Đất màu xanh trong Tiên Hồng Không Gian không ngờ còn có diệu dụng như vậy, vượt ngoài dự đoán của Dương Phàm.
Tẩy tủy phạt cốt tầm bổ linh hồn - Đây chính là kỳ hiệu mà loại linh đan quý báu nào đó ở tu tiên giới mới có được.
Ví dụ như tẩy tủy phạt cốt, muốn đạt tới hiệu quả như thế thì phải cần loại "Tẩy Tủy Đan"' thần kỳ. Loại đan dược này có thể tăng mạnh tu vi tu sĩ bậc thấp hoặc thể chất của người thường, khiến thân thể của nhân loại yếu ớt có thể được lột xác.
Nếu có được Tẩy Tủy Đan trợ giúp, cho dù là một người tư chất bình thường cũng có nắm chắc rất lớn tiến vào cảnh giới tu tiên đầu tiên - Luyện Khí.
Nhưng giá trị của Tẩy Tủy Đan không tầm thường, luyện chế cũng không dễ, người bình thường căn bản không thể có được.
Theo Dương Phàm biết, toàn bộ Nam Lĩnh Dương gia cũng không nhất định có thể lấy ra mấy viên Tẩy Tủy Đan.
Nếu có thể có được rất nhiều Tẩy Tủy Đan, một gia tộc có thể dễ dàng tạo ra một lượng lớn người tu tiên.
So với tẩy tủy phạt cốt, tầm bổ linh hồn càng cao cấp hơn. Theo cấp bậc tu sĩ đề cao, tác dụng của linh hồn sẽ càng ngày càng trọng yếu. Tình huống cụ thể ngay cả Dương Phàm cũng chỉ biết được sơ sơ. Dù sao hắn bước lên con đường tu tiên không lâu, lúc trước vẫn còn là một tu sĩ bậc thấp.
Từ tẩy tùy phạt cốt cùng tầm bổ linh hồn, đất màu xanh thần bí trong Tiên Hồng Không Gian ẩn chứa lực lượng sinh mệnh, không ngờ có thể trị liệu thương thế Dương Phàm với tốc độ khủng bổ.
Công năng này, Dương Phàm mới vừa tự thân cảm nhận được, chỉ trong thời gian chốc lát. thương thế trong cơ thể hắn đã tốt hơn phân nửa, hoàn toàn sánh ngang nửa tháng tu dưỡng của hắn.
- Tẩy tủy phạt cốttầm bổ linh hồntrị liệu khôi phục
Trong lòng Dương Phàm mừng rỡ. Những công năng này chính là hiệu quả thêm vào của đất xanh thần bí.
- Đại ca! Đại ca! "Vấn Thiên đại hội" lập tức sẽ bắt đầu rồi, huynh xem gia chủ cùng các trưởng lão đều bay qua đây.
Đúng lúc này, đệ đệ Dương Lỗi vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Dương Phàm gật gật đầu, vội thu liễm tâm thần ánh mắt hướng về phía bầu trời.
Vèo vèo vèo
Trên bầu trời bảy tám người bay tới đều là tu sĩ Ngưng Thần Kỳ.
Chỉ có tu vi đạt tới Ngưng Thần Kỳ, người tu tiên mới bước đầu có được năng lực phi hành, mà lại còn phải mượn pháp khí pháp bảo.
Người cầm đầu tuổi chừng , dáng người khôi ngô, tướng mạo trang trọng, không giận tự uy, chân đạp một thanh loan đao màu bạc phá không mà đến, khí thế không tầm thường.
Người này đúng là gia chủ Dương gia, Dương Hồng.
- Ý?
Ánh mắt Dương Phàm đảo qua bảy tám người Ngưng Thần Kỳ kia, thầm nghĩ:
"Nam Lĩnh Dương gia dường như không có nhiều tu sĩ Ngưng Thần Kỳ như vậy." Quả nhiên, trong bảy tám người kia còn có hai gương mặt xa lạ.
- Bái kiến gia chủ! Bái kiến trưởng lão!
Đám tử đệ gia tộc gần Vấn Thiên đài đều vô cùng cung kinh thi lễ.
Bảy tám người do gia chủ Dương Hồng cầm đầu đều phi vào dãy mái che nắng gần Vấn Thiên đài.
- Dương công tử cùng Từ tiên sinh, hai vị khách quý mời ngồi.
Sau khi tiến vào dãy mái che, gia chủ Dương Hồng không ngờ chủ động mời hai người trong đó ngồi xuống, thái độ hết sức cung kính.
Hai người này phân biệt là một thiểu niên áo trắng mặt như ngọc, một vị nho sinh trung niên.
Thiếu niên áo trắng kia chỉ khoảng , tuổi, lại có được tu vi Ngưng Thần Kỳ, về phần nho sinh trung niên bên cạnh hắn tu vi lại sâu không lường được, đám người Dương Phàm căn bản không thể đoán ra.
- Ha ha! Dương gia chủ khách khí quá. Nam Lĩnh Dương gia cùng Kinh đô Dương gia chúng ta, ngược dòng căn nguyên chính là người một nhà.
Nho sinh họ Từ cười nhàn nhạt, cùng Dương công tử kia ngồi xuống, không ngờ ngồi ở giữa của khán đài mái che.
Chờ sau khi hai người này ngồi xuống, một đám trưởng lão cùng gia chủ Dương gia mới ngồi xuống.
- Hai người kia có lai lịch gì, ngay cả gia chủ đều tôn sùng bọn họ như thượng khách?
- Ta đoán bọn họ là khách quý đến từ Kinh đô Dương gia. Có một số tử đệ biết trước tin tức nói.
- Kinh đô Dương gia.
Dương Phàm ngưng mắt nhìn về phía Dương công tử cùng Từ tiên sinh trong khán đài mái che, hô hấp hơi chút dồn dập.
Từ nơi của sư tôn Liễu trưởng lão biết được Kinh đô Dương gia chính là một trong số cừu gia của phụ thân hắn, mà hiện tại phụ thân hắn sinh tử không rõ, hơn phân nửa là tính mạng khó giữ.
Cho nên, khi hắn kết luận thân phận hai người này, trong lòng lập tức sinh ra một tia địch ý.
Hô
Dương Phàm thở nhẹ một hơi, cố làm cho mình bình tĩnh lại, tận lực thu liễm địch ý trong lòng.
Hắn hiểu được người tu tiên có cảnh giới cao, cảm quan cực kỳ linh mẫn, mình nếu nảy sinh sát ý, rất có khả nâng bị đối phương cảm ứng được.
- Các con cháu đệ tử Nam Lĩnh Dương gia. Hôm nay chính là "Vấn Thiên đại hội" ba năm một lần của gia tộc
Gia chủ Dương Hồng đứng đậy, giọng nói quán chú phép lực vang vọng toàn trường, khiến tất cả mọi người yên tĩnh lại.
- Tại "Vấn Thiên đại hội" hôm nay, Dương gia bảo ta may mắn đón tiếp hai vị khách quý đến từ Kinh đô Dương giaphân biệt là Thiếu chủ Kinh đô Dương gia - Dương công tử Dương Vũ. Một vị khác là trưởng lão Kinh đô Dương gia Từ tiên sinh.
Sau khi gia chủ Dương Hồng giới thiệu, khóe miệng Dương công tử kia khẽ cong lên, dùng một ánh mắt từ trên nhìn xuống đảo qua mọi người phía dưới.
Hắn phát hiện, trong đám tử đệ Dương gia bảo này không có một người nào có thề sánh vai với mình, tu vi đều dưới Ngưng Thần Kỳ.
Khuôn mặt Từ tiên sinh ôn hòa, mỉm cười với đám tử đệ Dương gia phía dưới.
- Hiện tại, ta lại công bổ một tin tức. Lần này trên "Vấn Thiên đại hội", bất kỳ một tử đệ gia tộc nào nếu biểu hiện thật tốt sẽ được Từ tiên sinh và Dương công tử ưu ái, sẽ có cơ hội trực tiếp được tuyển vào Kinh đô Dương gia.
Dương Hồng cười nói.
Woaaaaa!
Toàn trường chấn động một hồi, các tu sĩ đều bắt đầu nghị luận.
Kinh đô Dương gia, đó chính là một trong bốn đại gia tộc tu tiên của Ngư Dương quốc. Nếu so với Nam Lĩnh Dương gia vậy quả thực như đom đóm so mặt trăng. Nếu có thể tiến vào thế lực tu chân như vậy, đối với tiền đồ cùng vận mệnh tuyệt đối là một cơ hội xoay chuyển lớn lao.
Nghe được tin tức này, ngay cả Dương Lỗi bên cạnh Dương Phàm đều lộ ra vài phần động tâm.
- Đây chính là một cơ hội khó được a!
Ở một bèn khác, trên mặt Dương Quang cũng lộ ra vài tia hưng phấn, ánh mắt đảo qua Dương Phàm cách đó không xa, thầm nghĩ: "Hiện giờ Dương Phàm trở thành phế nhân, mất đi hòn đá chắn đường thì ta chính là người có cơ hội được lựa chọn nhất trong số tử đệ Nam Lĩnh Dương gia"
Trong lúc nhất thời, trong lòng hắn nhiệt huyết sôi trào.
- Dương thế thúc. Ta nghe nói Nam Lĩnh Dương gia người có một vị kỳ tài hiếm có, không quá hai mươi liền có được tu vi Ngưng Thần Kỳ, có chuyện này hay không?
Đúng lúc này, Dương Vũ kia lên tiếng. Giọng nói hắn không lớn không nhỏ nhưng lại cố ý để tất cả mọi người tại đây nghe được.
- Nàyđích xác là có một người như vậy. Người này tên là Dương Phàm, năm nay mười tám tuổi, so với thiên phú của Thiếu chủ mười sáu tuổi tiến vào Ngưng Thần Kỳ thì chẳng tính là gì.
Dương Hồng hơi chút do dự nói, trong lòng cũng tiếc hận không thôi. Xem ra mình rốt cục không giữ được thiên tài Dương Phàm này.
Đêm qua hắn đã dặn dò Liễu trưởng lão làm cho Dương Phàm bất kể thế nào cũng không muốn đáp ứng tiến vào Kinh đô Dương gia.
- Haha! Như thế rất tốt!
Dương Vũ khẽ cười một tiếng, thân hình bắn lên, bay ra hạ xuống trên Vấn Thiên đài nói với Dương Hồng:
- Dương thế thúc, xin người mời vị thiên tài gia tộc kia ra, cùng ta so tài một phen.
Woaaaa!
Toàn trường chấn động, lập tức chuyển thành một mảnh tĩnh mịch.