Trong phường thị vẫn hỗn loạn như lúc trước, bọn người Đoạn Thiên Nhai còn đang giao chiến ngang nhau cùng thế lực đối thủ, lại không có người nào dám giao phong cùng Kim Đan hậu kỳ kia của địch nhân. Bởi vì, một đội người của Thái Ất Môn và Thiên Huyền Tông đến đây, thực lực cao nhất cũng chỉ là Kim Đan trung kỳ. Trong phường thị, không ai có thể địch nổi thủ lĩnh Kim Đan hậu kỳ kia.
Cũng may, người nọ cũng không có đại khai sát giới, một mực đứng dưới tàng cây khống chế toàn cục.
Thủ lĩnh Kim Đan thu ngọc bài vào, dùng truyền âm thuật hạ chỉ lệnh lui lại đối với tất cả thủ hạ, chính hắn thì bay lên trời, hướng về phía phương vị mà vừa rồi ba người Tô Triệt kịch chiến bay tới.
Đối với thủ lĩnh Kim Đan này mà nói, mục đích lần đột tập này, chỉ là vì chế tạo một hồi hỗn loạn, cũng không phải nói, hôm nay là huyết tẩy phường thị Thanh Lam Châu. Trước mắt mà nói, hiệu quả đã đạt đến.
Hắn càng quan tâm chính là, sư đệ Diệt Lô của mình, rốt cuộc tao ngộ loại nguy nan nào rồi.
Chỉ có hơn mười tức công phu, thủ lĩnh Kim Đan đã đi tới chiến trường mà ba người Tô Triệt kích đấu vừa rồi. Tuy mặt hồ bình tĩnh, không có để lại bất cứ dấu vết gì, nhưng hắn vẫn dừng lại ngắn ngủi, yên lặng cảm ứng đến cái gì đó...
Lại một lát sau, hắn phán đoán chính xác phương hướng Tô Triệt đào tẩu, thân hình nhanh chóng đuổi theo.
Phía trước trăm dặm trên bầu trời, Tô Triệt cực tốc phi hành, mặc dù không biết bị thủ lĩnh Kim Đan hậu kỳ kia đuổi theo, nhưng cũng là dự liệu được, chuyện này không có khả năng chấm dứt, đối phương tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ.
Vừa rồi, trên mặt hồ kia giao phong một hồi, Tô Triệt và Ngọc Thanh chẳng những lôi hết các thủ đoạn ra mà trí tuệ đầu óc cũng là vận dụng đến cực hạn.
Ngay từ đầu, thời điểm hai người thi triển thần thông, đều cố ý giảm thấp uy lực xuống, dùng cái này để mê hoặc Diệt Lô, khiến cho hắn phạm vào sai lầm khinh địch.
Sau đó, Ngọc Thanh trá hàng, mặc dù là chân chân thực thực phong bế chân nguyên bản thân, thoạt nhìn triệt để mất đi năng lực chống cự, rồi lại thi triển bí thuật nào đó, cưỡng chế phá tan phong ấn của mình. Ở dưới có Tô Triệt phối hợp, liên tục đánh ra hai quyền toàn lực, do đó làm Diệt Lô bị thương nặng.
Về sau, Tô Triệt trúng Thần thông thạch hóa của Diệt Lô, vừa mới bắt đầu, xác thực là thân hình cứng ngắc khó có thể khống chế ngã vào trong hồ, cũng không phải làm bộ.
Bất quá, trải qua dòng nước ấm Tiên Ngục cùng thanh lưu hắc thạch kịp giờ trị liệu, cũng có chỗ phát hiện, Thần thông thạch hóa này, cũng là một loại độc tố, xưng là hóa đá chi độc cũng không không sai.
Nếu là một loại độc tố, vậy thì có thể giải độc. Huống hồ, Tô Triệt trúng độc không sâu, chỉ bị khí vụ hóa đá lướt qua một cái, trải qua hai loại năng lượng giải độc, rất nhanh đã khôi phục hết thảy năng lực.
Cuối cùng, Ngọc Thanh lại thi triển ra Thiên Băng bí thuật nào đó tương đương như Đại Băng thần quyền, dẫn phát thương thế mà Diệt Lô tạm thời áp chế trong người nứt vỡ, để cho Tô Triệt có được cơ hội khó được, lấy ra Phù Bảo mà sư tôn ban cho, một kiếm lấy đầu.
Có thể nói, nếu hai huynh đệ không có sách lược trí tuệ sáng suốt, cùng với phối hợp vô phùng mật thiết, chỉ bằng thần thông thuật muốn chiến thắng Diệt Lô, tất nhiên là không thể nào.
Hung hiểm trong đó, nói ba xạo cũng khó có thể nói hết...Giờ phút này, Tô Triệt mang theo Ngọc Thanh trong hôn mê cực tốc mà bay, còn không biết, sau lưng đã đuổi tới người đáng sợ nhất kia.
Người nọ có tu vi Kim Đan hậu kỳ cường đại, một khi đuổi theo, mặc cho Tô Triệt dùng ra loại phương pháp nào, cũng không có thể vượt qua kiếp nạn này.
Thực lực cách xa quá lớn, không tồn tại phát sinh khả năng kỳ tích.
Trừ khi là...
Thủ lĩnh Kim Đan kia không có ngự khí phi hành, chỉ bằng tu vi bản thân, tốc độ cũng là nhanh đến không cách nào hình dung, vô dụng chạy bao lâu, hắn liền thông qua thủ đoạn nào đó là có thể cảm ứng được , kẻ chạy trốn ở phía trước hơn mười dặm, chỉ có điều, tạm thời còn nhìn không tới mà thôi. Đối với hắn mà nói, cự ly hơn mười dặm, trong chớp mắt có thể bay qua, phỏng chừng, bất quá là hơn mười tức công phu, liền có thể đuổi theo Tô Triệt. Nguồn:
Chỉ là trong lúc đó, lông mày hắn ngưng tụ, quay đầu nhìn lại một phương hướng khác ở chân trời...
Phương hướng kia, xa xa bay tới một thanh phi kiếm vô cùng cự đại, đại khái phán đoán, chiều dài chí ít có hơn mười trượng.
Trên kiếm phong có khắc bốn chữ to "Thông Thiên Kiếm phái", trên thân kiếm, ngồi xếp bằng mấy trăm bóng người.
- Thông Thiên Kiếm phái cũng đến.
Thủ lĩnh Kim Đan khe khẽ thở dài, cũng không có tâm tư đuổi theo kẻ chạy trốn phía trước nữa, bởi vì, lại truy xuống dưới, tất nhiên phải đụng vào cùng một chỗ với Thông Thiên Kiếm phái.
Hắn biết rõ, trong đội ngũ trợ giúp của Thông Thiên Kiếm phái, nhất định có một vị Nguyên Anh Lão tổ, mình tuyệt đối không phải là đối thủ.
Rút lui…
Hắn không chút do dự thay đổi phương hướng, kịp thời bứt trở ra.
Bên kia, một vị Nguyên Anh Lão tổ trên phi kiếm cự đại, đồng dạng phát hiện ra tu sĩ Kim Đan hậu kỳ này, chỉ có điều, dưới tình huống không rõ bằng hữu hay địch nhân, nên không có đuổi theo.
Trong Tiên đạo Thập đại môn phái, Thông Thiên Kiếm phái cách Thái Ất Môn xa nhất, thu được tin cầu viện trễ nhất, nên tới so với môn phái khác chậm mấy ngày.
Đối với cái này, Tô Triệt lại không biết chút nào, căn bản cũng không biết, Thông Thiên Kiếm phái khoan thai đến chậm, trước nhất cứu trợ không phải là Thái Ất Môn, mà là một tiểu nhân vật như mình.
Bởi vì mục đích của Tô Triệt và Thông Thiên Kiếm phái đều là Thái Ất Môn, bởi vậy, rất nhanh bị thanh phi kiếm cự đại kia đuổi theo.
- Thông Thiên Kiếm phái
Nhìn thấy thanh cự kiếm này, Tô Triệt thở ra một hơi dài, bất luận sau lưng có truy binh hay không, lần này, cuối cùng là an toàn.
Phanh…
Tô Triệt lấy ra linh phù cầu cứu của Thiên Huyền Tông, kích phát đi ra, ở trên bầu trời tách ra quang hoa đẹp mắt.
Quang hoa vừa mới hiện ra, vèo một cái, liền có một thân ảnh hiện ra ở trước mắt.
- Vì sao cầu cứu?