*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Ầm ầm ầm!"
Pháp trận vọt thẳng lên trời.
Năng lượng dao động dữ dội lập lòe trên cột sáng, thận chí có tia chớp không ngừng nhảy nhót trên đó, tỏa ra năng lượng hủy diệt trời đất.
Dù cách cả gần trăm trượng, Thần Tử Vạn Yêu vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh đáng sợ của cột sáng đó.
"Cậu...cậu sao có thể thức tỉnh pháp trận trong đại điện Tề Thiên được?", Thần Tử Vạn Yêu trợn tròn mắt, chỉ vào Diệp Thành gào to.
"Đây là pháp trận siêu cấp khống chế cả đất tiên mà những Chân Tiên của thế giới tinh hà trung tâm đã lập nên, không điều khiển tám mốt đại điện Tề Thiên cùng lúc thì sao cậu có thể thức tỉnh và điều khiển nó được?"
Thần Tử Vạn Yêu nói mà giọng run rẩy, ánh mắt không thể tin nổi, nét mặt điên cuồng.
Hành vi của Diệp Thành đả kích hắn quá mạnh.
Hắn vốn tràn đầy niềm tin rằng Diệp Thành sẽ bó tay chịu thua, cuối cùng sẽ phải nhờ hắn giúp đỡ.
Dù sao thì lúc hắn nói chuyện cũng vẫn còn giữ lại con át chủ bài cuối cùng.
Thực ra mấy chục nghìn năm nay, các thế hệ Vạn Yêu Môn không ngừng tìm hiểu về đại điện Tề Thiên, thế nên miễn cưỡng hiểu được một chút quy luật vận hành của pháp trận.
Tuy chỉ hiểu được một chút quy luật, vẫn chưa thể nào khống chế cả pháp trận được, nhưng có thể mượn nó để có được chút lợi ích từ trong pháp trận này.
Thực ra đến bây giờ các trưởng lão của Vạn Yêu Môn vẫn chưa rõ mục đích của pháp trận này.
Dù sao thì thủ đoạn của kế hoạch đứa con của thần quá cao siêu, vượt xa sự tưởng tượng của họ, thế nên bọn họ mới nghĩ rằng trong pháp trận có cơ duyên lớn.
Nhưng Thần Tử Vạn Yêu không thể ngờ, Diệp Thành không cần đến hắn mà vẫn có thể khống chế pháp trận?
"Không thể nào, không thể nào!", Thần Tử Vạn Yêu liên tục lắc đầu.
Thậm chí ngay cả thần hồn màu vàng kim rực rỡ của hắn nhất thời cũng lay động dữ dội, dường như đã chịu đả kích lớn, căn cơ của thần hồn và nguyên anh bắt đầu lung lay.
"Có gì mà không thể.
Anh đã quên lời mình nói vừa nãy sao? Trừ việc đồng thời khống chế tám mốt thần điện thì còn cần một bản lĩnh khác".
Diệp Thành vừa khống chế pháp trận, điều khiển cột sáng trong giếng cổ từ từ chuyển động, vừa nói.
"Một bản lĩnh khác?"
Thần Tử Vạn Yêu nói, đôi mắt gần như lồi ra, nhìn Diệp Thành như nhìn thấy ma: "Cậu, cậu, cậu là người của những môn phái siêu cấp lập nên trận pháp này? Cậu đến từ thánh địa cổ xưa của thế giới tinh hà trung tâm, thậm chí là ngũ đại tiên tông? Cậu là truyền nhân của tiên tông?"
Lúc này Thần Tử Vạn Yêu đã thực sự sợ hãi.
Ngũ đại tiên tông đấy.
Đó là sự tồn tại cao quý, xưng bá vũ trụ.
Trường Sinh Giáo tuy tự xưng mạnh nhất tinh hà ngoại vực nhưng trước mặt ngũ đại tiên tông thì nào dám ho he gì.
Ngũ đại tiên tông chỉ cần giơ đại một ngón tay cái ra là có thể nghiền nát Vạn Yêu Môn.
Tuy hắn là Thần Tử, địa vị cao quý, vô cùng được kính trọng, được xưng là điện hạ, nhưng hắn rất rõ ràng rằng chút tu vi thiên phú của mình chẳng đáng là gì khi đứng trước ngũ đại tiên tông.
Thậm chí hắn còn không bằng một đệ tử ở tầng lớp thấp nhất trong ngũ đại tiên tông.
"Cậu thật sự đến từ ngũ đại tiên tông? Là Đạo Huyền tiên tông hay là Thái Hư tiên tông?", Thần Tử Vạn Yêu vẫn chưa từ bỏ.
Diệp Thành không trả lời, lúc này anh đã dồn hết sự tập trung và tinh thần vào trong giếng cổ.
"Rắc rắc!"
Diệp Thành khởi động pháp trận trong đại điện Tề Thiên, liên kết nó với những tiên trận thánh trận trên chín tầng trời, tâm thần của anh thoáng cái đã dồn vào trong hư không rộng lớn vô tận.
Anh cảm thấy lúc này mình như một con châu chấu đá xe, dùng sức mạnh nhỏ bé của mình để lay động cái xe khổng lồ này.
"Bốp bốp bốp!"
Từng tia chớp màu xanh nhảy nhót trên cột sáng trong đại điện Tề Thiên.
Năng lượng ngưng tụ trong mỗi một tia chớp đó đủ để dễ dàng xé rách một vị Nguyên Anh đỉnh phong.
Dù lúc này Diệp Thành vô cùng cẩn thận nhưng chỉ cần hơi lơ là khiến pháp trận sụp đổ thôi, e là cả nửa đất tiên và không chừng cả Địa Cầu sẽ bị nổ tung.
Tất nhiên Địa Cầu có nhiều tiên trận bảo vệ thì sẽ không sao, nhưng anh và đám người Phong Linh e là sẽ bị nổ tới nỗi bã cũng không còn.
"Miệng giếng này là một trong tám mốt điểm kết nối mà sư phụ và đám người kia để lại trên đất tiên, có tác dụng dẫn khí Ma Sát trên đất tiên rồi tinh lọc nó thành tiên khí, sau đó dẫn lên chín tầng trời".
"Nhưng đại điện Tề Thiên luôn tồn tại, từ trước khi ngũ đại tiên tông đến thì nó đã đứng sừng sững ở đây".
Mà một đứa con của thần hiển nhiên không thể bù đắp những tổn thất đó, hơn nữa rốt cuộc ngũ đại tiên tông định phân chia một đứa con của thần như thế nào, đây cũng là môt câu hỏi hóc búa.
Ít nhất thì Diệp Thành cảm thấy rằng không đáng.
"Bỏ đi, không nghĩ nữa, xem xem giếng Ma Linh Tạo Hóa này có thể dẫn tiên khí tạo hóa ra không".
.