Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

chương 47

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Thienyetkomanhme

Chính hắn ở nhà cũng rang đậu phộng, không phải quá cháy thì cũng bị sống, mà đậu phộng trong miệng, không cháy không sống, một ngụm nhai xuống, đã thơm lại hương, lại giòn, quả thực hoàn mỹ.

Một viên đậu phộng xuống bụng, miệng đầy dư hương làm nhân viên giao cơm đôi mắt đều sáng lên, chiếc đũa như bay mà liên tục kẹp lên đậu phộng ném vào miệng.

Nhân viên giao cơm ăn đến quá mức vội vàng, một cái không cẩn thận, một viên đậu phộng rơi xuống trên mặt đất, trong mắt hắn hiện lên một tia đau lòng, theo bản năng khom lưng đuổi theo.

Lúc hắn tìm thấy viên đậu phụng, chuẩn bị nhặt lên lau qua mặt ngoài ăn luôn, một móng vuốt của mèo lại trước hắn đè lên viên đậu phộng kia.

Rơi trên mặt đất còn có thể ăn, bị mèo chạm qua cũng không thể lại nhặt lên, đặc biệt con mèo kia, căn bản không cho hắn cơ hội để nhặt lên, dịch móng vuốt liền cúi đầu ngậm lên viên đậu phộng kia, cắn đến vẻ mặt thỏa mãn.

Nhân viên giao cơm "Sách" một tiếng, chỉ có thể một lần nữa thẳng eo.

Ngồi như hết thảy, một nhân viên giao cơm khác cười nói: "Còn không phải là một viên đậu phộng sao, anh cần làm đến mức này sao?"

"Đậu phộng này thật sự ăn rất ngon, tôi đời này trước nay không ăn đậu phộng ngon như vậy, lại hương lại tô lại giòn!" Nói xong, dư quang nhìn đến con mèo kia ngửa đầu nhìn chằm chằm mình, hắn đem đĩa kéo về trước mặt mình, hạ chiếc đũa cũng càng thêm cẩn thận.

Thấy hắn nói khoa trương như vậy, đồng nghiệp hướng bên người hắn đẩy đẩy: "Cho tôi nếm một miếng, nếu là ăn ngon tôi cũng mua."

"Thật sự ăn ngon, anh trực tiếp mua đi." anh giao cơm hơi béo, có chút bảo vệ đồ ăn của mình đối hắn nói.

"Tốt xấu cũng là đồng nghiệp một viên đậu phộng anh đều không muốn cho ta? Nói ra tôi ngay cả một con mèo cũng không bằng?"

Anh giao cơm hơi béo suy nghĩ trong lòng: con mèo kia cũng không phải tôi muốn cho nó a.Bất quá, đối phương đều nói đến một bước này, ngày thường lại là ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, anh giao cơm hơi béo cuối cùng vẫn là cho hắn hai viên.

Vốn dĩ cho rằng hắn thích ăn đậu phộng mới đánh giá cao như vậy, chờ hai viên đậu phộng vào miệng, vị nhân viên giao cơm khác phát hiện, đậu phộng này thật đúng như theo lời hắn nói, vừa thơm vừa giòn, càng nhai càng hương.

"Lại cho tôi thêm mấy viên." Hai viên ăn không đã ghiền, hắn mở ra tay nói.

Anh giao cơm hơi béo nói: "Lại cho anh thêm hai viên cũng ăn không đủ, chính mình mua đi."

Đồng nghiệp nhấm nháp dư vị trong miệng, cảm thấy cũng đúng, nghĩ tới đơn hàng, quay đầu hướng trong phòng bếp kêu: "Chủ tiệm, cho tôi một hộp đậu phộng, đóng gói mang đi."

Được đáp lại, hắn thấy nhân viên giao cơm hơi béo còn ở một viên một viên chậm rì rì mà ăn, không khỏi nói: "Đơn sắp làm xong rồi, anh muốn ăn tới khi nào đi?"

"Ăn quá ngon, tôi luyến tiếc một chút ăn hết, muốn lưu tới khi tan tầm về nhà nhắm rượu." Nhân viên giao cơm hơi béo nói xong, nhờ Chu Linh lấy cho hắn cái hộp đóng gói lại.

Rất nhanh, hai người này từ trong cửa hàng rời đi, lại có nhân viên giao cơm khác lại đây.

Office building nọ.

Trương San: "Trong tiệm ra món mới đậu phộng rang các ngươi có đặt không?"

"Không, đậu phộng rang có cái gì ngon."

"Tôi không thích ăn đậu phộng."

"Rang đậu phộng không cần kỹ thuật gì, chính mình ở nhà cũng có thể làm, không đặt."

"Tuy rằng tôi cũng không đặt, bất quá rang đậu phộng vẫn là cần chút kỹ thuật hàm lượng, rang cháy hoặc sống đều không thể ăn."

"Cơm chiên còn không phải ở nhà có thể làm sao, vấn đề là các ngươi có tay nghề của chủ tiệm làm đến ngon như vậy?" Trương San là fan trung thành của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, nghe được các cô nói, có chút không lớn cao hứng.

Cô có đặt đậu phộng rang, mở ra hộp cơm của mình, lộ ra đậu phộng bên trong no đủ mà nhan sắc xinh đẹp.

Nói thẳng màu sắc mê người này, mấy người ở nhà liền làm không ra.

Trương San trong lòng chửi thầm một câu sau, cầm lấy đôi đũa kẹp lên một cái đưa vào trong miệng.

Trời ơi——

Theo va chạm hàm răng, đậu phộng phát ra thanh âm xốp giòn, lại nhấm nuốt mấy cái, miệng đều là tư vị đậu phộng thơm ngon.

Tôi biết ngay, tay nghề chủ tiệm vĩnh viễn sẽ không làm người khác thất vọng!

Hai mắt cô mở lớn, liền kẹp vài viên đậu phộng đưa vào trong miệng, sau đó nhấm nuốt, cái loại hương vị giòn thơm này, làm cô ăn đến vẻ mặt thỏa mãn.

Lúc cô đang đắm chìm ở mỹ vị đậu phộng, nữ đồng nghiệp bên cạnh chịu không được hương khí đậu phộng hấp dẫn, cọ đến bên người cô, khinh thanh tế ngữ: "Ăn ngon sao?"

Trương San theo bản năng gật đầu: "Ăn quá ngon, không nghĩ tới đậu phộng cũng có thể ăn ngon như vậy!"

Dứt lời, cô phản ứng lại, mắt lé qua đi: "Cậu muốn làm gì?"

"Hi hi." Nữ đồng nghiệp cười hai cái, "Ngửi có chút thơm, San San tốt, cho tớ nếm thử chút."

"Không phải cậu nói không thích ăn đậu phộng sao?"

"Đâu có, tớ lại chưa nói tớ không muốn ăn đậu phộng."

Biết tính cách cô không đạt mục đích thề không bỏ qu, Trương San liếc mắt cô một cái, vẫn là nói: "Chỉ cho cậu một muỗng, cầm chén tới."

"Cảm ơn San San ~"

Nữ đồng nghiệp lập tức bưng lên cơm chiên của mình lại đây.

Trương San dùng cái muỗng múc lên đậu phộng, run lên hai cái đổ vào trong chén đồng nghiệp.Mắt thấy một muỗng tràn đầy đậu phộng bị lặc thành một nửa muỗng, nữ đồng nghiệp cạn lời mà nhìn cô: "Chiêu thức ấy của cậu quả thực là được chân truyền từ bác gái ở nhà ăn, không đi nhà ăn làm thật là đáng tiếc!"

"Chê ít đúng không? Kia trả tớ." Trương San dứt lời, nữ đồng nghiệp nháy mắt trở lại mình vị trí của mình.

Nếm qua đậu phộng, lúc trước còn nói chính mình không thích ăn đậu phộng nháy mắt liền chuyển biến thái độ: "Trời ạ! Đậu phộng này cũng ok quá đi, ngô, ăn cùng cơm chiên lại càng thơm......"

Nghe được cảm thán phát ra từ nội tâm của cô, vốn dĩ cũng bị mùi đậu phộng rang hấp dẫn, nhưng ngượng ngùng xin Trương San, sôi nổi mở miệng nhìn về phía cô.

"Thực sự ăn ngon như vậy?"

"Thật sự ăn ngon, ăn riêng rất thơm, ăn cùng cơm chiên lại càng thơm!"

Nữ đồng nghiệp nói xong, có người cũng đi tìm Trương San xin một muỗng, nếm qua không nói hai lời liền trực tiếp thêm đơn.

Còn có người lúc trước nói đậu phộng rang không có gì hay để ăn, tắc ám chọc chọc chuẩn bị chờ về nhà sau lại nếm thử.

Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.

"Có thêm rát nhiều đơn đặt đậu phộng rang." Chu Linh tiếp vài cái đơn mới, cao hứng hướng Nguyễn Miên Man nói.

Ngày thường trong tiệm ra món mới nào, khách hàng đặt đơn đều vài phần tích cực, hôm nay đậu phộng rang người mua lại có chút ít, có sự đối lập, Chu Linh không tránh được có chút lo lắng, nay thấy doanh số bay lên, tự nhiên cao hứng.

Nguyễn Miên Man nghe vậy, suy nghĩ một chút nói: "Vậy chị đem một túi đậu phộng khác cũng dùng nước sôi rửa một chút, sau đó phơi khô làm dự phòng."

Rửa qua nước sôi lại phơi khô, chẳng những có thể rửa sạch đậu phộng, còn có thể làm đậu phộng rang ra càng thơm giòn.

"Được." Chu Linh đáp lời, lập tức đi rửa đậu phộng.

Theo một phần đậu phộng trong tay Nguyễn Miên Man ra nồi, trong cửa hàng bay một mùi hương, không riêng không ít nhân viên giao cơm vào tiệm đặt một phần, ngay cả dân cư trong hẻm nhỏ đi ngang đều bị hấp dẫn.

Đậu phộng rang cũng không đắt, không ít người ngửi được mùi hương đều muốn mua một phần trở về thêm món cho bữa trưa, còn có hai ông lão, trực tiếp xách rượu đến trong tiệm ăn.

"Đông Đông rang phộng xào đến thật hương, lão bà nhà ta rang cả đời cũng không ngon như vậy." ông lão áo xám ném viên đậu phộng vào trong miệng, một bên ăn một bên cảm thán.

Ngồi ở phí đối diện ông lão áo vàng liền ăn đậu phộng nhấp ngụm rượu, mỹ đến mắt đều nheo lại nói: "Lời này ngươi có bản lĩnh ông nói trước mặt chị dâu đi."

"Nói liền nói, tôi còn phải bảo bà ấy tới tìm Đông Đông học tay nghề."

"Lúc này mới uống mấy chén? Rượu vào lời ra, ông vẫn là ăn thêm hai viên đậu phộng đi."

Hai ông lão uống rượu nói chuyện phiếm, phi thường thích ý, mèo con trong cửa hàng bỗng nhiên nhảy đến cái ghế bên cạnh bọn họ, nỗ lực đứng thẳng thân thể, ghé vào canh bàn.

"U! Ông xem này mèo con cũng muốn ăn đậu phộng." ông lão áo xám nói xong, đem chiếc đũa kẹp lên viên đậu phộng tới trước mặt nó.

Mèo con vươn móng vuốt nhẹ nhàng đẩy, đậu phộng liền tiến vào trong miệng nó.

"Quả Quýt Nhỏ!" Chu Linh thấy nó lại đi xin đậu phộng của khách hàng, nhịn không được kêu lên.

Trong phòng bếp, Nguyễn Miên Man nghe được thanh âm của cô, không yên tâm hỏi một câu: "Nó lại làm gì chuyện tốt gì vậy?"

"Nó cả một buổi trưa đều xin đậu phộng của khách hàng, cho nó đồ ăn một ngụm cũng chưa động." Chu Linh không phải không ngăn cản, chỉ là tên nhóc này cũng thông minh, cô nhìn qua liền liếm móng vuốt hoặc nghỉ ngơi, không chú ý một cái liền lại chạy đến chỗ khách xin ăn.

"Tủ lạnh có cá viên, chị lấy mấy cái ra tới nấu cho nó ăn, ăn xong cho nó đi ra ngoài chơi."

Rang đậu phộng thật sự quá thơm, mèo con vẫn còn ở cái bàn kia, ba ba mà nhìn ông lão mới vừa rồi cho nó đậu phộng.

"Không được không được, chủ nhân của ngươi không cho ngươi ăn, ta cũng không dám cho mày loạn." Ông lão hướng nó xua xua tay.

"Ngại quá." Chu Linh đi tới, đối với hai ông lão nói một tiếng sau, đem Quả Quýt Nhỏ ôm đi.

Nhà cũ Triệu gia.

Triệu Hữu Vi nằm liệt trên sofa, cảm thấy hắn thật sự có chút thảm.

Rõ ràng tối hôm qua là ông nội lại đây đoạt mỹ vị ốc đồng của hắn, kết quả bị bà nội phát hiện hắn nửa đêm ăn ốc đồng xào cay, ăn loại đồ ăn nặng này lại còn uống rượu, thế nhưng lại đổ lỗi cho hắn, hại hắn bị bà nội phạt ba ngày không thể ra cửa.

"Sớm biết không ăn một mình được, tối hôm qua còn không bằng đi tìm đám nhóc kia uống rượu, ít nhất hiện tại còn có thể ra cửa chơi."

Triệu Hữu Vi cảm thán một câu sau, nhìn thời gian, phát hiện đã đến giữa trưa, cuối cùng khôi phục hai phân tinh thần.

Hắn cầm lấy di động mở ra app bánh trôi cơm hộp, quen cửa quen nẻo tiến vào tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.

"Hương xuân chiên trứng thế nhưng hạ xuống rồi! Canh cá chép đậu hủ cũng bán hết rồi! Sớm biết rằng vậy lúc trước đặt đơn đặt hàng......"

Triệu Hữu Vi trên dưới xem thực đơn, phát hiện nhưng thật ra có món mới đậu phộng rang, suy nghĩ một chút, vẫn là cho vào giỏ mua sắm.

Đặt xong đơn, hắn mở ra giao diện trò chơi, một phen kết thúc khi nhận được điện thoại của nhân viên giao cơm.

Cũng không làm phiền người làm trong nhà, chính hắn chạy ra cầm cơm hộp lại bay nhanh trở về phòng.

Trừ bỏ đậu phộng rang, hắn còn điểm một phần canh tam tiên cùng cơm chiên dứa, cơm chiên tóp mỡ.

Nhìn đến một bàn mỹ thực, tâm tìn Triệu Hữu Vi cuối cùng tốt hơn một ít, đặc biệt phát hiện hôm nay canh tam tiên có rất nhỏ cải biến, bên trong thế nhưng bỏ thêm trứng cút.

Uống lên hai ngụm canh, hắn do dự hai giây, vẫn là trước tiên mở ra cơm chiên dứa cùng đậu phộng rang.

"Thật thơm." Hít hít cái mũi, hắn cầm lấy chiếc đũa bưng lên cơm chiên dứa trước ăn một miếng to, tư vị chua ngọt ngon miệng làm người ta nháy mắt liền muốn ăn uống.

Ăn hai miếng xong, ngửi được mùi hương từ đậu phộng rang truyền đến, hắn vươn đôi đũa gắp một viên ném vào trong miệng.

"Chủ tiệm cũng quá đỉnh! Đậu phộng thế nhưng cũng có thể rang ngon như vậy!" Triệu Hữu Vi vốn dĩ động tác tùy ý lập tức trở nên nghiêm túc, gắp mấy viên đậu phộng ném vào trong miệng cảm thấy không đã ghiền, dứt khoát đổi thành cái muỗng.

"Ông nói mày tránh ở trong phòng làm cái gì, nguyên lai lại ăn mảnh!"

Ông nội Triệu nghe bảo mẫu nói, hắn tỏ vẻ giữa trưa không xuống dưới ăn cơm, lo lắng có phải hay không chính mình tối hôm qua làm hắn gánh tội thay chọc hắn thương tâm, kết quả đẩy cửa ra liền nhìn thấy tên nhóc này ở trong phòng ăn đến mặt mày hớn hở.

"Khụ khụ......"

Đột nhiên nghe được thanh âm của ông, Triệu Hữu Vi thiếu chút nữa bị sặc, khụ hai tiếng mới hoãn lại, bất đắc dĩ mà quay đầu: "Ông, người tiến vào có thể gõ cửa không?"

"Ông gõ, mày không nghe thấy." ông Triệu nói xong, trực tiếp đi vào, quét mắt thức ăn trên hắn, nhưng thật ra có chút kinh ngạc."Đơn giản là truyền thống mỹ đức, tiếp tục bảo trì." Nghĩ đến tối hôm qua hắn ăn ốc đồng, hôm nay ăn đến càng đơn giản, thế nhưng là cơm chiên, đậu phộng cùng một phần canh, ông Triệu mạc danh có chút vui mừng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio