- Diêm Xuyên, Tử Tử là tôn nữ của ta!
Mộng Tam Sinh cũng kêu lên.
- Tôn nữ chó má. Hừ, Tử Tử và ngươi không hề có quan hệ gì!
Diêm Xuyên nổi giận nói.
- Hừ, Diêm Xuyên, bất kể như thế nào, Tử Tử nhất định phải lưu lại. Ngươi không chạy thoát được đâu. Chúng ta chỉ đi đầu đuổi theo ngươi. Chủ thượng cũng sẽ nhanh chóng tới nơi!
Manh Lạc quát to một tiếng.
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Diêm Xuyên với mái tóc dài đỏ như máu, lúc này lực lượng đã thôi thúc đến mức lớn nhất, nhưng vẫn rất khó thoát khỏi sự truy đuổi của ba người. Quan trọng nhất là Hồng Vân.
- Huyết Thần Tử, ra!
Diêm Xuyên đột nhiên quát to một tiếng.
Ầm!
Hư không đột nhiên xuất hiện ba ngàn thân hình Diêm Xuyên, mỗi thân hình đều áp sát lại, hình thành hai người một tổ, nhất thời như ong vỡ tổ bắn về bốn phương tám hướng.
- Cái gì?
Sắc mặt Mộng Tam Sinh đại biến, nhất thời không biết nên đuổi theo hướng nào cho thỏa đáng.
- Đại huynh, làm sao bây giờ?
Mộng Tam Sinh cả kinh kêu lên.
Thân hình Hồng Vân cũng đột nhiên dừng lại, lộ vẻ mờ mịt.
Vậy phải làm thế nào?
một hướng, chuyện thế này bảo hắn làm sao đuổi theo được?
- Nếu như lão nhị ở đây thì tốt rồi. Xuất thủ trước đi!
Hồng Vân lo lắng nói.
- Mời bảo bối, thu!
Mộng Tam Sinh quát to một tiếng. Lực lượng cuồn cuộn xông thẳng về phía một đám Huyết Thần Tử rời đi.
- Mời bảo bối, du lịch!
Manh Lạc cũng kêu to một tiếng nói.
Nhất thời, vô số Huyết Thần Tử bị tiêu diệt.
Nhưng vẫn có rất nhiều nhóm người chạy thoát.
Ba người cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể dựa vào cảm giác đuổi theo.
Ầm!
Đúng lúc này, một hạo nhiên chính khí từ phía sau đuổi lại đây, tốc độ nhanh chóng, trong chớp mắt đã đuổi theo mọi người.
Hạo nhiên chính khí đến, thiên địa sáng bằng lên. Một loại khí thế khổng lồ vô song xông thẳng ra bốn phương tám hướng. Dường như cáo thần thiên địa chí cao quan sát muôn dân vậy.
- Chủ thượng!
Hồng Vân, Manh Lạc, Mộng Tam Sinh tập trung về phía hạo nhiên chính khí.
Tại chỗ có hạo nhiên chính khí, Đại Khí Tôn đứng ở bên trên đóa hoa sen trắng ở trạng thái sương mù, đuổi theo về phía một hướng.
A người Hồng Vân ba người đã mất dấu của Diêm Xuyên, nhưng Đại Khí Tôn lại có thể liếc mắt một cái nhìn thấu.
Ầm!
Đại Khí Tôn đến, khắp nơi vô số tu giả ý chí yếu kém đều ngã quỵ ở trên mặt đất, hành lễ khi thấy Đại Khí Tôn đi qua.
Diêm Xuyên ôm Tử Tử nhanh chóng bay đi.
Trong lòng Diêm Xuyên, thần sắc Tử Tử vẫn trống rỗng. Diêm Xuyên không ngừng lo lắng.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Tử Tử, tâm hồn của ngươi bị nhiếp sao?
Diêm Xuyên lo lắng nói.
Ầm ầm ầm!
Phía sau, Diêm Xuyên đã cảm nhận được một khí thế cực lớn xông thẳng đến chỗ mình.
Đến rồi sao?
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Diêm Xuyên đã bay đến một vùng biển rộng, tiếp tục bay về hướng đông sao?
Không còn kịp nữa, Đại Khí Tôn sẽ lập tức đuổi kịp. Làm sao bay được?
- Hừ!
Khuôn mặt Diêm Xuyên lộ vẻ dữ tợn, đạp không đứng vững trên không trung. Hắn quay đầu lại, vẻ mặt lộ rõ chiến ý nhìn Đại Khí Tôn từ về phía xa xông thẳng đến.
- Biển máu vô lượng!
Ầm!
Một mảnh biển rộng trở nên mù mịt, Diêm Xuyên bước lên sóng máu, lạnh lùng chờ đợi Đại Khí Tôn đến.
Bên trên biển máu, bách thụ thông thiên, liên kết với những vì sao trên bầu trời. Trong lúc nhất thời, các ngôi sao trong thiên hạ lại bừng sáng.
Ầm!
Trong nháy mắt Đại Khí Tôn đã đến nơi. Sóng khí cuồn cuộn xông thẳng ra. Hạo nhiên chính khí hình thành biển đại dương chính khí. Thiên địa còn có vô số hạo nhiên chính khí vờn quanh.
Hạo nhiên chính khí cuộn trào ngay lập tức vây quanh toàn bộ biển máu.
Chính khí dày đặc không gì địch nổi.
Trong biển chính khí, thân thể Đại Khí Tôn vẫn trong tình trạng giống như sương khói dao động, đạp lên đóa hoa sen trắng dạng khí, nhìn qua cực kỳ đoan trang.
Ầm!
Ba người Hồng Vân đi theo phía sau. Bọn họ đến gần, đứng ở phía sau Đại Khí Tôn.
Phía đối diện là Diêm Xuyên với vẻ mặt đầy dữ tợn.
- Đại Khí Tôn, trẫm cùng thê tử có lòng tốt mở ra phong ấn cho ngươi, ngươi lại báo đáp chúng ta như vậy sao?
Diêm Xuyên gầm thét nói.
Đại Khí Tôn đứng đối diện nhìn về phía Diêm Xuyên:
- Ngươi là...?
- Kỷ thứ tư, chủ nhân Thiên giới Đại Trăn, Diêm Xuyên!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Thập lục trọng thiên? Vẫn còn thiếu rất nhiều!
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
- Mặc kệ có đủ hay không, chúng ta những người sinh ra sau này đều đang không ngừng nỗ lực, cố gắng một phần sức lực vì thiên hạ. Không nói chúng ta kiên trì thế nào, ít nhất ngươi nhờ Tử Tử mở ra phong ấn mới ra được. Tử Tử đối với ngươi có ân, ngươi lại muốn chiếm đoạt thân thể của nàng?
Diêm Xuyên quát hỏi nói.
Đại Khí Tôn nhìn Tử Tử một chút.
- Nàng là do ta sáng tạo ra! Nàng mở ra phong ấn cho ta, là việc theo lý thường phải làm!
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
- Ha? Ngươi sáng tạo ra?
Diêm Xuyên không tin hỏi lại.
Cách đó không xa, Hồng Vân mở miệng nói:
- Diêm Xuyên, Thần giới ta đều do chủ thượng sáng tạo. Bảy huynh đệ chúng ta cũng là tuyệt thế thần binh do chủ thượng sáng tạo, vũ khí là do chủ thượng chế luyện. Cha mẹ Tử Tử đều là do Mộng Tam Sinh sinh ra. Tử Tử được xem là người của chúng ta. Bởi vậy nàng cũng là do chủ thượng tạo nên!
Mí mắt Diêm Xuyên lộ ra một sự kinh hoàng.
Đều do Đại Khí Tôn sáng tạo?
Nói như thế, Tử Tử thật sự không thoát được có quan hệ với Đại Khí Tôn.
- Đại Khí Tôn, cường giả Thần tộc vô số, ngươi vì sao chỉ coi trọng thê tử ta?
Diêm Xuyên cau mày nói.
- Thân thể của nàng, phù hợp với ý chí của ta nhất. Chỉ có nàng mới có thể khiến ta hồi phục lại tất cả năng lực ngày xưa!
Đại Khí Tôn cũng trịnh trọng nói.
Không có ngang ngược không biết lý lẽ, nhưng cũng có một sự bá đạo không thể hoài nghi.
- Hừ, ta mặc kệ ngươi là cái gì. Tử Tử là thê tử của ta, ai cũng đừng hòng động tới nàng!
Diêm Xuyên quát lớn.
- Nàng đã đem tâm linh hiến cho ta. Ngươi không dẫn nàng đi được đâu! Nàng chỉ tín ngưỡng ta. Cho dù ngươi dẫn nàng đi, nàng cũng sẽ tự mình trở về với ta mà thôi.
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
- Tâm linh sao?
Mắt Diêm Xuyên trợn trừng.
Ánh mắt Tử Tử vô hồn như vậy là vì tâm linh đã bị đánh mất?
Trong ánh mắt Diêm Xuyên đầy vẻ lạnh lẽo, lại nhìn chằm chằm về phía Đại Khí Tôn nói.
- Đại Khí Tôn? Ngươi mới vừa thức tỉnh, còn chưa có thân thể. Ngươi bây giờ hẳn cũng không phải là tình trạng mạnh nhất của ngươi đi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ồ?
Đại Khí Tôn nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Bách thụ ngập trời, tinh lực khắp trời!
Diêm Xuyên đột nhiên quát to một tiếng.
Ầm ầm ầm!
Bách thụ xoay chầm chậm. Lực lượng cuồn cuộn trực tiếp trút vào lòng bàn tay của Diêm Xuyên. Biển máu rít gào, lực lượng cuồn cuộn xông thẳng về phía Diêm Xuyên. Tế đàn Đại Đế cũng tuôn ra lực lượng vô tận.
- Huyễn thuật đại hư vô thiên!
Diêm Xuyên đưa đạo chi thủ, ầm ầm đẩy về phía Đại Khí Tôn tấn công.
Ầm ầm ầm!
Ngân hà cuồn cuộn xông thẳng về phía Đại Khí Tôn.
- Lớn mật!
Đám người Hồng Vân cả kinh kêu lên.