Đây là một gian khách phòng phủ đệ xây bằng ngọc thạch màu xanh linh khí tinh thuần nồng đậm tràn ngập trong phòng. Trên vách tường, còn được khám mười mấy viên Dạ Minh Châu cực phẩm, tỏa ra ánh sáng dịu dàng.
Trên cái bàn gỗ màu tím đang đốt đàn hương mùi thơm Kỳ dị, làm cho cả gian phòng tràn ngập một bầu không khí ấm áp. mùi thơm thoang thoáng kia khiến linh dài người ta thanh minh hơn mà lại có công dụng thanh tâm trấn ma kỳ diệu. Mặc dù là người lặn lội đường xa. ngửi được mùi thơm thanh thoát này, cũng sẽ tiêu trừ mọi mệt nhọc.
Khách phòng của giới tu chân cũng khác nhau rất lớn so với thế tục. trong phòng mặc dù có một cái giường nệm êm ái. nhưng cũng Chỉ là để bài trí mà thôi.
Trương Hằng ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, ánh mắt quét về phía đàn hương trên bàn. trong mắt hiện lên một tia dị sắc. hắn Chung quy vẫn có cảm giác thứ này có chút khí chất của nữ tính.
Khẽ hít một hơi trong phòng, khứu giác của Trương Hằng cảm nhận được một mùi rất quen thuộc, hắn nhướng mày, thầm nghĩ: "Thì ra nàng đã tới."
Dùng thần thức dò xét cận thận một vòng bốn phía gian khách phòng. Trương Hằng không có phát hiện gì khác thường, nghĩ đến Mộ Linh Nhi đã sớm rời đi. Ẩn Tàng Thuật của Mộ Linh Nhi tuy rằng vô cùng cao minh, nhưng Trương Hằng Chỉ cần cận thận dò xét một chút, thì không khó cảm nhận được sự hiện diện của đối phương.
Giơ tay khẽ vạch trên hư không một cái. từng đường từng đường dây bạc nhỏ như sóng gợn, nhộn nhạo trong gian khách phòng phủ đệ này, sau đó liền biến mất trong không khí.
Mặc dù là đại đảo chủ Mộ Thiên Hải đích thân tới. hoặc là dùng thần thức thăm dò bên trong gian khách phòng phủ đệ này cũng rất khó mà không kinh động tới Trương Hằng.
Bố trí xong cấm chế, sau đó Trương Hằng mới an tâm ngồi xuống, hắn không tu luyện cũng không định tu luyện.
Ánh mắt chợt nghiêm lại. tâm thần Trương Hằng đột nhiên chìm vào ở chỗ sâu trong nguyên linh.
Ở nơi đó có một dòng sông nhỏ màu máu chảy xuôi thật giống như máu đỏ tươi bình thường, thậm chí có thể ngửi được mùi máu tanh, khiến cho người ta kinh hãi run sợ.
Đối mặt với một dòng sông màu máu như vậy. sắc mặt Trương Hằng chợt ngưng trọng, không biết phải hành động thế nào.
Bởi vì con sông màu máu này vốn chính là một bộ phận trong thế giới tâm linh của Trương Hằng, đã cùng linh hồn hắn dung nhập Thành một thể. Khi thực lực của người tu chân đạt tới một cảnh giới nào đó. căn nguyên lực lượng của linh hồn bản thân mới là không theo lẽ thường nhất, tồn tại của chúng vốn chính là một sự kiện không thể tưởng tượng.
Trương Hằng không thể hiểu được con sông máu này là như thế nào sinh ra? Chính mình vì sao lại đột nhiên có được Huyết Sát lực. Nếu là tu sĩ tu luyện Huyết Ma Đạo xuất hiện loại tình huống này thì còn dễ hiểu.
Nhưng Trương Hằng từ khi đi vào thế giới này tới nay. Dường như cũng chưa từng tu luyện qua công pháp Huyết Ma Đạo.
Người Trương Hằng duy nhất có thể nghĩ đến. chính là Huyết Sát Thần Đế kia, người mà mười vạn năm trước được xưng là đánh khắp thiên hạ vô địch thủ.
Lúc trước, thời điểm ở Huyết Sát động phủ. Trương Hằng đã thấy một con sông cùng loại trước mắt, đó là Huyết Tế Hà!
Thời điểm rời Tam Tinh Vực. trải qua hiểm trở ở Tử Vực. dòng sông màu máu kéo dài qua hư không, trấn áp "bàn tay khổng lồ Kình Thiên" kia, cũng khiến Trương Hằng không thể quên.
Đồng thời, Mộ Thiên Hải từng nói qua ba Huyết Sát Quân Vương kia, đều là từ Phong Ấn Chi Địa đi ra.
"Huyết Sát Thần Đế vì cái gì phải động tay động chân trên người mình, hay là sau khi mình trải qua Huyết Sát động phủ cùng Tử Vực tất nhiên phải có kết quá này."
Trương Hằng xem kỹ con sông màu máu lạ thường ở chỗ sâu trong nguyên linh kia. trong lòng khổ sở suy nghĩ. Trong thời gian hai tháng này hắn phải nghĩ ra một biện pháp, xem có thể khu trừ cổ lực lượng này hay không.
Quan sát thật lâu sau, Trương Hằng tính toán cố gắng thử một lần xem sao. tồn tại của lực lượng Huyết Sát này tuy rằng có thể mang đến chiến lực khủng bố cho Trương Hằng, nhưng vẫn khiến trong lòng hắn có chút bất an.
"Ông..."
Nam nhân Thanh niên trong thần thức hải bộ dạng giống Trương Hằng như đúc, cũng chính là Nguyên linh của hắn trên người nó đột nhiên tản phát ra một mảng sóng gợn màu bạc, cuồn cuộn cuốn vào dòng sông màu máu ở chỗ sâu trong trong cơ thể. ý đồ khu trừ đuổi nó ra ngoài.
Nhưng trong dòng sông màu máu đột nhiên dâng lên một vầng huyết quang ngập trời, hùng hổ giao phong cùng sóng gợn màu bạc kia.
"Ầm" một tiếng. Trương Hằng liền cảm nhận Nguyên linh chấn động mạnh một cái. tâm thần rơi vào hỗn loạn.
Tiếp theo sau, Chỉ thấy huyết quang trên người Trương Hằng tăng vọt, quang huy màu bạc cũng không yếu thế. bám vào mặt ngoài thân thể hắn. giao phong kịch liệt cùng lực lượng màu máu kia.
"Phốc..."
Trương Hằng sắc mặt trắng bệch, hộc ra một búng máu. tâm thần lập tức đã bị tổn thương nặng. Nguyên linh hắn vội vàng ngăn cản hai cỗ lực lượng giao chiến ở chỗ sâu trong nguồn suối.
Thật lâu sau, huyết quang cùng ngân quang trên người hắn lại trở về chỗ sâu trong trong cơ thể khôi phục an bình.
"Thật đúng là mất nhiều hơn được..."
Trương Hằng mệt mỏi ngồi trên bồ đoàn, trên mặt mang theo vẻ cười khổ. linh hồn quả nhiên là tồn tại căn nguyên nhất, cấm kỵ nhất, cho dù là kẻ đại thần thông cũng không dám tùy tiện dụng chạm tới.
Một lần thử nghiệm nho nhỏ đã làm cho tâm thần Trương Hằng bị tổn thương nặng, trong thời gian ngắn rất khó khôi phục.
Tâm thần bị thương, thường thường so với nội ngoại thương của thân thể nghiêm trọng hơn rất nhiều, bởi vì nó là linh hồn là ngọn nguồn chỗ cấm kỵ của thân thể người tu chân.
Ở thời điểm nào đó, một lần tâm thần bị tổn thương nặng, thậm chí sẽ khiến cho việc tu luyện của người tu chân sau này dẫn theo bóng ma thật lớn. đến mức suốt đời không thể đột phá cảnh giới hiện có. thậm chí tu vi giảm xuống!
- Xem ra ta phải tra tìm một ít ngọc giản công pháp về Huyết Ma Đạo...
Trương Hằng thì thào lẩm bẩm.
Công pháp của Huyết Sát Thần Đế tu luyện cũng là một loại trong Huyết Ma Đạo. nếu Trương Hằng có thể nghiên cứu một vài công pháp có liên quan, về phương diện này, có lẽ có thể tìm ra biện pháp giải quyết tốt.
Đương nhiên, ngoài ra, còn có một biện pháp rất tốt: đó chính là có nhân vật tu luyện Huyết Ma Đạo cấp tông sư. tự mình chẩn đoán bệnh tình cho Trương Hằng.
Phương pháp này cố nhiên không tệ. nhưng khả năng làm được cũng không cao. không nói có tìm được nhân vật tu luyện Huyết Ma Đạo cấp tông sư hay không, mà với tính cách ác độc cùng bá đạo của tu sĩ Ma đạo. Trương Hằng sao có thể yên tâm để cho bọn họ thăm dò bí mật trong thân thể mình?
Vì thế trong những ngày kế tiếp, phần lớn thời gian Trương Hằng đều dùng để khôi phục tâm thần, thỉnh thoảng lại đi tới mật thất chỗ Mộ Thiên Hải, dò tìm trong một số sách cổ.
Sách cổ của giới tu chân cùng các bộ sách trong thế giới người phàm cũng có khác biệt thật lớn, về bản chất mà nói. nó là một loại đạo cụ chứa đựng tin tức cùng loại với ngọc giản.
Nhưng những sách cổ này là để phòng ngừa "sao ý bản chính", ngươi Chỉ có thể lật xem và ghi nhớ. Đồng thời, chất liệu của sách cổ này cũng cực kỳ đặc thù. mặc dù truyền lưu ức vạn năm cũng sẽ không bị mục nát theo năm tháng, còn có thể chịu đựng công kích phi thường cường đại, bản thân nó cũng ẩn chứa trận pháp cùng cấm chế đặc thù, mà còn tự thành một thể.
- Quái lạ, lực lượng nguồn suối của công pháp Huyết Ma Đạo. là đến từ thế giới tâm linh ở chỗ sâu trong linh hồn. nếu trong lòng không có một chút ý giết chóc nào. ở chỗ sâu trong linh hồn cũng không có bệnh trạng này... Ngoài ra, giết chết cường giả càng nhiều, cỗ lực lượng sâu trong tâm linh này sẽ tự nhiên mà vậy tăng mạnh...
Trương Hằng ở trong mật thất của Mộ Thiên Hải lật xem một ít sách cỗ có liên quan tới Huyết Ma Đạo. trong miệng còn thì thào lẩm bẩm.
Trải qua một hồi suy đoán Trương Hằng lại cho ra một cái kết luận kinh người: sở dĩ lại có được Huyết Sát lực. nguyên nhân chủ yếu hắn là đến từ bản thân.
Từ khi đi vào thế giới này đến nay, tâm tính của Trương Hằng đã dần dần chuyến biến, từ rất lâu trước đây, giết chết một người hắn còn hơi do dự một chút.
Nhưng hiện tại giết chết một người, căn bản là giống như đạp chết một con kiến, trong lòng không có chút dao động gì.
Nói cách khác, khi giết người trở thành một bộ phận không thể thiếu trên con đường tu luyện, thậm chí trở thành một loại thói quen... Như vậy ở sâu trong tâm linh sẽ vô hình trung sinh ra lực lượng giết chóc.
Hơn nữa, Trương Hằng trải qua Huyết Sát động phủ. xuyên qua Tử Vực. thậm chí giao tiếp cùng Huyết Sát Thần Đế là chí tôn của công pháp tu luyện Huyết Ma Đạo bực này. Trong quá trình gần đây có lẽ còn bị ảnh hưởng điều gì đó. hoặc là đã bị ảnh hưởng của một loại tiềm ẩn nào đó.
Như thế xem ra, dị biến trên người Trương Hằng liền thuận lý Thành chương, tối thiểu, cũng không làm cho người ta khó hiểu lắm. Trả lại sách cổ cầm trong tay ở chỗ cũ, Trương Hằng nhắm mắt suy nghĩ thật lâu sau.
Ngay khoảnh khắc đó. hắn đột nhiên nờ nụ cười, hơn nữa cười còn rất tươi.
"Lực lượng Huyết Sát. Chung quy chẳng qua là một loại lực lượng mà thôi, cũng tốt như thần thông lôi điện, thần thông Hỏa Diễm, thần thông băng diễm mình có... Nếu có thêm loại lực lượng này vì sao lại phải bài xích tồn tại của nó chứ? Huyết Sát Thần Đế có thể dựa vào lực lượng này, trở thành nhân vật "đánh khắp thiên hạ vô địch thủ", như vậy vì sao mình không thể nắm trong tay cổ lực lượng này như ý muốn." Trương Hằng đột nhiên có một loại cảm giác mình như trời cao biển rộng, đó là một loại tâm tình dường như có thể cất chứa cả thiên địa.
Theo biến hóa của tâm tình Trương Hằng, ở chỗ sâu trong nguyên linh "ông" một tiếng, con sông màu máu kia đột nhiên tăng vọt, biến thành rộng lớn hơn vài lần tản phát ra một lực lượng ngang ngược bá đạo.
Sau đó, lực lượng bá đạo như thế ở dưới khống chế của tâm niệm Trương Hằng, lại dịu dàng như nước, từ trong bản thể "Nguyên linh" nhộn nhạo ra từng vòng từng vòng sóng gợn màu bạc, giao hòa cùng một chỗ với lực lượng màu máu.
Tình huống quỷ dị đã xảy ra!
Trương Hằng phát hiện, một bộ phận nhỏ lực lượng màu máu, đột nhiên chuyển hóa thành lực cắn nuốt màu bạc của Luyện Thiên Hóa Địa Công.
"Cắn nuốt... Cắn nuốt..."
Trên mặt Trương Hằng lộ ra một loại ngộ đạo!
Giờ khắc này, hắn đột nhiên nhớ tới kình ngư một loại động vật có vú lớn nhất trên địa cầu.
Khi cự kình kia ở trong biển ăn mồi. Chỉ cần mở ra cái miệng cực kỳ khổng lồ của nó là có thể dễ dàng cắn nuốt đại đa số cá tôm trong biển cả.
Mà Luyện Thiên Hóa Địa Công, được xưng là có thể luyện hóa hết thảy vạn vật trong thiên địa, cũng là cùng đạo lý này.
Theo lý thuyết, Trương Hằng có thể bằng vào công pháp của mình, cắn nuốt vạn vật thế gian, bao gồm bất cứ lực lượng gì.
Nhưng điều này cũng Chỉ là lý luận mà thôi, trước mắt còn có rất nhiều tồn tại quá mức cường đại và biến thái. Trương Hằng căn bản cũng không thể cắn nuốt được.
Nếu muốn cắn nuốt lực lượng cường đại hơn mình, ngươi phải có được một loại tâm cảnh rộng lớn hơn, giống như cái miệng của cự kình kia.
Mà cơ sở của tâm cảnh chính là lực lượng, hai thứ này là một quan hệ hỗ trợ lẫn nhau. Nếu không có tâm cảnh tương ứng, lực lượng đó sẽ trở thành một thanh kiếm 2 lưỡi, có thể đả thương người khác, cũng sẽ đả thương chính mình cũng giống như thế. nếu không có tâm cảnh, không có lực lượng thì cũng giống như cự kình kia ở trong hồ kính.
Đứng trong mật thất, Trương Hằng bật cười ha hả, trên người dâng lên một cỗ huyết quang khiến cho người ta tim đập nhanh, uy áp cường đại nhoáng lên một cái rồi biến mất. Cái loại khí tức Huyết Sát có thể làm cho người ta chưa chiến mà kinh sợ này, từ trên người Trương Hằng tán phát ra.
"Ông..."
Trương Hằng giơ ra một bàn tay. một mảng huyết quang nhu hòa lơ lửng phía trên lòng bàn tay, ngưng kết ra một hạt châu trong suốt sáng loáng.
"Trước mắt, cổ lực lượng này đã bị mình nắm trong tay. nhưng theo sát phạt kéo dài, lực lượng Huyết Sát cũng sẽ càng ngày càng mạnh..."
Trương Hằng không phải là người cuồng vọng tự đại, trong lòng hắn rất nhanh tìm được một điểm cân bằng. Nguồn:
"Vù!"
Ánh mắt Trương Hằng đột nhiên tập trung lại. huyết châu trong suốt trong tay. hóa thành một luồng huyết quang bắn thẳng tới hướng cửa mật thất.