Editor: Thienyetkomanhme
Một đĩa củ cải tổng cộng cũng không nhiều lắm, bọn họ gắp liên tiếp, thực mau liền vơi đi một nửa, người đàn ông cao gầy thấy vậy, vội cầm lấy chiếc đũa gắp ăn hai miếng.Hắn là khách quen trong tiệm, gần nhất cũng ăn không ít củ cải muối, nhưng mỗi lần ăn đều sẽ tán thưởng một chút cái hương vị này.
Người hơi béo ngửi mùi hương, lại xem bọn họ ăn ngon lành như vậy, cũng có chút thèm.Nhưng thái độ mới vừa rồi của hắn, làm hắn ngượng ngùng đi theo bọn họ tranh ăn, chỉ có thể bưng ly nước yên lặng nuốt nước miếng.
"Bà chủ muối củ cải quả thực ăn quá ngon, giòn nộn ngon miệng, cay lại hơi chua, chua chua lại hơi ngọt, ăn lên mỹ vị lại kϊƈɦ thích vị giác, cảm giác như ăn bao nhiêu cũng không đủ." Bàn bên cạnh, nữ khách hàng hướng ngoại vừa rồi cũng lấy ra một cây củ cải nhỏ, một bên gặm một bên cảm thán.
Người đàn ông hơi béo nghe được khách bên cạnh gặm củ cải phát ra thanh âm thanh thúy, yết hầu lăn lộn hai cái, rốt cuộc nhịn không được cầm lấy chiếc đũa, nhưng mà chờ hắn duỗi tay gắp, lại chỉ gắp được một mảnh cuối cùng.
Mỏng gần như trong suốt, mặt trêи mang theo nước chua ngọt hơi cay, nhai lên thập phần giòn nộn.
Củ cải quá ngon, ăn xong một miếng căn bản không đã, hắn theo bản năng nhìn về phía cái đĩa, bên trong lại đã sớm sạch không.Không ăn còn có thể nhẫn nại, nếm rồi lại không thể ăn tận hứng, cảm giác nửa vời, thật là ai gặp người đó biết.
Người đàn ông hơi béo chép chép miệng, cuối cùng đem tầm mắt đặt ở đĩa rau trộn đậu phộng bên cạnh.
Hắn gắp lên một miếng đậu phộng đưa vào trong miệng, mới vừa nhai hai cái, động tác liền không thể dừng lại, ngay sau đó bất động thanh sắc một chiếc đũa gắp lên vài cái đậu phộng đưa vào trong miệng.
Vị phó hội trưởng kia ăn xong củ cải lại cúi đầu ăn cơm chiên Dương Châu, ngay sau đó kẹp lên một miếng đậu hủ chiên.
Đậu hũ chiên vừa đúng, ăn lên ngoài giòn trong mềm thơm cực kỳ, đặc biệt là phối hợp cùng nước sốt đổ hồng và củ cải ngâm bên trong, ăn ngon đến mức trong lúc nhất thời đôi mắt hắn căn bản không nhìn thấy những khác.
Ngược lại người bên cạnh hắn, ăn hai miếng cơm chiên, đối với rau trộn đậu phộng có chút hứng thú, bởi vậy gắp một đũa.Hai viên đậu phộng lành lạnh vào miệng, tư vị giòn nộn tiên hương lập tức làm hắn có chút nghiện.
Hắn liền ăn mấy miếng, nhìn thấy đĩa đậu phộng đã sắp hết, ngẩng đầu thấy người đàn ông hơi béo ăn liên hồi, nhịn không được nói: "Anh kiềm chế chút, chúng tôi còn muốn ăn nữa."
Kỳ thật hắn cũng không có gì ý tứ, chủ yếu là rau trộn đậu phộng quá ngon, nhìn đến đồng nghiệp ăn Trư Bát Giới ăn nhân sâm, ăn nhanh như vậy có chút đau lòng, muốn bảo hắn ăn từ từ.Nhưng mà nghe vào lỗ tai người đàn ông hơi béo, lại cảm thấy hắn đang trào phúng mình, trong lúc nhất thời chiếc đũa ngừng ở giữa không trung.
Chiếc đũa nửa vời mà ngừng trong chốc lát, hắn mạnh mẽ vớt vát nói: Đậu phộng này hương vị cũng bình thường, tôi đang chờ cơm nên chắp vá ăn tạm một chút."
Dứt lời, hắn thả chậm tốc độ gắp một viên đậu phộng ném vào miệng, còn cố tình bày ra một bộ dạng nhàm chán chỉ đang giết thời gian thôi.
"Đậu phộng này hương vị còn bình thường?" Người vừa nhắc nhở hắn ăn chậm một chút liền dùng vẻ mặt "đầu lưỡi anh không có vấn đề đi" nhìn hắn.
"Tôi cảm thấy rau trộn đậu phộng này hương vị khá tốt, đậu phộng giòn nộn tiên hương, mấy thứ bên trong cà rốt, dưa chuột cũng ăn rất ngon."
"Phải không? Tôi nếm thứ." Phó hội trưởng nghe được đối thoại của bọn họ, duỗi tay gắp một miếng.
Tinh tế nhấm nháp xong, hắn gật đầu nói: "Nguyên liệu nấu ăn tươi mới, gia vị rất vừa phải, vừa không sẽ che giấu hương vị đặc sắc của nguyên liệu, lại đề cao hương vị, ăn ngon!"
Nói xong, hắn lại ăn thêm hai miếng, càng ăn càng cảm thấy thơm.Rau trộn đậu phộng ngày thường hắn cũng ăn không ít, nhưng ngon như vậy thật đúng là không có.
Lại ăn một ngụm, hắn nhịn không được nhìn về phía người vừa nói "bình thường": "Tiểu Lưu đầu lưỡi của anh cũng thật kén chọn, rau trộn đậu phộng này cũng chê bình thường."
Người đàn ông hơi béo gọi là tiểu Lưu nghe vậy, biểu tình hơi cứng một chút, miễn cưỡng tìm được một cái lý do: "Đại khái là tôi không thích dấm, cảm thấy món này vị dấm quá nặng."
"Phải không? Tôi ăn lại cảm thấy khá tốt, hơn nữa dấm này lại có mùi thơm tinh khiết, rất thơm, cảm giác có chút giống hương vị dấm gạo tự nấu ở thành phố Z lúc trước có nếm qua." Phó hội trưởng nói xong, dùng chiếc đũa chấm chút nước nộm cẩn thận thưởng thức, cảm thấy vị dấm bên trong nhàn nhạt, thậm chí so với dám gạo tự nấu lúc trước mình nếm qua, chỉ có hơn chứ không kém.
Chu Linh bưng hai phần cơm chiên còn lại cùng canh tam tiên ra, vừa lúc nghe được câu cuối cùng hắn nói, không khỏi nói: "Trong tiệm dùng dấm đúng là dấm gạo bà chủ chúng tôi tự nuôi."
Nói đến cái này, Chu Linh thật là có chút bội phục cô chủ, không riêng muối rau, làm tương, bởi vì cảm thấy dấm mua bên ngoài thiếu chút hương vị, thế nên còn tự làm dấm gạo.Bất quá, nhờ vậy, dấm gạo cô làm xác thật so với dấm bán trong siêu thị càng thuần hơn, phi thường thích hợp làm rau trộn cùng mì lạnh.
"Bà chủ các cô thế nhưng còn biết làm dấm?" Phó hội trưởng nghe vậy, có chút khó có thể tin.
"Đúng vậy." Chu Linh vốn dĩ tưởng nói cô đâu chỉ biết làm dấm, còn biết nấu cả rượu.Bất quá nghĩ đến những vị khách có tiền ăn yến tiệc, hưởng qua rượu cô chủ nấu một lần, liền nhớ mãi không quên, luôn muốn mua về, cuối cùng Chu Linh vẫn chưa nói ra, miễn lại có thêm mấy vị khách nhớ thương rượu trong tiệm
Cô vừa nói chuyện, vừa đem cơm chiên cùng canh tam tiên đặt trêи bàn.
Lúc trước tiểu Lưu đối với món ăn trong tiệm có chút khinh thường, cho nên chỉ tùy tiện gọi một phần cơm chiên cà chua trứng gà.Cà chua cùng trứng gà là nguyên liệu thường phối hợp của mọi nhà, trêи cơ bản mỗi người đều ăn qua.
Tiểu Lưu vốn tưởng rằng, nguyên liệu đơn giản mà thường thấy như vậy, nấu lên cũng không ra cái gì ghê gớm, không nghĩ tới cơm chiên lên bàn, màu đỏ cà chua, màu vàng trứng gà, nhìn thôi đã rất muốn ăn.
Ngửi mùi hương đặc trưng của cà chua, trứng gà, yết hầu hắn nhẹ nhàng lăn lộn hai cái, thừa dịp bọn họ không ai chú ý tới mình, cầm lấy đôi đũa ăn một miếng to.Cơm chiên còn mới ra nồi có chút nóng, nhưng hương vị thật sự quá tốt, cà chua chua chua ngọt ngọt, non mềm, trứng gà tươi mới ngon miệng, nước sốt cà chua ngấm vào cơm ăn lên rất hợp, nhưng một chút cũng không nát, làm người ăn hoàn toàn không dừng được.
Mấy người trêи bàn cùng Chu Linh nói chuyện về "Dấm", nhưng thật ra có nhìn thấy bộ dáng hắn ăn cơm chiên.
Nghĩ đến lúc trước hắn còn nói cái gì "trời nóng, ai còn nuốt trôi cơm chiên", hiện tại lại ăn đến tưng bừng hơn bất cứ ai, trong lòng mọi người đều cảm thấy có chút buồn cười.Trừ bỏ phó hội trưởng đang nói chuyện, hai người còn lại liếc nhau, trao đổi một ánh mắt buồn cười.Cũng vì có phó hội trưởng ở đây, bọn họ không muốn nói nhiều, nếu không khẳng định phải chê cười hắn vài câu.
So với bọn họ, khách bàn bên cạnh lại không có gì cố kỵ, nhìn thấy người mập mạp kia không một hồi liền xử lý hơn phân nửa đĩa cơm chiên, bắt đầu nói chuyện phiếm.
"Ai nha, cậu nói chúng ta cũng thật là, thời tiết nóng như vậy, thế nhưng còn chạy tới đây ăn cơm chiên."
"Ai bảo tay nghề bà chủ tốt, tôi chính là thích ăn cơm chiên nhà này."
"Mùa hè đến lẩu cũng có thể ăn, vì cái gì không thể ăn cơm chiên? Tôi lần trước đặt cơm chiên đến công ty ăn, có đồng nghiệp nam liền hỏi tôi, nói trời nóng như vậy ăn chút mì lạnh mới thoải mái, cơm chiên chính là đưa cho hắn hắn đều ăn không vô, sau đó ngày hôm sau, tôi cố ý đặt thêm một phần cơm chiên đưa cho hắn, hắn lập tức liền thật thơm, bị vả mặt đều không sao cả, một hai phải nói cho hắn mua từ cửa hàng nào......"
Thanh âm các cô nói chuyện cũng không nhỏ, toàn bộ trong tiệm đều nghe được.Tiểu Lưu không ngốc, tự nhiên nghe ra các cô đang nói đểu chính mình, sắc mặt hơi hơi có chút hồng.
Hắn có nghĩ ném xuống chiếc đũa không ăn nữa, tốt nhất lại kiên cường nói một câu "cơm chiên này một chút cũng không ngon", nhưng miếng cơm chiên chua ngọt, hàm tiên mỹ vị trong miệng còn chưa có nuốt xuống, lại làm hắn nói không nên lời không ngon.
Hắn nhìn đĩa cơm chiên cà chua trứng gà trước mặt do dự hai giây, cuối cùng vẫn quyết định, coi như không biết các cô đang ám chỉ mình.
Dù sao các cô cũng không có chỉ tên nói họ.Tự mình an ủi xong, tiểu Lưu tiếp tục ăn cơm.
Đã nhìn ra, hắn thật ra không sao cả, còn một bên kẹp rau trộn đậu phộng cùng cơm chiên ăn.Vài vị khách kia chỉ là không ưa thái độ của hắn khi vào tiệm không tốt, cho nên ngồi chờ hắn bị tay nghề bà chủ vả mặt xong lại nhịn không được nói kháy hai câu.
Thấy hắn yên lặng cam chịu, nói hai câu xong liền coi như xong.Các cô lại ngồi một hồi, đang chuẩn bị đứng dậy rời đi, lại bỗng nhiên nghe được người bàn bên canh nói với người phục vụ: "Tôi có chuyện muốn thương lượng cùng bà chủ, có thể mời bà chủ ra đây một chút không?"
Các cô nhìn về phía người đàn ông trung niên vừa mở miệng, trong lòng có chút tò mò, vì thế mới vừa nâng người lên một chút lại ngồi xuống.
Chu Linh cũng có chút tò mò nguyên nhân hắn tìm bà chủ, sau khi gật đầu đi vào phòng bếp nói một tiếng với Nguyễn Miên Man.Hai phút sau, Nguyễn Miên Man từ trong phòng bếp đi ra, hướng bọn họ chào hỏi.
Phó hội trưởng không nghĩ tới bà chủ lại trẻ tuổi như vậy, nhịn không được nói: "Mạo muội hỏi một câu, trong tiệm là cô làm đầu bếp luôn sao?"
"Đúng vậy." Nguyễn Miên Man khẳng định nói.Cô nói xong, không khỏi đánh giá vị khách này, suy đoán bọn họ nguyên nhân tìm mình.
"Tuổi còn trẻ đã có trù nghệ như vậy, bà chủ thật là lợi hại!" Nhận được khẳng định phó hội trưởng khen một câu.
Nguyễn Miên Man khách khí nói: "Quá khen rồi."
Xác định mấy món mới ăn đều là tay nghề của cô, phó hội trưởng cũng không định vòng vo, trực tiếp đứng dậy nói: "Trước tự giới thiệu một chút, tôi là Với Điền phó hội trưởng hiệp hội ẩm thực thành phố, hôm nay tới đây là muốn mời tiệm cơm chiên Hạnh Phúc tham gia lễ hội ẩm thực thành phố A."
Nguyễn Miên Man còn hồi tưởng lại ký ức liên quan tới lễ hội ẩm thực trong đầu, mấy khách hàng bàn bên cạnh lại kϊƈɦ động trước.
"Thật tốt quá, lại có lễ hội ẩm thực, hy vọng năm nay sẽ càng phong phú hơn."
"Bà chủ, cô đi tham gia đi, đến lúc đó tôi khẳng định sẽ mang bạn bè thân thích tới ủng hộ tiệm của cô!"
"Sắp đến nghỉ hè, năm nay lễ hội ẩm thực có phải diễn ra vào lúc nghỉ hè hay không?"
"Mấy người thật là thật tinh mắt, thế nhưng đến mời bà chủ."
Lúc này, Nguyễn Miên Man cũng từ trong trí nhớ của nguyên chủ tìm được thông tin về lễ hội ẩm thực.
Lễ hội ẩm thực thành phố A tổ chức đã có mười mấy năm lịch sử, trêи cơ bản mỗi năm đều sẽ tổ chức một đến hai lần.Mỗi lần tổ chức lễ hội thường diễn ra từ ba đến bảy ngày, thời gian bắt đầu từ giờ tối, giờ kết thúc.Mỗi lần có lễ hội, không riêng người thành phố A tích cực tham dự, còn hấp dẫn tới rất nhiều du khách nơi khác tới xem náo nhiệt, cũng coi như là một cách tuyên truyền văn hóa, món ăn địa phương, thuận tiện hấp dẫn du khách tới.
"Năm nay lễ hội ẩm thực lúc nào bắt đầu? Đại khái diễn ra mấy ngày ạ?" Nguyễn Miên Man hỏi.
Phó hội trưởng nói: "Đại khái là vào trung tuần tháng , vào kỳ nghỉ hè, cụ thể ngày nào còn chưa có định, năm nay lễ hội ẩm thực dự tính tổ chức năm ngày."
Nguyễn Miên Man sau khi gật đầu, đang muốn nói mình muốn suy xét một chút, khách hàng bên cạnh lại nhịn không được chen vào: "Bà chủ, cô định bán cái gì ở lễ hội ẩm thực? Vẫn là cơm chiên sao?"
"Lễ hội ẩm thực bán món chính hẳn là không dễ bán, bà chủ, tôi cảm thấy không bằng cô bán đậu hủ chiên."
"Tôi cảm thấy bán bánh chưng cũng không tồi, bánh chưng của tiệm ăn quá ngon, đợt Tết Đoan Ngọ tôi cũng chưa ăn đủ."
"Bánh chưng không phải cũng là món chính sao? Theo tôi thời tiết này, bán tôm hùm đất là tốt nhất!"
"Tôi thấy là chính cậu muốn ăn tôm hùm đất đi!"
"Cậu dám nói cậu không muốn ăn?"
Tôm hùm đất của Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, ai không muốn ăn chứ?Nhìn thấy các cô tranh luận, còn nuốt cả nước miếng, Nguyễn Miên Man có chút bật cười.
"Các cô rất muốn tiệm cơm chiên Hạnh Phúc tham gia lễ hội ẩm thực sao?" Nguyễn Miên Man nhìn về phía mấy cô gái thường tới trong tiệm ăn cơm tới quen mặt.
"Đương nhiên! Chẳng lẽ bà chủ không định tham gia sao?"
"Là bởi vì muốn ôn thi sao? Chỉ là mấy ngày cũng không chậm trễ đâu, lưu lượng người tham gia lễ hội ẩm thực rất lớn, nghe nói một đêm là có thể kiếm không ít tiền."
"Bà chủ nếu là muốn kiếm tiền đã không chỉ buôn bán nửa ngày thôi."
Nghe ra trong giọng nói của vị khách này lộ ra vài phần hận sắt không thành thép, Nguyễn Miên Man có chút dở khóc dở cười.
Tiểu Lưu không nghĩ tới, bà chủ cửa hàng này thế nhưng là một cô gái tuổi trẻ xinh đẹp, thấy cô không có lập tức đồng ý, nhịn không được mở miệng nói: "Lễ hội ẩm thực là từ hiệp hội ẩm thực chúng tôi cùng toà thị chính cộng đồng tổ chức, toàn bộ thành phố, chúng tôi chỉ chủ động mời mười cửa hàng có hương vị cùng danh tiếng đặc biệt tốt, mười cửa hàng này không chỉ có vị trí tốt, còn không phải trả phí quầy hàng."
Phó hội trưởng chỉ bị tay nghề bà chủ chinh phục, cũng không nghĩ nhiều, mà bổ sung nói: "Mỗi lần tới lễ hội ẩm thực, chúng tôi sẽ làm tuyên truyền cả nước, đến lúc đó hẳn là có thể hấp dẫn rất nhiều du khách từ nơi khác, bà chủ nếu không bận chuyện gì, vẫn là hy vọng có thể tham dự một chút, cũng coi như là tuyên truyền cho bộ mặt thành phố A chúng ta."
"Vậy mấy người xem như tìm đúng người, lúc trước kỳ nghỉ /, đã có rất nhiều người bên ngoài cố ý chạy đến thành phố A chúng ta, để tìm bà chủ ăn cơm.""Đúng vậy, mấy người nếu có thể làm bà chủ bán tôm hùm đất tại lễ hội ẩm thực, bảo đảm không cần tuyên truyền, liền có thật rất người bên ngoài nguyện ý tới đây ăn!"