Tiên Ngục

chương 346: kim ô thiên hỏa (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vị trí này cực kỳ bí mật, nếu không phải cố ý tìm kiếm, rất dễ dàng sai sót bỏ qua.

Trong nham thạch nóng chảy phụt lên bọt khí đỏ thẩm, trong hỏa diễm lại hiện lên màu vàng kim nhạt, thậm chí lộ ra một ít bạch sắc trong suốt, đây cũng là hỏa chủng Kim Ô Thiên Hỏa mà Tô Triệt muốn lấy.

Nhiệt độ hỏa chủng cực kỳ nội liễm, chỉ bằng nhiệt độ chung quanh để phán đoán mà nói, người kiến thức không đủ, đồng dạng sẽ bỏ qua những bọt khí kia, căn bản không nhận thức ra một ít đoàn hỏa diễm như thế, dĩ nhiên là linh hỏa thất cấp vô cùng trân quý.

Bởi vậy, Kim Ô Thiên Hỏa tồn tại trong này vô số năm, chỉ bị Quảng Thành Sư Tổ phát hiện qua một lần, cộng với con Hỏa Nha mới bị mình bắt kia là hai.

Nghĩ tới đây, Tô Triệt không thể không cảm thán vận khí của mình tà môn đến cực điểm, Hỏa Nha này sớm không tới, muộn không tới, hết lần này tới lần khác đợi cho mình muốn tới thu hỏa chủng, nó mới nhanh chân đến trước, gây thêm phiền phức. Nguyên vốn phải là một chuyện cực kỳ dễ dàng, lại phức tạp hơn rất nhiều.

Cũng tỷ như nói, nữ tử khăn che mặt kia đúng là một đường đi theo, cũng đi đến nơi này.

Nàng theo đuôi, Tô Triệt cũng không quá để ý, nếu nàng có lá gan gây phiền, thì tranh tài một hồi mà thôi. Có một phen tôi luyện ở Bách chiến lôi đài kia, đối với đối thủ Kim Đan sơ kỳ, Tô Triệt sớm đã là không chỗ cố kỵ.

Nữ tử khăn che mặt kia nghĩ là, nhìn thấy Tô Triệt quen việc dễ làm, đi qua trong này không cố kỵ, nàng còn tưởng rằng, Tô Triệt đối với "bảo vật" sắp xuất thế này, sớm đã là tính trước, liền coi Tô Triệt thành người dẫn đường, yên lặng đi theo ở phía sau.

- Đây là...

Thấy được hỏa diễm bên dưới, tuy nữ tử khăn che mặt kia không nhận biết Kim Ô Thiên Hỏa, nhưng từ trực giác cho biết, đoàn hỏa diễm này có chút bất thường.

- Đây là hỏa diễm ta muốn thu.

Tô Triệt quay đầu lại cười:

- Đạo hữu có hứng thú với nó sao?

Nữ tử khăn che mặt kia không khỏi thất vọng, chỉ có thể không tiếng động lắc đầu.

Xung khắc như nước với lửa, nàng chủ tu công pháp thủy hệ, bất luận linh hỏa gì cũng là lấy vô dụng. Huống hồ, các loại hỏa diễm trong thiên hạ, đối với nàng là Thủy Linh thân thể cũng sẽ cực độ bài xích, đổi thành nàng thu hỏa diễm, khó khăn so với Tô Triệt còn lớn hơn gấp trăm lần.

Nguyên nhân chính là như thế, Tô Triệt mới không có ngăn cản nàng theo đuôi đến.

Tài cao mật lớn, ở nàng nhìn soi mói, Tô Triệt thoải mái lấy ra Thanh Đồng bảo hồ, nhìn hỏa chủng Kim Ô Thiên Hỏa mặc niệm một tiếng:

- Thu

Nhãn lực cùng lịch duyệt của nữ tử khăn che mặt cũng tương đối tầm thường, căn bản không nhận ra tiểu hồ lô trong tay Tô Triệt kia là một Linh bảo cực phẩm, chỉ cho rằng, này chỉ là một vật phẩm chứa hỏa đặc thù.

Loại vật phẩm này, nàng cũng có không ít, đều là dùng để chứa linh thủy. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:

Không biết cũng là một chuyện tốt, đối với cử động lần này của Tô Triệt, nàng chỉ tỏ ra hiếu kỳ nhàn nhạt, cũng không có quá nhiều ý nghĩ. Bởi vậy, cũng sẽ không đưa tới Tô Triệt phải dùng quyền cước.

Hô...

Linh bảo vừa ra, vạn hỏa cúi đầu.

Đối với Thanh Đồng bảo hồ thu, hỏa chủng Kim Ô Thiên Hỏa cũng không có mâu thuẫn quá lớn, tương đối thuận theo biến thành một hỏa tuyến, bị bảo hồ hấp thu vào.

Thiên Hỏa có linh, tựa hồ nó cũng hiểu được, hỏa thế giới trong bảo hồ kia, so với hỏa mạch dưới mặt đất này còn thích hợp mình định cư hơn; hơn nữa, Tô Triệt lĩnh ngộ Hỏa Vận, trong lúc vô hình đã lấy được một loại phong hào là người thân hỏa, cùng với vạn hỏa trong thiên hạ sẽ không tồn tại bài xích quá lớn.

Hơn mười tức thời gian, Tô Triệt âm thầm cảm khái:

- Không hổ là linh hỏa thất cấp, nhìn như một chút hỏa chủng, hấp thụ lâu như vậy, cũng không có nhìn ra giảm bớt rõ ràng...

Ngày đó ở Ma giới dưới mặt đất, hấp thụ một lò địa tâm chi hỏa, cũng không có tốn thời gian lâu như vậy.

Hô...

Tiếp tục thu lấy…

Nữ tử khăn che mặt thân là người đứng xem, giờ phút này, không khỏi âm thầm mắng:

- Người này lại là kẻ túng quẫn, ngay cả một lọ linh hỏa đẳng cấp cao cũng mua không nổi, một ít hỏa diễm như vậy, tốn thời gian lâu như thế, còn không có thu phục.

Người không biết nhìn hàng, có đôi khi chính là gây ra chê cười như thế...

Lại một lát sau, lúc tất cả hỏa chủng sắp sửa bị hấp thụ xong, chuyện tình làm Tô Triệt cảm thấy ngoài ý muốn đã xảy ra.

Dị biến nổi lên…

Ầm ầm…

Cả tòa Kim Ô Sơn bắt đầu run rẩy kịch liệt, giống như sắp sửa bộc phát ra một hồi phún địa hỏa quy mô chưa từng có...

- Chẳng lẽ, thu Kim Ô Thiên Hỏa, dẫn phát dị biến của hỏa mạch dưới mặt đất sao?

Lúc mới bắt đầu, Tô Triệt cũng không có quá mức để ý, thân là người chơi hỏa, lửa có lớn thế nào cũng sẽ không cảm thấy sợ hãi, giống như cá ở dưới nước vậy.

- Xảy ra chuyện gì?

Nhưng nữ tử khăn che mặt lại âm thầm kinh hoảng, hỏa thế giới, đối với Thủy Linh thân thể như nàng, là uy hiếp lớn nhất.

- Ngươi tốt nhất đi ra ngoài trốn đi.

Tô Triệt còn đang thu một hơi hỏa chủng còn lại, xuất phát từ thiện ý, quay đầu khuyên nhủ:

- Trong này không thích hợp với ngươi.

Câu này vừa mới dứt lời...

Oanh…

Trước mặt, bỗng nhiên phun ra hỏa diễm kim sắc cao mấy trượng, nhiệt độ cao khủng bố, ngay cả Tô Triệt cũng suýt nữa bị nó nướng cháy.

- Cái gì? Như thế nào còn có?

Tô Triệt lập tức trừng lớn hai mắt.

Hỏa chủng cũng đã thu xong, giờ phút này phun ra hỏa diễm rào rạt, dĩ nhiên là càng nhiều Kim Ô Thiên Hỏa.

- Chủ nhân…

Lão Hắc hô lớn:

- Sâu trong lòng đất, xông ra rất nhiều Kim Ô Thiên Hỏa, ngươi vẫn là lui ra phía sau một ít a.

Tô Triệt không chút do dự, lúc này lui ra hơn mười trượng, còn không có quên thúc dục Thanh Đồng bảo hồ, điên cuồng thu lấy những Kim Ô Thiên Hỏa này.

Tuy Kim Sơn cũng có thể đập chết người, nhưng mà, sẽ không ai sợ Kim Sơn. Giờ phút này những Kim Ô Thiên Hỏa kia, ở trong mắt Tô Triệt, chính là một tòa Kim Sơn nghiêm chỉnh.

- Càng nhiều càng tốt, đến đây đi, đến đây đi.

Tô Triệt kinh hỷ không thôi.

Ầm ầm...

Kim Ô Sơn đã không phải là run rẩy, mà là bắt đầu sụp xuống.

Cùng lúc đó, thiên địa linh khí phương viên vài ngàn dặm, đã điên cuồng tụ tập tới bên này.

Không hề nghi ngờ, loại thiên địa dị tượng trình độ này, sẽ hấp dẫn những người ở phụ cận đây lao tới.

Tô Triệt ở đâu còn lo lắng những chuyện này, Kim Sơn, Kim Sơn, trước tiên thu Kim Sơn rồi nói sau.

Cơ hội phát tài bày ở trước mắt, nơi nào có nhiều băn khoăn như vậy.

- Ta đi ra ngoài trước.

Nữ tử khăn che mặt kia đã là kinh hồn táng đảm, như thế nào nhìn không ra, cái gọi là thiên địa dị tượng kia, căn bản không phải bảo vật gì xuất thế cả, mà là loại linh hỏa này dẫn phát ra.

Linh hỏa có trân quý hơn nữa, cũng không đáng để Thủy Linh thân thể như nàng mạo hiểm tranh đoạt, lui ra ngoài tránh né mới là cử chỉ sáng suốt.

Tô Triệt không quay đầu lại, chỉ là khoát tay áo, ý là: tùy tiện a.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio