Tiên Hồng Lộ

chương 308: ta chính là độc vương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ biệt ba người Thiên Hành Chu. Dương Phàm một đường hướng bắc. Mục đích chính là nguyên Vô Danh u Lâm cũng chính là nơi Cửu u Bí Cảnh mở ra. Đương nhiên, ở lại Tú Ngọc Các một ngày, hắn trợ giúp mấy người Thiên Hành Chu không ít. Dương Phàm tặng cho bọn họ không ít linh đan quý hiếm cùng mấy bộ công pháp cao cấp. Những thứ này đối với ba người Thiên Hành Chu vốn là tán tu mà nói. quả thực là tha thiết ước mơ.

Dương Phàm tin tưởng, dưới sự trợ giúp của những tài nguyên này. Lý Nguyệt Sương cùng Hoàng Vũ hơn phân nửa có thể bước vào Ngưng Thần Kỳ. Chỉ cần có nghị lực cùng nỗ lực cố gắng. trong đời này tiến vào Trúc Cơ cùng không phải là không thể. Một đường bay nhanh, tốc độ Dương Phàm đã đạt tới cực hạn của Trúc Cơ KỲ. Xác định không ai theo dõi và dò xét. Tường Vân Ngõa dưới chân Dương Phàm run lên, ngân quang lóe lên, lập tức khiến tốc độ hắn tăng lên gấp đôi có thừa. Tốc độ này đã vượt qua ranh giới bậc thấp cùng bậc cao so với Trác Kinh, Từ Phong lúc trước cũng không chậm bao nhiêu.

Dương Phàm cảm nhận khoái cảm cao tốc phi hành mang tới, không khỏi thầm nghĩ: "Hiện tại ta đã có cảnh giới linh hồn bậc cao Kim Đan, lại thêm máu giao long có được trong Cửu u Cốc, có thể cân nhắc luyện hóa đôi giày này một lần nữa. Có lẽ có thể lại thức tỉnh một bộ phân thần thông của nó."

Giao long cấp ba đỉnh trong vực sâu Cửu u cốc kia, toàn thân của nó đều bị Dương Phàm bảo quản kỹ lưỡng. Đương nhiên, trừ viên giao đan bị Lưu Ly Hàn Tinh Xà cắn nuốt. Máu giao long, Dương Phàm cũng thu được mấy bình. Lúc trước ở kinh đô nghe Đông Phương dược sư thần bí kia nói phải có máu thần thú mới có hy vọng thức tỉnh đôi giày này cũng kích phát thần thông, cho dù là máu loãng một chút cũng có hy vọng. Giao long mặc dù không phái thần thú nhưng ẩn chứa huyết mạch Chân Long cực kỳ loãng.

ừ, đúng rồi, còn có Lưu Ly Hàn Tinh Xà.

Xà này tuy rằng không phải thần thú nhưng xem thực lực nó tuyệt đối mạnh hơn giao long cùng cấp bậc. Có lẽ có thể sánh với thần thú.

- Nếu thêm cả máu của nó vào

Dương Phàm âm thầm gật đầu, xem ra mình có hy vọng lớn thức tỉnh thần thông và uy năng khác của Tường Vân Ngõa. Cao tốc phi hành trong chốc lát Dương Phàm liền đi tới mục đích. So với nửa năm trước. Cửu u Bí Cảnh hiện giờ lạnh lùng hoang vắng chỉ còn lại một vùng hố sâu nhìn không thấy bóng dáng mấy tu sĩ. Không chỉ như vậy, ma khí vốn mênh mông cuồn cuộn cùng thần bí trận pháp hình thành kết giới hắc động cũng biến mất không còn. Giờ phút này, Cửu u Bí Cảnh vốn bao phủ phạm vi vài trăm dặm chỉ còn lại một khu rừng rậm cũng chính là Vô Danh u Lâm trước kia.

- Vô Danh u Lâm hết thảy đều khôi phục trạng thái cũ. Xem ra, Cửu u Bí Cảnh thật sự là kết thúc. Lần mở ra tiếp theo ít nhất phải hai trăm năm.

Dương Phàm thì thào lẩm bẩm. Giờ khắc này hắn nhớ lại gian nguy tầng tầng trong Cửu u Bí Cảnh cùng chiến đấu kinh tâm động phách ở quảng trường Cửu u, cùng với âm mưu kinh thế ở trong Huyết Nhật Điện. Hiện tại nghĩ tới, mấy tháng ở trong Bí Cảnh phảng phất như một giấc mộng chân thật.

- Trong bảy giới thiên địa này, bất kỳ sinh linh nào phàm là có được Luân Huyết Châu đều có hy vọng có được Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết do ta luyện chế. Người có được nó sẽ có thể trở thành sinh linh hoàn mỹ nhất thế gian, có được vô hạn khả năng của Chí Tôn bảy giới.

Giọng nói trong mơ hồ kia dường như in dấu ấn thật sâu lên linh hồn Dương Phàm trọn đời khó thể hủy diệt. Tuy rằng Cửu u Bí Cảnh đã kết thúc nhưng Dương Phàm có một loại cảm giác cực kỳ mãnh liệt, nó sẽ không thật sự kết thúc, chỉ là tạm thời. Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai nó sẽ lại tái hiện trong thiên địa.

Hắc Tinh Ma Linh Thần. Cửu Luân Huyết Nhật, máu của tám thần thú mạnh nhất, Luân Huyết Đại Đế, Cửu u Ma Đế, Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết. Hết thảy bí mật này, hoặc là âm mưu bố cục đều có khả năng được vạch ra vào một ngày trong tương lai.

- Vô Danh u Lâm, Cửu u Bí Cảnh, nơi này không có gì để lưu luyến nữa.

Dương Phàm dừng ở đây một lát, liền đạp trên một tầng độn quang màu xanh biếc, bay về một hướng. Tới nơi này vốn không phải là mục đích chủ yếu của hắn, chỉ là thuận tiện đi xem. Ngay cả Tú Ngọc Các lúc trước cũng là như thế. Mục đích chân chính của hắn không phải nơi này, mà là một thôn xóm ẩn ở gần đây - Dật Hà Thôn.

Phi hành nửa canh giờ. Dương Phàm rốt cục tìm được thôn xóm an bình cách biệt thế ngoại bởi một cây cầu nhỏ. Cách biệt hai năm trời, mọi thứ nơi này đều không thay đổi: an bình, bình tĩnh. có thể nhìn thấy vài luồng khói bếp, ngẫu nhiên nghe được vài tiếng chó sủa. Hắn đến Dật Hà Thôn là vì hoàn thành một hứa hẹn năm xưa cũng muốn biết rõ thân phận lão già lưng còng.

Lão già lưng còng có khả năng chính là Độc Vương theo như lời Mục sư thúc cùng Trác Kinh. Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên trong tay hắn chính là vật hộ thân mà lão già lưng còng tặng cho. Lúc trước khi giao thủ với Trác Kinh đối phương kinh hô ra tên Độc Vương. Hơn nữa bản thân lão già lưng còng cũng có trình độ y đạo phi phàm, tài học rộng rãi chỉ có lão già đầu bạc trong Dược Tiên cốc có thể so sánh. Lúc này Dương Phàm mang theo một loại tâm tình không tên đi vào Dật Hà Thôn.

Hắn nhớ tới cuộc sống một tháng ở Dật Hà Thôn khi trước. Lúc đó lão già lưng còng dốc lòng dạy hắn. Lạc Thủy cô nương đối với hắn chiếu cố có thừa. Quan hệ hai người thân mật như huynh muội. Lời nói của lão già lưng còng trước khi đi, vẫn rõ ràng trong đầu Dương Phàm như mới vừa xảy ra.

- Trong ngọc giản này, có ghi lại y đạo tâm đắc cùng kinh nghiệm một đời của lão phu. Trong bình ngọc niêm phong cất giữ một số mầm mống linh dược quý hiếm để lại chỗ ta cũng không dùng nhiều. Nếu ngươi có điều kiện và đủ thọ nguyên, có thể gieo trồng chúng nó, từ đó mà sinh ra một số dược thảo quý hiếm cùng thiên tài địa bảo.

- về phần roi da màu đen này, là một Linh Khí phụ trợ. công hiệu phi phàm, từng là Pháp Bảo bên người của lão phu rất lâu trước đây, cũng đưa cho ngươi phòng thân.

- Ngươi hãy thu lấy. Lão phu làm mọi việc đều không phải là không có yêu cầu. Trong ba năm nếu ngươi có thể bước vào Ngưng Thần Kỳ, lại tới Dật Hà Thôn này. Khi đó lão phu mới có thể dốc hết sở học chân chính đời này, ngay cả trân bảo trong tay cùng đều đưa cho ngươi.

Thử hỏi lão già nhân thiện như vậy, lại là Độc Vương rất độc ác theo như lời Mục sư thúc sao?

Mặc kệ lào già lưng còng có phải Độc Vương hay không. Dương Phàm đều nhất định phải tới nơi này một chuyến. Nếu không, lần sau muốn đích thân tới đây, còn phải chờ năm nào tháng nào.

Sau khi đi vào thôn, Dương Phàm bỗng nhiên nghe được vài tiếng chó sủa. Hắn mĩm cười, khí tức thân thiết tự nhiên từ Tiên Hồng Quyết phát tán ra khiến cho đám thổ cẩu này chỉ liếm ống quần hắn. Dương Phàm không để ý bọn chúng, lập tức đi tới nhà lão già lưng còng, vẫn như cũ là trang viên bình thường, vừa tới cửa đúng lúc gặp Lạc Thủy từ trong đi ra.

Hai năm rưỡi không gặp. Lạc Thủy trưởng thành thanh lệ thoát tục, duyên dáng yêu kiều. Khí chất tự nhiên thuần phác siêu quần xuất chúng vẫn còn y nguyên.

- Ngươi

Lạc Thủy vừa thấy Dương Phàm hơi sững người, rồi ngạc nhiên vui mừng kêu lên:

- Dương đại ca. huynh đã trở lại?

- Ha ha. Lạc Thủy muội muội. muội cao rất nhiều, càng ngày càng đẹp.

Dương Phàm trêu đùa.

Lúc trước hắn ở Dật Hà Thôn một tháng, quan hệ cùng Lạc Thủy tựa như là huynh muội.

- Hừ! Dương đại ca vừa tới lại cười Thủy nhi rồi!

Lạc Thủy nhào vào lòng Dương Phàm, trong đôi mắt xinh đẹp mọng nước kia tràn ngập nước mắt vui sướng.

- Ha ha ha. Nhanh dẫn ta vào trong gặp tiền bối.

Dương Phàm bật cười.

- Gia gia, gia gia. Dương đại ca đã trở lại.

Lạc Thủy vui nhu một con nai con dẫn trước chạy vào nhà.

- Khụ khụ. Cuối cùng ngươi cũng tới.

Một bóng người tập tễnh lưng còng từ phòng bên đi ra. Là một ông lão già nua què chân không khác gì so với dĩ vãng. Nếu thật sự có khác biệt đó chinh là càng lộ ra suy yếu so với trước kia.

- Tiền bối

Tâm tình trong lòng Dương Phàm cực kỳ phức tạp, lúc này cũng vứt bỏ tầng tầng nghi hoặc và thân phận đối phương.

- Ngồi đi!

Lão già lưng còng đưa tay ra hiệu Dương Phàm ngồi xuống, rồi kêu Lạc Thủy pha trà.

- Hai năm rưỡi rồi Ngươi rốt cục tới. Hứa hẹn lúc trước, trong ba năm nếu ngươi có cơ hội bước vào Ngưng Thần Kỳ, lão phu liền dốc hết sở học chân chính đời này, ngay cả báu vật trân quý trong tay cũng đưa cả cho ngươi.

Đôi mắt đục ngầu của lão già lưng còng bắt đầu quan sát Dương Phàm. hỏi:

- Ba năm. khôngbiết ngươi đã có được thành tựu thế nào?

Dương Phàm bị đôi mắt đục ngầu của lão già lưng còng đảo qua lập tức có một loại cảm giác bị nhìn thấu. Hắn không khỏi triển khai cảm quan dò xét hư thật lão già lưng còng. Kết quả. hắn phát hiện tu vi lão già lưng còng này quả thực là sâu không lường được. Mặc dù hiện tại Dương Phàm đã có được cảnh giới linh hồn bậc cao Kim Đan không ngờ cũng không nhìn thấu được đối phương. Khi hắn kinh hãi trong lòng, trên mặt lào già lưng còng lộ vẻ kinh ngạc mừng như điên nhìn chằm chằm Dương Phàm trong mắt lóe ra sắc thái vô hạn:

- Ngươi chẳng những thăng cấp Ngưng Thần, không ngờ còn thành công Trúc Cơ.

- Thật khiến lão phu ngạc nhiên vui mừng. Kỳ tài như thế dõi mắt khắp Ngư Dương quốc cũng có thể đếm trên đầu ngón tay.

Vẻ mặt lào già lưng còng vui mừng.

- Tiền bối. Lần này ta đến chủ yếu có ba việc.

Trong lòng Dương Phàm yên bình vẻ bình tĩnh nói.

- Chuvện thứ nhất là vì thực hiện lời hứa.

Lão già lưng còng gật đầu:

- Đó là dĩ nhiên.

- Chuyện thứ hai. ta vẫn muốn thử một chút có thể chữa khỏi thương bệnh của tiền bối hay không!

- Ha ha. Khẩu khí không nhỏ. Tuy nhiên lão phu có thể cho ngươi thử.

Lão già lưng còng thản nhiên nói, đối với thương thế của mình lão không tin một Dược sư bậc thấp lại có thể trị lành.

- Chuyện thứ balà có liên quan đến thân phận tiền bối.

Trong mắt Dương Phàm chợt lóe tinh quang.

- Lão phu chẳng qua là một tu sĩ ẩn cư nho nhỏ, có thể có thân phận gì?

Lão già lưng còng cười cười. nhưng thần sắc có vài phần mất tự nhiên.

- Cảm tạ tiền bối tặng hắc tiên hộ thân. Mấy ngày trước, ta từng qua Dược Tiên cốc một chuyến. Tiền bối có biết môn phái lánh đời này không?

Giọng điệu Dương Phàm đột nhiên tăng mạnh vài phần. Hắn cấp bách muốn hiểu thân phận lão già lưng còng này.

- Dược Tiên cốc?

Thân thể lão già lưng còng hơi cứng lại, trong mắt lóe lên tâm tình khó hiểu. lại cười cười:

- Dược Tiên cốc là Thánh địa mà chúng Dược sư Ngư Dương quốc hướng tới. Lão phu đương nhiên biết.

- Vãn bối may mắn cũng từng cùng Dược Vương tiền bối của Dược Tiên cốc gặp mặt một lần.

Dương Phàm nhìn chằm chằm vào mắt lão già lưng còng.

- Dược Vương!

Trong mắt lào già lưng còng lóe lên một tia lệ quang một luồng áp lực vô hình trong phòng chợt lóe rồi biến mất. Trong khoảnh khắc áp lực phủ xuống. Dương Phàm không ngờ có một loại cảm giác gần như hít thở không thông. Lão già lưng còng hít sâu một hơi nhìn chằm chằm Dương Phàm một lát. đột nhiên nở nụ cười:

- Tốt. tốt. tốt! Quả nhiên là người lão phu coi trọng.

Chợt. lão vung tay lên. nói với Lạc Thủy:

- Thủy nhi. Ta muốn nói chuyện một mình với Dương công tử.

- Dạ.

Lạc Thủy gật đầu. lui ra ngoài. Vi thế trong phòng khách to như vậy chỉ còn lại lão già lưng còng cùng Dương Phàm.

- Nếu đã nói chuyện với lão bất tử Dược Vương kia, xem ra ngươi đã đoán được thân phận lão phu.

Vẻ ảm đạm trong mắt lão già lưng còng được thay thế bởi một ánh sáng lăng lệ. Lão nói từng từ một:

- Ta chính là Độc Vương!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio