Sáng sớm hôm sau, Tô Triệt và Lôi Tiếu rời khỏi khách sạn, chuẩn bị tiến vào Âm Phong hạp cốc.
Lôi Tiếu cũng không hỏi thăm chuyện tế luyện pháp khí, loại chuyện này này thuộc về bí mật cá nhân, người khác nếu không chủ động nói ra thì cũng không thể tùy ý nghe ngóng được.
Lôi Tiếu không sợ người khác làm phiền, cuối cùng dặn dò:
- Tô sư đệ, tiến vào Âm Phong hạp cốc, khó tránh khỏi sẽ xảy ra chiến đấu với tu sĩ hoặc là yêu thú, ngươi xác định là đã làm tốt các chuẩn bị, không cần bổ sung thêm vật gì nữa rồi chứ?
- Đã chuẩn bị xong rồi.
Tô Triệt vỗ vỗ túi càn khôn bên hông.
Tu vi hiện giờ ở giai đoạn Luyện Khí tầng một, chỉ có thể sử dụng pháp khí cấp thấp nhất, hoặc là phù lục cấp thấp để chiến đấu, tất cả pháp khí trong túi càn khôn của Tô Triệt có ba cái phi kiếm, các loại phù lục hơn mười trương, đan dược một số bình, quả thực không cần phải lãng phí linh thạch mua vật khác nữa.
- Đi!
Lôi Tiếu vung tay lên, hai người đi đến cửa thôn.
Thế nhưng không đợi bọn hắn ra khỏi thôn, đã chợt nghe từ sau lưng truyền đến tiếng gọi thanh thúy:
- Tiếu Tiếu.
Chỉ nghe phát âm, Tô Triệt cũng không hiểu Tiếu Tiếu là thứ gì, dù sao cũng không phải gọi mình, cho nên cũng không để ý, nhưng Lôi Tiếu bên người lại dừng lại, lập tức xoay người sang chỗ khác.
Tô Triệt lúc này mới quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ trẻ tuổi nhẹ nhàng đi tới, trên người cũng mặc đạo phục màu trắng của đệ tử ngoại môn Thiên Huyền Tông, trên ngọc bài treo bên hông mơ hồ có thể thấy được hai chữ Thiên Hoa.
Tô Triệt đã có phán đoán: chỉ có đệ tử của mười ngọn núi chính mới có thể đeo ngọc bài này, thoạt nhìn, cô bé này hẳn là đệ tử của Thiên Hoa Phong, tu vị Luyện Khí tầng ba...
- Tam tỷ.
Lôi Tiếu nghênh đón.
- Tiếu Tiếu, ngươi muốn đi Âm Phong hạp cốc?
Thiếu nữ trực tiếp hỏi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
- Đúng vậy a, mấy ngày trước nhận nhiệm vụ Độn Địa Độc Đằng.
Sau khi Lôi Tiếu trả lời, lại giới thiệu hai bên:
- Tam tỷ, đây là sư đệ mới nhập môn của Huyền Cơ Phong ta, Tô Triệt. Tô Triệt, đây là đường tỷ ta, Lôi Thanh Tuyết, đệ tử Thiên Hoa Phong.
- Bái kiến sư tỷ.
Tô Triệt tuổi còn nhỏ, tu vi thấp, nhìn thấy bất cứ một đồng môn nào đều chủ động thi lễ cả.
- Xin chào, Tô Triệt.
Lôi Thanh Tuyết mỉm cười gật đầu, thái độ có phần hơi thân mật.
Tiểu cô nương chỉ mới có mười sáu mười bảy tuổi, da thịt như tuyết, thanh linh như ngọc, ngược lại không thẹn với cái tên "Thanh Tuyết".
- Tam tỷ, sao ngươi lại ở chỗ này?
Lôi Tiếu hỏi:
- Ta nghe nói, trước đó vài ngày không phải ngươi đã tới Âm Phong hạp cốc một lần sao?
- Nhiệm vụ lần trước đã hoàn thành, lần này là nhiệm vụ thu thập Phong Linh thảo, là nhiệm vụ do Đại sư tỷ ngoại môn đặc biệt chỉ định...
Lôi Thanh Tuyết ngữ khí khinh nhu nói:
- Ngày hôm qua ta đã tới đây rồi, muốn tìm được một hai vị đồng môn sư huynh đệ cùng nhau nhập cốc, đúng lúc gặp các ngươi.
- Vậy thì cùng đi thôi!
Lôi Tiếu vui vẻ đáp ứng, xuất phát từ lễ phép lại trưng cầu ý kiến của Tô Triệt:
- Tô sư đệ, ngươi thấy sao?
- Đương nhiên tốt, có sư tỷ ở đây, trong lòng ta càng an tâm hơn.
Nhiều một người nhiều một phần bảo đảm an toàn, huống chi đối phương lại có tu vi Luyện Khí tầng ba, Tô Triệt sao lại không đồng ý chứ!
Lôi Thanh Tuyết cười cười, nhẹ nhàng ngoắc:
- Đi thôi.
Lôi Tiếu trung tâm, ba người sóng vai rời khỏi trấn, xa xa phía trước hơn trăm trượng chính là cửa vào đầu phía bắc của Âm Phong hạp cốc.
Lối vào hạp cốc, tu sĩ ra ra vào vào cũng không ít, tán tu chiếm đa số, đệ tử Thiên Huyền Tông ít. Trong đó có một tu sĩ diện mục bình thường che dấu trong đám người, lặng lẽ bóp nát một quả truyền tấn phù, lá phù hóa thành một đạo ánh sáng nhạt bay vào sâu trong hạp cốc.
Rất nhanh, nam tử có bớt trong hạp cốc nhận được tin, sau khi xem sắc mặt biến hóa, nói với ba người còn lại:
- Sự tình hơi có chút biến hóa, đệ đệ của ta đưa tin nói, có một nha đầu Luyện Khí tầng ba cùng tiến vào hạp cốc với hai tên tiểu tử kia, cũng là đệ tử Thiên Huyền Tông, hình như là đường tỷ của tiểu tử họ Lôi.
- Luyện Khí tầng ba?
Lục lão đại râu quai nón nhướng mày.
Sau khi thoáng trầm mặc, nam tử họ Hạ trầm ngâm nói:
- Chỉ nhiều thêm một nha đầu Luyện Khí tầng ba, ngược lại cũng không đáng để lo. Ánh Hồng, ngươi thấy sao?
Vợ của hắn, Ánh Hồng là nhân vật thuộc loại cân quắc không thua đấng mày râu, dũng khí ngược lại còn hơn các nam tử bình thường, vẫn nhẹ nhõm cười nói:
- Không có sao, tiểu nha đầu kia giao cho ta là được, ta cuốn lấy nàng, bốn gia hỏa các ngươi giải quyết hai tiểu tử kia sau đó lại tới giúp ta là được rồi.
Ba người khác cùng gật đầu, bọn họ đều có tu vi Luyện Khí tầng ba, lẽ ra, đối phó với ba đệ tử Thiên Huyền Tông hẳn là dễ như trở bàn tay mới đúng, mặc dù chuyện có biến, đối phương nhiều thêm một người, nhưng cũng không có gì khác.
Bên kia, ba người Tô Triệt đã tiến nhập Âm Phong hạp cốc, trong hạp cốc địa thế rộng lớn, mấy trăm người sóng vai mà đi cũng không thành vấn đề. Hai bên thạch bích cao tới trăm trượng, phân bố vô số các huyệt động lớn nhỏ.
Lôi Tiếu lại chủ động giảng giải nói:
- Những huyệt động ở gần cửa ra vào, bên trong đã sớm không còn yêu thú nữa, mấy trăm năm trước đã bị người bắt hết rồi. Đám yêu thú cũng có trí tuệ, chỉ tập trung sinh tồn ở sâu trong hạp cốc thôi.
Tô Triệt gật gật đầu, hỏi:
- Độn Địa Độc Đằng mà Lôi sư huynh muốn thu thập cũng ở sâu trong hạp cốc mới có sao?
- Đúng vậy, bất luận là Độn Địa Độc Đằng hay là Phong Linh thảo, hoặc là các linh thảo hơi có chút giá trị, đều phải xâm nhập hơn ba trăm dặm mới có thể nhìn thấy.
Lôi Tiếu đáp.
Tô Triệt yên lặng tính toán, chiếu theo tốc độ của ba người, xâm nhập ba trăm dặm ít nhất cần hai canh giờ...
Đi một phút đồng hồ, trong cốc bóng người ít dần, bắt đầu từ chỗ này, tất cả mọi người phải đề cao cảnh giác rồi, thời khắc đều phải phòng bị yêu thú hoặc là tu luyện giả đồng loại đánh lén. Lôi Thanh Tuyết và Lôi Tiếu đều lấy ra pháp khí phi kiếm treo bên hông, ngự kiếm chi thuật của Tô Triệt chỉ mới hiểu được chút da lông, còn chưa kịp thuần thục nên liền lấy ra hai quả phù lục một công một thủ, dấu trong hai tay.
Đi trong chốc lát, Tô Triệt nhìn thấy trên thạch bích ở phía trước treo một loại thực vật dây leo, phiến lá xanh biếc, đóa hoa kiều diễm, tương đối phù hợp với thẩm mỹ của mình, muốn thu thập một ít hạt giống để gieo trồng trong không gian ngục giam của tầng một Hắc Tháp, nhưng lại không muốn vì chút việc nhỏ đó mà chậm trễ hành trình của tỷ đệ Lôi thị...
Vừa mới xua đi ý nghĩ này, chợt nghe giọng của lão Hắc ồ ồ vang lên trong đầu.
- Chủ nhân, ta phát giác được, có người đang theo dõi các ngươi.
- Cái gì?
Tô Triệt ngạc nhiên hỏi thăm:
- Ngươi có thể cảm giác được tình huống ngoại giới.
Vốn tưởng rằng, lão Hắc thân ở trong không gian ngục giam tầng một Hắc Tháp, lại ở sâu trong đầu mình, lẽ ra không cảm ứng được thế giới bên ngoài mới đúng, không nghĩ tới, dĩ nhiên đã đánh giá thấp hắn...