Ngay khi Dương Phàm tim đập thình thịch, phía trước vài trượng trong lớp vách băng. không ngừng vang lên tiếng "Tặc". Một cỗ khí tức lạnh băng đông cứng từ trong vách tường băng tản ra khiến cho khí lạnh bốn phía rung động không yên một hồi. Dường như có cái gì đó đáng sợ sắp sinh ra. Dương Phàm không tự chủ được rùng mình một cái, cỗ ý lạnh kia chui thẳng vào cốt tủy, cho dù cách xa nhau mấy trượng, bên ngoài thân của hắn cũng ngưng kết một tầng băng sương mỏng manh. Nếu không phải thể chất hắn cường hãn chỉ một chút như vậy có thể làm đông thương tổn da của hắn, thậm chí là khí lạnh vào thân thể.
- Bên kia xảy ra chuyện gì? Hàn khí thật đáng sợ.
Thần sắc Vũ Văn Lân biến đổi bỗng nhiên quay đầu lại, nhưng bị hoàn cảnh trong động hạn chế, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng Dương Phàm.
- Chỉ sợ có nguy hiểm.
Vũ Văn Nhu cảm thấy một tia bất an kinh hô:
- Nhanh đi cứu Dương Dược sư.
Trong Hàn Băng động này, trừ Huyền Băng Thanh Lân Tích chỉ sợ còn có gì khác khủng bố. Hai người vội vàng đi vào sâu, rất nhanh thấy được Dương Phàm đang đứng yên ở đó.
- TặcTặc
Vách băng nứt ra từng vệt, rốt cục lộ ra một cái đầu rắn màu xanh trắng cùng một nửa thân rắn, thân thể lộ ra vài tia sáng bóng có xu thế hóa tinh thể. Đôi mắt rắn kia bắn ra một vệt hàn quang màu xanh yêu dị. Bị nó nhìn chằm chằm có một loại cảm giác linh hồn bị đông kết.
- Đây là yêu thú gì?
Dương Phàm hút sâu một ngụm khí lạnh. Với tu vi Trúc Cơ Kỳ của hắn không ngờ từ trên băng xà quái dị này cảm nhận được một cỗ nguy cơ. Từ khí tức mà xem, hắn cảm giác được cấp bậc băng xà này dường như chỉ dừng ở yêu thú cấp hai đỉnh, cũng tương đương với Ngưng Thần Kỳ Đại Viên Mãn. Yêu thú cấp hai không ngờ có thể mang đến cho hắn cảm giác uy hiếp như thế. Lúc trước đối mặt với Huyền Băng Thanh Lân Tích cũng không có cảm giác như thế.
- Băng xà này có điểm giống Lưu Ly Nham Tinh Xà trong truyền thuyết. Đó là hồng hoang dị chủng chân chính!
Trong mắt Vũ Văn Nhu lộ ra vẻ kinh hãi.
- Khó trách trông nó tương đương với tu sĩ Ngưng Thần Kỳ lại phát ra khí tức đáng sợ như thế.
Vũ Văn Lân sinh lòng thối lui.
Hồng hoang dị chủng, đó tuyệt đối mà một loại vô cùng khủng bố. Đại bộ phận yêu thú hiện nay, cho dù trong cơ thể chỉ có vài tia huyết mạch hồng hoang, sức chiến đấu đều có thể đứng vài thứ hạng đầu cùng cấp. Hồng hoang dị chủng chân chính, có thể chống lại nó chỉ sợ chỉ có yêu tộc cấp bạc thần thú, bán thần thú.
- Đây là Lưu Ly Nham Tinh Xà?
Đúng lúc này, Hoàng thúc nghe tiếng cũng vọt lại đây, vẻ mặt kinh dị nhìn chăm chú băng tinh tiểu xà ba tấc đang từ trong vách núi băng lộ ra.
- Không đúng. Trong cơ thể nó còn ẩn chứa khí lạnh vô cùng đáng sợ như thế. So với Huyền Băng Thanh Lân Tích lúc trước không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
- Nó chỉ sợ không phải là Lưu Ly Nham Tinh Xà thuần khiết. Chẳng lẽ nó là loại biến dị!
Hoàng thúc cho ra một kết luận càng kinh người. Lưu Ly Nham Tinh Xà đã khủng bố vô cùng nếu còn là loại biến dị vậy chẳng phải càng khủng bố khó chơi.
- Chúng ta mau rút đi, hoặc là dẫn dụ nó ra trận pháp bên ngoài.
Vũ Văn Nhu nói.
- Được. Con rắn này đích xác quỷ dị khiến lòng ta bất yên.
Hoàng thúc đồng ý.
Vũ Văn Lân cũng đồng ý. Dương Phàm chậm rãi thở phào nhẹ nhõm:
- Chúng ta mau lui lại đi.
Dứt lời. ba người lập tức lui về phía sau. Băng tinh xà biến dị kia trong mắt lóe hàn mang. "Vút" một tiếng, đuổi theo mấy người. Một vùng khí cực lạnh đánh úp lại.
- Chạy mau. Không nên để nó tới gần nếu không sẽ bị khí lạnh đông lại tốc độ giảm đi.
Hoàng thúc kinh hô một tiếng.
Vèo vèo vèo -
Ba người rất nhanh ngự khí phá không mà đi. Tốc độ băng tinh xà biến dị kia cho dù nhanh, nhưng cùng không có năng lực phi hành, trong lúc nhất thời không thể đuổi kịp. Sau một lát, ba người về tới trận pháp. Vũ Văn Nhu hạ lệnh:
- Mở một lỗ nhỏ ở trận pháp!
Xuy xuy
Băng tinh xà biến dị đi tới cửa động, nhìn chằm chằm trận pháp bên người vài lần, chuyển tới chuyển lui không ngờ không tiến vào.
- Nó dường như rất có linh trí
Dương Phàm lộ vẻ trầm ngâm.
Vũ Văn Nhu cho hai tử sĩ thử công kích một chút. Trong đó một tu sĩ Ngưng Thần Kỳ bấm pháp quyết, khí nóng rực lập tức cuồn cuộn, một hỏa xà từ trong trận pháp bắn ra đánh về phía tiểu xà lóng lánh ba tấc kia.
Trong mắt băng tinh xà biến dị lóe lên một tia trào phúng, hỏa xà còn không tới gần, dường như uy năng bị giảm, lúc chân chính đụng vào thì lập tức tan rã
- Điềuđiều này sao có thể?
Tu sĩ Ngưng Thần Kỳ kia bộ dạng khó có thể tin nổi. Hắn cùng băng tinh xà biến dị cùng một cấp bậc, thi triển pháp thuật hệ hỏa không ngờ không thương tổn được đối phương mảy may. Đám người Dương Phàm, Vũ Văn Nhu thần sắc kịch biến. Băng tinh xà biến dị này so với trong tưởng tượng còn đáng sợ hơn rất nhiều.
- Để ta dùng Pháp Khí công kích nó!
Một tu sĩ Luyện Khí Đại Viên Mãn khác vung tay lên, một thanh phi kiếm màu đỏ như lửa phá không bay ra, đâm về phía băng tinh xà biến dị.
- Không nên!
Dương Phàm mơ hồ cảm thấy một tia không ổn, lên tiếng ngăn cản thì đã không còn kịp. Trong mắt băng tinh xà biến dị càng đậm vẻ trào phúng, Pháp Khí kia vừa tới gần nó liền ngưng kết một tầng băng sương.
Phốc -
Nó há mồm phun ra một luồng khí lạnh màu trắng, vừa lúc đánh trúng Pháp Khí thượng phẩm hệ hỏa này, lập tức khiến nó hóa thành băng tinh.
ĐươngRắc
Gậy băng cứ từ trên không trung hạ xuống, sau đó vỡ ra thành vài mãnh. Tên tu sĩ Luyện Khí Đại Viên Mãn kia sắc mặt lập tức trắng bệch, toàn thân rùng minh một cái khóe miệng trào ra một bụm máu. sau đó "Phịch" một tiếng, té ngã trên đất.
Dương Phàm nhanh chóng nhoáng tới, đưa tay đặt lên trán hắn, một đoàn ánh sáng màu xanh biếc nhập vào cơ thể.
- Hắn như thế nào rồi?
Vũ Văn Nhu hỏi.
Sau một lát. Dương Phàm hút sâu một ngụm khí lạnh. vẻ mặt kinh dị nói:
- Linh hồn đông kết.
- Cái gì? Linh hồn đông kết!
Hoàng thúc kinh hô ra tiếng:
- Có thể khiến linh hồn đông kết, vậy ít nhất là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, mà lại phải có mấy loại công pháp cực lạnh thế gian hiếm thấy và tu luyện đến một cảnh giới cao nhất. Toàn bộ nước Bắc Tần, có thể làm được điểu này dường như chỉ có một.
- Chỉ là linh hồn đông kết rất nhẹ hoặc là có thể nói là chưa hoàn toàn đông kết, chỉ có thể tính là bị đông thương.
Dương Phàm thong thả ung dung nói:
- Linh hồn hắn bị tổn thương, đại bộ phận là vì Pháp Khí bị hủy, lại thêm linh hồn đông kết rất nhẹ này, chính là trí mạng. Chỉ cần chậm trễ một lát sẽ chết đi. Tuy nhiên có ta ở đây thì không cần phải sợ.
- Cho dù là linh hồn đông kết rất nhẹ, đây cũng coi như là cực phẩm trong cực phẩm. Dù sao hiện tại cấp bậc nó không cao, cho dù là thần thú thuộc tính băng trong truyền thuyết cũng chỉ là như thế.
Hoàng thúc gắt gao nhìn chằm chằm băng tinh xà biến dị kia trong mắt lóe tinh quang:
- Nếu là con rắn này có thể tấn chức bậc cao vậy sẽ đáng sợ ra sao. Đáng tiếc công pháp hàn băng của ta căn bản không có khả năng phục tùng nó. Cho dù ta là một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, cũng vị tất có thể làm được
Sau một lát. Dương Phàm thu tay, tên tu sĩ Luyện Khí KỲ Đại Viên Mãn kia mở mắt, miệng còn không ngừng:
- Lạnh quáLạnh quá!
Trên thực tế, trên người hắn không có khí lạnh nhập thể, sở dĩ thấy lạnh là rét lạnh đến từ linh hồn.
- Ngươi nghỉ ngơi một lúc là tốt rồi
Dương Phàm thản nhiên nói.
- Băng xà biến dị này so với Huyền Băng Thanh Lân Tích vừa rồi còn cường đại hơn. Chúng ta tiếp theo là rút đi, hay là như thế nào?
Vũ Văn Nhu trưng cầu ý kiến với mấy người Dương Phàm.
- Ta thấy tốt nhất là đi. Băng xà biến dị này thật sụ là quỷ dị khó lường, hơn nữa chúng ta ở trong Hàn Băng động đã chiếm được mấy loại băng quá quý hiếm.
Vũ Văn Lân đề nghị.
- Đáng tiếc. Chỗ Thiên Niên Băng Tinh kia, ta chỉ đào được một bộ phận.
Hoàng thúc thở dài một tiếng, hơi tiếc nuối nói, bộ dạng còn không thấy đủ.
- Dương Dược sư. Người có ý kiến gì không?
Vũ Văn Nhu nhìn phía Dương Phàm.
- Vừa rồi ta chỉ mới tới nơi sâu trong Hàn Băng động, ở nơi đó thấy một gốc Vạn Niên Tuyết Liên, một cây Vạn Niên Hàn Tham, hơn nữa trên cơ bản đều thành thục.
Dương Phàm thấp giọng nói.
- Cái gì? Vạn Niên Tuyết Liên? Còn có Vạn Niên Hàn Tham?
Hoàng thúc há hốc miệng, thần sắc biến hóa không chừng, bộ dạng do dự không quyết. Đây chính là thiên tài địa bảo hơn vạn năm, lại sinh trưởng trong Hàn Băng động này, giá trị hoàn toàn khó thể đánh giá, có thể luyện thành đan dược cấp bậc nào.
Vũ Văn Nhu cũng vẻ mặt kinh dị, thầm nghĩ trong lòng: "Thiên tài địa bảo cấp bậc như thế nếu để lão tổ trong gia tộc nhìn thấy, khẳng định sẽ mừng rỡ như điên. Cho dù tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. cũng đều tâm động không thôi".
- Hơn nữa. ta còn thấy trên đóa Vạn Niên Tuvết Liên kia, mơ hồ thấy một quả trứng màu xanh.
Dương Phàm trầm ngâm nói.
- Trứng? Đặt ở trên Vạn Niên Tuyết Liên!
Đám người Hoàng thúc lại thấy tim đập nhanh hơn.
Đó là là loại trứng gì?
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người không khỏi tâm động "phanh phanh".
- Cho dù là trứng của một yêu thú, chịu đựng linh khí cực lạnh thuần túy trên Vạn Niên Tuyết Liên, thực lực sau khi nở ra cũng mạnh hơn cùng cấp vài phần.
Hoàng thúc thì thào nói nhỏ.
- Có lẽ là trứng của Huyền Băng Thanh Lân Tích kia. Bởi vì hồng hoang dị chủng như Lưu Ly Nham Tinh Xà, huyết mạch truyền thừa cực loãng, cho dù có nó cũng sẽ dựa theo tập tính để vào sâu trong vách đá hấp thu khí tinh nham.
Vũ Văn Nhu nói.
Dương Phàm lộ vẻ suy tư, ánh mắt thi thoảng đảo qua băng tinh xà biến dị cách đó không xa, thầm nghĩ: "Bản thân băng xà là hồng hoang dị chủng, có lẽ là hàng năm sinh hoạt tại nơi cực hàn này mới sinh ra biến dị".
Trên thực tế, Dương Phàm đoán không sai. Lưu Ly Nham Tinh Xà là một loại hồng hoang dị chủng sinh tồn trong nham tinh. Hấp thu năng lực tinh thể nham thạch để cường hóa bản thân, vật lý phòng ngự cực kỳ biến thái. Có thể nói là đao thương bất nhập. Pháp Bảo không thể thương, miễn dịch pháp thuật cũng không tồi. Yêu thú loại rắn thường có đặc điểm này, sợ lạnh, có thói quen ngủ đông. Có loại cao cấp thậm chí có thể ngủ một lần vài trăm, hơn ngàn năm.
Băng tinh xà biến dị này, nguyên lai là hồng hoang dị chủng hiếm thấy Lưu Ly Nham Tinh Xà, sinh tồn trong tinh thể nham thạch. Nhưng một ngày nào đó cả ngọn núi bị băng tuyết bao phủ, huyệt động này cũng biến thành Hàn Băng động. Rắn bình thường sợ lạnh, dưới tình huống như vậy, nó cùng bắt đầu ngủ đông. Bằng vào sinh mệnh lực cường đại, liên tục mấy vạn năm. Trong lúc này, tuy rằng không tu luyện nhưng trải qua mấy vạn năm hấp thu khí cực hàn đông lạnh và năng lượng nham tinh trong Hàn Băng động khiến cho nó sinh ra dị biến khó tin. Cho nên. tuy rằng là yêu thú cấp hai đỉnh, nhưng thực lực băng xà biến dị này so với Huyền Băng Thanh Lân Tích ngang Trúc Cơ vừa rồi còn mạnh hơn vài phần.
"Hồng hoang dị chủng mạnh mẽ như vậy, sau khi trải qua biến dị, tiềm lực vô hạn. Ta phải nghĩ biện pháp bắt nó phục tùng".
Ánh mắt Dương Phàm lóe ra không ngừng, đối với năng lực của băng xà này động tâm, không tiếc bại lộ thiên tài địa bảo khác cùng trứng yêu thú trong Hàn Băng động.