Không trả lời +]
[Ừ, chính phủ online là giả vờ mù luôn, đừng hỏi sao tôi lại biết – Vì tôi cũng hỏi rồi.]
[Tài khoản chính thức của nền tảng livestream cũng chưa đăng thanh minh hahahaha]
[Tui đoán là giờ cả thế giới đều đang đợi thầy Dịch trả lời hhh]
…
Mộc Tử Dịch thở dài bất lực, xem lại một lượt ảnh chụp màn hình và video quay lại của mấy bạn trên mạng. Lúc xem xong, trong lòng cậu cũng đoán được một chút rồi – Chắc là livestream không quay được cảnh cậu đánh quỷ nhiều lắm.
Chỉ là, hình dáng con quỷ đó với nhóc mập cùng với một đoạn cậu đánh quỷ vẫn bị quay lại rồi.
Mộc Tử Dịch không quá để ý chuyện này, đăng một tus weibo.
[Mộc Tử Dịch V: Thật ra, con quái vật đó là máy chiếu chiếu ra đấy. Là sản phẩm mới của lão Cố, lúc đấy không kiểm soát được máy móc. Ban đầu tôi cũng không biết, nên lúc đó phản ứng hơi quá. Mọi người xem cũng biết cái giống không ra đâu với đâu như thế còn chưa được ghi chép vào Sơn Hải Kinh. Về nhóc quỷ kia, cũng là máy chiếu chiếu ra. Ừm, thanh đao với roi da trong tay tôi, vẫn là bộ mô hình làm từ cà rốt lần trước đó. Tái chế sử dụng, bảo vệ môi trường, ai ai cũng có trách nhiệm.]
Tự dưng chả hiểu sao chuyện này lại nâng cấp thành vấn đề bảo vệ môi trường, lại để Cố Cảnh đội hộ một ít nồi.
Cậu không biết nhột mà quay đầu cười với Cố Cảnh một cái, sau đó gào về phía nhà chính: “Nhóc! Mập!”
“Meo gru?” Zì dọ?
“Mày dùng hồn thể ăn vụng bánh trung thu hả?!”
Nhóc mập ở trong phòng mở tròn mắt nhìn, bị phát hiện rồi ư?!
Không không không, chắc chắn là chủ nhân dọa nó! Rõ ràng lúc đó cậu chỉ lo đánh nhau với con ác quỷ kia!
Nghĩ vậy, nhóc mập dùng hết sức: “Meo grao~” Mèo đây không nhó!
“Đừng có cãi, bị điện thoại quay hết lại rồi!”
Trong video các bạn trên mạng cắt ra, có một đoạn là cậu và ác quỷ đánh đến mức khó bỏ khó phân, bỗng có một bàn tay nhỏ trắng bệch xuất hiện trong ống kính. Chỉ thấy cái tay đó bốc một miếng bánh trung thu trên bàn sau đó nhanh chóng rụt lại.
Mộc Tử Dịch đều có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt như tên trộm của thằng nhóc lúc đó rồi.
Cố Cảnh khuyên cậu: “Đừng giận……”
“Câm mồm, anh với nó cùng một giuộc rồi phải không?!” Mộc Tử Dịch như bà mẹ bị thằng con ngỗ nghịch làm cho nóng đầu, hung dữ gào về phía nhà chính lần nữa: “Đã nói bao nhiêu lần rồi, mày đừng dùng hồn thể ăn đồ ăn ở trần thế nữa, lỡ có vấn đề gì thì biết phải làm sao, hả!”
Cố Cảnh xoa mũi, bất chấp nói: “Không sao, hồn thể của nó có tôi chăm đây…”
Nhóc mập cách cửa sổ gật liên tục, đúng vại đúng vại!
Mộc Tử Dịch: “…..”