Tiệm Bánh Bao Âm Dương

chương 84

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: 诸葛钢铁

Beta: Hạ Y

_________

Mấy tài khoản V chính thức lên tiếng cộng thêm chiều hướng vấn đề, mấy anh hùng bàn phím ấy toàn bộ đều biến mất không thấy đâu. Đừng nói đến livestream ăn bàn phím, đến nói còn chẳng dám há câu nào. Không thấy nhiều người qua đường với fans đã mò được mấy câu bọn họ nói trước đó rồi chạy đến weibo bọn họ để chửi rồi sao!

Tất nhiên cũng có số ít anh hùng bàn phím đứng ra xin lỗi Mộc Tử Dịch, nhưng so với số lượng chửi người ta trước đó thì đúng là quá ít.

Người xin lỗi thì Mộc Tử Dịch chỉ trả lời lại một câu: [Bạn xin lỗi là việc của bạn, tôi không tha thứ.] Câu này là nói cho những anh hùng bàn phím hay, cũng là nói cho những bạn học đã từng chủ động hay bị ép cô lập cậu.

Không phải tất cả mọi chuyện đều có thể được tha thứ. Những chuyện này nếu như đổi thành người khác sợ là không chịu nổi từ lâu rồi, cũng chỉ có Mộc Tử Dịch cậu từ nhỏ lòng dạ cứng rắn không dao súng nào làm tổn thương được.

Nhìn màn hình toàn là “Dịch đại ca của em”, “Streamer đại ca của tôi”, “Mộc Mộc đại ca của tôi” các thứ các thứ, Mộc Tử Dịch nhấc nhóc mập lên cười nhạt nói: “Nhóc mập, chủ nhân nhà mày không cần người ngoài đau lòng, đúng không.”

Mèo mập kiên định gật đầu cái rụp: “Meo”.

Cũng giống như đạo lý nó không cần người ngoài đau lòng với đồng cảm.

Mộc Tử Dịch nhét nhóc con vào lòng cười nói: “Đi thôi, đi tắm thơm tho cho mày.”

Người nhóc mập cứng đờ lại, tiếp đó là giãy điên cuồng.

“Meo grao grao~~” Không muốn ngâm cánh hoa meo! Meo đây cũng là con mèo đực chính hiệu meo!

Mộc Tử Dịch giữ chặt nó: “Mày nghe lời tao đi, nhóc ngoan~”

“Meo grao grao…”

“Không được, mày không ngâm thì đống cánh hoa ấy phải làm sao! Ngoan, ngâm cho thơm tho để tối ngủ với baba!”

“Meo grao~~~” Không cần!

“Không cần đúng không, được! Mày có giỏi thì sau này đừng có lên giường của tao!”

“Meo grao…” Sau này không lên…. Không chịu đâu!

Nhóc mập nhỏ bé vừa đáng thương vừa bất lực đến cuối cùng vẫn phải khuất phục dưới móng vuốt của đại ma vương Mộc Tử Dịch.

Cố Cảnh ở nơi âm phủ xa xôi nghe thấy âm báo điện thoại nhanh chóng cầm lên xem. Sau đó khóe môi anh hơi cong lên cười nhẹ.

Chỉ thấy Mộc Tử Dịch gửi cho anh một đoạn video ngắn, trong video là một con mèo nhỏ ướt như chuột đang ngồi xổm trong bồn tắm xả được nửa bồn nước, xung quanh nó là cánh hoa hồng tươi đẹp trôi bồng bềnh.

Vẻ mặt sống không bằng chết của nhóc con nhìn vào camera, trong đôi mắt vàng đen đầy hung dữ.

Tiếng cười đầy chế nhạo của Mộc Tử Dịch truyền đến: “Lão Cố lão Cố, xem con trai anh đi nhanh lên đáng yêu ghê chưa hahahaha…”

Nhóc mập rất chi là bực bội nhấc móng lên, hung hăng vỗ xuống mặt nước làm bắn lên hai cánh hoa.

“Meo grao!” Đừng có cười!

“Được rồi được rồi, không cười nữa, không cười nữa.” Lời vừa dứt, trong camera xuất hiện một cái tay dùng tốc độ sét đánh nhanh chóng với vào bồn tắm vớt được một nắm cánh hoa dán một phát lên trên đầu nhóc mập.

“Hoa giá miêu mị hahaha…”

Nhóc mập: “….”

Nó dùng sức lắc cái đầu sau đó hung dữ dùng hai móng trước vớt cánh hoa và nước đập vào chủ nhân nhà nó.

Trong video nhất thời tràn ngập tiếng cười nhạo không làm thì không chết cùng với hành động vớt cánh hoa vất vào người của nhóc mập tức đến mức xuất ra hồn thể.

Một chủ nhân không đáng tin cậy như vậy chắc là cũng chỉ có Mộc Tử Dịch. Lúc này Cố Cảnh cũng đau lòng thay cho nhóc con.

Anh nghĩ một chốc liền chụp cái ảnh selfie gửi qua.

Đợi một chốc không nhận được tin nhắn, anh đoán chắc một người một mèo đang đại chiến, không rảnh mà để ý đến anh nên anh chuẩn bị thoát khỏi wechat phiên bản âm phủ để chuyên tâm làm việc.

Nhưng trước khi thoát ra anh lại nhận được tin nhắn ông Trần gửi đến.

Đó là mấy bức chụp ảnh màn hình, trên mỗi ảnh chụp màn hình đều là nội dung weibo liên quan đến Mộc Tử Dịch. Trong đó có một số bạn mạng nhắc đến chuyện hồi Mộc Tử Dịch còn niên thiếu gặp phải bạo lực học đường khiến trong lòng anh vừa khó chịu vừa tức giận.

Mặc dù đã sớm biết giai đoạn Mộc Tử Dịch trải qua ấy, nhưng hôm nay nhìn thấy người khác nói ra tình hình cụ thể anh vẫn cảm thấy đau lòng không thôi, hận không thể quay về quá khứ bảo vệ thiếu niên nhỏ bé ấy vào trong lòng….

Anh hơi mím môi hỏi cấp dưới ở bên cạnh: “Tình hình Hà Quyên chịu phạt thế nào rồi?”

“Bẩm đại nhân, cô ta đang chịu đau khổ ở tầng địa ngục thứ hai.”

“Chậm quá, để cô ta chịu thêm nhiều hình phạt nữa. Nhớ kĩ, đừng để cô ta hồn phi phách tán quá nhanh.”

“Vâng thưa đại nhân!” Cấp dưới trả lời xong, cúi người lui ra.

Trong điện không còn con quỷ nào nữa, Cố Cảnh nhẹ nhàng vuốt màn hình điện thoại, nhớ nhung trong lòng càng thêm sâu sắc.

Ở một bên khác, khi Mộc Tử Dịch nhìn thấy ảnh selfie Cố Cảnh gửi đến đã là nửa tiếng sau. Cậu ôm nhóc mập thơm phưng phức ngồi lên sô pha, cầm điện thoại vừa mở lên thì bật cười.

Nhóc mập nghe thấy tiếng cười, bám vào vai của cậu đứng lên nhìn cũng cười luôn.

Thấy Cố Cảnh trong điện thoại, góc chụp rõ nét, một gương mặt đẹp trai vậy mà lại cố chụp thành cái mặt to như cái bánh, lỗ mũi cũng lộ hết ra, lại còn chụp ra được cả nọng cằm.

“Cái góc chết người này…” Mộc Tử Dịch than xong thì đè nhóc mập lại, nhanh tay lẹ mắt chụp một tấm có góc chụp gần giống với Cố Cảnh gửi đi.

Nhóc mập: “…. Meo grao!” Anh trả vẻ đẹp tuyệt trần của meo đây QwQ!

Mộc Tử Dịch cực kì vô sỉ mà thơm nó một cái, chụp màn hình hai bức ảnh lại, lại làm mờ đầu tóc quần áo cổ trang của Cố Cảnh đi chỉ để lại mặt. Sau đó đăng lên weibo: [Người một nhà, muốn xấu thì cũng phải xấu cùng nhau phải không nào! Ảnh chụp màn hình.JPG]

Lý Tùng Tử lại chạy đến chiếm cmt đầu weibo của cậu: [Doume, người nghiêm túc như Cố tiên sinh sao lại thành như vậy rồi!]

[Vồ được một quả thông! Đấu giá giá cao, nhào vô nhào vô….]

[Tùng Tùng chắc không phải ngồi canh weibo của thầy Dịch cả tối đâu nhỉ…]

[Tùng tử, nghe tui, yêu thầm không có kết quả đâu ha ha haha]

[Buông tay đi Tùng Tử, streamer đã có đối tượng rồi, người đó không phải là cậu ha ha ha ha]

[Đợi đã, ảnh chụp màn hình của streamer….]

[Một nhà bị điên há há há]

[Được đấy một nhà bị ngáo!]

[Đúng, ngáo cũng phải ngáo đều cả nhà, không sai ha ha ha ha]

[Xin anh đấy streamer, dạy lão Cố chụp ảnh đàng hoàng đi, đừng ngược đãi fans nhan sắc nữa QwQ]

[Sao streamer lại làm mờ lão Cố rồi? Chẳng lẽ lão Cố đang thử đồ cưới??]

[Chắc không phải đâu, đồ cưới gì đó chẳng phải là còn chưa quyết sao ha ha ha ha]

[Hmmm thật ra thứ streamer cần làm mờ nhất là mặt của lão Cố mới đúng!]

[Dm ảnh chụp ngáo ngờ gì vậy hahaha…]

[Nhóc mập của tôi thế mà cũng chụp được nọng cằm?!]

[Nhóc mập đã làm gì sai, mà anh lại làm nó xấu đi ha ha haha]

[Cái sai duy nhất của nhóc mập là gặp phải chủ nhân như vậy hahahah]

[Chòi oi vậy nên á, lão Cố vừa ra khỏi nhà là streamer đin luôn hả?]

[Không không không, xem tình hình này rõ ràng là lão Cố ra tay trước!]

[Lão Cố trong ấn tượng của tôi ngoại trừ giàu, ngây thơ, nghiêm túc, đẹp trai thì không có tí khuyết điểm nào. Nhưng mà bây giờ….]

[Á, muốn làm lão Cố phát điên, quả nhiên chỉ cần một Mộc Tử Dịch ha ha hah]

…………

Mộc Tử Dịch rải cơm chó xong thì cười đắc ý, ôm nhóc mập thơm một cái, sung sướng ôm về chăn ấm.

Nhóc mập trợn trắng mắt: “…” Hành vi điên vì góa chồng này của chủ nhân khi nào mới hết đây?

Lại thêm mấy ngày nhàm chán qua đi, Mộc Tử Dịch ôm nhóc mập, mang theo cả đôi tình nhân quỷ mà trước đó bị cậu vất trong sân nhà, tạm biệt ông Trần lên đường sang thành phố lân cận.

Vốn dĩ chuyện này Mộc Tử Dịch đúng là không cần thiết phải tự mình đi, nhưng thật sự là cậu rảnh lắm rồi, muốn kiếm tí việc để làm.

Nhận ủy thác là không thể rồi, ông Trần còn ở cạnh nhìn chằm chằm đấy. Mấy ngày trước Mộc Tử Dịch thử thăm dò, ông già đã chắc nịch quyết để cậu ở nhà thành thật dưỡng thương, bắt quỷ á, nghĩ cũng đừng hòng nghĩ.

Trời mới biết được tí nội thương này của Mộc Tử Dịch đã chăm bao lâu rồi! Canh uống hết bát này đến bát khác, chăm cho người cậu béo ra luôn rồi!

Nhưng mà, mặt mũi ông Trần không tiện bắt bẻ, Mộc Tử Dịch chỉ đành lấy lùi làm tiến dẫn hai con ma đến thành phố lân cận chơi vài ngày.

Muốn gọi cả ông Trần nhưng người già người ta còn vội lo chuẩn bị chuyện đám cưới của cậu với Cố Cảnh, rõ ràng là còn thời gian không ngắn nhưng ông Trần cứ cuống lên như vậy, đã thế việc nào cũng đích thân làm.

Mộc Tử Dịch bất lực lảm nhảm với Cố Cảnh, Cố Cảnh nói thẳng: “Ông ấy mong tôi thành hôn đã đến mấy nghìn năm rồi. Bây giờ chẳng dễ gì mới được như mong muốn, không trách được cảm xúc khó bình ổn lại…”

Mộc Tử Dịch còn nói gì được nữa, lí giải muôn năm á! Cậu nói trực tiếp với ông Trần sẽ mang đặc sản bản địa cho ông rồi vác thẳng Mạc Tiểu Thành và bạn gái cậu ta khởi hành.

Hồn của Mạc Tiểu Thành và bạn gái cậu ta đã chăm sóc ổn định rồi, hơn nữa thần trí bạn gái của cậu ta đã tỉnh táo lại.

Bây giờ đây hai người này đang điên cuồng rải cơm chóa.

Mộc Tử Dịch ngồi ở bên cạnh tài xế mà ông Trần sắp xếp, nhìn đôi tình nhân ngồi phía sau một cái rất chi là không vui hừ hừ: “Đồ quỷ nam nữ!”

Tài xế: “…” Người đàn ông trống trải dục cầu bất mãn thật đáng sợ! Đại nhân ngài mau quay lại đi!

Nhóc mập: “….” Chủ nhân nhà nó với bố dượng của nó rải cơm chóa thì có lần nào không ghê hơn cả đôi kia đâu!

Hồn thể đôi quỷ nam nữ ngồi ghế sau đang tâm sự nỗi lòng với nhau run lên, kiên cường rùng mình một cái.

Đến thành phố bên cạnh trời còn sớm không thích hợp báo mộng, Mộc Tử Dịch liền mở cái dù màu đen size XXXXXL để nhét hai con quỷ vào trong đó.

Có con quỷ bản địa Mạc Tiểu Thành chỉ đường, Mộc Tử Dịch và nhóc mập chơi cũng coi như là vừa ý, độc mỗi cái không vừa lòng người là có hai con quỷ rất thích rải cơm chóa.

Đến buổi đêm, Mộc Tử Dịch thuê một phòng ở khách sạn gần nhà Mạc Tiểu Thành, dẫn theo nhóc mập và hai con quỷ vào ở.

Buối tối rửa mặt xong từ phòng tắm đi ra thì nhìn thấy đôi quỷ nam nữ kia đang moa moa.

Tay Mộc Tử Dịch vô thức vò nhóc mập, cắn răng bực bội hầm hừ: “Chậc, vô liêm sỉ!”

Nhóc mập gật đầu phối hợp, mặt mũi chủ nhân nhà mình thì vẫn phải cho á.

Mạc Tiểu Thành ngẩng đầu, có hơi xấu hổ nói: “Chúng tôi đều là ma hết rồi, còn không biết có thể ở bên nhau đến khi nào. Sau này đầu thai rồi cũng không biết có thể tiếp tục tiền duyên hay không. Vậy nên… haha, ông chủ Bao tha lỗi cho, hai người chúng tôi không thể mãi mãi được như ngài với Cố đại nhân.”

Nói câu này làm cho cả người Mộc Tử Dịch sung sướng, tí hâm mộ ghen tị ấy cũng biến thành đồng tình. Cậu cực kì độ lượng mà huơ tay: “Hai người tiếp tục, tôi với nhóc mập ra ban công hóng gió.”

Nhóc mập: “Meo~” Không muốn hóng gió đâu~

Mộc Tử Dịch vuốt đuôi nó: “Mày nên hiểu chuyện rồi nhóc ạ.”

Nhóc mập:???

Cái cảm giác như đã từng quen thuộc này… giống như rất lâu trước đây, chủ nhân cũng dùng ngữ điệu như này khiến một con mèo nhỏ đáng yêu như nó phải độc lập tự chủ….

Buổi tối chín giờ hơn, Mạc Tiểu Thành nói người nhà cậu ta chắc là ngủ rồi. Mộc Tử Dịch đưa cho cậu ta một lá bùa, có thể hỗ trợ cậu ta vào được giấc mơ của người thân nhất. Mấy ngày này Cố Cảnh không ít lần dạy cậu các loại bùa chú, còn về trận pháp thì tạm thời còn chưa học đến.

Mạc Tiểu Thành dẫn theo bạn gái ba quỳ chín lạy với Mộc Tử Dịch thiên ân vạn tạ. Sau đó hai con quỷ nghênh ngang mà đi.

Nhìn theo hai con quỷ càng bay càng xa, trong lòng Mộc Tử Dịch bỗng thấy bất an.

Cậu nhíu mày, tâm trạng không yên.

Nhóc mập ở trong lòng cũng hơi lo lắng mà giãy dụa, hai móng vuốt bám lấy vai chủ nhân, đầu không ngừng cọ vào cổ chủ nhân, đó là biểu hiện nó đang lo lắng…

Mộc Tửu Dịch vỗ lưng nó, đóng cửa sổ quay về phòng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio