Tiên Quốc Đại Đế

chương 1359: phần mộ tiên vương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phần Mộ Quỷ Hỏa kim đồng nắm chặt bàn tay, thu hồi thú giao hoán vừa sáng tạo trong lòng bàn tay.

Xà Tinh Tinh đứng ở phía đối diện cũng nhanh chóng thu hồi luân bàn cực lớn.

- Đa tạ!

Phần Mộ Quỷ Hỏa lại trịnh trọng nói một câu.

- Thú giao hoán? Phần Mộ thị người thật sự muốn thức tỉnh Đại Thế Tôn sao?

Phục Hy trầm giọng nói.

- Gia chủ đã quyết định. Ta đi chuyến này đến đây, mượn ngài thú giao hoán để quan sát, chính là muốn không lâu sau đó có thể che giấu Mệnh Số, giúp Đại Thế Tôn sống lại!

Phần Mộ Quỷ Hỏa gật đầu một cái.

- Xem ra, Phần Mộ Tiên vương đã tiếp cận một bước kia?

Phục Hy trầm giọng nói.

- Đúng. Lần này gia chủ chính là vì mục đích đó. Phục Hy ngài có thể quan sát. Mong ngài đừng nhúng tay vào!

Phần Mộ Quỷ Hỏa trịnh trọng nói.

- Đi thôi!

Phục Hy gật đầu một cái.

Phần Mộ Quỷ Hỏa gật đầu, đạp không ra khỏi Thiên Ma giới, xông thẳng về phía cõi âm Tây Ngoại Châu.

...

Cõi âm Tây Ngoại Châu là thế giới Đại Thiện.

Trong thế giới Đại Thiện, dương gian, tại một cương vực kỳ lạ.

Trong cương vực dường như bị một đao chia làm hai nửa. Một nửa bừng bừng sức sống, nguyên khí thiên địa hùng hậu, vô số tiên cầm thần thú bay lượn. còn nửa kia, lại đầy những xương khô, âm khí lan tràn, tử khí tầng tầng lớp lớp.

Lúc này, ở bên ngoài của cương vực này lại có hai bóng người đang đứng. Đó chính là Đông Phương Bất Bại và Liên Thần.

- Đúng là cương vực quỷ dị, một nửa sinh cơ vô hạn, một nửa tử cơ ngập trời? Đây là...?

Liên Thần kinh ngạc nói.

- Đây là cương vực Bất Tử!

Đông Phương Bất Bại nói.

- Cương vực Bất Tử?

- Tổng đàn Phần Mộ thị. Tình huống của một cương vực này lại bắt nguồn từ gia chủ, Phần Mộ Tiên vương, còn được gọi là Bất Tử Tiên Vương!

Đông Phương Bất Bại trịnh trọng nói.

- Bất Tử Tiên vương sao? Tại sao từ trước đến nay đệ tử lại chưa từng nghe nói qua về hắn?

Liên Thần kinh ngạc nói.

- Bởi vì năm đó hắn đã xóa đi tất cả tin tức trên thế gian có liên quan với hắn!

Đông Phương Bất Bại trịnh trọng nói.

- Ồ? Vậy hắn là người của kỷ thứ nhất?

Liên Thần kinh ngạc nói.

- Không, hắn là người kỷ thứ hai. Thế nhân đều chưa từng nghe nói về hắn. Con đường của hắn đi chính là một con đường tà đạo!

Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.

- Tà đạo?

- Ở trong mắt tất cả đều là bàng môn tà đạo. Nhưng lại cho hắn một đại đạo!

Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.

- Đệ tử không rõ!

- Cũng ví dụ như nói, bình thường tu vi tu luyện tăng lên, căn cứ vào cảnh giới của mình. Cảnh giới đến lại có thêm sự tích lũy nhất định, tu vi tự nhiên tăng lên. Khắp mọi mặt đều sẽ tăng lên, đúng quy đúng củ. Nhưng Bất Tử Tiên Vương lại không như thế. Trước hết, hắn tu luyện một phương diện nào đó tới mức cực hạn, sau đó tu luyện những bộ phận khác nhau của thân thể!

- Ồ?

- Ngày xưa, thời điểm tu vi của hắn là thập tam trọng thiên, tay phải của hắn đã là thập cửu trọng thiên!

- Tay phải? Có ý gì? Thân thể?

- Không. Chính là tay phải, tay phải của thân thể, tay phải của hồn phách, tay phải của tất cả.

Đông Phương Bất Bại nói.

- Sao có thể như vậy được? Làm sao có phương pháp tu luyện như vậy được? Vậy thật sự là thập cửu trọng thiên sao?

Liên Thần kinh ngạc nói.

- Là thập cửu trọng theien, gần giống như Tướng Thần ngày xưa và cương thi Diêm Xuyên bây giờ. Thân thể của bọn họ đều đạt được thập cửu trọng thiên. Nhưng những cái khác còn kém xa. Bất Tử Tiên Vương, tay phải của hắn lại đạt được thập cửu trọng thiên. Tiếp theo, hắn sẽ dần dần tu luyện cánh tay, hiện tại không biết hắn đã tu luyện tới trình độ nào rồi!

Đông Phương Bất Bại thở dài nói.

Liên Thần nhất thời không biết phải nói thế nào.

Trước tiên tu luyện tay phải, chậm rãi sau đó mới tu luyện toàn thân? Vậy làm thế nào để đạt được? Tu luyện còn phải dựa vào thể ngộ. Chỉ cần tay phải làm sao thể ngộ? Thể ngộ một tay? Một tay thể ngộ trước tiên? Điều này thực sự khiến người ta không hiểu nổi!

- Thật là tà đạo quỷ dị!

Liên Thần thở dài nói.

- Sư tôn, vậy bây giờ Phần Mộ Tiên vương lợi hại tới mức nào?

Liên Thần lại hỏi.

- Hẳn không thể kém hơn so với ta!

Đông Phương Bất Bại trịnh trọng nói.

Đông Phương Bất Bại đã là thập bát trọng thiên. Phần Mộ Tiên vương không thể kém hơn so với Đông Phương Bất Bại sao?

Thời khắc Liên Thần đang khiếp sợ, trong cương vực Bất Tử bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười khẽ:

- Ha ha, Đông Phương huynh quá khiêm nhường. Không thể nghi ngờ, Đông Phương huynh mới hoàn toàn xứng đáng là thiên hạ đệ nhất nhân kỷ thứ hai!

Âm thanh rất khàn khàn, nghe ra cũng rất âm u.

- Phần Mộ huynh, đã từ biệt vài kỷ, ngươi bây giờ lại chuẩn bị xuất hiện trước mặt thiên hạ sao?

Đông Phương Bất Bại cười nói.

- Thời gian có hạn, bất đắc dĩ thôi. Đông Phương huynh, xin mời!

Âm thanh khàn khàn truyền đến.

Vù!

Một đạo cầu vồng đột nhiên từ cương vực Bất Tử dâng lên.

Đông Phương Bất Bại và Liên Thần bước lên cầu vồng, nhanh chóng tiến vào cương vực Bất Tử. Trong chớp mắt cả hai đã đến phía trước một toà đại điện.

- Tiên Vương Điện!

Liên Thần đọc.

Xung quanh bên ngoài điện có một vài đệ tử Phần Mộ thị, nhưng lúc này tất cả lại không chú ý tới hai người.

Nhận được sự cho phép của Phần Mộ Tiên vương, tự nhiên không ai tiến lên ngăn cản bọn họ.

Đông Phương Bất Bại và Liên Thần đạp không tiến vào đại điện.

Trong đại điện, tử khí tầng tầng. Tại chính bắc có một bảo tọa. Lúc này bên trên bảo tọa có một nam tử áo bào lam đang ngồi.

Không, không thể nói là nam tử. Bởi vì dáng dấp của người này cực kỳ khủng bố.

Nửa bên phải là một dáng dấp nam tử anh tuấn. Nửa bên trái lại là bộ xương không có máu thịt, không có con mắt, chỉ có khô cốt trắng. Trong hốc mắt phát ra một vệt U Lan.

Nửa người nửa cốt?

Dù là Liên Thần ở thế giới Đại Ác nhìn thấy rất nhiều ác ma, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng nửa người nửa cốt này này, hắn vẫn cảm thấy sợ hãi.

- Ta đang tọa trấn sinh tử khí, không có cách nào nghênh đón từ xa. Đông Phương huynh đừng trách!

Nửa người nửa cốt lộ ra một nụ cười cực kỳ khủng bố nói.

- Không sao. Từ biệt vài kỷ qua, ta tất nhiên hiểu rõ đau khổ trong đó. Bản thân lấy sinh tử khí chịu đựng sự róc xương lóc thịt. Đây thật sự cũng không phải chuyện mà người thường nào có thể chịu được!

Đông Phương Bất Bại lắc đầu một cái.

- Ha ha ha ha, bộ dáng ta bây giờ còn có thể là người thường sao?

Phần Mộ Tiên vương lộ ra nụ cười làm người ta sợ hãi nói.

- Tiểu tử Liên Thần, ra mắt Bất Tử Tiên Vương!

Liên Thần trịnh trọng nói.

Liên Thần không cảm nhận bất luận khí tức nào ở trên người Phần Mộ Tiên vương. Người này đã có thể khiến Liên Thần không có một chút cảm ứng nào, khiến hắn không thể không cẩn thận hơn.

- Đây chính là đệ tử của huynh sao? Tư chất không tồi. Nhưng đáng tiếc lại đi lầm đường, sớm mượn bảo vật của kỷ thứ nhất siêu thoát. Bằng không có huynh chỉ đạo, hôm nay chắc chắn đã có thành tựu lớn!

Phần Mộ Tiên vương lắc đầu nói.

Nói đến đây, Liên Thần lại cảm thấy xấu hổ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio