Tiên Ngục

chương 350: hộ bảo (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tô Triệt lại truyền âm cho hai gã nội môn đệ tử Trúc Cơ kỳ, bảo bọn họ thống suất mọi người, thủ vững trận hình, không cần phải bởi vì mình ở bên này xuất hiện bất luận tình huống gì mà rối loạn trận tuyến.

Dàn xếp xong hết thảy, Tô Triệt mạnh mẽ quay đầu, ánh mắt sâm nghiêm nhìn về phía Thương Khâu:

- Ta chính là Thiên Huyền Tông Thủ tịch chân truyền đại đệ tử, kể cả tất cả chân truyền đệ tử, đều phải hô ta một tiếng đại sư huynh. Hành động hôm nay, cái được và mất, các ngươi thật sự cân nhắc xong chưa?

- Cái gì?

Bốn người Thương Khâu cả kinh, khó có thể tin nói:

- Thiên Huyền Tông khi nào thì ra một vị đại sư huynh như vậy, ngươi chớ lừa gạt chúng ta.

Không đợi Tô Triệt trả lời, hơn một trăm đệ tử Thiên Huyền Tông phía dưới cùng quát lên:

- Thủ tịch chân truyền, Thiên Vũ đại sư huynh.

Trăm người đồng thanh, tiếng vang chấn thiên, mỗi một vị đệ tử đều là chân khí ghi âm, giống như tiếng sấm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Một ít tán tu cấp thấp ở gần đây, đều bị dọa đến run rẩy. Đây cũng là khác nhau ở giữa đệ tử môn phái cùng tán tu, một bên là ngưng tụ thành một cổ, bên kia thì chia rẽ, trăm người trăm tâm, ngàn người thiên diện.

- Cái này thì phiền toái.

Bốn người Thương Khâu hai mặt nhìn nhau, lúc này mới ý thức tới, chuyện này tuyệt đối không đơn giản giống như trong tưởng tượng.

Mặc dù bốn người hợp lực, thu lò đan đến tay, nếu không cẩn thận làm bị thương đến vị Thiên Huyền Tông Thủ tịch đại đệ tử này, như vậy, cũng chẳng khác nào là gây họa ngập trời.

Phải biết rằng, năm vị Nguyên Anh Lão tổ của Thiên Huyền Tông, này là thần thông đại năng bực nào, tổn thương đại đệ tử bọn hắn, mặc dù bỏ chạy đến chân trời góc biển, bọn họ cũng có rất nhiều biện pháp bắt mình trở lại.

Tu Chân Giới rất lớn sao?

Ở trong mắt đại tu sĩ Nguyên Anh kỳ, không có lớn chút nào cả.

Mặc dù bốn người mình có thể giết sạch hơn một trăm đệ tử Thiên Huyền Tông, cùng với gần ngàn tán tu ở đây, đó cũng là không dùng được. Vài vị Nguyên Anh Lão tổ này căn cứ dấu vết để lại, vẫn sẽ liên tưởng đến vài động Thiên Phủ chủ phụ cận...

Đến lúc đó, tùy tiện phát ra một lệnh truy nã, mình còn có tương lai đáng nói sao?

Tô Triệt ngữ khí bình thản nói:

- Nói cho các ngươi biết những chuyện này, cũng không phải cầm cái thân phận này hù dọa các ngươi; Mà là, giữa chúng ta cũng không cừu hận, chỉ có xuất phát từ tranh chấp bảo vật, mới gặp phải quan hệ đối địch.

- Lo lắng đến các ngươi thân là tán tu, có thể thành tựu Kim Đan đại đạo, đúng là không dễ. Ta cho rằng, nói rõ tất cả lợi hại trong đó cho các ngươi, tránh cho các ngươi sau này hối tiếc.

- Cho các ngươi thời gian suy nghĩ kỹ càng, muốn chiến, ta liền tranh tài một hồi cùng các ngươi. Nhưng mà, làm chính là làm, gắt gao giải quyết, ai cũng không nên hối hận, cũng không cần phàn nàn lên trời bất công. Bởi vì, nên nhắc nhở, ta cũng đã nhắc nhở đến.

Tô Triệt nói lời này, hơn phân nửa là xuất phát từ thiện ý, ngày bình thường, đối với tán tu gian nan, xác thực ôm lấy đồng tình. Cho nên, nói ra quan hệ lợi hại của chuyện này, đối với bọn họ mà nói, cũng coi như công bình.

Một mục đích khác chính là vì kéo dài thời gian, bọn họ do dự càng lâu, đối với mình càng có lợi. Nói không chừng, không có chờ bọn hắn động thủ, đã thu phục lò đan này xong.

Đến lúc đó, tiến có thể công, thối có phòng thủ, cục diện sẽ hoàn toàn bất đồng.

Nghe xong Tô Triệt nói một phen, bốn vị động Thiên Phủ chủ này, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi. Lại một lần nữa truyền âm bắt đầu thương thảo...

Thần sắc Tô Triệt bình tĩnh, chờ bọn họ làm ra quyết định.

Phía dưới gần ngàn tên tán tu, tâm tư đều e sợ cho thiên hạ bất loạn, ước gì bọn họ đánh nhau, nói không chừng, thiên đại phúc duyên có thể rơi xuống trên đầu của mình.

Hơn một trăm đệ tử Thiên Huyền Tông, thì không tiếng động nhìn lên vị thủ tịch đại sư huynh này, rất nhiều người đều là ánh mắt sùng bái cùng kính phục.

Bách chiến lôi đài vừa mới qua không có vài ngày, đại sư huynh liền khai quật ra một kiện thượng cổ bảo vật, giờ phút này, một mình đối mặt bốn Kim Đan động thiên, bình tĩnh, không chút sợ hãi, còn có thể trái lại dùng thương cảm chi tâm đợi bọn hắn.

Cái này thật sự là...

- Ngươi lại xông qua Bách chiến lôi đài?

Thủy Nguyệt truyền âm nhập mật, lộ ra ngữ khí kinh ngạc rõ ràng.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, càng cảm thấy, nàng này hẳn là tồn tại quan hệ nào đó với Thiên Huyền Tông, nên đối với một ít sự tình trong tông môn có lý giải.

- Ngươi rốt cuộc là tu vi gì?

Thủy Nguyệt lại hiếu kỳ hỏi.

- Đối phó một hai Kim Đan sơ kỳ còn không có vấn đề.

Tô Triệt hàm hồ nói một câu, lại truyền âm nói ra:

- Ta cho rằng, trong bốn người bọn họ, sẽ có người rời khỏi.

Thủy Nguyệt không tiếng động gật đầu, đối với Thiên Vũ đại sư huynh của Thiên Huyền Tông này, tràn ngập tò mò, trong nội tâm thầm nghĩ:

- Sau việc này, phải đi tìm hiểu một chút...

Một lát sau, bốn động Thiên Phủ chủ kia rốt cục có động tĩnh.

- Ta rời khỏi!

Một vị nữ tính duy nhất kia, Ngọc Linh động thiên không để ý ba người khác ngăn trở, vèo một cái, bay đi xa xa. Nàng không muốn bởi vì đắc tội Thiên Huyền Tông, lâm vào kết cục lẩn trốn bốn phía, ăn bữa nay lo bữa mai.

Thần sắc Vân Nhai và Thúy Lăng Tử đều không thế nào đẹp mắt, duy chỉ có Thương Khâu, thì quyết tâm đã định, đối với lò đan ba chân kia là tình thế bắt buộc.

- Thiếu một người cũng tốt, đỡ phải phân nhiều hơn một phần!

Thương Khâu truyền âm nói:

- Không quan tâm hắn có phải là chân truyền đại đệ tử thật hay không, ta cũng có thể khẳng định, hắn tuyệt đối không phải Kim Đan kỳ. Chúng ta chỉ đoạt bảo, không đả thương người, thù này kết không quá sâu.

Vân Nhai và Thúy Lăng Tử yên lặng gật đầu, cơ hội khó được, bọn họ cũng không muốn đơn giản buông tha cho một kiện thượng cổ dị bảo.

Tô Triệt thì âm thầm gật đầu:

- Thiếu một người, thì ít đi một phần áp lực, phỏng chừng, bọn họ sẽ cho Kim Đan sơ kỳ Thúy Lăng Tử kiềm chế Thủy Nguyệt, sau đó, hai Kim Đan trung kỳ tới đoạt bảo.

Vô luận là nói chuyện, hay là suy tư, Tô Triệt đều không có đình chỉ dùng Thanh Đồng bảo hồ trấn áp lò đan ba chân này.

Qua lâu như vậy, cũng không đánh bại lò đan này, thật đúng là làm cho Tô Triệt đã mừng rỡ, lại lo nghĩ.

Mừng rỡ chính là, Thanh Đồng bảo hồ chính là Linh bảo cực phẩm, trấn áp lò đan cố sức như thế, nói rõ lò đan này có thể là một Linh bảo trung phẩm, thậm chí Linh bảo thượng phẩm.

Càng là như thế, trong nội tâm càng phát ra lo nghĩ, bởi vì, lập tức có hai tu sĩ Kim Đan trung kỳ động thủ cưỡng đoạt bảo vật, tuy đối phương là tán tu, cũng không thể khinh thường, vạn nhất bị bọn họ cướp lò đan đi, tổn thất sẽ quá lớn.

Pháp bảo dễ tìm, giá trị lò đan viễn siêu cái khác, bởi vì tác dụng của lò đan không chỉ là luyện đan, còn có thể dùng để luyện khí, pháp bảo đa dụng đặc thù, đều cần thông qua lò đan cao cấp mới có thể luyện chế ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio