Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

chương 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Thienyetkomanhme

Mở di động lên nghiên cứu lại một lần nữa phần mềm bán cơm hộp Bánh trôi, Nguyễn Miên Man chụp lại phần cơm chiên đã chuẩn bị sau đó tải ảnh lên, chính thức khai trương cửa tiệm.

Để mở cửa hàng thì thực đơn cần ít nhất món ăn, ngay từ lúc mua đồ ăn cô đã nghĩ xem nên làm món nào, đêm cửa trước khóa lại, cô liền xách nguyên liệu đi về phòng bếp.

Sau khi cửa chính đóng lại, ánh sáng tầng một liền có chút tối, Nguyễn Miên Man đi tới phòng bếp liền thuận tay bật đèn, ngay sau đó liền bắt đầu xử lý nguyên liệu.

Động tác của cô rất nhanh mà có trật tự, đặt biệt là động tác xắt rau, rất nhanh đến mức chỉ nhìn thấy tàn ảnh.

Chưa đến phút, những nguyên liệu cần thiết đều đã được cắt hoàn chỉnh, để ở trong khay chứa, mắt thường nhìn lại, tất cả nguyên liệu nấu ăn có độ lớn nhỏ giống nhau như đúc.

Sau khi đem nguyên liệu nấu ăn cần thiết chuẩn bị tốt, Nguyễn Miên Man xoay người bắt đầu chuẩn bị cơm.

Trong phòng bếp có một nồi cơm rất to chuyên dùng cho tiệm ăn, nồi có thể nấu ra suất cơm, Nguyễn Miên Man tối hôm qua đã nấu một nồi cơm, hiện tại chỉ cần dùng bới ra cho cơm tơi ra là có thêt làm cơm chiên.

Từ xưa đã có cơm chiên, đại khái có sớm nhất là cơm chiên trứng.

Sau khi chuẩn bị tất cả ổn thỏa, Nguyễn Miên Man liền mở bếp bắt đầu chiên cơm.

Món thứ nhất là cơm chiên, rõ ràng không cần kỹ xảo gì hoa lệ, nhưng mà chờ bỏ rau xắt nhỏ cùng cơm lần lượt vào nồi, lại phát ra mùi thơm mê người.

Cơm chiên đảo vừa chín, cô ước lượng cái nồi liền tùy ý vung đồ ăn trong nồi lên, trứng gà vàng bao bọc cơm chiên liền bay lên tiến vào chén sứ dùng lâu ngày đã đợi sẵn bên cạnh, mùi thơm đồng thời cũng xông vào mũi, còn có cảm giác như cảnh đẹp nạm ngọc.

Nguyễn Miên Man thấy, bếp gas có thể tùy ý điều chỉnh mức lửa và vòi nước chỉ cần vặn ra là có nước dùng thật quá tiện lợi.

Động tác của nàng nước chảy mây trôi, rất nhanh chóng chuẩn bị xong các món ăn lần lượt cơm chiên trứng, cơm chiên thịt, cơm cùng thịt chiên, cơm chiên trứng thịt, cơm chiên Dương Châu.Theo từng món ăn ra nồi, mùi thơm càng ngày càng nồng đậm bay ra ngoài.

Phòng ở phía đối diện phòng bếp không có ai ở, nếu không sợ sẽ thèm muốn chết.

Bất quá một cơn gió nổi lên, đem mùi hương bay ra xa, những người ngửi được đều bị kích thích, tò mò không biết là nhà ai tại lúc không phải thời điểm nấu cơm lại nấu ra mùi hương dụ hoặc người.

Nguyễn Miên Man đã xem qua tiệm cơm hộp khác, thực đơn có đồ uống, vừa lúc trong kho có nước khoáng, Coca, Sprite, ba loại đồ uống như vậy cô chỉ cần làm loại cơm chiên là vừa đủ làm một thực đơn.

Đã làm được loại, cuối cùng cô chuẩn bị làm món cơm chiên mỡ heo.

Thịt heo trắng như tuyết cho vào nồi tỏa ra hương thơm bốn phía, chờ cơm được cho vào đảo cùng, hương thơm lại càng bay cao.

Món cơm chiên mỡ heo này, Nguyễn Miên Man chỉ dùng mỡ heo cùng muối, sau đó bỏ cơm chiên ra đĩa, rải lên một lớp hành lá xanh non, đặt lên bàn, cơm chiên trắng óng ánh cùng hành lá xanh non làm người ta nhìn muốn ăn ngay một miếng.

Rõ ràng là nguyên liệu nấu ăn cực đơn giản, lại tản ra mùi hương quá mê người, nếu ở đây có người khác chỉ sợ là đã sớm trực tiếp nhào tới, phải ăn hết nửa bàn đồ ăn mới có thể giảm bớt cảm giác thèm ăn.

Làm toàn bộ cơm chiên xong, Nguyễn Miên Man nhìn một lượt rồi bắt đầu chụp ảnh.

Là một cổ nhận, có thể dựa vào ký ức cùng mày mò hai ngày để sử dụng di động đã là không tệ, làm sao có thể hy vọng xa vời cô có kỹ xảo chụp ảnh để chụp ra bức ảnh đẹp.

Chụp ảnh một hồi, chụp ra rất nhiều ảnh, lại loay hoay hơn mười phút, Nguyễn Miên Man rốt cuộc chụp được những bức ảnh rõ ràng, thành công tải lên thực đơn.

Thực đơn tải lên thành công, phần mềm Bánh trôi tại một giây lền có thêm một cửa tiệm mới —— tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.

Nguyễn Miên Man kéo kéo xem xét cửa tiệm của mình, thở hăt sra một hơn, trong lòng có loai cảm giác nói không nên lời.

Cô hơi thất thần, nhìn về phía phần cơm chiên còn ấm trên mặt bàn đá cẩm thạch.

Thịch thịch thịch ——

Đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa đánh gãy suy nghĩ của Nguyễn Miên Man, cô đứng dậy đi ra ngoài mở cửa sau, liền nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc.

"Chúng ta vừa rồi đi chăm sóc vườn rau, thuận tiện đưa cho cháu chút đồ ăn."

Người tới không phải ai khác, chính là bà Vương bà Lý vừa gặp đầu hẻm.

Bà Vương dẫn đầu vừa nói xong căn bản không cho cô có cơ hội cự tuyệt, trực tiếp mang theo ba Lý đi vào trong nhà chính, đem đồ ăn trong rổ để vào góc nhà chính.

Nguyễn Miên Man nhìn rau xanh, củ cải linh tinh rõ ràng là đồ tươi vừa đào từ đất lên, không biết nói gì cho phải, qua hai giây mói chạy nhanh lại nói: "Cảm ơn bà Vương, bà Lý nhưng mà cháu không thiếu đồ ăn, hai bà để ——"

"Mở tiệm sao lại không thiếu đồ ăn, cháu đừng khách khí với chúng ta." bà Vương đánh gãy lời nói của cô sau lại nói cô những món đồ ăn nên dùng như thế nào, cái gì có thể để được quá hai ngày cái gì nên sớm dùng.

Đây là ý tốt của người ta, cự tuyệt nữa sẽ phụ tấm lòng của hai bà, Nguyễn Miên Man vì thế nói: " Được, cháu đã biết, hai bà ngồi xuống nghỉ chút đi ạ."

Nói xong, cô chạy nhanh mang hau cái ghế đưa tới sau hai người, lại chuẩn bị rót nước trà."Không ngồi, chúng ta phải trở về đến giờ làm cơm trưa rồi."

Không đợi cô rót trà, hai vị lão nhân liền xua tay muốn rời đi.

"Vậy hai bà chờ một chút."

Nghe được từ "cơm", Nguyễn Miên Man nói một câu liền chậy chậm vào phòng bếp, hôm qua nàng đã đặt người ta mang tới hộp đưng cơm dùng một lần, dùng hộp đựng chia ra bốn phần cơm.

Để mở cửa tiệm tại phần mềm Bánh trôi, cần đáp ứng một số điều kiện, đối với Nguyễn Miên Man đúng là có không ít phiền toái.

Đương nhiên sử dụng hộp cơm dùng một lần do người ta cung cấp có lẽ so với mình tự tìm mua sẽ đắt hơn chút, nhưng đối với Nguyễn Miên Man là một cổ nhân, thời gian này lấy trực tiếp từ phần mềm cung cấp vẫn là tiện lợi hơn.

"Đây là vừa rồi cháu thử xào cơm, hai bà giúp chấu mang về nếm thử, nhìn xem còn có thiếu vị gì không." Nguyễn Miên Man ra cửa đem bốn phần cơm chiên còn ấm chia cho hai bà.

Hai bà lúc đầu còn không nhận, nói cô để lại bán, chờ cô nói vài câu là nhờ hai bà nếm thử hương vị thì mới nhận.

Vốn dĩ hai bà định nếm ngay tại chỗ, Nguyễn Miên Man tỏ vẻ mình không vội, cơm có chút nguội, hai bà đem về làm nóng chút ăn rồi nói sau, hai vị lão nhân lúc này mới đem cơm bỏ vào không trong rổ rời đi.

Nhìn theo hai bà rời đi, Nguyễn Miên Man nhìn thời gian, đã hơn giờ.

Cô nghĩ một chút, lại đóng gói hai phần cơm, ra ngoài rẽ phải, quẹo vào một hẻm nhỏ khác.

Trong hẻm nhỏ này không có người khác, Nguyễn Miên Man một mình đi trên đường, ngẫu nhiên sẽ nghe được tiếng nói chuyện từ phòng ở hai bên.

Vài phút sau, cô tới nơi --- cuối hẻm nhỏ là một tòa nhà cũ mang kiến trúc phương tây.

Nguyễn Miên Man nhìn xuyên qua cửa sắt thấy phía xa là một lão nhân đang đeo kính viễn thịc đọc sách ngồi tại nhà chính, cô thoáng do dự trong chớp mắt, mới tiếp tục đi tới trước cửa.

"Ông Ngô."

Ngồi trong nhà ông Ngô nghe tiếng ngẩng đầu, nhìn thấy là cô liền nở nụ cười mang theo phần kinh ngạc.

"Mau vào nhà ngồi." Ông Ngô đứng dậy mở cửa sắt đang khéo hờ ra, không hỏi nàng tới làm gì, trực tiếp nói.

Nguyễn Miên Man chưa tiến vào, liền đưa tới bao nilon đựng hai hộp cơm chiên nói ra ý đồ tới đây.

"Mùi thơm không tệ, ông sẽ nếm thử cẩn thận." ông Ngô nhận cơm, thấy cô không vào nhà, nghĩ đây là lúc tiệm cơm đang đúng thời điểm buôn bán liền không giữ cô lâu.

Chờ Nguyễn Miên Man đi từ nhà nhỏ kiểu Tây rời đi, trên tay nhiều thêm một túi trái cây bị ông Ngô cứng rắn bắt cầm về.

Bên kia, bà Vương bà Lý đã tới nhà bà Vương.

Bà Lý còn bận rộn chăm sóc, tỉa tót vườn rau một chút nên trực tiếp qua nhà bà Vương ngồi nghỉ một lúc.

Hai người ngồi nghỉ uống nước, bà Vương liền đứng dậy lấy tới hai cái muỗng, mở hộp cơm ra, định thừa dịp hợp cơm còn ấm nếm thử hương vị.

Đây là một phần cơm chiên thịt, mới mở nắp hộp ra, một mùi thơm mêm người xông vào mũi, làm bà Vương vốn chuẩn bị nói chuyện lại theo bản năng múc ngay một muỗng cơm đưa vào miệng.

Bà Lý ngửi thấy mùi thơm, đang muốn hỏi xem vị thế nào, nhìn tới bà Vương một miếng lại một miếng giống như đời này chưa được ăn cơm chiên bao giờ, liền không cần hỏi đã biết hẳn là ăn ngon.

Nhìn bà Vương ăn ngon như vậy, bà Lý nuốt nước miếng, cầm lấy cái muỗng khác trên bàn, múc một miếng cơm trong hộp đưa vào trong miệng, nhấm nuốt từ từ, một đôi mắt hơi vẫn đục của bà liền có chút toản sáng.

Nhìn bà Lý múc muỗng đầu tiên, bà Vương chưa nói gì, muỗng thứ hai, bà Vương nhìn một cái, chờ bà Lý định xúc muỗng thứ ba, bà Vương lập tức duỗi tay che cái hộp cơm lại.

"Bà Vương, chúng ta có giao tình nhiều năm, bà lại tiếc với tôi miếng cơm, không cho tôi ăn?"

"Có phải bà không có đâu."

"Cài này tôi để lại cho cháu trai ăn."

"Để lại một phần là được rồi......"

Tuy nói vậy, bà vương vẫn lấy chén trong nhà chia cho bà một nửa.

Kế tiếp hai bà cũng không có thời gian nói nữa, thẳng đến khi ăn sạch sẽ phần cơm chiên mới ngẩn đầu lên nhưng vẫn chưa hết thèm.

"Tôi đời này chưa ăn qua cơm chiên ngon như vậy." Bà vương chép miệng lại nói.

Bà Lý gật đầu: " Đúng vậy, cơm này xào còn ngon hơn ông Nguyễn làm, Đông Đông có tay nghề như vậy, tôi xem cửa tiệm làm ăn sẽ không kém."

"Nào dễ dàng như vậy, bên ngoài nhiều thức ăn mới mẻ, như cháu trai tôi thích ăn cái gì hamburger rồi gà rán linh tinh, cơm chiên ngon nhưng liệu có ai chạy tới cái hẻm hẻo lánh của chún ta ăn cơm?"

"Aizz, bà nói cũng có đạo lý..."

Đồng hồ kiểu cũ tại nhà chính gõ vang tiếng chuông báo giờ, bà Lý liền không tiếp tục nói chuyện phiếm, mà tâm tâm niệm niệm mang hai phần cơm chiên của mình đi về nhà.

Nguyễn Miên Man về tới nhà, mắt nhìn di động, liền làm nóng cơm chiên và làm thành cơm chưa cho chính mình.

Đồng thời, gần một tòa office building, có một cô gái trẻ chưa tới giờ nghỉ, liền mở phần mềm Bánh trôi cơm hộp, định tìm xem trưa nay ăn gì.

Không phải nàng kén chọn, thật sự là ăn cơm hộp nhiều, mỗi ngày ăn cái gì cũng là một vấn đề không nhỏ, chọn tới chọn lui thật lâu, nếu không chọn được một món sớm, lại mất thời gian giao, cô sợ không đủ thời gian ăn.

Tại trang đầu những tiệm ăn cô đã ăn nhiều lần nên không còn hứng thú, vì thế cô liền chọn những cửa hàng mới, muốn xem có cửa hàng mới nào tốt để đổi món.

Click mở cái cửa tiệm mới nhất, cô một bên nhỏ giọng bất mãn: "Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc? Một cửa hàng mới lại không có ưu đãi giảm giá? còn không có tặng đồ uống hay canh miễn phí? Hi, có ngốc mới chọn..."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio