Tiên Ngục

chương 243: nữ nhân nhìn không thấu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hơn mười Chấp pháp đệ tử chung quanh lập tức vây tụ tới, không chút khách khí ra tay, tất cả nhân viên cửa hàng kia sững sờ tại nguyên chỗ, không dám chống cự ngã xuống đất. Chỉ còn có Nhị chưởng quầy thực lực cao nhất, thì giao cho Kim Minh trưởng lão xử trí.

- Đây là làm sao vậy?

Mặt mũi Nhị chưởng quầy tràn đầy khiếp sợ cùng kinh ngạc, bối rối hỏi:

- Kim Minh trưởng lão, tại sao phải như vậy? Vì cái gì giam chúng ta? Vì cái gì...

Kim Minh trưởng lão tát hắn một cái, sau đó bắn ra một cổ khí kình vô hình, trực tiếp phong bế huyệt đạo quanh thân của hắn, triệt để giam cầm chân nguyên, thậm chí còn tước đoạt năng lực nói chuyện của hắn.

- Hiện tại không cần ngươi nói chuyện, lúc nên nói, không muốn nói cũng không được.

Kim Minh trưởng lão tức giận nói, thoạt nhìn thật là nổi trận lôi đình.

Hắn xác thực thật không ngờ, trong phường thị mình giám thị, lại tồn tại hành vi táng tận thiên lương như thế. Giờ phút này, bị mọi người vạch trần đi ra, quả thực chẳng khác nào là tát mình một bạt tai...

- Chuyện gì xảy ra?

- Phía dưới có đồ vật gì, lại khiến cho Kim Minh trưởng lão tức giận như vậy?

Những người đứng xem đều nghị luận lên, đối với chút ít bí mật che dấu dưới mật thất luyện đan kia, đều tràn ngập tò mò. Đọc Truyện Online Tại

Mặc dù Tô Triệt không xuống dưới, cũng đã biết được phía dưới có những gì.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc thẩm vấn Triều chưởng quầy, cũng đã biết, hắn chẳng những thích lợi dụng người sống luyện dược, hơn nữa, còn thích đùa bỡn thân thể con người như trò chơi, hắn lấy ra chút ít bộ phận trên cơ thể người, hay cấy ghép vào đó một ít gì đó, nhưng vẫn không làm cho bọn họ chết đi...

Còn nữa, nguyên nhân Triều chưởng quầy ám toán Tô Triệt cũng vô cùng đơn giản, căn bản không có chút quan hệ tới Hắc Vực tiên liên, chỉ là nhìn trúng tố chất thân thể của Tô Triệt cực kỳ tráng kiện, với hắn mà nói, đây là một đồ chơi rất không tệ.

Một lão gia hỏa dương thọ sắp hết như hắn, đối với tiền tài cùng bảo vật sớm đã không còn hứng thú, chỉ có điều, trước khi chết, còn muốn hảo hảo thỏa mãn sở thích cực kỳ biến thái của mình mà thôi.

Một người biến thái như thế, tư tưởng của hắn không thể theo lẽ thường mà phỏng đoán, cũng chính là xuất phát từ loại nguyên nhân này, Tô Triệt mới có thể không đề phòng trúng chiêu.

Về phần Nhị chưởng quầy kia, đối với những chuyện này thật đúng là hoàn toàn không biết gì cả, chỉ có điều thoáng biết được sư phụ của hắn tinh thông độc dược mà thôi...

Ác sự của Triều chưởng quầy bị vạch trần ra, nhưng người không có bắt được. Như vậy, Tô Triệt có thể chứng minh trong sạch của mình sao?

Đương nhiên không có thể đơn giản như vậy, Kim Minh trưởng lão là Kim Đan tu sĩ, cũng không phải là dễ gạt gẫm.

Kế tiếp, Tô Triệt bị mời đến chỗ ở của Kim Minh trưởng lão, cũng chính là Chấp Pháp đường của phường thị Hạnh Hoàng Sơn.

Trong điện đường, Kim Minh trưởng lão thậm chí cũng không có cho Tô Triệt ngồi xuống, trực tiếp hỏi:

- Lúc tiệm bán thuốc sụp xuống, ta đã nhận ra khí tức của Yêu Tộc cùng Địa Ma, có thể nói cho ta biết hay không, đây là chuyện gì xảy ra?

Vấn đề này, trong nội tâm của Tô Triệt sớm có chuẩn bị, lập tức đáp:

- Đó là một ma thân khôi lỗi và một con Linh thú của ta.

- A? Bản lãnh của ngươi không nhỏ.

Kim Minh trưởng lão lạnh lùng liếc nhìn hắn, nhàn nhạt nói ra:

- Vậy thì triệu ra cho ta xem xét một chút.

Tô Triệt đương nhiên không muốn ở trước mặt hắn triển lộ ra bí mật của mình, loại sự tình này một khi bắt đầu, lòng hiếu kỳ của hắn nhất định sẽ càng ngày càng đậm, làm không tốt, sẽ hạ độc thủ đối với mình...

Nhưng mà, muốn cự tuyệt cũng chú ý kỹ xảo, Tô Triệt đành phải mang một đại nhân vật ra làm tấm chắn:

- Linh thú cùng khôi lỗi của ta, Thiên Âm sư tổ đã từng nghiệm chứng qua, không tồn tại vấn đề gì, xin Kim Minh trưởng lão yên tâm.

- Thiên Âm sư thúc?

Thần sắc Kim Minh biến đổi, lập tức hỏi:

- Khi nào ngươi gặp qua Thiên Âm sư thúc?

- Mười ngày trước, Ma giới dưới mặt đất.

Tô Triệt bình tĩnh đáp:

- Thiên Âm trưởng lão ban thưởng cho ta một số vật phẩm có giá trị rất lớn.

Tưởng thưởng theo lời của Tô Triệt, chỉ chính là hơn hai ngàn cân Hắc Diệu Thuỷ Tinh. Ngày đó, Thiên Âm mở ra cửa kho hàng, nhưng lại không lấy một xu, từ góc độ nào đó mà giảng, miễn cưỡng cũng có thể coi là nàng ban thưởng.

Kim Minh trầm tư không nói, thật sự đoán không ra, tên đệ tử Thiên Huyền Tông này có quan hệ gì cùng Thiên Âm sư thúc, nghĩ trong chốc lát, mới lên tiếng:

- Đã như vầy, ta liền đưa tin hỏi thăm Thiên Âm sư thúc một chút, nếu như là thật, liền thả ngươi rời đi. Nếu như là giả, nhất định phải trừng phạt ngươi.

- Vâng.

Thần sắc Tô Triệt vững vàng gật đầu đáp ứng, nhưng trong lòng đang thở dài:

- Nguyên bản còn muốn lẩn tránh Thiên Âm kia xa một ít, không nghĩ tới, cuối cùng lại phải kéo nàng ra làm tấm chắn...

Sưu!

Một ngọc phù truyền tin phá không mà đi, Kim Đan tu sĩ gửi truyền tin phù cao cấp đi, nghe nói có thể đạt vạn dặm xa, nơi này cách Vô Cực Môn chỉ có ba nghìn dặm, chắc hẳn, rất nhanh sẽ được Thiên Âm trả lời.

- Ngồi xuống đợi một chút.

Kim Minh tùy tiện khoát tay.

Cứ như vậy, Tô Triệt yên lặng ngồi trên ghế không nói gì, mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng lại âm thầm suy nghĩ đối sách: nếu là như thế này. . . nên ứng phó như thế nào; Nếu là như vậy. . . Lại nên hóa giải như thế nào...

Trong nội tâm suy nghĩ rất nhiều loại khả năng, nhưng không có nghĩ đến, chỉ nửa canh giờ sau, thân ảnh nổi bật của Thiên Âm, lại hiện ra ở trước mắt của mình.

- Chỉ là một cái truyền tin, nàng lại tự mình đến đây, mặt mũi của mình lớn như vậy sao?

Càng như vậy, trong nội tâm Tô Triệt càng lo lắng, bị nữ nhân này coi trọng, tuyệt không phải là chuyện tốt gì.

- Sư thúc?

Kim Minh cũng kinh ngạc không thôi, không đợi Thiên Âm đi vào trong nội đường, vội vàng đi ra nghênh đón, dùng lễ đệ tử cung kính hỏi:

- Sư thúc, sao người lại tự mình đến đây... ý tứ của Kim Minh là, chỉ cần ngài tùy tiện đưa tin một cái, là sự tình có thể nói rõ.

Khi nói chuyện, Kim Minh cũng âm thầm khẩn trương, trong nội tâm không khỏi có chút hối tiếc:

- Sớm biết Thiên Âm sư thúc coi trọng Tô Triệt này như vậy, ta thật sự là không nên làm khó hắn mới đúng a.

Trong Vô Cực Môn, Thiên Âm có địa vị cực kỳ siêu nhiên, mặc dù tính tình nàng dịu dàng, vẻ ngoài hiền lành. Nhưng chỉ là ngày bình thường, ngay cả chưởng môn Chí Tôn đối với nàng cũng là khách khí, tôn trọng có thừa. Kim Minh chỉ là trưởng lão cấp Kim Đan như vậy, ở trước mặt nàng càng phải là tất cung tất kính.

- Không quan hệ. Tới đây một chuyến, cũng không phiền toái gì.

Thiên Âm mới mở miệng, như là xuân gió ấm áp, ngọt như thanh tuyền, phảng phất nàng chính là Tiên Tử hạ phàm đại từ đại bi.

- Làm sao ngươi lại chạy tới nơi này, còn dịch dung nữa, vì sao lại là loại lén lén lút lút này, còn bị Kim Minh trưởng lão bắt được nữa?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio