Tiên Hồng Lộ

chương 393: long ngâm kinh hồn (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ khi có được Tường Vân Ngõa tới nay. Dương Phàm lần đầu tiên phát hiện trong quá trình sử dụng Ngân Quang Thiểm Độn Thuật sẽ bị áp chế cho nên không thể thi triển. Chuyện có liên quan đến độn thuật trong Thiên Lan Điện. Dương Phàm cũng từng hỏi qua Âu Dương Phong. Âu Dương Phong nói cho hắn trong Thiên Lan Điện có thể thi triển độn thuật, chỉ là bị hạn chế nhất định. Trên thực tế rất nhiều thần thông đều bị áp chế trong Thiên Lan Điện không chỉ có riêng độn thuật. Lúc này, Dương Phàm thân hãm trong vòng xoáy xanh do lông chim màu xanh của Khổng Tước Tiểu Yêu biến thành, không cách nào thi triển được thần thông Ngân Quang Độn Thuật của Tường Vân Ngõa.

- Hừ hừ, ở trong Thanh Cương Phong Tráo của ta dù là ngươi độn pháp cao minh tới đâu cũng đừng mơ chạy thoát.

Khổng Tước Tiểu Yêu thấy biểu tình Dương Phàm bộ dạng đắc ý.

Phốc vù vù --

Lông chim màu đỏ biến thành con chim nhỏ đỏ lửa vỗ cánh mắt thấy sẽ nhào tới trước mặt Dương Phàm. Thân hãm trong Thanh Cương Phong Tráo không cách nào sử dụng độn pháp trước mắt là con chim hỏa diễm mang theo uy áp cực lớn. Dương Phàm sắc mặt chợt ngưng, trong bàn tay xuất hiện một con rắn nhỏ dài ba xích trong suốt.

Phốc!

Một đoàn băng diễm trong suốt như tuyết liên phun ra từ trong miệng Lưu Ly Hàn Tinh Xà lập tức giao hòa với con chim hỏa diễm kia. Lập tức lực lượng băng hỏa hai đại cực đan giao hòa tan chảy, hóa thành sương mù băng đáng sợ, làn sóng năng lượng cường đại xé rách một khe nứt trong Thanh Cương Phong Tráo của Khổng Tước Tiểu Yêu.

Nhân cơ hội này, Dương Phàm bỗng nhiên đánh ra một chưởng, mô phỏng hóa thành một con cá mập xanh lục.

Răng rắc!

Con cá mập lớn linh khí hóa hình hung hãn triệt để xé rách Thanh Cương Phong Trận cảm giác trói buộc lập tức biến mất phân nửa.

Phốc xuy xùy

Cùng lúc đó lực băng diễm giao phong cùng con chim hỏa diễm cũng tới lúc cuối cùng. Trong miệng Lưu Ly Hàn Tinh Xà phun ra băng liên miên, trên ngón tay Khổng Tước Tiểu Yêu bắn ra từng sợi ánh sáng đỏ lửa rót vào trong con chim nhỏ kia. Xem tình hình đúng là lực lượng ngang nhau.

- Đây là dị chủng man hoang, có lực cực hàn cường đại như vậy.

Khổng Tước Tiểu Yêu lộ vẻ kinh dị.

- Ha ha Dương mỗ đi trước một bước!

Dương Phàm cười khẽ để Lưu Ly Hàn Tinh Xà cuốn lấy Khổng Tước Tiểu Yêu bản thân lại phóng về phương xa. Khổng Tước Tiểu Yêu so lực cùng Lưu Ly Hàn Tinh Xà một lát lộ vẻ không vui. lại tế ra một sợi lông chim màu xanh khác.

Bá! Bá!

Hai chiếc lông chim xanh đỏ đều xuất hiện hóa thành một dòng xoáy dài thoáng cái đụng bay Lưu Ly Hàn Tinh Xà. Lưu Ly Hàn Tinh Xà "ô ô" một tiếng, dường như có vẻ rất khó chịu nhưng mà nhìn qua hồn thể trong suốt lấp lánh của nó chỉ có một chút vết rạn không đáng ngại.

- Ghê tởm tiểu tử nhân loại này lại mang theo linh thú cường đại như thế. Khổng Tước Tiểu Yêu cắn chặt răng sắc mặt ấm trầm chuẩn bị hạ độc thủ.

Lưu Ly Hàn Tinh Xà ý thức hai mắt lộ hung quang, vù một tiếng phóng như tia chóp dường như muốn trả đũa. Khổng Tước Tiểu Yêu liên tục cười lạnh một lần nữa bắn ra hai chiếc lông chim xanh đỏ.

Vù!

Trong khoảng khắc hai chiếc lông chim xanh đỏ đều hóa thành một con chim màu xanh cùng một con chim lửa đỏ. Hai con chim lửa thuộc tính bất đồng, giữa không trung đột nhiên dung hợp lại hình thành một con Khổng Tước lóe ra quang mang hai màu. Một cỗ lực lượng cấm kỵ khủng bố, thậm chí khiến cho cường giả Nguyên Anh cũng phải kiêng kỵ, tỏa ra từ trên người con Khổng Tước hai màu này. Ngay lúc nguy cơ trước mắt, Lưu Ly Hàn Tinh Xà vọt tới trước mặt Khổng Tước Tiểu Yêu đột nhiên biến mất. Biến mất giữa hư không, không hề có dấu hiệu, ở trong khu vực không gian này, chỉ còn lại Khổng Tước Tiểu Yêu cùng con Khổng Tước lóe ra quang mang hai màu.

- Làm sao có thể được?

Khổng Tước Tiểu Yêu kinh hô một tiếng, vội nắm pháp quvết, con Khổng Tước hai màu phân ra thành hai con chim đỏ lửa và sáng xanh lại hóa thành hai chiếc lông chim rơi vào trong bàn tay trắng nõn của nàng. Thi triển bí thuật như vậy, nàng cũng tiêu hao rất lớn. Chỉ là nàng không rõ Lưu Ly Hàn Tinh Xà kia làm sao biến mất giữa hư không. Bởi vì chủ nhân linh thú đã chạy rất xa, mặc dù có ở gần muốn ở trong Thiên Lan Điện nháy mắt thu hồi cũng vô cùng khó khăn. Huống hồ Dương Phàm đã trốn mất bóng dáng. Dù là Khổng Tước Tiểu Yêu có thông minh cỡ nào. kiên quvết không thể tưởng tượng được Tiên Hồng Không Gian tồn tại. Tiên Hồng Không Gian chiếu rọi vạn vật thế gian. Dương Phàm ở trong không gian nàv có lĩnh vực của mình. Phàm là thứ có dấu vết linh hồn hắn tồn tại đều có thể nháy mắt thu hồi lại không gian, về phẩn hạn chế khoảng cách bao xa vậy phải xem cảm ứng với Lưu Ly Hàn Tinh Xà xa bao nhiêu. Mà theo Dương Phàm biết, linh thú hay Pháp Bảo cùng chủ nhân có cảm ứng lẫn nhau cực kỳ thần bí, mặc dù khoảng cách cực kỳ xa xôi. Ngay lúc Khổng Tước Tiểu Yêu trầm tư nghi hoặc một ngọn núi giả cách nàng ngoài trăm trượng.

- Nữ nhi Khổng Tước Vương quả nhiên không tầm thường, nếu nàng ta thật sự có thể sử dụng lực tam vũ, trong Thiên Lan Điện này ngoại trừ Chu Hồng ra, sợ rằng không ai là đối thủ của nàng.

Một thiếu niên toàn thân ở trong hắc bào thì thào nói nhỏ. Phía sau hắn đứng một lão già tóc bạc xem khí tức là một Kim Đan đại tu sĩ. Nhưng mà lão già tóc bạc này, hành động càng như lấy thiểu niên hắc bào làm chủ. Nếu như Dương Phàm ở đây nhất định có thể nhận ra được thiếu niên hắc bào âm khí dày đặc này chính là Đô cấm đứng cùng Âm Hồn Thượng Nhân trước đại môn Thanh Đồng. Người này cũng là nhân vật Âu Dương Phong chỉ ra, bảo hắn cẩn thận.

- Lẽ nào bằng hai người chúng ta liên thủ cũng không thắng nổi con Khổng Tước nhỏ này? Dù sao. lấy thực lực hai người chúng ta liên thủ coi như tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ đích thân tới cũng có thể chống được một lát.

Lão già Kim Đan tóc bạc rốt cuộc lên tiếng.

- Không thể.

Đô Cấm rất kiêng quyết nói chợt lạnh nhạt:

- Bằng độ cao của ngươi, vĩnh viễn không thể hiểu được. Đều là Nguyên Anh Kỳ, vì sao mười hai đại cường giả Chí Tôn nội hải có thể đứng trên hàng tỳ sinh linh.

- Vì sao?

Lão già tóc bạc hỏi.

Đô Cấm trầm ngâm dùng ánh mắt dị dạng nhìn lão dường như không có dự định nói rõ. Lão già tóc bạc thần sắc ảm đạm khẽ thở dài:

- Lão hủ thọ nguyên sắp hết cũng vô lực vấn đỉnh Nguyên Anh. Ngươi có thể cho ta biết bí mật này không?

Đô Cấm cười quỷ dị:

- Nếu như ngươi biết bảo châu truyền thừa khảm trên tiên khí thượng giới Thất Tinh Trấn Ma Kiếm có sáu viên không cánh mà bay. Như vậy ngươi có thể suy đoán được vài phần.

- Cái gì! Bảo châu truyền thừa trên tiên khí thượng giới làm sao lại không cánh mà bay được.

Lão già tóc bạc thất kinh.

- Đương nhiên, đây chỉ là một bộ phận nếu có may mắn kiến thức được thực lực chân chính của Chu Hồng, Khổng Tước Tiểu Yêu. ngươi cũng sẽ rõ ràng rất nhiều.

Đô Cấm nhàn nhạt nói.

- Ta tình nguyện bỏ qua bộ phận bảo vật, cũng không muốn giao thủ với những cường giả này.

Lão già tóc bạc lắc đầu.

- Hừ. mạng của ngươi là do ta khống chế nào phải do ngươi định đoạt?

Đô Cấm trong mắt xám xịt hiện một tia hàn quang:

- Huống hồ một viên Tị Linh Đan cho tỳ lệ ngươi tiến vào đại điện tăng thêm hai phần chỉ riêng giá trị linh đan này đã khó mà đánh giá.

Đại tu sĩ Kim Đan tóc bạc trầm mặc không nói.

Đô Cấm lại khôi phục thần sắc bình thường, lạnh nhạt nói:

- Còn có tiểu tử Dương Phàm kia nếu có cơ hội chúng ta cũng nghĩ cách xóa sổ hắn. Trong tay người này không ít vốn liếng, điểm ấy ta rất rõ ràng.

- Thế nhưng phía sau tiểu tử này có Âu Dương Phong. Nếu như thất bại hậu quả thật không tưởng nổi. Huống hồ người này thực lực phi phàm ngay cả Khổng Tước Tiểu Yêu cũng không giết hắn được.

Kim Đan đại tu sĩ tóc bạc lo lắng nói.

- Điều này rất đúng, là ta cân nhắc thiếu chu toàn, ở trong Thiên Lan Điện muốn chém giết người này, trừ khi nắm chắc tám phần trở lên. Nếu như rời Thiên Lan Điện tốt nhất có cường giả Nguyên Anh ra tay.

Đô Cấm gật đầu than thở:

- Tuy rằng Tam Linh Thần Tông chỉ có hai người, nhưng lực uy hiếp còn hơn siêu cấp đại phái cùng ngàn vạn đại quân yêu thú. Phàm là tồn tại có quan hệ tới ngũ đại Nguyên Tôn, bảy đại Yêu Tôn đều không dễ dàng trêu chọc.

Hai người này nói chuyện với nhau một lát liền dần dần đi xa. Sau khi bọn hắn đi xa, một nơi hư không cách chỗ này mấy chục trượng, hiển lộ ra một bóng người. Chính là Dương Phàm.

"Đô Cấm này rốt cuộc là ai biết đến nhiều bí mật như vậy? Hơn nữa ngay cả Kim Đan đại tu sĩ cũng kính nể có thừa với hắn." Dương Phàm có vẻ trầm tư.

Dừng lại một lát hắn theo lộ tuyến trên bản đồ ngọc giản đi về một phía trong Thiên Lan Điện. Dọc theo đường đi thỉnh thoảng hắn thấy tu sĩ tranh đấu, cũng thấy cường giả bậc cao gặp nạn.

Trong Thiên Lan Điện đồng dạng không thiếu nguy hiểm. Dương Phàm đều nhất nhất tránh thoát. Nhưng đồng thời hắn lại phát hiện những nơi nguy hiểm này thường thường đi cùng dụ hoặc rất lớn. Khi hắn tới gần một vùng hồ nước nhìn thấy trong nước bắn ra linh quang. Dương Phàm mở ra cảm quan toàn tri, phát hiện ở sâu trong hồ nước này có một viên linh châu lóe ra quang mang bảy màu.

- Đây là hạt châu gì?

Dương Phàm nhất thời cũng không biết lai lịch viên châu kia. Nhưng mà nước trong hồ, chính là một loại linh dịch có thể làm tu sĩ thoát thai hoán cốt, tẩy tủy phạt cốt

- Thất Linh Quỳnh Tương! Đây là tiên dịch trong truyền thuyết, uống một ngụm có thể duyên thọ trăm năm làm cho thân thể thoát thai hoán cốt.

Chính lúc này, cách đó không xa có mấy cường giả Kim Đan thấp giọng hô. Sở dĩ là thấp giọng hô, là vì bọn họ sợ bị người khác biết.

"Thất Linh Quỳnh Tương? Vật ấy hình như là một trong tài liệu luyện chế Trường Sinh Đan trong truyền thuyết. Đồng thời cũng là vật cần có luyện chế mấy loại rượu ngon tiên phẩm."

Dương Phàm động tâm không thôi, Trường Sinh Đan, cao hơn Duyên Thọ Đan một đẳng cấp. Một khi luyện chế thành công mặc dù không thể làm cho người ta chân chính trường sinh bất tử. nhưng ít thì duyên thọ năm trăm năm, lâu thì duyên thọ hơn một ngàn năm.

Đồng thời. hắn ngưng mắt nhìn linh châu bảy màu sâu trong hồ nước. Linh châu có thể dựng dục ra cả một hồ Thất Linh Quỳnh Tương, hắn đánh giá nhất định là kỳ vật thế gian. Đúng lúc này, mấy cường giả Kim Đan vận chuyển pháp lực thần thông, cũng phát hiện linh châu bảy màu bên dưới hồ linh dịch. Chỉ là bọn họ nhìn chằm chằm nửa ngày nhìn nhau một lát. cũng không biết kia là vật gì -

- Có thể dựng dục một hồ Thất Linh Quỳnh Tương, tuyệt đối là bảo vặt đứng đầu nhân giới thậm chí có thể bằng tiên khí thượng giới!

Mấy cường giả Kim Đan động tâm không thôi. Bọn họ thử thăm dò tiếp cận hồ nước Thất Linh Quỳnh Tương. Tiếp cận một chút cũng không thấy có tổn thương gì. Dương Phàm đứng ở chỗ xa không tới gần nhưng hắn vẫn cảm nhận được một cỗ uy hiếp chí mạng. Không những không tới gần ngược lại còn lui ra xa một chút. Đúng lúc này, một gã cường giả Kim Đan đi tới bên hồ dùng một chiếc hồ lô xanh thu lấy một chút Thất Linh Quỳnh Tương.

- Không sao cả. không sao cả, lấy nhiều một chút.

Tu sĩ Kim Đan mừng rỡ lấy tay đổ thêm càng nhiều Thất Linh Quỳnh Tương vào hồ lô. Nhưng đúng lúc này, trong hồ nước truyền đến một tiếng long ngâm kinh hồn.

Rống rống -

Thoáng cái không gian toàn khu vực tràn ngập một cỗ lực lượng tinh thần không thể chống lại.

Bịch bịch!

Ba cường giả Kim Đan đi tới gần đồng loạt ngã xuống, thất khiếu đổ máu mà chết. Dương Phàm trong nháy mắt này cả người như tượng đá thần thức lục cảm đều mất đi tri giác trước mắt một mảnh tối đen.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio