Tiên Nghịch

chương 665: phụ thuộc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

La Thiên bắc vực, ngũ đại chủ tinh có đông đảo tu chân tinh phụ thuộc khác. Phần đông gia tộc tu chân ở trên Thiên Huyễn Tinh.

Lấy được Thăng Tiên quả của Huyễn gia, Vương Lâm ngồi trên lưng Lôi Thú, thẳng hướng Thiên gia mà đi.

Mấy tu sĩ bước vào bước thứ hai của Thiên gia, thật lâu trước đó đã bế quan, tất cả mọi việc thường ngày đều là Thiên Quỳ Tử một người làm chủ. Khoảnh khắc khi Vương Lâm tiến vào Thiên Huyễn Tinh, hắn đã phát hiện ra.

Nhất là nhìn thấy cảnh tượng Vương Lâm ngồi trên Lôi Thú giống như lôi đình giáng xuống, nội tâm càng thêm tin tưởng lời của Huyễn Gia Lão Tổ năm đó đúng là hoang đường, người này, nhất định là sứ giả Lôi Tiên Điện không thể nghi ngờ.

Nghĩ đến người này hơn bảy mươi năm trước khi giao chiến với Huyễn Gia Lão Tổ, pháp bảo và thần thông vô cùng tận, nội tâm Thiên Quỳ Tử không khỏi khẽ động.

- Vị sứ giả Lôi Tiên Điện năm đó Thiên gia ta nương tựa, đã chết trận ở Lôi tiên giới mấy ngàn năm trước. Ở la Thiên Tinh Vực, trừ phi là những gia tộc tu chân kéo dài từ thời thượng cổ, nếu không, đều cần phải dựa vào Sứ giả Lôi Tiên Điện… Thiên Quỳ Tử do dự không quyết. Hắn trước mắt phải lựa chọn, quyết định sự phát triển của Thiên gia sau này.

- Đáng tiếc tu sĩ bước thứ hai của gia tộc đều đang bế quan, không thể quấy nhiễu, nếu không, còn có thể thương lượng một chút.

Khi Thiên Quỳ tử đang do dự, Vương Lâm ngồi trên người Lôi Thú, như sấm đánh mà đến.

Thiên gia thành rất lớn, lớn hơn Huyễn gia mấy lần. Dù sao Thiên gia mới là đệ nhất gia tộc trên Thiên Huyễn Tinh này.

Thiên Quỳ tử cùng một ngàn tu sĩ Thiên gia, vội vàng ra ngoài, cung kính nghênh đón.

Thiên Quỳ Tử tuy nói tu vi cao hơn Vương Lâm, nhưng trong La Thiên Tinh Vực, uy nghiêm của Sứ giả Lôi Tiên Điện, cũng tồn tại giống như thiên uy, đơn giản không thể coi thường.

Ở trên người Lôi Thú, Vương Lâm ánh mắt bình tĩnh, đảo qua trên người Thiên gia tu sĩ ở phía trước, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người Thiên Quỳ Tử, bình thản nói:

- Thiên Quỳ Tử tiền bối, đã lâu không gặp.

Thiên Quỳ Tử cười ha hả, ôm quyền nói:

- Danh xưng tiền bối này Thiên mỗ không dám. Sứ giả đại nhân thân phận tôn quý, lão phu chẳng qua tu vi có hơn một chút, nên xưng hô ngang hàng đi.

Thiên Quỳ Tử trong khi nói, nội tâm cũng có chút chấn động. Hắn chỉ bằng mắt thường đã có thể nhìn ra, tu vi của người trước mắt, ở thời gian ngắn ngủi không đến trăm năm, không ngờ từ Vấn Đỉnh sơ kỳ đỉnh phong lúc trước đã đạt tới Vấn Đỉnh hậu kỳ. Tuy nói vẫn là thuộc bước thứ nhất, nhưng loại tốc độ này, cũng cực kỳ kinh người.

Cũng chỉ có đủ loại thần thông thuật của Lôi Tiên Điện, mới có thể làm được điểm này.

Hơn nữa khiến cho Thiên Quỳ Tử khiếp sợ nhất, lại là con Lôi Thú của đối phương ngồi. Con thú này so với năm đó, càng thêm uy vũ, hơn nữa ở trong ánh mắt quét đến của con thú này, Thiên Quỳ Tử thậm chí có loại cảm giác giống như gặp được tu sĩ đồng bối.

- Năm đó ta đã đoán người này ở trong Lôi Tiên Điện nhất định là có thân phận khác, lúc này xem ra có bảy phần có thể là thật!

Thiên Quỳ Tử trong lòng thầm nhủ.

Vương Lâm khẽ mỉm cười, nói:

- Như vậy cũng được, Thiên Quỳ Tử đạo hữu, tại hạ tới đây, là vì muốn xin một ít Thăng Tiên quả.

Thiên Quỳ Tử trầm mặc chốc lát, Thăng Tiên quả đối với việc tiến vào Lôi tiên giới là vật rất trọng yếu, nhưng nếu đem vật ấy so sánh với việc có thể nương tựa một sứ giả Lôi Tiên Điện, lại càng trọng yếu hơn.

Do dự duy nhất trong lòng hắn, chính là tương lai phát triển của người trước mắt này. Phải biết rằng ở La Thiên Tinh Vực, một khi đã nương tựa một Sứ giả Lôi Tiên Điện, như vậy trước khi sứ giả này chết đi, thì gia tộc tuyệt đối không thể nương tựa vào sứ giả khác.

- Lấy thế lực của Thiên gia ta, đủ có thể dựa vào loại sứ giả tiến vào bước thứ hai. Chỉ có điều những sứ giả bước vào bước thứ hai là một đám rất kiêu ngạo, dựa vào bọn họ tồn tại, cần phải giao nộp quá nhiều vật phẩm. Mà người này tu vi không đủ, nhưng khả năng phát triển trong tương lại lại là vô hạn, nương tựa vào hắn lúc này, tuy nói là đặt cược, nhưng xem ra đặt đúng rồi… Thiên Quỳ Tử bắt đầu do dự.

Ở La Thiên Tinh Vực, một gia tộc tu chân, nếu không dựa vào Sứ giả Lôi Tiên Điện, như vậy liền tương đương với việc mất đi sự che chở của Lôi Tiên Điện, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.

Lôi Tiên Điện, giống như một quái vật lớn, bao phủ ở trong toàn bộ La Thiên Tinh Vực. Phương pháp khống chế La Thiên Tinh Vực của nó tương đối nguyên thủy, hoàn toàn khác với Liên Minh Tinh Vực.

Ở La Thiên Tinh Vực, số lượng sứ giả của Lôi Tiên Điện không nhiều lắm, số lượng sứ giả này vĩnh viễn không thay đổi, trước sau đều bảo trì ở chín mươi chín người.

Chín mươi chín Lôi Tiên sứ giả, mỗi một người đều có đại lượng gia tộc tu chân phụ thuộc, phát triển thế lực của bản thân. Đây, chính là phong cách hành sự tương đối độc đáo trong La Thiên Tinh Vực.

Thế lực của Lôi Đạo Tử, không ở La Thiên bắc vực này. Hắn nếu không phụng mệnh đến đây điều tra, cũng sẽ không đến nơi đây. Hơn nữa hắn đối với bản thân tin tưởng mười phần, rằng nếu có kẻ nào dám một mình tới đây thì đón chờ hắn chỉ có kết cục thất bại.

Nếu Vương Lâm giao chiến với Lôi Đạo Tử trong phạm vi thế lực của hắn, Vương Lâm, hẳn phải chết!

Thời gian Thiên Quỳ Tử suy xét khá dài, Vương Lâm không có thúc giục, mà im lặng chờ đợi. Hắn không biết suy nghĩ trong lòng Thiên Quỳ Tử, trên thực tế căn bản không có nửa điểm quan hệ với Thăng Tiên quả.

Chốc lát, Thiên Quỳ tử thầm than một tiếng, lời nói của Huyễn Gia Lão Tổ năm đó, thủy chung vẫn văng vẳng bên tai, hắn do dự một chút, ôm quyền nói:

- Sứ giả, Thăng Tiên quả Thiên gia ta còn có không ít, có thể phân ra một nửa đưa ra. Chỉ có điều, Thiên mỗ có một yêu cầu, mong rằng sứ giả đáp ứng.

Vương Lâm ánh mắt bình tĩnh, bất động thanh sắc, chậm rãi nói:

- Nói.

Thiên Quỳ Tử nhìn Vương Lâm, trầm giọng nói:

- Thiên mỗ muốn nhìn một cái, Lôi Tiên lệnh bài của sứ giả đại nhân!

Hắn ánh mắt ngưng thực, nếu người này không lấy ra lệnh bài, vậy liền chứng minh là giả, nếu thực sự lấy ra lệnh bài… Trong lòng Thiên Quỳ Tử đã quyết định.

Vương Lâm lạnh lùng nhìn Thiên Quỳ Tử, cũng không tiếp tục nói lời vô nghĩa với người này, vỗ túi trữ vật, ngọc giản kia của Lôi Đạo Tử xuất hiện ở trong tay, nhoáng lên một cái, lập tức liền có từng trận lôi quang lóe ra, một cỗ lôi uy lập tức tản ra tràn ngập.

Tiên Quỳ Tử năm đó từng thấy qua lệnh bài của Sứ giả Lôi Tiên Điện, lúc này ngưng thần nhìn lại, nhất là cảm nhận được lôi uy trên đó, trên mặt lập tức lộ vẻ cung kính, trong lòng không còn nửa điểm hoài nghi nữa.

- Sứ giả đại nhân, Thiên gia ta nguyện ý cùng ngài ước định. Khi tu vi của ngài đạt tới Âm Dương Hư Thực chi cảnh, Thiên gia trở thành gia tộc tu chân phụ thuộc của ngài. Trước đó, Thiên gia ta đối với tất cả yêu cầu của ngài, tận lực thỏa mãn.

Thiên Quỳ Tử tuy nói không còn hoài nghi, nhưng việc phụ thuộc quá lớn. Hắn cuối cùng, vẫn lựa chọn tạm thời chờ đợi, không khẳng định phụ thuộc.

Vương Lâm thần sắc như thường, nhưng nội tâm cũng khẽ động, Lôi Tiên Điện này ở hắn xem ra, có chút quỷ dị.

- Trở thành gia tộc tu chân phụ thuộc vào ta. Chẳng lẽ Sứ giả Lôi Tiên Điện, có thể phát triển thế lực của mình hay sao.

Vương Lâm không hỏi, mà nhẹ nhàng nói:

- Việc này ngày sau bàn lại, trước đem Thăng Tiên quả đến đây.

Thiên Quỳ Tử trong lòng thầm than, rõ ràng đối phương đối với cách nói của mình, vẫn chưa xem vào mắt. Ngẫm lại quả thật cũng như thế, chỉ cần chưa giao ra gia tộc huyết mạch truyền thừa, thì không tính là phụ thuộc chân chính.

Hắn không biết sự do dự không quyết của mình bây giờ, đã bỏ qua một cơ hội phát triển của Thiên gia sau này. Nhưng lúc này, lại không nghĩ được nhiều như vậy, sau khi nghe được lời nói của Vương Lâm, Thiên Quỳ Tử gật đầu, hướng về phía tu sĩ gia tộc sau người an bài.

Không quá lâu sau, Thiên gia đã có tu sĩ cầm một túi trữ vật, cung kính giao cho Thiên Quỳ Tử.

Thiên Quỳ tử ném ra, ôm quyền nói:

- Sứ giả đại nhân, trong này, chính là một nửa Thăng Tiên quả của Thiên gia ta.

Vương Lâm thần thức đảo qua, hơi gật đầu, số lượng Thăng Tiên quả trong túi trữ vật xấp xỉ với Huyễn gia. Tuy nhiên, đối với Vương Lâm mà nói, vẫn là không đủ.

- Cảm tạ!

Ôm quyền hướng về phía Thiên Quỳ Tử, Vương Lâm vỗ đầu Lôi Thú. Con thú này gầm nhẹ một tiếng, xoay người hóa thành lôi quang biến mất.

Thiên Quỳ tử nhìn Vương Lâm đi xa, trong lòng bỗng nhiên có chút hối hận, nếu mình quyết đoán một chút, nói phụ thuộc…

Số lượng Thăng Tiên quả chỉ đạt tới một phần năm suy nghĩ của Vương Lâm, còn thiếu không ít. Trên Thiên Huyễn Tinh, thời gian gần trăm năm này, bố cục biến hóa cực lớn, Hứa gia thần bí chuyển đi.

Rời khỏi Thiên Huyễn Tinh, trong thời gian mấy tháng còn lại, Vương Lâm mượn tên tuổi của Sứ giả Lôi Tiên Điện, quét ngang La Thiên bắc vực, bất kể tu chân tinh lớn nhỏ, đều có thể thấy thân ảnh của hắn xuất hiện.

Trong khoảng thời gian ngắn, tin nhảm nổi lên bốn phía, nói Sứ giả Lôi Tiên Điện muốn tìm Thăng Tiên quả, dần dần truyền ra. Chẳng qua Vương Lâm lấy danh nghĩa Sứ giả Lôi Tiên Điện áp chế, lời đồn này cuối cùng tiêu tan, chỉ xuất hiện nhiều trong mỗi gia tộc.

Có rất nhiều gia tộc tu chân, căn bản là cả đời đều chưa thấy qua Sứ giả Lôi Tiên Điện, đối với sự xuất hiện của Vương Lâm, có thể nói là hoan nghênh có chút long trọng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio