Tiên Ngạo

chương 101: bổ thiên thần các

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên Tây Lĩnh này bình đài rộng khoảng chừng mười dặm, chia làm mười địa vực, trong đó có nơi ở của sáu phái, chỗ ở cho bên ngoài thuê, còn có lôi đài luyện tập võ nghệ, ở bên kia lôi đài luyện tập võ nghệ chính là phường thị.

Muốn tới phường thị, trước hết phải đi xuyên qua lôi đài luyện tập võ nghệ. Lôi đài này tổng cộng chia làm mười khu, trong đó bao gồm nơi biểu diễn, luyện khí, chế phù, luyện đan, so đấu, giảng pháp...

Từng lôi đài đều có người tu tiên Trúc Cơ kỳ làm giám khảo, để cho những đệ từ muốn gia nhập sáu phái tự do lên đài biểu diễn.

Lôi đài biểu diễn là nơi các đệ tử chứng minh thân phận. Phải có thân phận trong sạch, sau đó mới nộp phí dụng, tự giới thiệu mình, lên đài thể hiện bản lãnh của mình, sau đó giám khảo dưới đài sẽ bình phẩm chọn lựa. Luyện khí, chế phù, luyện đan là khảo hạch năng lực về những phương diện khác, giảng pháp là nơi các đệ tử kể lại kinh nghiệm tu luyện của mình. So đấu là so tài một chọi một, xem ai mạnh nhất.

Sáu phái tuyển nhận đệ tử chia làm hai loại, một loại là đệ tử nội môn, tuổi tác không thể quá hai mươi, trực tiếp gia nhập sáu phái tu tập tiên thuật.

Thứ hai là đệ tử ngoại môn, tuổi không thể quá năm mươi, tu hành ở ngoại môn, học tập các loại tiên thuật pháp quyết. Nếu có biểu hiện xuất sắc sẽ có cơ hội được chọn vào nội môn.

Như Kim Hâm Tử, huynh đệ cốt Luân, Tử Lĩnh Tam Hùng, huynh đệ Lang gia đều vô duvên tiến vào nội môn, chỉ là đệ tử ngoại môn.

Như Dư Tắc Thành, Lưu Thi Vận, cốt Luân Tề Văn được tiến vào nội môn, có thể nói một bước lên trời. Nhưng đừng tưởng rằng từ nay về sau mọi sự không cần lo, hàng năm sáu phái đều đào thải một đám đệ tử nội môn biêu hiện không tốt, trục xuất bọn họ ra ngoại môn.

Lúc Dư Tắc Thành đi ngang qua lôi đài, nhìn thấy trên những lôi đài này có người biểu diễn tài nghệ không ngớt. Nhưng theo như lời bọn họ, đều là bậc trưởng bối truyền thụ dạy đỗ, không có chút tâm đắc của bản thân mình, các giám khảo dưới đài ai cũng cảm thấy buồn ngủ.

Trên một lôi đài biểu diễn cạnh đó có một thiếu nữ đang thể hiện tài nghệ của mình. Nàng này có tướng mạo thanh tú, không kém hơn thiếu nữ chết trong tay Du Tắc Thành là bao. Nhưng nàng mặc y phục vô cùng mỏng manh lộ liễu, còn diễm lệ hơn cả các cô nương hồng bài ở Yên Chi lâu, có lẽ là muốn dựa vào nhan sắc xinh đẹp của mình khiến cho các vị giám khảo phải động lòng.

Dư Tắc Thành than một tiếng, thật ra Thạch đại phu ra sức đề cử mình như vậy, có khả năng rất lớn là muốn mượn chuyện này để kết giao với Hương Phi tiên tử. Nhã Hương có thể nói là người dẫn đường cho mình, nửa bán nửa cho mình Phù Đồ lục, lại giới thiệu Thạch đại phu cho mình quen biết, thật sự là chiếu cố có thừa đối với mình. Đáng tiếc lúc ra đi lại không gặp được nàng, chỉ có thể đợi đến khi mình thành công mới có thể báo đáp nàng. Chịu ân người một giọt nước, đương nhiên phải báo đáp suối nguồn.

Những lôi đài này sôi nổi nhất phải kể tới lôi đài so đấu, nơi này toàn là những người tu tiên muốn đi vào ngoại môn sáu phái. Bọn họ phần lớn tuổi tác đã qua ba mươi, chỉ đánh vài chiêu đã dốc hết toàn lực quyết sinh tử. Tuy rằng đôi khi giám kháo sẽ ngăn cản, nhưng nếu tiên thuật quá mạnh, thỉnh thoảng vẫn có người chết trên lôi đài.

Chiến đấu máu tanh như vậy vô cùng hấp dẫn, vô số người tu tiên vây quanh lôi đài trầm trô khen ngợi ủng hộ hoặc là rức giận thóa mạ châm chọc.

Dư Tắc Thành xem một hồi không muốn cất bước rời đi. Mãi đến khi một người tu tiên bị đối phương dùng hỏa cầu đốt chết, Lưu Thi Vận mới nói:

- Ca ca. chúng ta đi thôi, lôi đài này rất tàn khốc, chúng ta đi mua đồ đi thôi.

Lúc này Dư Tắc Thành mới chịu rời khỏi với vẻ luyến tiếc, đi tới phường thị.

Phường thị thoạt nhìn rất giống một thôn nhỏ, toàn bộ phường thị cũng chỉ có một con đường chính mà thôi. Con đường này nằm theo phương hướng Đông Tây, hai bên đường phố xây dựng hàng chục cửa hàng rất lớn. Những cửa hàng này có cái là ba tầng bằng đá rộng mênh mông, có cái chỉ là một căn nhà nhỏ mà thôi, thật là không đồng đều.

Phường thị này cũng chỉ là phường thị tạm thời. Cửa hàng ba tầng bằng đá phú quý vô cùng, cũng chỉ có môn phái tu tiên có lai lịch hoặc là gia tộc quyền quý mới xây dựng quy mô như vậy. Những cửa hàng phòng nhỏ bằng gỗ là của tán tu hoặc gia tộc tu tiên trong sáu phái thuê buôn bán kiếm lời. Đại đa số đều là mua bán nhỏ: dược liệu, phù triện, cùng với pháp khí. Cũng có một gian Ngũ Hành thư điếm chuyên môn bán pháp quyết sơ cấp và hai gian tửu lâu thuận tiện cho người tu tiên ăn uống sinh sống hàng ngày.

Những cửa hàng này ở những khu vực cách xa nhau, còn có vô số quầy hàng nhỏ chuyên môn dành cho những người tu tiên nhất thời nảy lòng tham muốn bày bán ở lại. Chỉ cần nộp lên cấp quản lý sáu phái ở đây một viên linh thạch hạ phẩm, người từ ngoài tới có thể bày bán cả ngày ở khoảng đất trống hai bên sườn mà không bị bất cứ ai quấy nhiễu. Thậm chí trong lúc bày bán còn có thể được các đệ tử sáu phái bảo vệ, không cần sợ hãi có cừu nhân sẽ nhân cơ hội trả thù.

Những quầy hàng nhỏ như vậy có khoảng chừng hơn trăm cái. Người tu tiên nộp một viên linh thạch, sau đó được phân quầy hàng, trải da thú trên mặt đất sau đó bắt đầu bày bán.

Chủ nhân của những quầy hàng này chia làm hai loại người, một loại ngồi trước quầy hàng của mình, không nhìn những người khác, cũng không trả lời, ai muốn mua thì cứ mua. Một loại ra sức thét to, thổi phồng hàng hóa của mình, chẳng khác gì những tiểu thương ở thế tục.

Dư Tắc Thành thấy vậy ngạc nhiên không thôi. Lưu Thi Vận nói:

- Thật ra chuyện này rất bình thường, những người không phản ứng đều là người tu tiên, đến đây chỉ là tùy tiện bán cho vui. Dù mua hay không, bọn họ sẽ không làm mất thân phận.

- Những kẻ lớn tiếng rao bán đều là tiểu thương do sáu phái tạm thời thuê mướn. Những người tu tiên không có thời gian buôn bán những thứ này bèn thuê một tiểu thương tạm thời rao hàng cho mình, bán ra được bao nhiêu sẽ có hoa hồng thưởng cho, cho nên bọn họ mới có thể rao hàng liều mạng như vậy.

Dư Tắc Thành nhìn một hồi, lúc này mới hiểu ra, bèn hỏi:

- Thi Vận, làm sao muội biết được?

Lưu Thi Vận đáp lại:

- Trước kia muội đã tới nơi này, nghe Tuyền Cơ tỷ tỷ giới thiệu.

Hai người tiến vào phường thị, quả nhiên bên trong hàng hóa rất nhiều, muốn mua thứ gì cũng có, tiên đan linh dược, pháp khí tiên quyết, linh trân dị bảo, tài liệu quý hiếm. Dư Tắc Thành nhìn đến nỗi hoa cả mắt.

Trong đó có thư tập buôn bán tiên thuật pháp quyết, Cự Mộc thuật ba mươi linh thạch, Hỏa Cầu thuật hai trăm linh thạch, Hồi Xuân thuật một trăm linh thạch, Dư Tắc Thành nhìn thấy lập tức muốn chọn lựa vài thứ.

Lưu Thi Vận lôi kéo hắn, nói:

- Đừng mua, đợi cho Đại Hội Thăng Tiên chấm dứt, chúng ta tiến vào nội môn, tiên thuật ở đó là miễn phí, mạnh hơn gấp trăm lần so với những pháp thuật cấp thấp này.

Dư Tắc Thành gật gật đầu, dập tắt ý nghĩ mua pháp thuật.

Những phường thị này đã được quy hoạch rất chỉnh tề, tiểu thương ở hai bên đường lớn, ở giữa là lối đi, đột nhiên Dư Tắc Thành nhìn thấy một người quen.

Người nọ chính là Bạch Hà Tích, là y từng cho Du Tắc Thành hỏa phù, đưa hắn tới thế giới người tu tiên. Dư Tắc Thành mừng rỡ, lập tức chạy nhanh tới, cung kính thi lễ hô:

- Bạch Đại ca, xin chào, tiểu đệ Dư Tắc Thành xin có lễ!

Bạch Hà Tích hiện tại mặc trang phục đệ tử nội môn Thủy Vân tông, đang chấp hành nhiệm vụ môn phái, quản lý phường thị ở đây.

- nhìn thấy Du Tắc Thành cũng tỏ ra mừng rỡ, nói:

- Hảo, hảo huynh đệ, ta thấy Thạch sư truyenfull.vnh đề cử cho ngươi, ta cảm thấy vô cùng cao hứng. Hảo huynh đệ, rốt cục huynh đệ ta cũng có một ngày như hiện tại. Ta đang chấp hành nhiệm vụ môn phái, không thể cùng ngươi tán gẫu nhiều, chờ một lát ta sẽ tìm ngươi tâm sự.

Nói xong đưa ra một con hạc giấy, để đến lúc đó liên hệ. Du Tắc Thành nhận lấy bảo Lưu Thi Vận bên cạnh:

- Đây là Đại ca của ta, muội cũng gọi là Đại ca.

Lưu Thi Vận lập tức nhu thuận thi lễ:

;

- Bạch sư huynh, xin chào.

Dư Tắc Thành nói:

- Kêu là Đại ca.

Lưu Thi Vận sửa lại:

- Bạch Đại ca.

Bạch Hà Tích nhìn thấy Lưu Thi Vận chỉ nhướng mày, nói:

- Sư muội không cần khách sáo.

Lúc này ở một phía của phường thị truyền đến tiếng cãi nhau ầm ầm huyên náo, Bạch Hà Tích vội vàng nói với Dư Tắc Thành:

- Không xong, bên kia có việc, ta phải đi trước, một lát sau ta sẽ tìm đệ.

Nói xong vội vàng vọt qua đó duy trì trật tự. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Dư Tắc Thành thấy y thật sự bề bộn nhiều việc bèn tiếp tục đi tới, lúc nàv phía trước có một cửa hàng cỡ lớn, khiến cho Dư Tắc Thành chú ý. Cửa hàng này có tên là Bổ Thiên Thần Các.

Cửa hàng này chính là một trong nhiều cửa hàng của Bổ Thiên Các mở ra ở nơi này. Bổ Thiên Các là một trong tám trăm bàng môn, thuộc về môn phái trung đẳng, hùng mạnh hơn gấp mười lần so với thế lực của sáu phái. Bổ Thiên Các chuyên về luyện khí luyện kiếm, sở trường nhất chính là sửa chữa tu sửa pháp bảo phi kiếm tàn khuyết hư hỏng. Đạo pháp của bọn họ lấy ý "Đạo Trời bớt chỗ dư bù chỗ thiếu" làm đầu, cho rằng vạn vật đều không trọn vẹn, đều có thể sửa chữa. Trong quá trình tu sửa đó khiến cho bản thân mình viên mãn, tu luyện tìm kiếm con đường Thiên đạo của mình, cuối cùng tu sửa mình hoàn mỹ là có thể phi thăng Tiên giới. Phái này được xưng là trời sinh đất bỏ, không có gì là không tu sửa được, các nơi phường thị cỡ lớn đều có đệ tử của họ mở cửa hàng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio