Về phần màn diễn chính của giám bảo hội, chính là ban tổ chức an bài đấu giá hội, Tô Triệt lại không có tư cách tham gia. Bởi vì, danh ngạch tham gia đã sớm xác định, muốn trên đường gia nhập, lúc này không phải thân phận bình thường có thể làm được.
Không được thì không được a, cơ hội như thế này, bên trong Tiên Giới còn nhiều, rất nhiều, không tính là tổn thất gì. Huống hồ, Tô Triệt cũng là trong nội tâm tinh tường, mặc dù có biện pháp tham dự trận đấu giá này, mình cũng không có khả năng ra tay cạnh tranh bất luận một kiện bảo vật gì.
Không nói trước có tài lực kia hay không, mấu chốt là, loại chuyện này quá náo động, không phải chuyện tình mà giai đoạn hiện tại mình nên đụng.
Đi thôi, là thời điểm ly khai!
Tuy không được xưng thắng lợi trở về, nhưng cũng là tận hứng mà đi. Lộ trình hai vạn ức dặm phía trước, không cần ba người Nguyên Bình vất vả phi hành, đã có Trác Phong cấp Kim Tiên thoải mái đưa đi.
Đường đường là Kim Tiên, tốc độ phi hành so với Thiên Tiên tuyệt đối nhanh hơn gấp mấy trăm lần, nguyên bản lộ trình cần hơn bốn mươi ngày, hiện tại, chỉ cần hơn một canh giờ là có thể đến.
Cái này là kinh người bực nào, khác biệt cực lớn, cho nên nói, nếu hiện tại Tô Triệt không cẩn thận đắc tội một Kim Tiên, cái này thật là trời đất bao la, cũng không chỗ có thể trốn.
Căn bản không có khả năng chạy thoát!
Bất quá, Trác Phong cũng không có một hơi bay đến Hạo Nguyên thiên thị, mà là ở phía trên nửa đường, tìm một vùng núi tương đối yên lặng hạ xuống, thuận tiện choTô Triệt làm một việc.
Việc gì?
Phỉ Vân thành tiên!
Bởi vì một hồi giám bảo tập hội này trì hoãn tám tháng, cho nên, từ lúc hơn ba tháng trước, Phỉ Vân đã thỏa mãn điều kiện thành tiên. Tùy thời là có thể thành Tiên chính thức.
Đương nhiên, loại sự tình này ở bên trong Tiên Giới không đáng kể chút nào, giống như trong gia đình ở phàm tục thế giới ra đời một tân sinh mệnh mà thôi.
Phỉ Vân từ trong Tiên Ngục đi ra, lập tức triển lộ ra toàn bộ thực lực, tự nhiên kinh động thiên đạo.
So với Tô Triệt ở thế gian phi thăng thành tiên, Tiên Giới thành tiên có vẻ an phận hơn rất nhiều, không có nhiều quang hoa đẹp mắt như vậy. Quá trình cũng không có quá mức phức tạp, chỉ là vô cùng đơn giản trời giáng năng lượng, bao vây nàng vào trong đó, ước chừng hai khắc chung, cường hóa cải tạo xong, cũng không tính đã lấy được thiên đạo tán thành.
Đối với cái này, Trác Phong giải thích là:
- Có lẽ, đây là thượng thiên cho rằng. Tiên Giới thành tiên độ khó khá thấp, người thành tiên chịu đựng đau khổ cùng khảo nghiệm ít đi rất nhiều, như vậy, Thiên ân sẽ tương ứng giảm bớt đi rất nhiều.
- Hơn nữa, dưới tình huống bình thường, đồng dạng đều là cảnh giới Nhân Tiên, tốc độ tiến bộ của người Tiên Giới thành tiên xác thực phổ biến là không bằng thế gian thànhtiên, nguyên nhân trong đó, chính là vì người ở phía trước chịu đựng qua quá ít đau khổ,hết thảy quá mức thuận lợi, tố chất tổng hợp lại tương đối yếu một ít.
- Đúng vậy.
Tô Triệt rất tán thành Trác Phong giải thích:
- Đau khổ cùng ngăn trở, một khi độ qua, sẽ biến thành tài phú quý giá nhất, hơn nữa, ai cũng không đoạt được!
Lại nói tiếp, quá trình thành tiên của Phỉ Vân, nếu so với rất nhiều người Tiên Giới thành tiên, thì dễ dàng hơn, càng thêm thuận lợi, từ khi tiến nhập Tiên Ngục thế giới, thì không có bất luận đau khổ cùng ngăn trở gì.
Không khó tưởng tượng, sau này ở dưới sự trợ giúp của Tô Triệt, tốc độ tiến bộ của nàng khẳng định cũng sẽ không chậm hơn so với bất luận kẻ nào, chỉ bằng Thời Quang Thiên Luân ở trong Tiên Ngục, nàng so với đại đa số tiên nhân cấp thấp trong tiên giới thì nhanh gấp ba trăm lần.
Hơn nữa thiên đạo Tiên Ngục chiếu cố ở nhiều phương diện khác, tu luyện tiến cảnh của nàng, muốn chậm cũng không chậm được. Truyện Sắc Hiệp -
Cái này cũng chưa tính, thời điểm nàng đi ra khỏi Tiên Ngục, thì chiếm được hảo cảm thật lớn của Trác Phong, bởi vì, Trác Phong ở trên người nàng thấy được một ít bóng dáng của nữ nhi bảo bối bất hạnh chết non kia của mình...
Chỉ thông qua ánh mắt chăm chú mà Trác Phong nhìn nàng, Tô Triệt đã đoán được, từ nay về sau, Phỉ Vân nhất định sẽ được vị Kim Tiên này mọi cách quan tâm và bảo vệ.
- Không có biện pháp, cái này gọi là mệnh tốt, trời sinh chính là mệnh hưởng phúc!
Tô Triệt chỉ có thể trong nội tâm cảm khái:
- Mà ta, vừa vặn chính là hoàn toàn khác biệt, trời sinh lao lực!
Tiếp tục đi tới!
Trác Phong khống chế một kiện Tiên khí thượng phẩm, chở Tô Triệt cùng Phỉ Vân, vạch phá trường không Tiên Giới, chỉ dùng một canh giờ, đã đến Hạo Nguyên thiên thị!
Hạo Nguyên thiên thị, phía trên bình nguyên rộng lớn, được xưng tụng vị trí trung tâm của Phượng Lâm Hạo Lan Châu, lịch sử tồn tại đã hơn bảy triệu năm. Có tin đồn nói, người thành lập thiên thị này, chính là chưởng quản giả Hạo Lan Châu, Phượng Lâm Tiên Đế.
Phượng Lâm Tiên Đế chưởng quản hơn một ngàn Châu, Hạo Lan Châu chỉ là một trong số đó.
Mà Phượng Lâm Tiên Đế, cũng chỉ là một trong ba nghìn Đại Đế của Tiên Giới Địa Tiên Vực.
Diện tích một châu ước chừng hai vạn ức dặm, bởi vậy có thể thấy được, diện tích cả Địa Tiên Vực rất kinh người!
Bên trong Tiên Giới, khẳng định không chỉ có ba nghìn Tiên Đế, số lượng cụ thể không dễ tính ra, bởi vì, rất nhiều Tiên Đế không thích bị tục sự quấn thân, thường niên ẩn cư ở trongVân Tiên Vực mờ ảo, rất ít khi lộ diện, thậm chí, cũng không có mấy người biết rõ sự hiệnhữu của bọn hắn.
Nói sau Hạo Nguyên thiên thị này, vẻn vẹn từ bên ngoài mà xem, cả thiên thị chiếm diện tích cũng không lớn, chỉ tương đương với một tòa thành trì ở thế gian mà thôi.
Nhưng mà bên trong thiên thị, mỗi một tòa kiến trúc, mỗi một cửa hàng, bản thân là một kiện không gian pháp bảo cấp Tiên khí, một khi tiến vào trong cửa hàng, phương viên ít nhất cũng là vài chục vạn dặm.
Bên trong thiên thị, cửa hàng san sát, nhưng tổng số lượng không có khả năng vượt qua ba ngàn nhà, đây là một quy cách phải tuân thủ cố định, không cho phép đi quá giới hạn.
Dựa theo Tam Thiên Đại Đạo, số lượng Tiên Đế chưởng quản cả Địa Tiên Vực cũng không cho phép vượt qua số lượng ba nghìn, từng Tiên Đế chưởng quản châu giới, cũng không thể vượt qua ba nghìn.
Viễn siêu số lượng này, chính là miệt thị thiên đạo, ngỗ nghịch thượng thiên.
Giờ phút này, ba người Tô Triệt đứng ở trước lối vào phía nam của Hạo Nguyên thiên thị, Trác Phong nhắc nhở:
- Ba nghìn cửa hàng đã có chủ. Ngươi không có khả năng ở bên trong thiên thị mở ra nhà thứ ba ngàn lẻ một. Cái này liền ý nghĩa, ngươi phải từ trong tay người khác mua một mặt tiền cửa hàng có sẵn, phải cần kiên nhẫn, càng cần vận khí, đây là nan đề thứ nhất ngươi phải vượt qua.
Phỉ Vân cũng nói:
- Hạo Nguyên thiên thị này chính là phường thị quy mô lớn nhất, danh khí tốt nhất của cả Hạo Lan Châu, tất nhiên là tấc đất tấc vàng, cạnh tranh thảm thiết. Từng mặt tiền cửa hàng, đều có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào. Muốn tìm được một nhà có ý chuyển nhượng mặt tiền cửa hàng, bản thân đã là không dễ, còn muốn cạnh tranh tới tay, độ khó càng không cách nào tưởng tượng...