Tiên Hồng Lộ

chương 132: uy năng cấp cao

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

ở trong lều trại, Dương Phàm thu hồi cảm giác nhanh như chớp giật. thở ra một hơi. trong lòng còn sợ hãi:

"Thiếu chút nữa đã bị phát hiện rồi."

Đồng thời, trong lòng hắn cùng vạn phần nghi hoặc:

"Tam u Lão Ma? Nghe ý bọn họ nói. dường như ta có liên hệ mật thiết với người đứng đầu ma đạo này. Rốt cuộc là xảy ra vấn đề chỗ nào. chẳng lẽ nguyên nhân là bởi Cửu u Ma Công?"

"Xem ra nơi này không thích hợp ở lâu. nếu như thân phận bị bọn họ vạch trần. không biết sẽ sinh ra kết quả gì."

Trong lòng Dương Phàm quyết định sáng sớm ngày mai liền rời đại bản doanh ma đạo này. Theo thời gian trôi qua bóng đêm càng dày, bóng ma lỗ đen phủ quanh Cửu u Bí Cảnh bắt đầu vặn vẹo.

Dương Phàm ngồi trong liều trại, đột nhiên cảm thấy không đúng. Cửu u Ma Khí trong cơ thể lại giống như lần trước, điên cuồng xao động hưng phấn. cỗ cảm ứng mơ hồ bỗng nhiên tăng mạnh gấp mười lần.

"Không tốt!"

Dương Phàm hoảng sợ. lập tức thu tâm thần vào Tiên Hồng Không Gian.

Cùng lúc này, ma khí bao phủ trăm dặm lấy Vô Danh u Lâm làm trung tâm. lan tràn mở rộng bốn phía. Nơi bóng ma lỗ đen vô hình kia đi qua. không chút lưu tình cắn nuốt sông ngòi. núi non. sinh linh ở những nơi nó đi qua.

- A!

Đột nhiên, xa xa liên tục truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết, cực kỳ thê lương.

- Không hay. là ma khí dị biến. mọi người nhanh chạy đi!

Một tiếng quát kinh hoảng như tiếng sấm nổ vang lên. truyền ra từ trận doanh tán tu ma đạo. Uy áp cường đại bao phủ phương viên mấy dặm. quả nhiên kinh thế hãi tục. Một lão nhân trường bào hoa văn rồng đứng trên bầu trời, giữa hai chân mày có một ấn ký đỏ máu. lóe ra huyết quang yêu dị.

Uy áp vô cùng mạnh mẽ phát ra trên người lão nhân thần bí này, chỉ riêng khí thế tiết ra cũng đủ là cho hàng ngũ Ngưng Thần. Trúc Cơ kinh hãi mất mật.

- Cường giả Kim Đan!

- Tu sĩ cấp cao!

Chúng tu sĩ gần đó đều biến sắc. vẻ mặt chấn động kinh ngạc. Bọn họ không nghĩ tới ở nơi này lại có thể tận mắt thấy được tu sĩ cấp cao. Tu sĩ cấp cao. xưng hào này đại biểu đã vượt qua ba đại cảnh giới tu tiên trước, tiến vào giai đoạn thứ giai, ba bậc thần thông.

So sánh với ba bậc thần thông, tu sĩ cấp thấp ở ba cảnh giới trước chỉ có thể tính là ba bậc nhập môn.

- Đại sư huynh. làm sao ma khí lại đột nhiên phát sinh dị biến?

Rất nhanh. Huyết Ma Lão Thất cũng phá vỡ nóc nhà bay lên bầu trời, theo sau còn có không ít cường giả Trúc Cơ kỳ.

Mọi người đều nhìn chằm chằm lão nhân áo bào hoa văn rồng màu tím. trong mắt hiện ra vẻ kính nể tôn sùng từ nội tâm.

- Ma khí dị biến này chỉ ảy ra hai lần. lần này tới càng mạnh hơn. lão phu cũng không biết là nguyên do gì. Mọi người nhanh chóng lui lại. đặc biệt là tu sĩ dưới Trúc Cơ kỳ.

Lão nhân áo bào tím gấp rút phân phó.

Lúc này. đông đảo thế lực gần Cửu u Bí Cảnh cùng một mãnh hỗn loạn. rời bỏ đại bản doanh bay ra nơi xa xa.

Tiên Hồng Không Gian.

Dương Phàm vẻ mặt dữ tợn điên cuồng, đặt chân lên vùng lục thổ địa đã mở rộng đến phạm vi ba trượng, dòng sinh mệnh ẩn hàm như dòng nước mát chảy xuôi vào trong thân thể hắn.

Dưới tình huống như vậy, thần trí hắn có thể bảo lưu vài phần thanh tĩnh. không đến mức bị ma hóa. ở mặt khác. Dương Phàm trong không gian hiện thực quát lạnh một tiếng, phá vỡ lều trại ngự kiếm phá không bay đi. Hắn rõ ràng. khẳng định là Cửu u Bí Cảnh kia gây ra ma khí dị biến trong cơ thể mình. Đương nhiên, rốt cuộc là ai ảnh hưởng ai cái này thật đúng là khó nói.

Vù!

Ma khí tung hoành bừa bãi. bóng ma lỗ đen nơi Cửu u Mật Cảnh cũng bắt đầu chậm rãi mở rộng. giống như trong hư không mở ra một cái miệng rộng. liên tục cắn nuốt tất cả những gì trước mắt.

- Các người lui ra trước, ta đỡ một chút.

Lão nhân áo bào tím vẻ mặt lạnh nhạt nói, ánh mắt nhìn vào ma khí vọt tới như thủy triều.

- Lão đại cẩn thận!

Huyết Ma Lão Thất cùng các cường giả Trúc Cơ kỳ che chở cho chúng tán tu ma đạo. rút lui khỏi chỗ này. lập tức di dời trận địa.

Ầm!

Trong hư không truyền đến một tiếng nổ vang như sấm rền, lão nhân áo bào tím đánh ra một chưởng. Một mãnh huyết mang giữa không trung ngưng tụ thành một tấm màn máu thật lớn. vừa lúc va chạm với ma khí ập tới.

Ầm ầm!

Ma khí đánh lên màn máu. tạo thành một trận rung động. đong đưa run lên từng trận.

Vù vù!

Ma khí vọt tới từng đợt từng đợt. càng phản kháng, nó càng áp tới mạnh hơn.

Ầm! Ằm! Ầm!

Lão nhân áo bào tím ngạo nghễ giữa không trung, mặt như băng hà. sừng sững bất động. mặc cho ma khí liên tục đánh lên bốn năm lần. Lúc này, lão giống như trung tâm trời đất. tất cả ánh mắt mọi người nơi này đều tụ tập trên người lão. Bằng vào lực bản thân chống lại ma khí mênh mông cuộn trào. đây là tồn tại hùng mạnh cỡ nào.

Đây là tu sĩ cấp cao!

Nếu như đổi thành tu sĩ cấp thấp. sợ rằng một đợt ma khí trùng kích. đã có thể miễu sát một mãnh. Dương Phàm đã bay ra xa vài dặm. dư quang vẫn nhìn lão nhân thần bí ngạo nghễ đứng trước từng cơn sóng ma khí.

"Tu sĩ cấp cao. cũng quá cường đại đi chứ!"

Trong lòng Dương Phàm hoảng sợ. cùng lúc áp chế Cửu u Ma Khí trong cơ thể. cũng sinh ra hào hùng bất tận.

Một ngày nào đó. mình cũng có thể tu luyện đến cảnh giới như vậy, nắm giữ uy năng mạnh mẽ. giơ tay nhấc chân quyết định sinh tử chúng sinh kiến hôi dưới chân. Đến lúc đó. cái gì Dương Gia Bảo. Dương gia kinh đô. cường giả Trúc Cơ kỳ. đều chỉ là con kiến hôi.

Dương Phàm càng bay càng xa tu sĩ cấp cao đã dần dần hóa thành một điểm đen trong tầm nhìn. biến mất không thấy.

"Ồ?"

Lúc bay đến một hồi. Dương Phàm phát hiện Cửu u Ma Khí trong cơ thể xao động hưng phấn đã giảm hơn phân nữa.

"Cửu u Bí CảnhCửu u Ma Công"

Dương Phàm rơi vào trầm tư. sắc mặt âm tình bất định. Không lẽ

"Xem ra trước khi Cửu u Bí Cảnh chưa ổn định ta thật không nên tới tranh đoạt."

Thẳng đến nửa canh giờ sau. bóng ma lỗ đen vô hình kia mới ngừng việc mở rộng. không còn ma khí đáng sợ trùng kích nữa.

Dương Phàm quét mắt nhìn lại. phát hiện Cửu u Bí Cảnh đã mở rộng hơn mười dặm.

"ừ. dường như ổn định hơn một chút."

Trong lòng Dương Phàm có một loại ảo giác. đồng thời hết sức chắc chắn: Cửu u Mật Cảnh hiện giờ. ổn định hơn trước kia rất nhiều.

Lại qua đi hai canh giờ. các tu sĩ vốn đóng quân gần Vô Danh u Lâm cũng từ từ trở về trận doanh, xây dựng mới cơ sở tạm thời.

Dương Phàm suy nghĩ một chút. lại trở về trận doanh tán tu ma đạo.

Vừa mới tới nơi. liền nghe Lăng Việt Sơn gấp gấp hỏi:

- Thạch đạo hữu. sao đến giờ mới trở về, ta đang tìm ngươi khắp nơi?

- Ta không sao. chỉ là vừa rồi ma khí dị biến thật đáng sợ. ta trốn ở xa xa không dám trở lại.

Dương Phàm đáp.

- Được rồi, ta muốn gặp Huyết Ma đại nhân có việc cần bàn.

Dương Phàm đột nhiên nói. trong ngữ khí có phần gấp gáp.

- Ta lập tức dẫn ngươi đi.

Lăng Việt Sơn hết sức cung kính đối với Dương Phàm. có yêu cầu đều đáp ứng ngay.

Lát sau. Lăng Việt Sơn đưa Dương Phàm tới trước nhà gỗ mới đóng chỗ Huyết Ma Lão Thất.

- Thạch huynh đệ. ngươi tìm ta có chuyện gì?

Huyết Ma Lão Thất hiếu kỳ hỏi.

- Cửu u Bí Cảnh này chưa ổn định. vừa lúc ta có một số việc cần xử lý. sợ rằng không thể ở lại nơi này lâu được.

Dương Phàm trả lời nước đôi.

- Ngươi muốn đi nhanh như vậy?

Huyết Ma Lão Thất có chút bất ngờ. thật hoàn toàn không hiểu được hành vi của Dương Phàm. thầm nghĩ:

"Thạch Thiên Hàn đột nhiên muốn đi. chẳng lẽ có quan hệ tới ma khí dị biến vừa rồi?"

Liếc nhìn Dương Phàm có chút suy nghĩ. Lão Thất dễ dàng đáp ứng. cười nói:

- Thạch đạo hữu đi đường cẩn thận.

- Tại hạ cáo từ.

Dương Phàm vội vội vàng vàng rời trận doanh tán tu ma đạo. sau đó ngự kiếm phá không mà đi. ma khí lành lạnh quanh quẫn trên phi kiếm. dẫn theo một cỗ sát khí dọa người. Những nơi đi qua. tu sĩ gần đó đều ghé mắt nhìn. lộ vẻ kinh dị. Lúc này, Dương Phàm toàn lực thúc đẩy Cửu u Ma Công, tốc độ phi hành nhanh đến khó tin. còn nhanh hơn vài phần so với tu sĩ Ngưng Thần Kỳ đồng cấp. Trong lòng hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này.

Phi hành một lúc lâu. rốt cuộc thoát khỏi cảm ứng mơ hồ kia. lúc này hắn mới chậm rãi giảm tốc độ lại.

Trong tầm nhìn, một con sông cuộn trào chảy mạnh. một mãnh óng ánh. trong bóng đêm tráng lệ lóa mắt.

"Thanh Giang hà?"

Dương Phàm ngưng mắt nhìn kỹ, vừa lúc phát hiện một con thuyền lớn. đạp sóng vượt gió. bao phủ trong một quầng sáng nhàn nhạt.

Vừa nhìn kỹ, con thuyền này có chút quen mắt.

Dương Phàm nhanh chóng nhận ra được, đó không phải Thiên Hành Chu hay sao?

Bay đến gần. thần thức Dương Phàm vô thức đảo qua Pháp Khí to lớn này, cũng không có ý dừng lại.

Chẳng qua. ngay khoảng khắc đó. Dương Phàm đột nhiên ngừng thân lại.

Lúc này, trong Thiên Hành Chu hỗn loạn một mãnh. trên boong tàu truyền tới một tiếng nói âm lãnh hung ác:

- Giao Ngự Linh Lệnh Bài của Thiên Hành Chu ra đây, nếu không đừng trách ta hạ thủ vô tình.

Người nói là một nam thanh niên áo bào đen. chấp tay đứng trên Thiên Hành Chu. phía sau đứng mười mấy người, tu vi cũng không thấp. mỗi người lộ ra sát khí lăng lệ. lạnh băng vô tình.

- Hừ! Các tu sĩ ma đạo các ngươi đừng mơ. Thiên Hành Chu này làm bạn với lão phu mấy chục năm, há có thể dễ dàng giao cho các ngươi như vậy.

Viên lão đại run giọng nói. phẫn nộ trợn mắt nhìn mấ tên kia. trên người trào ra khí thế vì nghĩa không chút lùi bước.

- Ha ha ha! Ngươi thật sự không chịu giao ra đây?

Thanh niên áo bào đen cười lạnh một tiếng, nhẹ nhàng vung tay lên. hai tu sĩ ma đạo kéo hai chiếc túi đi lên.

Xoạt!

Chiếc túi bị xé mở. lộ ra một nam một nữ bị gân trâu buộc chặt.

- Lão ngũ! Lão lục!

Sắc mặt Viên lão đại liền trắng bệch.

Một nam một nữ này chính là Hoàng Vũ cùng Lý Nguyệt Sương cùng hộ tống trên Thiên Hành Chu.

- Ưmưm!

Ngoài miệng hai người đều bị che băng dính. pháp lực bị phong ấn. giãy dụa vô dụng. trong mắt đầy nước mắt thù hận.

- Lão tứ đâu rồi?

Ánh mắt Viên lào đại run lên. trong lòng "Lộp bộp"' một tiếng, chỉ thấy một tu sĩ ma đạo lấy ra một cái bọc nhỏ. ném xuống mặt đất.

Cạch cạch!

Trong bọc nhỏ liền lăn ra một đầu người máu thịt mơ hồ.

- A! Lão tứ!

Viên lão đại mặt đầy bi thương, lão lệ giàn giụa. ngửa mặt hét dài. thân thể run run.

Bất chợt. trong mắt lão tràn đầy tơ máu. linh áp Ngưng Thần Kỳ cường đại ép thẳng về phía mười mấy người đối diện.

- Ngươi dám ra tay. ta liền giết hai người này!

Thanh niên áo đen đồng dạng cũng là tu sĩ Ngưng Thần Kỳ, hoàn toàn không sợ hãi. hời hợt nói:

- Chỉ cần ngươi chịu giao ra Ngự Linh Lệnh Bài Thiên Hành Chu. ta có thể tha các ngươi một đường.

"Lẽ nào ông trời muốn diệt ta?"

Viên lão mặt đầy tuyệt vọng. ánh mắt lại đảo qua hai người Hoàng Vũ cùng Lý Nguyệt Sương, trong mắt hiện một tia không đành lòng.

Lão rõ ràng. bất luận hôm nay có chủ động giao ra Ngự Linh Lệnh Bài Thiên Hành Chu hay không, những tu sĩ ma đạo này cũng không có khả năng thả mấy người mình.

Vù!

Ngay lúc Viên lão đại tuyệt vọng bất đắc dĩ. một thanh phi kiếm ma khí lượn lờ lành lạnh giáng xuống từ trên trời, vừa lúc bắn trúng boong tàu.

Phốc!

Phi kiếm cắm vào boong tàu nửa thước, chỉ cách thanh niên áo bào đen kia nửa thước mà thôi

Kiếm khí ma đạo lạnh băng thấu tận xương tiết ra ngoài phi kiếm, làm cho nhiệt độ trên boong tàu liền giảm xuống mấy phần.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio