- Ngọc Thanh sư huynh, phương diện này đệ thực sự rất có tự tin.
Nói một thôi một hồi, Tô Triệt cuối cùng tổng kết:
- Huynh nếu không tin, có thể giao cho đệ mấy gốc linh thảo, để đệ chăm sóc chúng một khoảng thời gian, khẳng định sẽ không khiến huynh thất vọng.
- Không cần.
Ngọc Thanh khoát khoát tay.
Không cần? Là ý gì?
Tô Triệt thầm lo lắng, còn tưởng lý do mà mình ngụy tạo có kẽ hở bị hắn nhìn thấu.
Không ngờ, Ngọc Thanh lại mỉm cười, tiếp tục nói:
- Ta tin đệ có sở trường ở phương diện này, trong tay ta đúng là có một gốc linh thảo quý, nhưng, vẫn không dám giao cho đệ dày vò. Đợi đệ đến linh thảo dược viên làm một khoảng thời gian, chứng minh tài năng phương diện này, ta mới dám đem linh thảo giao cho đệ.
Tô Triệt ngoác miệng cười, nghe hắn nói vậy, ý tứ đã rất rõ ràng: Hắn đồng ý!
Ngọc Thanh lại hỏi:
- Đệ là hỏa, thổ, mộc tam hệ linh căn, nói như vậy, đệ dự định trọng tâm tu luyện mộc hệ công pháp?
Tô Triệt ngây ngô gật đầu, coi như đồng thuận. Kỳ thực trong lòng vẫn chưa nghĩ ra, tiếp theo rốt cục phải chủ tu hệ nào.
Chính vì nhìn rõ tình hình linh căn Tô Triệt, Ngọc Thanh mới tin, hắn có thành tích ở lĩnh vực mộc hệ, chuỗi lý luận "người và thảo mộc chung sống hòa thuận" lúc nãy, mới được Ngọc Thanh đồng ý.
Đương nhiên, loại lý luận này cũng không phải sáng tạo độc đáo của một mình Tô Triệt, mỗi một tu tiên giả đều lựa chọn hoàn cảnh tu luyện thích hợp nhất với mình, hoàn cảnh tu luyện từng bước nâng cao, tiên tu giả sẽ tổng kết ra một bộ phương pháp tu luyện hợp với mình nhất, cũng chính là độc môn bí pháp mà người ta vẫn thường nói. Cái này không có gì kỳ lạ, tất cả đều hợp tình hợp lý.
Lúc này, Tô Triệt mặt mày tươi tỉnh, rót trà nịnh nọt Ngọc Thanh:
- Sư huynh, chuyện đệ đi linh thảo dược viên, liệu có
phải...
Ngọc Thanh gật gật đầu:
- Theo thường quy mà nói, đệ tử quản sự dược viên không những có sở trường trên phương diện trồng trọt linh thảo, mà chí ít, còn phải là luyện khí cảnh trung ky tu vi mới được. Nhưng, vận khí của đệ khá tốt, vừa hay, trưởng lão dược viên là đại bá ruột của ta, chỉ cần đệ có thiên phú phương diện này, phá lệ một chút, cũng không phải vấn đề.
- Tốt quá!
Tô Triệt mừng rỡ vô cùng, đồng thời, thế mới biết, Ngọc Thanh sư huynh ở Thiên Huyền Tông cũng không cô độc, cũng có gia tộc trưởng bối phía sau chống lưng.
Phải nói, ở tu chân giới, nguyên tố nhân mạch cực kỳ quan trọng, nếu là thiên sinh mệnh tốt, trưởng bối trong nhà có cường giả siêu cấp, dưới tiền đề đưa ra nỗ lực tương tự, ngươi có thể giành được thành quả vượt xa người khác.
Ngọc Thanh đứng dậy đi ra bên ngoài động phủ, trước khi rời đi còn để lại một câu:
- Nhiều nhất ba ngày, đệ sẽ nhận được tin tốt. Ghi nhớ lời hứa của đệ, tuyệt đối không được để ta thất vọng.
- Nhất định không khiến huynh thất vọng, sư huynh.
Tô Triệt hét lên theo cái bóng đang dần biến mất.
Tô Triệt trong lòng hiểu rõ, Ngọc Thanh nói đừng để hắn thất vọng, không phải yêu cầu mình làm ra thành tích gì lớn, hắn đang nhắc nhở mình, đừng tham cái lợi nhỏ trước mắt mà phạm phải sai lầm không thể cứu vãn.
- Chủ nhân, vị Ngọc Thanh sư huynh này, rất không đơn giản.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc thì thầm nói. Từ khi sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Ngọc Thanh.
- Là không đơn giản, nghe nói là nhân vật hàng đầu trong top 500 nội môn đệ tử Huyền Cơ Phong.
Tô Triệt trong lòng tán dương:
- Ta đã nghe ngóng qua, trên bảng xếp hạng phong vân nội môn đệ tử Thiên Huyền Tông, huynh ấy xếp thứ 10.
- Chủ nhân à, ta chỉ không phải cái đó.
Lão Hắc đắn đo một lúc, mới nói:
- Ta ngầm cảm nhận được, trong người hắn hình như tồn tại một loại sức mạnh rất cường đại, khả năng là một món pháp bảo cao cấp, khả năng là phong ấn một loại năng lượng nào đó... Tóm lại, hắn lợi hại hơn người biết rất nhiều.
- Ai cũng có bí mật, cái này đâu có gì đáng nói, chí ít trước mắt mà nói, hắn có ơn với ta, đối xử với ta rất không tệ.
Nói đến đây, Tô Triệt thay đổi ngữ khí, lại hỏi:
- Lúc nãy ngươi nói, có thể cảm nhận được một loại sức mạnh ẩn tàng trong người hắn, vậy ta phải lo lắng thật rồi, liệu hắn có thể cảm nhận được sự tồn tại của ngươi và Tiên Ngục trong người ta không?
- Có lẽ là không.
Lão Hắc lắc lắc đầu:
- Nếu xảy ra tình huống đó, ta cũng sẽ cảm nhận được...
Lại gãi gãi đầu:
- Ây da, chuyện này cũng khó nói, ai biết được.
Trước mắt, Tiên Ngục rốt cục là pháp bảo đẳng cấp gì, đến lão Hắc cũng không biết.
Không thể không nói, sơ cấp khí linh hắn, thật không hổ với hai chữ "sơ cấp"!
Quả nhiên Ngọc Thanh nói được làm được, thời gian chưa đến ba ngày. Vào buổi sáng ngày thứ hai, Tô Triệt đã nhận được linh phù truyền tin, bảo hắn đi dược viên linh thảo báo cáo.
- Rõ!
Tô Triệt hưng phấn vỗ vỗ tay, linh phù truyền tin trong tay hóa thành điểm điểm huỳnh quang tiêu tán trong không khí, triệt để hoàn thành sứ mạng của nó.
Muốn đạt đến Luyện Khí kỳ tầng ba trong vòng nửa năm, chỉ dựa vào Tẩy Tủy đanvà Ngưng Khí đan mua ở Huyền Cơ Thành, khẳng định là không hiện thực. Những đan dược cấp thấp này chỉ có thể phát huy tác dụng phụ trở đến mức độ nhất định, nếu dùng quá liều lượng, còn sản sinh tác dụng phụ như nền móng không vững, chân khí pha tạp,v.v...
Đan dược phẩm cấp càng cao, hiệu quả càng tốt, tác dụng phụ càng nhỏ, đây là thường thức mà ai cũng biết. Phẩm cấp đan dược cần cực phẩm dược liệu để luyện chế, như vậy, linh thảo quý hiếm trong dược viên bí mật, cũng chính là hi vọng lớn nhất của Tô Triệt.
- Không ngờ, sự tình lại thuận lợi như vậy, Ngọc Thanh sư huynh đúng là quý nhân của mình.
Trong lúc mừng rỡ, Tô Triệt cũng không quên tự nhắc nhở mình, nhất định phải ghi nhớ ân đức Ngọc Thanh sư huynh, sau này nếu có cơ hội, nhất định phải báo đáp hắn. Đọc Truyện Online Tại
Người xưa vẫn nói: "Có ân tất báo! Có thù tất trả!", đây cũng chính là nguyên tắc làm người của Tô Triệt.
Mười ngọn chủ phong của Thiên Huyền Tông đều có dược viên linh thảo của riêng mình, vị trí tọa lạc của dược viên cấm địa Huyền Cơ Phong thậm chí còn cao hơn khu vực cư trú của đệ tử nội môn, lên trên nữa chính là chỗ đệ tử chân truyền tu luyện.
Mười ngọn chủ phong đều bố trí siêu cấp đại trận tụ tập linh khí, vị trí càng cao, thiên địa linh khí càng dày đặc, hoàn cảnh tu luyện càng tốt, cho nên, chức vị quản sự dược viên được rất nhiều người quan tâm, rất nhiều đệ tử nội môn muốn tranh cũng không được.
Tô Triệt vốn tưởng, phải trả cái giá không nhỏ mới có thể giành được công việc này, ai ngờ, vận khí của mình đúng là không tệ, trưởng lão dược viên Huyền Cơ Phong lại là đại bá ruột của Ngọc Thanh sư huynh.
Mang theo tâm trạng hưng phấn và căng thẳng, Tô Triệt men theo con đường đá xanh rộng chừng vài trượng, trên đường trước sau gặp hai đệ tử nội môn Luyện Khí hậu kỳ. Ánh mắt họ nhìn qua cực kỳ khó hiểu, có thể là đang đoán: một đệ tử ngoại môn tu vi Luyện Khí kỳ tầng một sao lại ở đây, không phải là hồ đồ vô tri, đi nhầm chỗ chứ?