Tiên Quốc Đại Đế

chương 1304: di thư của bách hoàng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lấy thực lực của Đông Phương Bất Bại, nhận được một tế đàn Đại Đế cũng không phải là việc gì quá khó khăn. Nhưng cho tới nay hắn lại chưa từng ra tay?

- Xem ra ngươi cũng đã phát hiện ra được?

Đông Phương Bất Bại nhìn về phía Tướng Thần.

Tướng Thần khẽ mỉm cười, lại uống một hớp rượu, không có nói tiếp.

- Diêm Xuyên và Liên Thần chiến đấu với nhau một trận, ngươi đã có bố trí chứ?

Đông Phương Bất Bại thản nhiên nói.

- Không sai!

Tướng Thần khẳng định gật đầu một cái.

Đông Phương Bất Bại khẽ mỉm cười, không nói thêm lời, nhìn về phía nam.

...

Tại Đông Ngoại Châu, Hàm Dương.

Bên trong Triều Thiên Điện, mắt Diêm Xuyên nhìn về phía nam. Trong mắt hắn đầy vẻ lạnh lẽo.

- Phạt ác!

Diêm Xuyên ra lệnh một tiếng.

Trong nháy mắt âm thanh truyền về phía nam.

Tại biên giới phía nam, Bạch Khởi, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, chiến tướng Đại Trăn vân vân, mặt mỗi người lộ uy nghiêm, thống lĩnh tam quân, chậm rãi đợi mệnh lệnh.

Đột nhiên, một tiếng phạt ác của Diêm Xuyên truyền đến.

- A!

Tam quân cùng hét.

Ầm ầm ầm!

Theo một tiếng ra lệnh của Diêm Xuyên, một đám tướng lĩnh chính thức xông vào tấn công thế giới Đại Ác.

...

Nam Ngoại Châu, bên ngoài Vạn Liên Hải.

Tại cửa một đại điện, một đám thủ lĩnh ác ma tụ tập lại.

- Chủ thượng lúc nào mới xuất quan?

Một đám ác ma lo lắng nói.

Đại Trăn đột kích, không có Liên Thần chủ trì, chung quy dường như vẫn thiếu một chút gì đó.

Thiên Cương, Minh Vương chặn ở trước mặt mọi người.

- Chủ thượng đã chữa khỏi vết thương rồi!

Minh Vương trầm giọng nói.

- A? Tốt quá!

Một đám ác ma nhất thời vui mừng kêu lên.

Nếu như Liên Thần đã chữa khỏi vết thương, vậy chuyện Đại Trăn đột kích chính là một trò cười cho thiên hạ.

- Chủ thượng đang luyện hóa Bạch Hổ Đại Đế, muốn kết hợp với tế đàn Đại Đế, tạm thời không có cách nào đi ra được! Cuộc chiến tại tiền tuyến phải nhờ vào các vị rồi!

Minh Vương lại nói.

- Luyện hóa tế đàn Đại Đế?

Trong mắt mọi người sáng ngời.

- Chờ chủ thượng xuất quan, nhất định sẽ càng cường đại hơn. Đừng nói Diêm Xuyên, cho dù lại gặp phải đám người Chung Sơn, cũng có thể thắng!

Thiên Cương tự tin nói.

- Được!

Mọi người vui mừng nói.

Hàm Dương Thành!

Đại Trăn bắt đầu binh phạt thế giới Đại Ác.

Nhân thân Diêm Xuyên, cương thi Diêm Xuyên, Diêm Xuyên ngân đồng lại cùng hội tụ trong Vu Thiên Các.

Ba người gần như đồng thời nhìn vào một cái hộp nhỏ.

Diêm Xuyên ngân đồng trầm giọng nói:

- Đây là thứ Chung Sơn ngày ấy chuyển giao, hộp Bách Hoàng lúc lâm chung cho chúng ta. Mặt trên có cấm chế. Lợi dụng loại cấm chế của gia tộc Bách thị, ta rốt cuộc đã phá giải được!

- Gia gia!

Trong mắt nhân thân Diêm Xuyên loé lên một tia khổ sở.

- Mở ra đi!

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Diêm Xuyên ngân đồng gật đầu một cái.

Rắc rắc rắc!

Diêm Xuyên ngân đồng nhẹ nhàng mở cái hộp nhỏ ra.

Trong hộp có đặt một hạt hạt giống màu xanh lục, còn có một thẻ ngọc.

- Thẻ ngọc?

Ánh mắt nhân thân Diêm Xuyên sáng ngời.

Nhân thân Diêm Xuyên đưa tay ra cầm lấy thẻ ngọc, đọc lấy tin tức có khả năng là của Bách Hoàng ở bên trong.

Diêm Xuyên ngân đồng và cương thi Diêm Xuyên lại kỳ quái nhìn vào hạt giống kia.

- Hạt giống rất chặt chẽ. Bằng vào ngân đồng của ta lại nhìn không thấu?

Diêm Xuyên ngân đồng kinh ngạc nói.

Một phía khác, nhân thân Diêm Xuyên đã đọc lấy thẻ ngọc.

...

Tiểu Bách Ế, nhìn thấy hạt giống ta để lại cho cháu không? Nhớ kỹ, bất kể thời điểm nào cũng mang nó theo trên người. Nó ở bên cạnh cũng như ta luôn ở cạnh cháu!

Không cần bi thương. Gia gia ta chết cũng không hối hận!

Ta thôi diễn Thiên Cơ, xúc phạm tới mệnh số. Bất kỳ ai cũng không thể nào cứu được ta!

Ta thôi diễn được tương lai. Tương lai vô số hung loạn. Ta cũng suy tính được tương lai của cháu. Gia gia rất vui mừng. Trong tiền đồ của cháu sẽ có vô số mê hoặc. Cháu không nên bị người ngoài mê hoặc. Nhớ kỹ, tin tưởng vào bản thân mình, nhất định phải tin chính mình.

Mặt khác, ta từng nghe cháu nói, bên trong cung của Hồng Quân Tử Tiêu còn có rất nhiều phản vật chất. Phản vật chất chính là biến số. Nếu như cháu lại vào trong đó nhất định phải nạp vô số vào trong thân thể, vào trong mệnh cách, phòng ngừa mệnh số dò xét.

Trên thế gian có vô số sinh linh, tuy rằng mệnh số khống chế thiên hạ, nhưng không thể nào chu đáo được tất cả. Chỉ có cường giả tuyệt thế, mới có thể là trọng điểm bị mệnh số quan tâm.

Mệnh số dường như tỉnh mà lại không phải tỉnh. Cường giả đột nhiên quật khởi, có thể dẫn động khiến hắn dò xét.

Nhưng phản vật chất lại có thể làm giảm bớt sự dò xét của mệnh số. Cháu hãy nạp phản vật chất vào trong cơ thể, càng nhiều càng tốt.

Còn nữa, cẩn thận Hồng Quân!

...

Nội dung trong ngọc giản không nhiều, nhưng lại là những câu chân thành, đều chỉ rõ cho Diêm Xuyên con đường phía trước. Ngay cả lúc sắp chết, Bách Hoàng đều cân nhắc cho tương lai của Diêm Xuyên.

- Ta sẽ làm như vậy, gia gia!

Con mắt nhân thân Diêm Xuyên ửng đỏ nói.

Két!

Cương thi Diêm Xuyên lấy ra táng thiên đồng quan.

Ầm ầm ầm!

Bên trong quan tài, vô số phản vật chất hình thành từng vòng xoáy.

Trong nháy mắt nhân thân Diêm Xuyên, cương thi Diêm Xuyên bước vào trong đó. Nhất thời, vòng xoáy phản vật chất cuồn cuộn dâng lên trút vào trong cơ thể của hai người.

Ầm!

Tế đàn Đại Đế lại nhô lên. Phản vật chất vừa tràn vào trong cơ thể lại bị hất ngược ra ngoài.

- Tế đàn Đại Đế lại bài xích phản vật chất sao? Và giống như lần trước?

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Diêm Xuyên ngân đồng nhìn hai người nói:

- Lần trước từ địa cầu trở về, cũng bởi vì cái nguyên nhân này cho nên khi đó đã phải ngừng thu nạp phản vật chất. Hiện tại còn muốn tiếp tục không?

- Tiếp tục, ta tin tưởng gia gia!

Nhân thân Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Ầm!

Nhân thân Diêm Xuyên, cương thi Diêm Xuyên, cưỡng ép nạp lấy phản vật chất vào trong cơ thể. Cho dù bản thân cực kỳ bài xích, nhưng cả hai vẫn cưỡng ép nạp lấy.

Cõi âm, Bắc Ngoại Châu, cửa Sở Giang Điện.

Ầm!

Chung Sơn đột nhiên hạ xuống.

Cửa Sở Giang Điện mở ra. Băng Thần dẫn theo một đám thuộc hạ chờ đợi.

- Chung giới chủ, chủ thượng đã ở trong điện chờ đợi. Xin mời!

Băng Thần mở miệng nói.

Chung Sơn gật đầu một cái, đạp không đi vào Sở Giang Điện.

Trên ý nghĩa, Sở Giang Điện cũng không phải là đại điện tầm thường.

Vừa vào trong đó, dường như đi vào một thiên địa mới vậy. Đại điện rộng lớn vô ngần, vô biên vô hạn giống như phía sau một cánh cửa không gian vậy. Cánh cửa không gian chính là ranh giới của hai thế giới.

Bầu trời tỏa sáng chiếu khắp đại địa.

Chung Sơn thoáng kinh ngạc nhìn cảnh tượng như vậy. Đồng thời hắn bay lên trên không trung.

Thiên hạ mênh mông vô số, nhưng thị lực của Chung Sơn lại cực kỳ mạnh mẽ, nhanh chóng thấy được cánh cửa không gian tương tự.

Tổng cộng là mười cái.

- Diêm La điện, Sở Giang Điện, Đô Thị điện... Mười điện ở Bắc Ngoại Châu thật ra đều đi thông tới không gian này sao?

Chung Sơn kinh ngạc nói.

Băng Thần gật đầu một cái:

- Chung giới chủ, xin mời!

Chung Sơn nhìn theo hướng Băng Thần vừa chỉ, lại nhìn thấy trong đình trên một ngọn núi phía xa, Minh Hà lão tổ đang ngồi ở trong đình uống nước trà, cười nhìn lại phía mình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio