Tiên Hồng Lộ

chương 247: kinh sợ (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô bé váy ngắn vừa nhắm mắt thi triển bí kỹ, đám tu sĩ bao gồm cả Huyết Ma lão lục trong đó không khỏi thốt lên. Chờ bọn hắn lên tiếng, chúng tu sĩ còn lại đều kinh hãi, không nghĩ tới Tu Tiên giới hiện giờ còn có người có thể tu luyện bí pháp như thế. Mộng Hồn Đại Pháp trong truyền thuyết của Tu Tiên giới là công pháp vô thượng thần diệu, tu sĩ tu luyện đại pháp này về phương diện linh hồn thường có một trình độ đến khó tin. Loại công pháp đỉnh cấp này không phải kỳ tài có một không hai cùng người thiên phú dị bẩm thì không ai có thể tu luyện, từ trước đến nay, trăm ngàn năm cũng khó có người tu luyện thành công.

Công pháp này tuy rằng tu luyện khắc khổ nhưng vô cùng bá đạo. Một khi người tu luyện thi triển bí pháp liền có thể khiến cho địch nhân cùng chính mình đồng thời tiến vào mộng cảnh, sau đó ở trong mộng cảnh giết chết địch nhân. Giết chết địch nhân ở trong mộng cảnh, đây quả thực là điều chưa từng nghe thấy, thủ đoạn nghe mà kinh hãi.

Trước đó quốc vương dân bản xứ chính là vô thanh vô tức bị giết chết dưới bí thuật như thế.

Giờ phút này, cô bé váy ngắn hiển nhiên đã toàn lực thi triển, khi nhắm hai đôi mắt lại, mái tóc cùng quần áo đều nhẹ nhàng phấp phới, trên khuông mặt lãng mạn ngây thơ đầy vẻ trang trọng và nghiêm túc.

Mà mặt khác, ánh mắt Dương Phàm cùng nhắm lại. Tất cả mọi người đều hiểu được hai người khẳng định đều tiến nhập trong không gian mộng cảnh. Đệ tử Quỷ Huyễn Môn dưới sự phân phó của nam tử mắt quỷ lập tức hình thành một đạo phòng hộ kín kẻ bảo hộ cô bé váy ngắn vào giữa.

"Đây là lần đầu tiên từ khi sư muội xuống núi toàn lực thi triển Mộng Hồn Đại Pháp."

Nam tử mắt quỷ cũng lộ vẻ ngưng trọng. Dưới tình hình bình thường, khi sư muội thi triển bí thuật này sẽ để lại mấy phần. Dù sao Mộng Hồn Đại Pháp là công pháp huyền ảo tiếp cận cấm kỵ, hơi có sai lầm liền có thể vĩnh viễn bị lạc ở trong không gian mộng cảnh. Có thể thấy được lúc này sư muội gặp phải một chút trở ngại và phiền toái.

Dương Phàm cảm giác cả người lạnh như băng, một chút linh hồn dao động kỳ dị không ngờ lấy một phương thức huyền ảo khó lường đột phá thành lũy tinh thần của mình. Dưới tình huống cảnh giới tu vi ngang nhau, cô bé váy ngắn này ở trên trình độ về phương diện linh hồn lại vượt xa Dương Phàm.

Linh hồn là căn nguyên nhất của tất cả sinh linh, là địa phương hung hiểm nhất. Từ xưa đến nay, toàn bộ Tu Tiên giới có vài phần hiểu biết nó, tuvệt đối là ít ỏi không có mấy. Dưới lực lượng linh hồn đồng cấp. nếu nói Dương Phàm là một người sở trường sử dụng sức mạnh, vậy cô bé váy ngắn này cũng là bậc thầy võ kỹ am hiểu sâu sắc kỹ xảo cùng pháp môn.

Chênh lệch giữa hai người có thể nghĩ.

Linh hồn dao động của cô bé vậy ngắn với phương thức kỳ dị ảnh hưởng tới Dương Phàm, hắn cảm giác được trên mặt nạ thần bí của mình mơ hồ có một tầng phòng hộ vô hình, điều này giúp cho hắn giảm nhẹ không ít áp lực. Tuy nhiên, cuối cùng cũng không biết cô bé váy ngắn kia thi triển loại bí thuật nào khiến cho lực lượng linh hồn của nàng bỗng tăng mạnh gấp đôi, bất kể là lực lượng hay là kỹ xảo đều siêu việt hơn Dương Phàm trong thời gian ngắn đột phá tầng phòng hộ này.

Trong phút chốc, Dương Phàm cảm giác linh hồn của mình lạnh như băng, ý thức không tự chủ được tiến vào một không gian đầy mây mù lượn lờ. Chân trời có thể thấy được cầu vồng bảy sắc uốn lượn giống như một cây cầu vậy, mờ ảo mà mơ mộng. Xung quanh một mãnh thần tiên chi cảnh, quỳnh lâu điện ngọc, cây cầu nhỏ, tiếng nước chảy róc rách, cánh rừng nhỏ tươi tốt. tiên khí bồng bềnh, hương hoa tỏa ngát, tiếng chim hót líu lo. Thật là một thắng cảnh hiếm thấy!

- Thế gian không ngờ có địa phương đẹp như vậy.

Dương Phàm gần như khó có thể tin.

Thắng cảnh như vậy có lẽ chỉ có ở trong tiên cảnh hoặc là trong mộng mới có thể nhìn thấy. Nơi nàv tự nhiên không thể là tiên cảnh, như vậy chỉ có thể có một khả năng. Tâm thần Dương Phàm khẽ rùng mình, nơi này có thể là một loại ảo ảnh tồn tại không phải không gian chân thật.

- Ngươi là người đầu tiên tiến vào không gian mộng cảnh của ta còn có thể bảo trì bình tĩnh, có lẽ thực lực những người ta đối phó lúc trước không đủ mạnh.

Đúng lúc này, một cung trang nữ tử giống như thần tiên xuất hiện tại trên tầng mây đối diện.

- Không gian mộng cảnh?

Dương Phàm nao nao. mắt thấv nữ tử thần tiên này, phát hiện khuôn mặt đối phương có vài phần tương tự với cô bé váy ngắn kia. Lúc này hắn mới nhớ tới chính mình đang ở trong bí thuật tinh thần của đối phương. Bí tật này hắn từng nhìn thấy khi ở ngoài thành, quốc vương dân bản xứ chính là bị đối phương vô thanh vô tức giết chết như vậy.

- Không gian mộng cảnh là thế giới ảo tường do ta dùng tinh thần đắp nặn ra, sau khi người cùng mộng cảnh dung hợp sẽ sinh ra không gian kỳ dị, ở trong này ngươi có thể sử dụng hết thảy thủ đoạn công kích nhưng độ mạnh yếu của chúng liên quan tới kỹ xão cùng lực lượng linh hồn của ngươi.

Nữ tử thần tiên bộ dáng nắm chắc thắng lợi trong tay.

- Ngươi tu luyện chính là Mộng Hồn Đại Pháp sao?

Dương Phàm nhớ rõ trước khi mình tiến vào không gian mộng cảnh từng mơ hồ nghe được cái tên này. Hắn hiện tại có thể bảo trì bình tĩnh là bởi vì mình vẫn còn có thể bảo trì liên hệ với Tiên Hồng Không Gian cùng với mảnh đất địa bảo. Tiên Hồng Không Gian không hổ là có thể chiếu rọi vạn vật trong đại thế giới, ngay cả tầng không gian mộng cảnh này cũng không ngoại lệ.

- Không sai! Mộng Hồn Đại Pháp là kế thừa từ thượng cổ, sở trường vận dụng lực lượng linh hồn, đây là một bộ bí pháp thần diệu trong từ ngàn xưa, cho dù là những tu sĩ bậc cao hiểu biết về phương diện linh hồn cũng không thể so với người tu luyện Mộng Hồn Đại Pháp.

Nữ tử thần tiên vẻ mặt ngạo nghễ nói.

Nàng sở dĩ không có lập tức động thủ là bởi vì một loại trực giác kỳ dị. Nàng lúc này tuy rằng thu đối phương vào trong không gian mộng cảnh của mình, cũng có một loại cảm giác thập phần không nở. Trong dĩ vãng, tu sĩ cùng hoặc là thấp giai hơn một khi tiến vào trong không gian mộng cảnh của nàng liền giống như một con kiến vậy. Mặc cho nàng đùa giỡn thế nào. Bởi vì không gian mộng cảnh này chính là lĩnh vực tinh thần của nàng, trừ khi lực lượng linh hồn người ta cao hơn nàng, nếu không khó có thể trở mình. Mà giờ phút này, thanh niên trước mặt mang đến cho nàng một loại ảo giác dường như hắn chưa từng chân chính bước vào trong mộng cảnh.

- Ta xem ngươi làm thế nào để giết ta?

Dương Phàm vẻ mặt cười lạnh đứng ở tại chỗ không nhúc nhích. Thông qua ảnh thân ở Tiên Hồng Không Gian, hắn biết được trạng thái của bản thân mình ở không gian thật. Giờ phút này, trong không gian mộng cảnh hết thảy đều là ý thức tinh thần hình thành, tốc độ thời gian trôi qua cũng khác với ngoại giới. Có lẽ trong không gian mộng cảnh trải qua một lúc lâu, mà ngoại giới lại chỉ là trong thời gian nháy mắt.

- Từ một khắc bắt đầu tiến vào trong không gian mộng cảnh, mạng của ngươi đã không thuộc về bản thân mình nữa.

Nữ tử thần tiên cười ngạo nghễ, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh thần kiếm năm màu, tản mát ra một cỗ khí thế kinh thế hãi tục. Giờ phút này, uy năng nữ tử thần tiên hiển lộ ra không ngờ so với Dương Phàm chứng kiến còn đáng sợ hơn. Dương Phàm hiểu rõ mình đang ở trong không gian mộng cảnh, một loại thể hiện tinh thần công kích, chính mình càng sợ hãi thì thua càng nhanh.

"Thình thịch"

Quanh thân Dương Phàm nổi lên một cỗ sương vụ đen tối. Trong phút chốc bốn phía lâm vào tối đen giống như vực sâu không đáy, mơ hồ làm ra một loại xu thế chống lại nữ tử thần tiên. Đây là hắn bắt chước một loại uy năng tinh thần công kích bậc cao của Cửu u Ma Công

- Đây làđiều này sao có thể?

Nữ tử thần tiên lộ vẻ kinh hãi:

- Ngươi không có chân chính bước vào mộng cảnh sao?

Nàng đột nhiên phát hiện, không gian mộng cảnh của mình không ngờ không thể ước thúc đối phương.

- Hừ! Cho dù người chưa từng hoàn toàn bước vào mộng cảnh thì thế nào chứ? Bổn tiểu thư thật muốn xem kỹ xão vận dụng linh hồn kém cỏi như người có thể kiên trì trong tay ta bao lâu?

Nữ tử thần tiên lại hừ lạnh một tiếng, thần kiếm năm màu trong tay nhẹ nhàng chém về phía Dương Phàm, ngàn vạn kiếm quang hư hư thật thật lần lượt biến ảo cùng một chỗ, cuồn cuộn mãnh liệt bao phủ toàn thân hắn.

"Hưu hưu hưu! Phốc phốc phốc!"

Hắc diễm quanh thân Dương Phàm lập tức bị vô số kiếm quang xuyên thủng, không gian tối đen bốn phía cũng bị nuốt hết, khôi phục ánh sáng như cũ. Thân thể hắn sau đó liên tiếp gặp đả kích. thân thể run rẫy, sắc mặt trắng bệch. hiển nhiên bị một chút thương tổn.

Trên phương diện kỹ xảo vận dụng lực lượng linh hồn, hai người chênh lệch nhau khá xa.

"Ông"

Quanh thân Dương Phàm đột nhiên nhộn nhạo một quầng sáng màu xanh trong suốt, cuồn cuộn không ngừng sinh ra dòng nước sinh mệnh tẩy rửa linh hồn, thương thế chỉ trong khoảng nửa khắc liền khôi phục. Ngay sau đó. Dương Phàm lại tiến vào trạng thái đỉnh, chẳng những thương thế toàn bộ hoàn hảo, lực lượng cũng càng thêm phong phú.

Nữ tử thần tiên rung động tới cực điểm, cả người sửng sốt đứng tại chỗ chớp mắt một cái nói:

- Ngươi có thể nhanh chóng khôi phục lực lượng linh hồn cùng tinh thần tổn thương như vậy, chẳng lẽ trong tay ngươi có dị bảo linh hồn thượng cổ, là mặt nạ trên đầu ngươi sao?

- Hãy bớt sàm ngôn đi, không phải ngươi muốn giết ta sao?

Dương Phàm vẻ mặt cười lạnh, quanh thân lại dâng lên một vòng ma diễm màu đen. Bốn phía lại lâm vào trong vực sâu đen thẳm không đáy. Hắn nâng bàn tay lên, lực lượng ma đạo tinh túy mãnh liệt cuồn cuộn đánh tới, liên miên không ngừng không dứt.

"Hưu"

Nữ tử thần tiên đứng lặng tại chỗ, thần kiếm trong tay không nhanh không chậm dễ dàng hóa giải công kích của Dương Phàm.

- Khả năng vận dụng lực lượng linh hồn của ngươi còn kém ta quá xa. Cho dù trong tay ngươi có dị bảo linh hồn thì có năng lực gì chứ?

Nữ tử thần tiên cười lạnh liên tục, lập tức triển khai phản kích liên tiếp đánh cho do bại lui. Nhưng mà. lực lượng linh hồn của Dương Phàm dường như có thể bổ sung vô cùng vô tận, tinh thần bị thương cũng có thể trong khoảng thời gian ngắn khôi phục. Hai người trong không gian mộng cảnh giao chiến một lúc, nữ tử thần tiên cảm giác được linh hồn của mình đã tiêu hao năm sáu thành lực lượng. Mà Dương Phàm lại càng đánh càng hăng. Thông qua mỗi lần thất bại Dương Phàm liền rút kinh nghiệm. Trên phương diện vận dụng lực lượng linh hồn có tiến bộ nhất định, trước mặt đối phương không còn là một phía công kích nữa.

Lại chiến đấu một lát, nữ tử thần tiên đã tiêu hết bảy tám phần lực lượng linh hồn, cũng đã bị một số tổn thương tinh thần, đây đều là Dương Phàm không tiếc lưỡng bại câu thương mới tạo thành.

"Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, việc này chỉ càng làm cho kỹ xào của hắn càng thêm thuần thục thôi."

Nữ tử thần tiên càng đánh càng sợ, trong tâm sinh ra khiếp ý, liền chuẩn bị rời khỏi không gian mộng cảnh.

"Ba"

Ngay sau đó, thân ảnh Dương Phàm vô cớ biến mất. Hắn không ngờ có thể rời khỏi không gian mộng cảnh!

Thông qua Tiên Hồng Không Gian chiếu rọi nguyên lý vạn vật trong đại thế giới. Dương Phàm liên hệ với ảnh thân trong Tiên Hồng Không Gian liền tìm được không gian thật của mình, cho nên có thể thong dong rời khỏi không gian mộng cảnh.

Vừa rồi sỡ dĩ hắn giằng co với đối phương chỉ là muốn kiến thức một chút uy lực của Mộng Hồn Đại Pháp. Trái qua trận giao chiến này, giúp cho hắn có lĩnh ngộ và tiến bộ hơn đối với việc vận dụng linh hồn. Dương Phàm mở lớn mắt, ánh mắt mắt thản nhiên đảo qua ngoại giới, phát hiện tu sĩ trận doanh tán tu ma đạo đang bao quanh bảo vệ mình. Chiến đấu vừa rồi nhìn như dài lâu nhưng đối với thế giới bên ngoài mà nói chỉ trong thời gian nửa chén trà nhỏ.

"Hoa"

Thấy Dương Phàm rời khỏi không gian mộng cảnh, vẫn mở lớn mắt như trước, tất cả mọi người có mặt đương trường đều ngạc nhiên thán phục không thôi. So sánh ra thì cô bé váy ngắn ngược lại khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, bộ dáng còn có chút suy yếu.

- Ngươi làm như thế nào?

Cô bé váy ngắn vé mặt phức tạp nhìn hắn.

- Ngươi muốn biết?

Dương Phàm bĩu môi lộ ra một vẻ trào phúng, khuôn mặt lãnh đạm nói:

- Hiện tại đến phiên ta xuất thủ.

Dứt lời, hắn nâng bàn tay trái tử vong của mình lên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio