Nửa năm sau, Dương Phàm từ trong bế quan tìm hiểu tinh lại. trong thòi gian này thật thân kỳ không có bất cứ quy vật nào tiếp cận hắn.
Dương Phàm cảm giác thực kỳ quái, xung quanh hắn lặng ngắt như tờ, Ngay cả một cái cô hồn dã quỷ đểu không nhìn thấy, ớ Dịch Quy Lâm thánh địa của vạn quỷ này, thật đúng là khác thường.
"Không quản các ngươi có ý định gì, ta trước đi vào chỗ sâu nhất này thăm dò. thử xem có vạch trần bí tân lịch sử bao năm ớ nơi đây hay không?"
Thân hình Dương Phàm nhẹ nhàng như lông chim, bay đi vào sâu trong Dịch Quy Lâm.
Một hơi phi hành gần vạn dặm, phía trước xuất hiện quỷ vật linh tinh.
Những con quỷ vật kia vừa nhìn thấy hắn xuất hiện, lập tức sợ tới mức bỏ chạy tứ tán, dường như nhìn thấy sát tinh hạ phàm.
Dương Phàm lộ vẻ mặt cổ quái, những quy vật lè té linh tinh này. hắn thật sự lười chẳng muốn ra tay.
Lại đi tới phia trước vào sâu thêm mấy trăm dặm, hắn đột nhiên cảm ứng được một cổ quy khi ngút trời, phóng vọt tới bên này.
"Ổ? Lần này chúng nó lại chú động đua tới cửa. xem ra không ít hơn so vói lẩn trước."
Trong lòng Dương Phàm có chút hưng phấn, những thứ này nhung đểu là "thuốc bồ" đây.
Tập trung ánh mắt nhìn về phía phương xa, chi thấy mây xám cuồn cuộn, mang theo mấy vạn quy binh khí thế mành liệt, có xu thế bao vây Dương Phàm bên này.
"Vù! Vù!"
Còn không chờ đám qui" vật lại đây, Dương Phàm lưu lại tại chỗ một luồng tàn ảnh mờ ảo. bản thán hắn đã bay ra ngoài mấy trăm dặm.
Chủ động xuất kích.
- Thật nhanh! Nhãn loại đó đến đây rồi!
ơ chỗ sâu trong đám mây xám, một nữ nhản mặc cung trang tinh xảo xinh đẹp quanh thán sáng màu xanh, trong đôi mắt sáng lóe lên một tia kinh ngạc.
Nàng khó có thể tướng tượng, dưới tình huống như vậy, người nọ còn dám đơn thương độc mã đánh lại đây.
- Tất cả quỷ binh nghe lệnh, ỡ tại chỗ đợi lệnh, phán tán ra, không cho phép ra tay!
Lục Hôn Tiên Tử truyên lệnh.
Đại bộ phận quỷ vật. đểu là linh trí mới mỡ, trí tuệ xa Không bẳng nhân loại, sau khi Quy Vương đẳng cấp cao hạ lệnh, cơ bản đểu sẽ phục tùng mệnh lệnh tuyệt đối.
Trừ những quỷ binh quy tướng bình thường này. ờ trong đám mây xám còn ẩn núp một ít Quy Vương bậc cao. thực lực cường đại. ít nhất có thê so với cường giả cấp Thông Huyên của nhân loại.
Những Quỷ Vương bậc cao này ánh mắt lạnh thấu xương, cùng quy binh quỷ tướng bình thường lẫn lộn cùng một chỗ.
"Vù..."
Trong thời gian mấy lẩn hô hấp. tàn ảnh mơ hỗ không thấy rõ kia, bay vụt đến phụ cận.
- Đánh!
Mấy vạn quy binh qưv tướng, đồng thời phát động công kích.
Đầy trời quy khí cùng các loại pháp bảo âm lệ, bao phủ hướng Dương Phàm bay tới, hết thàv tồn tại trong tẩm nhìn đểu hóa thành hư vô.
Còng kích cuồngbạo liên tục, sau vài lẩn hô hấp, đám quỷ binh qui" tướng ngưng lại.
- Không thấy tu sĩ nhân loại đâu. chẳng lễ bị đánh thành bụi phấn rồi?
Một tên quỷ tướng hưng phấn nói.
Đại chiến cỡ vạn quy hội tụ này. mặc dù ớ Dịch Quy Lâm cũng thập phần hiếm thấy, bới vì các thế lực lớn trong đó. đểu duy trì thế cân bẳng tinh tế.
- Ha ha! Phản ứng của các ngươi, không khói cũng quá chậm chạp đi...
Một tiếng cười khẽ của nam nhân, truyển đến đám quỷ binh quy tướng trên đám mâv xám.
Ngay sau đó. chi thấy vô số mua ánh sáng màu xanh biếc, từ trên trời giáng xuống, từng đám quy vật thân thể bốc lên làn khói mờ, trong chóp mắt tan rã không thấy.
Tốc độ của Dương Phàm cực nhanh, mỗi một cái chóp mắt dừng lại. mưa ánh sáng màu xanh, đêu sẽ thu lấy sinh mệnh của mấy ngàn quy vật.
- Người này cũng quá khủngbố. so với miêu tả còn muốn đáng sợ hơn...
Lục Hôn Tiên Tử chi cảm thấy trong lòng phát lạnh.
Người này gặt tính mạng quy vật. so với gặt lúa mạch còn nhanh hơn, chi trong nháy mắt. mấy ngàn quy binh bén cạnh liền biến mất.
Nam nhân kia dường như coi đây là niềm vui, siêng năng không biết mệt. pháp lực vĩnh viễn không thể hao hết.
"ổ? Không đúng..."
Dương Phàm đang bay nhanh như chóp động, chợt phát hiện trong đám quỷ vật này còn ẩn núp một ít Quy Vương bậc cao cường đại, thực lực đều có thể so với cường già Hóa Thần trung kỳ của nhân loại, phạm vi thánh liệu thuật của hắn, không thê trong khoảnh khắc tinh
lọc được chúng nó. trừ phi liên tục nhanh chóng và mành liệt hơn một ít.
Mà những Quy Vương bậc cao này lọt vào công kích, chi trong thòi gian một hai hơi thỡ. trên người bốc lên làn khói mờ. nhiêu nhất là bị thương nhưng không có chết đi.
Cùng lúc đó Hoán Thiên Nha của Dương Phàm, đột nhiên sinh ra cám ứng.
"Xem ra những quỷ vật này. đã bàv ra âm mưu gì đó. muốn cho ta trúng kế." Dương Phàm nhíu mày, thân hình xuất hiện ngưng lại ngắn ngủi.
Đúng lúc này, đột ngột sinh ra dị biển.
- Bày trận...
Truyền đển một thanh ảm dịu dàng của nữ nhân.
Dương Phàm nhìn theo tiếng nói. vừa thấy chính là Lục Hồn Tiên Tử thủ lĩnh của chúng quỷ binh quỷ tướng lân này!
Sự hiện diện của nàng này Dương Phàm đã sớm phát hiện, nhưng hắn muốn tinh lọc chúng quy vật. cho nên không có chém giết nàng ta.
Tiếng nói vừa dứt. cả khu vực phạm vi mấy trăm dặm, âm phong nổi lên.
Dương Phàm chi cảm thấy trước mắt một mảng tối đen, vô số tiếng gầm gừ của hung hổn lệ phách, đánh úp vào mặt tinh thân của hắn.
"Không xong! Chi sợ là trận pháp gì đây?"
Tâm thần Dương Phàm bị ngăn chặn, đại bộ phận thần thông đều không thể thi triển.
Chi thấy các Quỷ Vương bậc cao kia ẩn núp trong đám quy vật đã lâu. đều tự phóng ra trận kỳ che lấp cả vùng thiên địa này, vô số mây đen cùng ma troi ầm âm giáng xuống, bao vây Dương Phàm ờ trong đó.
- A a a...
Cùng lúc đó. đám quỷ vật bậc hơi thấp kia. từng đám từng đám kêu lên thảm thiết rồi chết, hóa thành quy lực mênh mông cuôn cuộn rót vào trong đại trận.
"Cái gì lấy cái giá phải trả thôn phệ mấy vạn quỷ vật thúc động trận pháp..." Dương Phàm chấn động cả kinh
Bốn phía xung quanh hắn đểu là quy vụ dàv đặc. làm cho cảm quan trong khu vực bị hạn chế thật lớn. Vô số ma trơi thậm chí tia chóp u ám, quâng sáng như thực chất từ bốn phía hạ xuống.
Quảng sáng đó có màu đen. lộ ra sóng máu nhàn nhạt, bao phủ phạm vi mấy trăm dặm, quy vật trong khu vực này. từng đám từng đám bùng nổ vỡ ra, hóa thành tử khí và quỷ lực cường đại, làm cho trận pháp kia tăng phúc thật lớn.
Dương Phàm vung tay áo bào lên, một màn mua ánh sáng màu xanh biếc lan tràn ra. ớ trong màn quỷ vụ dàv đặc bốc lên một mảng khói mờ.
Nhưng màn quy vụ này dường như vô cùng vô tận, từ quầng sáng màu đen ớ ngoài ven trận pháp cuốn tới.
"Phù phù ẩm ầm!"
Đồng thòỊ vô số ma trơi cùng tia chóp u ám công kích tới Dương Phàm.
Dưới tình huống như vậy, Dương Phàm cũng không thể không thi pháp phòng ngự, ánh mắt lạnh lùng đảo qua các nơi đại trận này.
Giờ phút này, ngoài đại trận có mấy trăm Quy Vương bậc cao. đều tự thúc động trận Kỳ trong tay. ngoài ra còn có mấy vạn quy birih lượn lờ ở ngoài trận pháp, liên tục không ngừng rót vào bên trong quỷ khí vô cùng vô tận.
- Tu sĩ nhân loại! Đi vào Vạn Quy Khốn Tiên Đại Trận của chúng ta. hôm nay nhất định ngươi phái táng thân nơi đây!
Lục Hòn Tiên Tử dáng người lả lướt như tiên, tại bên ngoài quâng sáng màu đen trong suốt kia, tựa cười như không cười nhìn Dương Phàm.
Dương Phàm bị nhốt trong trận này. nhưng cũng miễn cưỡng phần ra một bộ phận tâm thản đánh giá nàng này. trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới ỡ trong quy đạo còn có nữ quy xinh đẹp như thế.
- Vị Quy Tiên tử này xung hô nhưthế nào? Là ngươi thiết lập trận này để mai phục ta ư?
Dương Phàm thật có hứng thú liếc mắt đánh giá nàng một cái.
"Người này thân bị vây trong trận pháp, còn nhàn hạ nói chuyện cùng ta. xem ra hắn còn có dư lực..." Lục Hòn Tiên Tử kinh ngạc trong lòng, ỡ mặt ngoài vẫn bình thản nhu mì nói:
- Tiểu nữ là Lục Hồn! Đại trận này chính là Quy Long Vương đại nhản của Tây Quy Lâm thiết kế, cho dù ngươi có thực lực sánh ngang cùng cường giả Thân Hư. cũng khó có thê phá vỡ Vạn Quy Khốn Tiên Đại Trận này, nó là dùng cái giá phái trả bằng sự hv sinh của mấy vạn quỷ binh để mớ ra.
- Phải không?
Dương Phàm cười lạnh một tiếng, liên thấy hắn đột nhiên lấy ra một quả ngọc bội màu đỏ sậm. rót vào Thái Hư Thiên Hòa.
"Ầm" một tiếng, chi thấy Hóa Lân Ngọc Bội kia biến thành lớn gấp trăm gấp ngàn lẩn, phát ra một mảng ngọn lửa màu đỏ đáng sợ. đổt cháy màn quỷ vụ bôn phía biến thành hư không.
- Lại là pháp bảo thẩn thông cực nóng khắc chế quy đạo...
Lục Hồn Tiên Tử hơi kinh hãi.
Nhưng ngọn lửa màu đó sậm kia vừa mới mớ một con đường, vô sổ quy vụ trong quầng sáng màu đen lại ập tới. bao tnàm kín lại.
- Vô ích! Lực lượng chán chính của quỷ trận này chính là vây khốn. Trong trận pháp ngươi không thêbô sung thiên địa linh khi, sớm hay muộn sẽ cạn kiệt sức lực!
Lục Hồn Tiên Tử lại cười nói.
Nhưng mà lời nói của nàng còn chưa dứt. quỷ vụ vừa rồi kia vừa mới bao tnìm cả khu vực, lại truyển đến một tiếng thú rống kinh hồn. một ngọn lửa cực nóng đáng sợ, chiếu sáng toàn bộ đại trận như ban Ngày.
Quỷ vật ớ bổn phía sợ tới mức hồn phi phách tán, cả người runbẩnbật.
Chi thấy một con Hỏa Diễm Kỳ Lân trông rất sống động, phá vỡ tầng tầng lóp lớp quy vụ, hung hăng va chạm vào tấm màn đen phía trên.
"Âm!"
Tấm màn đen chấn động, mặc dù ớ dưới công kích cường lực như thế. cũng chi ảm đạm một chút mà thôi.
- Quả là lực phòng ngự cường đại!
Dương Phàm ngạc nhiên thán phục.
"Phù!"
Trong miệng Hóa Diễm Kỳ Lân phun ra một luồng lửa đó lốm đốm vàng, lập tức khiến cho quâng sáng kia chợt ảm đạm tới cực điêm, Đông thời "phốc" một tiếng, bị phá vỡ một lỗ thủng nhỏ.
- Nhưthế nào có thể!
Lục Hồn Tiên Tử mặt hoa thất sắc, khó có thể tin.
Thản ảnh màu xanh trong suốt của Dương Phàm nhoáng lên một cái. hướng tới chỗ lỗ thúng bị phá vỡ kia, trong lòng thầm nghĩ: "Cho dù trận pháp này có mạnh mấy đi nữa, cũng bị Thái Hư Thiên Hỏa khắc chế gắt gao."
"Ầm!"
Thân hình Dương Phàm chấn động mạnh một cái, bị bắn ngược trớ về, hắn cả kinh kêu
lên:
- Sao lại thế này?
- Có bổn vương ờ đây, ngươi còn có cơ hội chạy trốn sao?
Chi thấy lỗ thúng bị phá vỡ kia một lân nữa khép lại. một chiếc long trảo quỷ khí lành lạnh, vận chuyển lực Thần Hư mênh mông như biển cả, rót qui" lực vô cùng vô tận vào trong đó.
Dương Phàm tập trung ánh mắt nhìn, đây đúng là một con Quy Long một mắt dài đến mấy chục trượng, cà người ngưng kết vô số mánh váy đen nhánh, tán phát ra một cô long khí hoàn toàn bất đồng với Long tộc bình thường.
"Đây... đây... đúng là quỷ long lấy hồn của chân long bién thành!" Dương Phàm rúng động trong lòng, đột nhiên cám nhặn được một cô áp lực khủng bố.
Trực giác nói cho hắn biết, thực lực của Độc Nhãn Quy Long này, chi sợ cường đại hơn rất nhiều so với các Phủ chủ Huyết Linh Vương. Kim Bẳng Vương, có lẽ tiếp cận T "ấn Đông Hầu, Thiên Ma Môn chủ kia.
- Có bổn vương tọa trấn, ngươi không có chút cơ hội nào phá trận chạy thoát.
Độc Nhãn Quy Long hóa thành một hình người đầu 'ồng. quỷ khí lành lạnh, lại hơi ngạc nhiên nói:
- Tuy nhiên thẩn thông của ngươi cũng rất cổ quái, không ngờ có thể phá vỡ đại trận có thê vây sát cường giả Thản Hư này.
Duy trì liên rục một lát. Hòa Kỳ Lân ám đạm không ánh sáng, biến mất không thấy. Độc Nhãn Quy Long đứng ờ ngoài trận pháp, nhìn chăm chăm Dương Phàm như hô rình môi.
"Xem ra, muốn dựa vào sức mạnh và thẩn thông thoát khỏi đại trận này, dường như khả năng không lớn..." Dương Phàm cảm nhận được một áp lực và uy hiếp thật lớn, nhung hắn vẫn không một chút hoang mang. Dù sao vẫn còn có nhiêu thần thông bí thuật cùng với pháp bảo cường đại, cũng chưa từng sử dụng.
"Phù phù ẩm ầm!"
Đúng lúc này, quỷ vụ phục hỗi như cũ, đẩv trời ma trơi cùng tia chóp u ám công kích xuống, Dương Phàm bị áp bức chi có thê phòng thủ.
Quanh thản hắn vờn quanh màn mua ánh sáng màu xanh biếc, tinh lọc từng mảng lớn quy lực, giúp cho hắn không cần lo lắng vấn đề khô kiệt pháp lực.
Cứ như vậy, trong lòng Dương Phàm buông lóng khẽ thớ một hơi nhẹ nhõm.
- Thu nhỏ lại phạm vi trận pháp!
Đúng lúc này, dưới chi huy của Độc Nhãn Quy Vương, Vạn Quy Khốn Tiên Trận từng chút một thu nhỏ lại. nhưng uy lực càng lúc càng lớn.
Trong lòng Dương Phàm lại cấp bách, rất nhanh suy nghĩ: "Sử dụng Hồng Nhật Phần Thiên tuy rẳng có thể phá vỡ trận pháp, nhưng ờ khu vực nhỏ hẹp thế này, cũng chi là chiêu thức ngọc đá cùng vỡ nát..."
"Thái Hư Thiên Hóa và Khai Quang Tịnh Thế Diễm, hẳn đểu có thể phá vỡ trận này, nhưng vấn đê là thực lực của Quy Long Vương này quá mạnh, nhất định không xòng ra ngoài được..." Mắt thấy trận pháp kia từng chút một thu nhỏ lại. càng ngày hắn càng nôn nóng.
Bồng chốc, trong đẩu Dương Phàm chợt lóe linh quang, nhớ tới tình huống lúc trước ờ Thiên Lan tiên phủ, bán Thẩn thú tiểu điện hạ Kim Giao Long, bị chính mình vùng thoát khòi Long nguyên và Chân Long Chi Khí. nguyên khí đại thương.
Nghĩ đển đây. khóe miệng hắn khẽ nhếch lộ ra một vẻ tươi cười, nhưng cũng không có lập tức động thủ.
Giờ phút này Dương Phàm đã nghĩ ra phương phập phá trận thật tốt. nhưng mục tiêu của hắn không chi giới hạn như thế...