*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi xem xét xem một tông môn trong tinh hà ngoại vực có mạnh hay không, trừ việc có lão tổ cảnh giới Hợp Đạo không thì còn phải xem số lượng Thần Tử trong tông đó.
Càng có nhiều Thần Tử thì căn cơ của tông môn đó càng thâm sâu, tiềm lực tương lai cũng càng mạnh.
Bởi vì Thần Tử phải mạnh hơn nhiều so với tu sĩ Nguyên Anh cùng cảnh giới, ví dụ như Tô Ma có thể dễ dàng nghiền nát Thành Hành.
Tất nhiên đây chỉ là trường hợp phổ biến, vẫn có ngoại lệ.
Ví dụ như kiếp trước Diệp Thành chỉ tu được Kim Đan thượng phẩm mà vẫn có thể chém được Thần Tử, sau khi bước vào cảnh giới Nguyên Anh thì anh hoàn toàn đè bẹp những người cùng cảnh giới.
Các loại huyết mạch, phép thần thông, pháp thuật, linh bảo, thể thuật, trận pháp đều có thể thay đổi tỷ lệ thực lực.
Nhưng trước mắt thì hiển nhiên Diệp Thành hoàn toàn bị Thần Tử Tô Ma đè bẹp.
Thậm chí Tô Ma còn đứng ngạo nghễ trên không trung, ánh bạc lấp lánh lóe lên trong mắt, chắp một tay sau lưng, chỉ đưa một tay ra khống chế Hỗn Độn Vô Cực Hoàn là đã trấn áp được Diệp Thành.
Vòng xoáy Vô Cực do hai luồng khí tạo thành đè ép Diệp Thành càng lúc càng mạnh.
Trước đó là ba mươi trượng, hai mươi trượng, giờ là năm trượng, ba trượng, sắp ép Diệp Thành thành bánh thịt tới nơi.
Dù là Aokawa Sakura, Phong Linh hay là Dương Lâm, Thẩm Minh Nhan đều căng thẳng nhìn lên trời.
Tuy họ không thấy được cảnh tượng nguy hiểm đó nhưng từ nét mặt của những người xung quanh họ vẫn có thể thấy được Diệp Thành đang rơi vào hiểm cảnh.
Mà các tu sĩ Nguyên Anh thì đều kinh hãi.
Quả cầu đen trắng đó ban đầu to những trăm trượng, giờ rút lại còn có dăm ba trượng, có thể thấy áp lực trong đó mạnh mẽ cỡ nào, e là một món thiên bảo vào trong đó thoáng cái sẽ biến thành tro bụi.
Đây chính là sự mạnh mẽ của Thần Tử thứ ba của Vô Cực Tông, Tô Ma!
"Nếu bản thể của Diệp Chân Tiên ở đây thì còn có thể giao đấu với Tô Ma.
Nếu chỉ dựa vào một phân thân thần hồn thì chẳng làm được gì".
Ma La lắc đầu, giọng điệu chán nản.
! Hỗn Độn Vô Cực Hoàn rụt lại càng lúc càng nhỏ, sắp đè bẹp Diệp Thành đến nơi.
Ngay cả Thần Tử Tô Ma cũng lắc đầu thở dài, mấy chục trưởng lão Nguyên Anh đứng trên Vô Cực Tinh Châu cũng mừng rơn.
Đột nhiên một luồng sáng vàng kim vọt ra từ trong quả cầu đen trắng.
Luồng sáng vàng kim đó vô cùng sắc bén, vô cùng chói mắt, ngay cả quả cầu đen trắng có thể nghiền nát một ngôi sao cũng không thể che lấp!
Tất cả mọi người ngẩng đầu, họ nhìn thấy một luồng, hai luồng, ba luồng...!Đến cuối cùng vô số luồng sáng vàng kim chói mắt bắn ra, xuyên thấu cả quả cầu đen trắng, rồi sau đó có thể lờ mờ nhìn thấy một nguyên anh nhỏ nhoi như đứa trẻ sơ sinh nhắm chặt mắt ngồi trong trung tâm quả cầu đen trắng.
Thần Anh đó toàn thân được tạo từ ánh sáng, chỉ to tầm bảy tám tấc nhưng lại có chín khiếu, trên trán và trên bụng đều có một con mắt, trông như đứa con của thần rơi từ trên chín tầng trời xuống.
Mà lúc này, Thần Anh mở to hai mắt!
Người có bảy khiếu: tai, hai lỗ mũi, hai mắt, miệng và lưỡi.
Đó là cơ quan quan trọng để người phàm quan sát thế giới, hấp thu dinh dưỡng, duy trì sinh mệnh.
Nhưng đối với tu sĩ thì mỗi một khiếu bẩm sinh đều liên kết với vạn vật trong vũ trụ, có các phép thần thông cao siêu tới nỗi không thể tưởng tượng nổi.
Thế nên đạo gia có nhiều pháp môn, như Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ, nhìn một cái là xuyên thấu cả trăm nghìn dặm.
Nhà Phật có sáu phép thần thông như Thần Túc Thông, Thiên Nhãn Thông, Thiên Nhĩ Thông, Tha Tâm Thông, đều để nói về thất khiếu lục thức của những bậc đại năng khi tu luyện đến mức đỉnh cao đều vô cùng nhạy bén.
Nghe nói Chân Tiên Hợp Đạo có thể nhìn thấy cả tinh hà, có thể nhìn thấy các sinh mệnh trong dải Ngân Hà từ trên Địa Cầu.
Mà Tiên Tôn Phi Thăng và Tiên Đế Độ Kiếp càng đáng sợ hơn.
Họ nhìn một cái là thu hết hàng tỉ tinh hà, địa ngục thiên đường vào trong mắt, nhìn ba nghìn thế giới như nhìn đường chỉ tay trong lòng bàn tay.
Thế nên công pháp tu luyện thất khiếu trong vũ trụ được coi là pháp môn thượng thừa.
Cửu Khiếu Thần Anh mà Diệp Thành luyện chế trời sinh có chín khiếu, có thêm hai con mắt so với người thường.
Một cái trên trán, một cái trên bụng.
Quả thật quá đáng sợ, đó là sinh linh tạo hóa mà trời đất nuôi dưỡng, có những phép thần thông mạnh tới nỗi không thể tin nổi.
Nếu không phải Diệp Thành luyện hóa nó thành phân thân thì e là nó sẽ lập tức trốn đi ngao du khắp mọi nơi, có thể dễ dàng giết chết tu sĩ Nguyên Anh, thậm chí sau này có thể giết cả tu sĩ Hợp Đạo, trở thành lão tổ một giáo!
"Ầm ầm!"
Khi Cửu Khiếu Thần Anh mở mắt ra, cửu khiếu đồng thời mở ra thì đột nhiên có tiếng vang lên.
"Soạt soạt soạt!"
Chín luồng ánh sáng như ánh kiếm sắc bén đến cùng cực bắn ra rồi va chạm nhau từ trong mắt, mũi, mồm, trán, bụng, vù vù soạt soạt, giống như cưa điện xoay tròn, dễ dàng cắt vòng xoáy Vô Cực có luồng khí đen trắng dày đặc thành bảy tám mảnh.
"Ngưng!"
Thần Tử Tô Ma sầm mặt xuống, cánh tay thứ hai giơ lên, hai tay bấm quyết thận trọng đè về phía Diệp Thành.
"Phá!"
Chúng đang vô cùng đắc ý, cứ nghĩ Tô Ma sẽ thắng nên không khởi động các pháp trận phòng ngự.
Các trưởng lão Nguyên Anh còn đỡ, thần niệm và tu vi của họ đều rất mạnh, còn có các loại pháp bảo nữa.
Nhưng những đệ tử Kim Đan vô cùng thê thảm.
Dù chúng đều đã đến cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, nhưng khi thần niệm này quét qua thì đều ôm đầu kêu thảm thiết, máu từ tai mũi miệng chảy ra như suối.
Có một số kẻ
.