Tiên Hồng Lộ

chương 374: người đàn ông cổ giáp thần bí

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong Linh Viên Thú truyền tới hàn ý khiến Dương Phàm đánh rùng mình một cái. Trong luồng kia bắn đến linh hồn muốn khiến cho tâm thần người ta đông lại. Từ lúc chào đời đến nay hắn chưa từng nhìn thấy lực lượng quá lạnh và đáng sợ như thế.

- Là Lưu Ly Hàn Tinh Xà.

Nháy mắt Dương Phàm vui mừng vô cùng trước tiến vào Tiên Hồng Không Gian. Sinh Tức Chi Địa. Linh Thú Viên.

Răng rắc.

Tinh thể trứng bành trướng lên tới đường kính bốn năm thước vỡ tan lộ ra một đầu rắn linh hoạt xinh đẹp, một đóa băng diễm như hoa sen nở rộ, từ trong miệng con rắn kia phun ra.

Xì xì

Tùy tiện một đoàn băng diễm khiến cho sinh cơ tại Linh Thú Viên đông lại, một tầng bông tuyết đóng băng không gian trong phạm vi mấy mươi trượng. Linh thú còn lại trong Linh Thú Viên, hơn trăm con Phệ Hồn Thiên Độc Hạt, một đám bị dọa kinh hồn bạt vía, hành động theo của bản năng, lui lại một bước. Độc Hạt Vương duy nhất tấn chức bậc cao lóe ra ánh mắt sắc nhọn kinh hãi lạnh như băng nhìn chăm chú tinh thể trứng ở góc nào đó phá vỡ vẻ mặt kiêng kị cùng không dám tiếp cận.

- Ha ha! Thời gian năm sáu năm ngươi rốt cuộc thăng cấp tới hàng yêu thú bậc cao.

Mặt Dương Phàm lộ ra vẻ vui mừng đi đến bên cạnh trứng tinh thể. Lưu Ly Hàn Tinh Xà một đôi mắt sáng trong suốt nhìn Dương Phàm trực tiếp lưu động, lộ ra linh tính cùng mấy phần hoạt bát ngây thơ.

Răng rắc răng rắc!

Rốt cục. Lưu Ly Hàn Tinh Xà phá vỡ trứng tinh thể sau đó há miệng mấy tiếng "Rắc rắc", ăn xác trứng tinh thể vỡ tan kia vào trong cơ thể. Dương Phàm cũng cẩn thận quan sát Lưu Ly Hàn Tinh Xà, sau khi thăng cấp thể tích con rắn này vẫn không thay đổi vẫn là con rắn băng ba tấc trong suốt nhưng Dương Phàm có thể cảm nhận được biến hóa lớn lao trên thân thể nó. Thăng cấp bậc cao linh tính yêu thú tăng nhiều, mà Lưu Ly Hàn Tinh Xà này vốn có linh trí phi phàm. Lần này bước vào bậc cao trí tuệ lại hơn người. Trong ý niệm Lưu Ly Hàn Tinh Xà nhắn tin tức cho Dương Phàm:

- Chủ nhân! Ta rốt cục bước vào bậc cao cảm tạ sự tài bồi của ngài! ở tại chỗ này, tốc độ lột xác của ta nhanh hơn rất nhiều, thời kỳ trưởng thành cũng giảm bớt nhiều.

Trong đôi mắt sáng long lanh của Lưu Ly Hàn Tinh Xà nhìn chằm chằm Dương Phàm lộ ra một chút cảm kích và kinh sợ.

- Nói như vậy, ngươi rất thích nơi này?

Dương Phàm cười nói.

- Bẩm chủ nhân! Ta rất thích nơi này, tràn ngập sinh cơ sức sống, có một loại cảm giác thân thiết.

Lưu Ly Hàn Tinh Xà đáp.

- Ngươi thăng cấp bậc cao có thêm bao nhiêu năng lực mới?

Dương Phàm hỏi. Theo hắn biết, bất cứ yêu thú cường đại hay là thần thú trong truyền thuyết sau khi đạt tới cấp bậc tương đối trong huyết mạch sẽ có tin tức truyền thừa.

- Chủ nhân! Ta có tin tức truyền thừa có thể tu luyện bí kỳ cường đại nhưng những tin tức truyền thừa này, chỉ giới hạn trong Lưu Ly Nham Tinh Xà. Mà ta trải qua dị biến, trên cơ sở Nham Tinh Xà có được thần thông hàn băng, nhưng ta không có tin tức truyền thừa chân chính.

Lưu Ly Hàn Tinh Xà đáp. Dương Phàm trầm ngâm nói:

- Điều này không khó ta sẽ nghĩ cách kiếm cho ngươi mấy bộ công pháp hàn băng của yêu tộc và bí kỳ tương ứng.

Dương Phàm lại tiêu phí một chút thời gian tiến hành thâm nhập kết nối với Lưu Ly Hàn Tinh Xà.

- Chủ nhân! Ta thăng cấp bậc cao hiện tại muốn có tên của mình ngài có thể giúp ta đặt tên được không?

Đôi mắt ngập nước của Lưu Ly Hàn Tinh Xà nhìn Dương Phàm với dáng vẻ rất chờ.

- Tên?

Mặt Dương Phàm lộ ra vẻ cổ quái, linh thú này chủ động yêu cầu chủ nhân ban tên cho đây vẫn là lần đầu tiên.

- Ừ! Ngươi là chủng loại biến dị ta xác định ngươi là Lưu Ly Hàn Tinh Xà về phần tên không bằng kêu là Hàn Lưu Ly, như thế nào?

- Hàn Lưu Ly! Thật tốt quá ta cũng có tên của mình

Lưu Ly Hàn Tinh Xà hoan hô nhảy nhót rất giống một đứa bé mơ mộng ngây thơ. Dương Phàm với vẻ mặt ôn hòa nắm nó cầm trong tay, cười nói:

- Vì sao ngươi thăng cấp nhiều như vậy, kích cỡ trước sau không đổi?

- Hừ! Ai nói ta không thay đổi.

Lưu Ly Hàn Tinh Xà dường như có chút bất mãn, đột nhiên từ trong tay Dương Phàm nhảy lên

Vù

Hàn quang màu trắng nở rộ, thân thể Lưu Ly Hàn Tinh Xà đột nhiên bành trướng, lập tức kéo thân dài hơn mười trượng, nhìn qua rất giống một con cự mãng. Thân rắn to lớn uốn lượn giống như lưu ly tinh thạch, lờ mờ có thể thấy được hoa văn cổ xưa khiến người ta có một loại khí tức thần bí từ xa xưa. Hóa thành thân thể hoàn chỉnh, trên người Lưu Ly Hàn Tinh Xà bậc cao phóng ra một luồng khí tức áp lực kinh khủng. Uy áp kia tràn ra khắp khu vực khiến một đám Phệ Hồn Thiên Độc Hạt run sợ thần phục. Dưới tình huống như vậy, tính cả yêu thú bậc cao Độc Vương Hạt cũng không dám nhích động. Rất hiển nhiên, về cấp độ phẩm chất. Lưu Ly Hàn Tinh Xà còn muốn đáng sợ hơn Phệ Hồn Thiên Độc Hạt có thể được xếp vào trong mười trân thú dị vật bảng.

Dương Phàm không khỏi hưng phấn. Lưu Ly Hàn Tinh Xà này thực lực tuyệt đối không kém gì mình. Phải biết rằng. Phệ Hồn Thiên Độc Hạt Vương sau khi mới bước vào bậc cao thực lực có thể so với tu sĩ Kim Đan trung kỳ.

Mà Lưu Ly Hàn Tinh Xà này ít nhất có thể sánh vai với Kim Đan đại tu sĩ thậm chí càng cao hơn.

- ở chỗ ta còn có mấy khối Vạn Niên Băng Tủy cuối cùng hiện tại cùng lúc giao cho ngươi dùng tu luyện đi. Ngươi trước ở lại trong Linh Thú Viên, không nên đả thương những độc hạt này.

Dương Phàm phân phó xong. Lưu Ly Hàn Tinh Xà đều nhất nhất nghe theo. Sau đó, Dương Phàm lại lấy ra một khối ngọc thạch tuyết trắng ôn hòa ném cho Phệ Hồn Thiên Độc Hạt Vương, nói:

- Đây là cao cấp Khai Linh Thạch, có thể tăng thêm một bước mở ra linh trí

Dứt lời hắn giao cho Độc Hạt Vương phương pháp sử dụng Khai Linh Thạch. Ngày sau Độc Hạt Vương cần thống lĩnh độc hạt. Dương Phàm tự nhiên muốn cho nó có đủ linh trí. Đồng thời sau khi trải qua cao cấp Khai Linh Thạch mở linh trí yêu thú sẽ có được trí tuệ không thua nhân loại, đối với ngộ tính bản thân cũng có trợ giúp có thể gia tăng tốc độ tu luyện và tiềm lực. Sau khi xử lý xong chuyện này, Dương Phàm rốt cục tính dùng một viên Cực Âm Cực Dương Đan trung phẩm.

Cực Âm Cực Dương Đan trung phẩm bản thân hắn mới luyện chế ra hai viên. Dương Phàm quan sát nếu đều dùng hai viên này, có nắm chắc trong vòng ba năm có thể bước vào Uẩn Chủng hậu kỳ. Loại đan dược nàv tuy rằng rất khó luyện chế nhưng dược hiệu tốt, vượt qua tưởng tượng của Dương Phàm. Rất nhanh. Dương Phàm ăn vào một viên Cực Âm Cực Dương Đan trung phẩm bắt đầu bế quan. Trong nháy mắt thời gian hai năm trôi qua. Trong lúc này, tình huống trong Thiên Nhạc Viên đã xảy ra biến hóa lớn. Đầu tiên số lượng Kim Đan trung kỳ bên phía Từ Lập tăng lên thêm ba tu sĩ. Tiếp theo chính Từ Lập không ngờ mình bước vào Kim Đan đỉnh phong, tu vi ngang hàng với Nghiêm Xuyên. Sau đó Từ Lập rốt cục công bố thân phận tu vi hai người song tu đạo lữ cho bọn họ trở thành trưởng lão vinh dự trong gia tộc. Kể từ đó bên phía Từ Lập lờ mờ chiếm thế thượng phong, còn hơn bên Chắp Pháp trưởng lão một nửa. Nhân tố khó thể xác định nhất vẫn là vị dược sư bậc cao Dương Phàm. Dương Phàm có thể luyện chế Cực Dương Đan và Cực Âm Đan trung phẩm, có thể tăng lên rất lớn lực lượng của tu sĩ Kim Đan bình thường.

Ngoài ra thực lực bản thân Dương Phàm sâu không lường được. Lần trước khi tứ đại Kim Đan cùng đối kháng hữu hộ pháp Thanh Long. Từ Lập và Nghiêm Xuyên bị thương không nhẹ. Tiết Nhân lại bị thương nặng nhất chỉ có Dương Phàm gần như bình yên vô sự. Như thế xem ra tổng hợp về phương diện thực lực. Dương Phàm thậm chí còn lờ mờ áp Kim Đan Đại Tu Sĩ nửa bậc. Chấp Pháp trưởng lão Nghiêm Xuyên càng lo lắng chính là tiềm lực của Dương Phàm. Dương Phàm mới bước vào Kim Đan trung kỳ, liền có thực lực như thế, nếu bước vào cảnh giới Đại Tu Sĩ vậy chẳng phải có thể bễ nghễ vô địch cùng bậc. Đây không chỉ vấn đề Nghiêm Xuyên và Tiết Nhân lo lắng mà ngay cả chấp an trưởng lão Từ Lập cũng có chút sầu lo. Cũng may, Dương Phàm nhìn qua không có hứng thú với quyền lợi gia tộc, phần lớn thời gian đều bế quan. Trong hai năm gần đây, Dương Phàm vẫn một mực bế quan dường như muốn một lòng đột phá đến Uẩn Chủng hậu kỳ.

Trên thực tế từ năm đầu tiên hắn dùng một viên Cực Âm Cực Dương Đan trung phẩm tu vi mãnh liệt xông tới hậu kỳ. Nhưng Dương Phàm cũng không có lập tức dùng viên Cực Âm Cực Dương Đan thứ hai. Đây là vì hắn không muốn cho tu vi tiến bộ quá mức thần tốc cũng không muốn ỷ lại vào dược lực. Vì thế sau một năm hắn lại bế quan một năm kết quả luôn cố gắng đạt được đạt tới cảnh giới Uẩn Chủng trung kỳ đỉnh phong. Dưới tình huống như vậy, Dương Phàm cho dù không dùng linh đan bằng vào thực lực bản thân cũng có thể trong bốn năm năm bước vào uẩn Chủng hậu kỳ.

- Cũng thôi, một viên Cực Âm Cực Dương Đan trung phẩm lưu trữ về sau dùng ta còn dựa vào năng lực của mình để đột phá. Dù sao sau khi đến uẩn Chủng hậu kỳ, diễn hóa cảnh giới kế tiếp nhất định phải dựa vào tìm hiểu của chính mình.

Bản thân Dương Phàm trái lại không không nóng vội. Cảnh giới Kim Đan Đại Tu Sĩ dễ như trở bàn tay, hắn không nhanh không chậm. Phần tâm tính thong dong này, vượt qua người một bậc. đồng thời cùng có tự tin phát ra từ nội tâm. Mà ngày hôm đó hai luồng khí tức cường đại từ phương xa hải vực buông xuống Thiên Nhạc Viên làm cho Do từ trong bế quan tỉnh lại. Hai luồng khí tức cường đại này, đều có cấp Nguyên Anh, một luồng khí tức trong đó cảm giác vẫn rất quen thuộc. Hai người tới phân ra một là một lão già tóc trắng xóa ở tuổi xế chiều, vẻ mặt nếp nhăn. khí sắc không tốt lắm.

Chính là Đại trưởng lão họ Diệp của Thiên Nhạc Viên.

- Đại trưởng lão! Ngài rốt cục trở về.

Từ Lập kinh hô một tiếng, người thứ nhất bay ra. Sau đó. đám trưởng lão Kim Đan còn lại bay ra nghênh đón. Dương Phàm cũng không ngoại lệ từ trong động phủ bay ra chào hỏi qua.

- Vị tiền bối này là

Ánh mắt Nghiêm Xuyên dừng trên thân người đàn ông mặc cổ giáp có sắc mặt lạnh nhạt bên cạnh Đại trưởng lão họ Diệp. Người đàn ông này hơi kiêu căng không chút lay động trên không trung, ánh mắt thản nhiên đảo qua đám tu sĩ không nói lời nào.

- Vị nàv chính là Âu Dương tiền bối khách quý của Thiên Nhạc Viên.

Đại trưởng lão họ Diệp cười nói, trong lời nói có phần rất cung kích với người đàn ông cổ giáp họ kép Âu Dương. Dương Phàm quan sát người đàn ông cổ giáp thần bí kia một cái, dưới Toàn Tri Cảm Quan hắn cảm giác thực lực người này còn hơn Đại trưởng lão họ Diệp cùng với một đám Nguyên Anh lão quái Âm Hồn Thượng Nhân, thực lực của hắn hẳn là sàn sàn như Tam u lão ma. Cũng không biết vì sao Dương Phàm từ trên người người đàn ông cổ giáp thần bí này cảm nhận được luồng khí tức còn đáng sợ hơn Tam u lão ma mấy lần. Tu vi thực lực sàn sàn như Tam u lão ma vì sao mang đến cho mình cảm giác kỳ quái. Dương Phàm âm thầm kinh hãi mà lúc này, ánh mắt người đàn ông cổ giáp kia đột nhiên quét về phía mình dường như cảm thấy đang rình hắn. Lập tức một luồng áp lực lớn lao đánh úp lại. Dương Phàm đột nhiên hơi thở gấp gáp. Cũng may bản thân hắn có định lực siêu phàm lại có Thanh Thần Ngọc Bội hộ thân có thể duy trì trấn định.

Dương Phàm không khỏi thầm nghĩ:

"Người đàn ông thần bí này, có lẽ chính là cứu binh của Đại trưởng lão họ Diệp?"

- Diệp lão đấu! Người này cũng là trưởng lão của Thiên Nhạc Viên sao?

Người đàn ông cổ giáp thần bí, ngôn ngữ rất tùy ý, trực tiếp xưng hô "Diệp lão đầu"

- Hắn là Dược sư mười năm trước gia nhập Thiên Nhạc Viên ta.

Đại trưởng lão họ Diệp dị thường cung kính khi nhìn Dương Phàm trong mắt cũng hiện lên một tia kinh dị.

- Ta mới rời đi mấy năm ngươi liền bước vào Kim Đan trung kỳ, không tệ không tệ.

- Ừ! Chọn người này không tệ.

Người đàn ông cổ giáp thần bí khen tặng nói không ngừng đánh giá Dương Phàm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio