Tiên Luyện Chi Lộ

chương 197: tử vực

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cổ chiến giáp khó có thể hư hao trong mắt hai người lão già họ Sài lão già và Bách Luyện đại sư. sau khi rơi vào trong tay Trương Hằng liền giống như một tờ giấy. bị hắn dùng móng tay nhẹ nhàng "xé tan".

Đây là lần đâu tiên Bách Luyện đại sư chứng kiến thần thông khủng bố tới mức này của Trương Hằng. khuôn mặt sững ra. trong lòng không thể bình tĩnh trở lại như trước nữa.

Mà vẻ mặt họ Sài lão già lộ vẻ không thể tin nổi vẻ khiếp sợ và kinh hoảng lộ ra hết Trên khuôn mặt, miệng há thật to. thậm chí có thể nhét lọt cả quả trứng gà.

Có thể khiến một gã tu sĩ Kết Đan kỳ khiếp sợ đến mức độ này thì Trương Hằng có thể cảm thấy tự hào rồi.

Thấy cổ chiến giáp có khả năng khôi phục như ban đâu. lại còn tám chín phân năng lực phòng ngự. Trương Hằng đã thỏa mãn. thậm chí trong lòng còn có chút cảm kích đối vị lão nhân Bách Luyện đại sư "Chịu khó chịu khổ này

chuyện cổ chiến giáp cuối cùng cũng kết thúc. Lúc này Trương Hằng cần phải tim kiếm hai loại tài liệu cuối cùng khác liên quan tới Thân Ngoại Tạo Thân.

- Có chuyện gì xin mời đạo hữu nói ra.

Bách Luyện đại sư vừa nghe Trương Hằng có chuyện muốn hỏi. tất nhiên là rất vui vẻ trả lời.

- Trương mỗ hiện tại thiếu hai loại tài liệu. Nhưng hai loại tài liệu này ớ Phường thị bình thường cũng không thể mua được, cho nên mới muốn nhờ đại sư chỉ bảo giúp ta.

Thần sắc Trương Hằng bình thản nói.

- Không biết đạo hữu Thiêu loại tài liệu nào. không chừng lão phu lại có một loại trong đó.

Bách Luyện đại sư hơi tò mò hỏi.

- Ngọc Tinh Thạch. Thanh Vũ Xà Bì.

Trương Hằng cuối cùng nói ra tên hai loại tài liệu này.

Trương Hằng vừa mới nói tên hai loại tài liệu này. đôi con ngươi của Bách Luyện đại sư đã sáng ngời lên. Lông mày lão già họ Sài cũng nhường lên.

- Thế nào? Đại sư cũng biết hai loại tài liệu này sao? Ngọc Tinh Thạch là một loại tài liệu luyện khí tương đối hiếm thấy. có lẽ tới đại Phường thị có thể mua được. Nhưng Trương mô hiện tại không muốn đi quá xa. Còn về Thanh Vũ Xà Bì. trước mắt cũng không biết ở nơi nào có loại yêu thú Thanh Vũ Xà này.

Đôi mắt Trương Hằng lộ ra vẻ chờ mong. Thần sắc Bách Luyện đại sư đầy ngạc nhiên và vui mừng nói:

- Loại tài liệu Ngọc Tinh Thạch lão phu thật ra có một chút, không biết đạo hữu cần bao nhiêu. Số lượng còn lại của ta cũng không nhiều lắm.

Nói tới đây Bách Luyện đại sư bắt đầu kiểm tra túi trữ vật của mình.

Trương Hằng không chút do dự nói:

- Tất nhiên là càng nhiều càng tốt rồi.

Thân Ngoại Tạo Thân cũng không có hạn chế số lượng, tài liệu càng nhiều thì số lượng tạo thành càng nhiêu.

Bách Luyện đại sư phất tay một cái. một cái bàn liền xuất hiện ờ cách đó mấy trượng, sau đó đánh một đạo pháp Quyết lên túi trữ vật.

Rầm một tiếng, trên bàn đã chồng chất mấy khối vật thể dạng tinh thạch xanh biếc.

Những thứ này đều là Ngọc Tinh Thạch mà Trương Hằng cần.

- Số lượng này dường như đủ rồi...

Trương Hằng thầm nghĩ, nhưng vẻ mặt lại hơi do dự.

Tuy rằng Ngọc Tinh Thạch này có vẻ rất nhiều nhưng ai biết về sau hắn sẽ chế tạo bao nhiêu tạo thân.

Nếu Thân Ngoại Tạo Thân không hạn chế về số lượng thì tất nhiên là càng nhiều càng tốt. Đến lúc đó dùng chiến thuật biển người là có thể khiến địch nhân phải chùn bước.

Bách Luyện đại sư thấy vẻ do dự của Trương Hằng, không khỏi hỏi:

- Chẳng lẽ số Ngọc Tinh Thạch này còn chưa đủ cho đạo hữu dùng sao? Ngọc Tinh Thạch cũng không phải tài liệu luyện khí thường dùng gì. số Ngọc Tinh Thạch này cũng đủ để lão phu dùng trên trăm năm đó.

- Được, coi là tạm đủ đi. Nếu có nhiêu thêm chút nữa thì tốt. Tuy nhiên,.. Thế này hắn cũng đủ để ta dùng một Thời gian.

Ánh mắt Trương Hằng dừng lại trên đống Ngọc Tinh Thạch trên mặt bàn. trầm ngâm một lát mới nói:

- Trương mỗ cũng không thể không công mà nhận nhiều Ngọc Tinh Thạch thế này nhưng lại không rõ giá trị cụ thế của loại tài liệu này lắm. Không biết đại sư đang thiếu thứ gì. ta có thể dùng vật phẩm đồng giá để trao đổi.

- Ngọc Tinh Thạch này đưa cho đạo hữu cũng có sao đâu?

Vẻ mặt Bách Luyện đại sư tươi cười, không đề cập tới giá trị cụ thể của Ngọc Tinh Thạch.

- Vậy sao được chứ...

Trương Hằng cùng ngượng không muốn lợi dụng đối phương. Thời điểm tu bổ cỗ chiến giáp đã tiêu hao hơn phân nửa tài liệu trần quý của Bách Luyện đại sư. Giờ lại lấy không của đối phương, dù là hạng da mặt dày hạng nhất như hắn cũng có hơi ngượng ngùng.

- Đám Ngọc Tinh Thạch này đối với lão phu cũng không có giá trị là bao.

Vẻ mặt Bách Luyện đại sư đầy thoải mái nói. sau đó lại suy tư rồi nói:

- Còn về Thanh Vũ Xà Bì, lão phu cũng chưa nghe nói tới loại tài liệu này. Nhưng ta lại biết hai địa phương mà loại yêu thú này thưởng Hay lui tới nhất.

- Một nơi trong đó xách định có loại yêu thú Thanh Vũ Xà, nhưng địa phương đó lại bên cạnh Tam Tinh Vực...

- Ngươi nói là... Tử Vực?

Trương Hằng động dung.

Mọi người đều biết Tam Tinh Vực chính là một góc băng sơn của Đông Vân đại lục. bốn phía còn lại của Tam Tinh Vực là Tử Vực mờ mịt vô ngân.

Nghe nói chỉ cần đi xuyên qua Tử Vực là có thếtới được TamTinh Vực.

- Ta nói chính là bên ngoài Tử Vực.

Bách Luyện đại sư trầm ngâm nói.

Tử Vực này chia làm nột tầng và ngoại tầng. Trong đó ngoại tầng là địa phương tương đối an toàn. Nơi này có vô số loài ma thú. càng đi sâu vào bên trong thì cấp bậc ma thú càng cao. Còn Thanh Vũ Xà như lời đạo hữu nói thì ở ngoại tầng cũng có... Nguồn truyện: Truyện FULL

- Địa phương kia cùng khá xa xôi...

Trương Hằng vừa nghe tới Từ Vực liền muốn lùi bước.

- Không biết địa điểm còn lại là ở đâu?

Trương Hằng hỏi.

- Trừ Tử Vực trong Tam Tinh Vực có loại yêu thú này ra. các địa phương khác hẳn cũng tồn tại rải rác yêu thú như vậy. Kim Kiếm Lang Nha Sơn ở cách đây hơn một trăm dặm hình như cũng có một con Thanh Vũ Xà nhưng chỉ là tin đồn. tính chân thật trong đó rất khó nói...

Địa phương thứ hai Bách Luyện đại sư đề cập tới ớ khá gần nhưng lại không hoàn toàn xác định nơi đó có loại yêu thú này hay không.

- Kim Kiếm Lang Nha Sơn này có một môn phái tam lưu địa phương. Môn phái này tên là Kim Kiếm Môn, công pháp tu luyện đều có liên quan tới kiếm, lực công kích cũng mạnh hơn pháp thuật bình thường nhiều. Bởi vì phần lớn Thời gian lão phu đều ở trong động phủ nên tình hình cụ thế cũng không nắm rõ lắm.

Bách Luyện đại sư giải thích.

- Nếu nơi này có thể có Thanh Vũ Xà Bì thì khẳng định Trương mỗ sẽ dành Thời gian tiến vào đó một lần.

Trương Hằng gật đầu nói.

- Đám Ngọc Tinh Thạch này tạm Thời Trương mỗ nhận Lấy vậy.

Trương Hằng cùng không khách sáo. Chuẩn bị thu đámNgọc Tinh Thạch này lại. Mà đúng lúc này thì lão già họ Sài lại nói với Trương Hằng:

- Xem dáng vẻ của đạo hữu thì số lượng Ngọc Tinh Thạch này có lẽ còn chưa đủ thỏa mãn ngươi. Lão phu ở đây cũng có một chút Ngọc Tinh Thạch, xin vui lòng nhận cho.

Rầm một tiếng, lão già họ Sài lấy ra từ túi trữ vật một đồng Ngọc Tinh Thạch, số lượng thậm chí còn nhiều hơn một chút so với Bách Luyện đại sư.

Trong lòng Trương Hằng rất nghi hoặc, không biết lão già này có ý định gì, trầm ngâm nói:

- Không biết Sài đạo hữu muốn tài liệu gì. Trương mỗ có lẽ có thể xuất ra một ít. cũng có thể dùng số lượng tinh thạch nhất định để trao đổi.

- Trương đạo hữu khách sáo rồi. Đám Ngọc Tinh Thạch này xin tặng ngươi, xem như là tấm lòng của Sài mỗ. Vừa rồi lúc mới tới đây có điều đắc tội. còn mong đạo hữu bao dung cho.

Vẻ mặt lão già họ Sài thành khẩn nói.

- Chẳng lẽ lão già này thật sự muốn tạo quan hệ tốt với mình?

Trương Hằng cảm thấy hơi buồn bực.

Hắn giờ phút này còn không biết Thần Linh Nhãn đã để lại bóng ma như thế nào trong lòng đối phương.

Lão già họ Sài này thật sự không muốn trở thành kẻ địch của Trương Hằng, giờ phút này mới có Ý đồ hàn gắn quan hệ với hắn.

- Được rồi. nếu đạo hữu đã nói vậy thì ta xin nhận.

Trương Hằng cũng không khách khí. thu toàn bộ Ngọc Tinh Thạch trên bàn trước mặt vào túi trữ vật. Bách Luyện đại sư nhíu mày. dùng vẻ mặt phúc tạp nhìn lão già họ Sài một cái.

- Sài sư huynh, không biết lần này ngươi tới Bách Luyện Phong là vì chuyện gì. Thừa dịp Trương đạo hữu còn ở đây, chúng ta cùng nhau giải Quyết đi.

Ánh mắt Bách Luyện đại sư sáng quắc, nhìn chăm chú vào vị sư huynh này của hắn. Người này chính là tông chủ Bách Luyện Tuyệt Khí Tông!

Lão già họ Sài nhìn Trương Hằng một cái. cuối cùng khẽ thở dài:

- Được rồi, để Trương đạo hữu làm chứng cho chúng ta đi...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio