"Các ngươi làm cái gì vậy? Không nên ép ta, ta thật sự sẽ bão nổi a!"
Lăng Tiếu sắc mặt nhăn nhó gào thét, ở trước mặt hắn là trên trăm cái người trong võ lâm, đây không phải sinh tử chém giết cũng không phải chính trị bức vua thoái vị, trái lại những cái này người trong võ lâm nguyên một đám trên mặt xấu hổ.
Không lâu sau, rốt cục một cái có phần có danh vọng đại hán đầy mặt đỏ thẫm đứng ra, rất không có ý tứ mà nói: "Cái này... Lăng đại hiệp, quyết đấu thời điểm phải chăng ứng dùng mệnh tương bác?"
Lăng Tiếu kỳ quái nhìn một chút hắn nói: "Nguyên lai là sợ không thể toàn lực xuất thủ sao? Yên tâm đi, quyền cước không có mắt chợt có thương vong cũng không có gì không được! Nếu như các ngươi sợ người của ta trả thù, chúng ta tựu trước khi lên đài ký giấy sinh tử, đến lúc đó tất cả bằng bổn sự!"
Đại hán kia hiểu rõ gật đầu, thận trọng gật đầu nói: "Đã như vậy chúng ta an tâm! Thỉnh đem danh thiếp trả cho chúng ta a!"
"Cáp?"
Chứng kiến Lăng Tiếu khó hiểu biểu lộ, mọi người đem đầu đều nhanh co lại đến trong bụng rồi! Chỉ nghe Lăng Tiếu giận dữ hét: "Tiết tháo a! Tiết tháo! Đều toái đi nơi nào rồi! Lúc trước là các ngươi buộc ta tiếp nhận quyết đấu, hiện tại các ngươi lại nói ra chuyện này! Các ngươi coi ta là cái gì? Coi tại đây là địa phương nào? Nhà vệ sinh công cộng ư! Đây là quan gia trạm dịch! Ta là triều đình phái xuống khâm sai đại thần! Các ngươi như vậy đùa nghịch ta sẽ không sợ ta phái binh tiêu diệt bọn ngươi?"
Mọi người biểu lộ càng thêm hổ thẹn rồi, bên cạnh Hoa Mãn Lâu cùng Phật Ấn gặp Lăng Tiếu càng nói càng kích động, rất có bạo tẩu xu thế tranh thủ thời gian tiến lên đưa hắn lôi đi.
"Ta muốn sao các ngươi cửu tộc, các ngươi đám này vô sỉ bại hoại, giang hồ cặn bã! Nữ tất cả đều làm quân kỹ, nam tất cả đều bạo cúc đến chết!"
Lăng Tiếu bị hai người kéo đi, xa xa truyền đến gào thét có thể nhìn ra hắn hiện tại tức giận thành cái dạng gì rồi! Lý Anh Quỳnh nhìn xem hắn bị bắt đi, không khỏi nhếch miệng mặt hướng phần đông người trong võ lâm, đem một cái trang bị danh thiếp rương hòm ném tới đại hán trong ngực. Mặt mũi tràn đầy khinh bỉ nói: "Cầm đi đi! Một đám co đầu tiểu khả ái! Đối với biểu hiện của các ngươi bổn cô nương không muốn làm nhiều đánh giá, nhưng có một việc phải nói cho các ngươi biết! Phí báo danh không thể trả lại!"
Đại hán bưng lấy rương hòm như nhặt được chí bảo, mặt mũi tràn đầy ngượng ngùng trả lời: "Đương nhiên! Đương nhiên! Việc này vốn là chúng ta không đúng, những cái kia phí báo danh nếu là có thể đủ thoáng dẹp loạn Lăng đại hiệp lửa giận, chúng ta cũng đã cám ơn trời đất rồi!"
Lý Anh Quỳnh rất không kiên nhẫn tùy ý phất phất tay, quay người tiến nhập trạm dịch nội bộ. Mọi người đồng loạt nhẹ nhàng thở ra, hai mặt nhìn nhau vội vàng lấy ra hộp quẹt đem trong rương danh thiếp đốt đi cái không còn một mảnh!
Hỏa hoa đốt đi có một phút đồng hồ mới dần dần dập tắt, mọi người thoả mãn gật đầu về sau hổ thẹn biểu lộ tí tẹo không còn, ra trạm dịch môn liền lại là một cái đội trời đạp đất hảo hán!
"Ta rất tức giận! Tương đương sinh khí! Tức giận phi thường! Ta muốn nện đồ đạc! Ta sắp điên cuồng mua sắm! Ta muốn ăn thật nhiều! Đại Chủy mang thức ăn lên!"
Lăng Tiếu tại trong hành lang luồn lên nhảy xuống cuồng loạn giận dữ hét, mập mạp Lý Đại Chủy nhìn có chút hả hê lắc lư đi về phía nhà bếp. Những người khác nhìn xem bộ dáng của hắn nửa khóc nửa cười, chỉ là việc này đặt ở ai đều tức đến ba ngày ăn không ngon! Lăng Tiếu muốn ăn như vậy cũng là không nên lo lắng nhiều!
Vô Tình lắc đầu cười nói: "Tốt rồi, dù sao kế hoạch của chúng ta đã cải biến, cuộc quyết đấu này có hay không cũng không hề trọng yếu!"
Lăng Tiếu chán nản nhảy đến trên bậc thang ngồi xuống, nhụt chí nói: "Nếu không phải dùng luận võ mà nói ta cũng không cần lại như vậy tức giận rồi! Nhưng vấn đề là còn có một người không có cầm lại danh thiếp đây này!"
"Ai?" Mọi người hiếu kỳ.
Lăng Tiếu từ trong lòng móc ra một trương xanh trắng giao nhau bóng loáng tinh xảo danh thiếp nói: "Đây là hôm nay sáng sớm Liễu Sinh Phiêu Nhứ tiễn đưa tới danh thiếp, nguyên bản dùng hình thức rút thăm rút được nàng tỷ lệ cực kỳ bé nhỏ, huống chi nàng đem danh thiếp làm như vậy tinh xảo xem như ta mò tới cũng có thể ném qua một bên! Nhưng bây giờ tựu thừa nàng một trương danh thiếp rồi! Chẳng phải là nói giữa chúng ta khẳng định có một trận chiến! Trách không được lúc trước nàng nói rút thăm hay không đều đồng dạng đây này!"
Hoa Mãn Lâu nhíu mày bất đắc dĩ nói: "Lại nói tiếp chuyện này còn muốn trách cái kia Cơ Vô Cực, nếu không là ngươi tại trong trận chiến ấy dùng ra Thiên Ngoại Phi Tiên, những cái kia người trong võ lâm như thế nào lại bị dọa phải đòi lại danh thiếp!"
"Thế nhưng trên lệnh bài số mệnh chỉ còn lại có một tia rồi, ta ở đâu còn có thể sử dụng ra cái loại này uy lực Thiên Ngoại Phi Tiên! Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ! Cái này Cơ Vô Cực không hổ là mỗi ngày phơi lấy số mệnh đấy! Vừa gặp phải hắn liền xui xẻo a! Đại Chủy a! Đồ ăn như thế nào còn chưa lên!" Lăng Tiếu hổn hển quát.
"Ngươi cho là ngủ một giấc hay sao! Con mắt khép lại trợn mắt là một đêm! Nhóm lửa không tốn thời gian a! Là rau trộn còn phải động đao đây này!" Quách Phù Dung miệng rộng một phát kêu lên.
Lăng Tiếu phiền não gãi gãi da đầu, "Đúng rồi, Tiểu Muội tin tức truyền trở về sao?"
Hình bộ đầu gật gật đầu cười nói: "Đã truyền trở về rồi, Kim Bộ đầu tán gái trình độ ngược lại là tương đương cao siêu! Tiểu Muội hiện tại đó là nói gì nghe nấy. Chỉ là Phi Đao môn sẽ mắc lừa sao?"
"Sẽ! Tiểu Muội chỉ là đem Cơ Vô Cực chuẩn xác vị trí truyền tới, trong đó cũng không có bất kỳ chủ quan ý kiến, không tồn tại dẫn đạo! Dùng đại tỷ cái kia giảo hoạt tính cách nhất định sẽ nghĩ đến cái này phải hay là không bẫy rập? Như nàng người như vậy như thế nào sẽ dễ dàng tha thứ chính mình lâm vào bị động, cho nên nhất định sẽ làm cho thủ hạ đi tìm tòi đến tột cùng! Như vậy sẽ không để cho chính mình lâm vào nguy hiểm cũng có thể biết rõ tin tức thật giả!" Lăng Tiếu giải thích nói.
"Nhưng kỳ thật cái này chính là mục đích của chúng ta! Trừ phi là cao thủ chân chính, nếu không bất luận cái gì dò xét đều tránh không khỏi Tông Sư cao thủ linh giác! Huống chi chỉ là một ít thủ hạ đây này!" Vô Tình nói tiếp.
"Kỳ thật Tiểu Muội là cái tâm tư linh lung cô nương, dựa theo bình thường logic, Cơ Vô Cực vị trí cũng xem như cơ mật tình báo. Nàng làm sao có khả năng tiếp xúc đến, cho nên a, nàng cùng Đại tỷ đều sẽ nghĩ tới đây là ta cố ý tiết lộ tình báo! Cho nên Tiểu Muội mới có thể làm như vậy dứt khoát!" Lăng Tiếu nhún nhún vai không để ý nói.
Hình bộ đầu sững sờ, "Nguyên lai là như vậy, cái kia Đại tỷ đã biết rõ còn có thể như chúng ta suy nghĩ sao?"
"Đương nhiên! Hiện tại toàn bộ Tế Nam thành cũng biết ta cùng Cơ Vô Cực là không chết không ngớt tiết tấu, cái kia Đại tỷ nhất định sẽ nghĩ tới ta là muốn mượn Phi Đao môn đao đi giết Cơ Vô Cực! Nàng chắc chắn sẽ không ngu xuẩn đến làm như vậy, nhưng nắm giữ Cơ Vô Cực vị trí về sau không phải càng có thể ở vào chủ động? Cho nên nàng sẽ phái người đi dò xét! Cơ Vô Cực có lẽ sẽ không để ý những cái kia tiểu lâu la, nhưng trong lòng hắn sẽ để lại Phi Đao môn bóng dáng! Đợi kế hoạch của ta áp dụng thời điểm, hắn vô ý thức tựu sẽ nghĩ tới lúc trước sự tình! Cái này tương đương với Phi Đao môn chính mình vi chúng ta để lại manh mối! Lại nói Đại Chủy có thể hay không nhanh lên a! Ta muốn có một bữa cơm no đủ!" Lăng Tiếu giải thích về sau lần nữa hô to.
Mọi người nghe vậy trong nội tâm ám ám nhẹ nhàng thở ra, may mắn tiểu tử này không là địch nhân, nếu không bị hắn bán đi còn giúp hắn kiếm tiền đây này! Bất quá hôm nay Đại Chủy giống như xác thực chậm một điểm!
"Lão Hình! Cái này đồ ăn phải hay là không có vấn đề à? Như thế nào làm được hương vị không đúng!"
Mọi người ở đây nói chuyện phiếm thời điểm, Lý Đại Chủy bưng một bàn rau trộn đi ra. "Ta chóng mặt, thật đúng là rau trộn! Lại nói ngươi làm cho cái rau trộn cũng cần thời gian dài như vậy?" Lăng Tiếu im lặng.
Lữ Khinh Hầu nghe vậy cầm lấy chiếc đũa nếm một ngụm, "Không biết a! Ăn rất ngon đấy."
Lý Đại Chủy bất mãn nói: "Đó là ngươi bị tiểu Quách đánh choáng váng, đầu lưỡi đã sớm không dùng tốt rồi! Hôm nay cái này đồ ăn khẳng định có vấn đề, ta như thế nào làm đều cảm thấy hương vị không đúng!"
Mọi người cả kinh mặt mũi tràn đầy nghiêm nghị, có lẽ Vô Tình bọn người không hiểu, nhưng Lăng Tiếu cùng khách sạn các vị lại biết, Lý Đại Chủy thế nhưng mà Trù Thần duy nhất đệ tử! Cái kia vị giác cũng không phải người bình thường có thể với tới đấy!
Lão Bạch vẻ mặt nghiêm túc không biết từ chỗ nào móc ra một căn ngân châm, Lăng Tiếu không khỏi âm thầm gật đầu, không hổ là người từng trải! Cái này kinh nghiệm giang hồ không phải loạn che đấy!
Lão Bạch đem ngân châm cắm vào rau trộn, chờ giây lát xuất ra đã thấy ngân châm cũng không có chút nào biến hóa, "Không có việc gì mà! Xem ra là Đại Chủy đầu lưỡi xảy ra vấn đề rồi!" Nhẹ nhàng thở ra nói.
Lăng Tiếu nhíu mày dừng thoáng một phát nói: "Anh Quỳnh, ngươi nếm thử!"
Lý Anh Quỳnh bỉu môi vung một cái xem thường, "Ta đáng yêu như thế tiểu cô nương, ngươi cũng nhẫn tâm lại để cho ta thử độc!" Phàn nàn lấy nhưng vẫn là kẹp một ngụm đồ ăn đặt ở trong miệng.
Nhai một hồi nói: "Ân, hương vị cũng không tệ lắm!" Mọi người không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
"Chỉ là có độc!"
"..."
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện