Tiên Quốc Đại Đế

chương 425: gặp lại hoàng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Vậy hôm nay thì sao? Đây hình như là một hoàng hậu?

Lưu Cương cười nói.

- Hiện tại hoàng thượng đang ở Thánh Địa Đại Chiêu. Phong hoàng hậu, rất có khả năng chính là Mặc Vũ Hề thánh nữ!

Dịch Phong gật đầu một cái.

Trong hoàng cung Đại Trăn.

Tử Tử nhìn lên không trung khẽ nhíu mày. Nàng có chút buồn bã. Nhưng rất nhanh, dường như nàng nghĩ đến điều gì. Vẻ buồn bã trên khuôn mặt chợt hiện ra một nụ cười không thể giải thích được.

- Meo. Tử Tử tỷ tỷ, tỷ tỷ làm sao vậy?

Miêu miêu lại gần hỏi.

- Không có gì!

Tử Tử lắc đầu một cái!

Hoàng triều Đại Trăn, Yến Hầu phủ!

Yến Hầu Diêm Thu Vũ ngẩng đầu nhìn lên không trung. Đứng phía sau Yến Hầu là một thân ảnh mặc áo bào đen.

- Người nào vậy?

Thân ảnh mặc áo bào đen hỏi.

- Hẳn lại là một hoàng hậu!

Diêm Thu Vũ trầm giọng nói.

- Hoàng hậu? Ha ha, Diêm Xuyên thật có tâm tư!

Người mặc áo bào đen kia cười lạnh nói.

- Đúng vậy!

Diêm Thu Vũ gật đầu một cái.

- Diêm Thu Vũ, yên tâm, có chúng ta giúp ngươi, hoàng triều Đại Trăn này nhất định là của ngươi!

Người mặc áo bào đen khẳng định nói.

- Vậy đa tạ rồi!

Diêm Thu Vũ khẽ mỉm cười.

Người mặc áo bào đen gật đầu một cái, sau đó rời khỏi.

Nhìn theo bóng lưng của người mặc áo bào đen, trong mắt Diêm Thu Vũ loé ra một tia phức tạp!

Xác định Mặc Vũ Hề phải đi, Diêm Xuyên giành nhiều thời gian cho Mặc Vũ Hề hơn.

Hắn cùng Mặc Vũ Hề đi dạo đường phố, thăm một ít phong cảnh kỳ thú. Tình cảm hai người càng lúc càng sâu đậm!

Thánh Địa Đại Chiêu, bên cạnh Thiên Tượng Trì!

Thượng Quan Uyển Nhi nhìn vào bên trong Thiên Tượng Trì, thấy Diêm Xuyên và Mặc Vũ Hề đang kề cận với nhau, thả cần câu vào trong sông!

Nhìn thấy hình ảnh này, trên mặt Thượng Quan Uyển Nhi thoáng hiện ra một nụ cười mỉm.

Nàng vung tay lên, cảnh tượng Thiên Tượng Trì đột nhiên biến mất. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Nàng quay đầu đi ra khỏi đại điện. Bên ngoài đại điện, Viên Thiên Cương toàn thân mặc áo trắng, đang bấm ngón tay, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, dường như đang suy tính điều gì.

Nhìn thấy Thượng Quan Uyển Nhi ra khỏi đại điện, Viên Thiên Cương khẽ mỉm cười nói:

- Thượng Quan đại nhân, dường như đại nhân đặc biệt chiếu cố đối với Vũ Hề công chúa?

- Ta đã nhìn Vũ Hề công chúa lớn lên. Nàng lại là con gái của Thánh chủ. Ta thương yêu nàng nhiều một chút cũng không có gì quá đáng. Viên đại nhân! Đại nhân đã tới mấy tháng nay, ngài đã suy tính được chưa?

Thượng Quan Uyển Nhi hiếu kỳ nói.

- Lấy âm giữ dương! Chỉ đợi ngày mùng tháng vừa đến là có thể!

Viên Thiên Cương trịnh trọng nói.

- Lấy âm giữ dương?

- Đúng, Thánh chủ hùng tài đại lược. Lần này Thánh chủ đi lấy đạo ấn tất nhiên sẽ thành công. Thánh chủ cũng sắp trở thành Thiên Đế!

Viên Thiên Cương hít sâu một cái nói.

- Đúng vậy, nữ Thiên Đế đầu tiên trong lịch sử! A, đi thôi. Chúng ta đi gặp Thánh chủ!

Thượng Quan Uyển Nhi gật đầu một cái.

- Được!

Phao câu thoáng động. Một con cá lớn bị Diêm Xuyên lôi ra khỏi mặt sông!

- Ta đến, ta đến đây!

Mặc Vũ Hề nhất thời hưng phấn đứng dậy đón con cá lớn.

Với thủ đoạn của hai người, muốn bắt tất cả cả thật sự dễ như trở bàn tay. Chỉ có điều hai người muốn thả câu hưởng thụ bầu không khí yên tĩnh mà thôi.

Diêm Xuyên khẽ mỉm cười.

Vù vù!

Một bóng trắng nhất thời bay tới. Đó chính là Bạch Đế Thiên!

- Tìm được rồi sao?

Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.

- Cái U Vương, Xà Hoàng đã bị nhốt lại!

Bạch Đế Thiên hít sâu một cái nói.

- Sao?

Trong mắt Diêm Xuyên sáng ngời.

- Một chưởng kia của Kinh Chiếu thật sự lợi hại. Tuy rằng không tiêu diệt Cái U Vương, nhưng lại khiến hắn bị thương rất nặng. Sau khi trọng thương, hắn chỉ còn thực lực rút lui hơn nửa giờ. Sau đó hắn bị Thánh Địa Thần tông, Thánh Địa Vạn Phật và mấy chục trung vị tông môn vây khốn tại Bạch Cốt Sơn!

Bạch Đế Thiên khẳng định nói.

- Ba Đại Thánh Địa Đại Chiêu, Thần Tông và Vạn Phật sao? Sao người của Thánh địa Vạn Phật ở phía tây cũng tới?

Ánh mắt Diêm Xuyên lạnh như băng.

- Không sai. Hơn nữa Ma Kha thiên tử cũng đã tới phía đông rồi!

Bạch Đế Thiên gật đầu một cái.

- Ma Kha thiên tử?

Khổng Ma Kha chính là hung thủ ép chết cha mẹ của Diêm Xuyên!

Trong mắt Diêm Xuyên lộ ra hung quang.

Diêm Xuyên quay đầu nhìn về phía Mặc Vũ Hề nói:

- Vũ Hề, nàng ở lại đây chờ ta. Ta sẽ mau chóng trở về!

- Ta đi cùng với chàng!

Mặc Vũ Hề nhất thời kêu lên.

- Cùng đi sao?

Diêm Xuyên cảm thấy có chút lo lắng nói.

- Ừm, mấy tháng cuối cùng ta không muốn rời xa chàng!

Mặc Vũ Hề quật cường gật đầu một cái.

Nhìn Mặc Vũ Hề kiên trì như vậy, Diêm Xuyên do dự một lúc sau đó gật đầu nói:

- Được rồi! Nàng hãy căn dặn đám người Thanh Long một chút.

Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, Bạch Đế Thiên nhanh chóng bay về phía tây nam.

Diêm Xuyên vừa bay trên không trung, vừa hỏi

- Bạch Cốt Sơn kia có gì đặc biệt không?

- Cái này ta biết!

Mặc Vũ Hề bỗng nhiên giật mình nói.

- Sao?

- Phong Thủy Nam Tông và Phong Thủy Bắc Tông từng một lần đại chiến tại đó. Cuộc chiến đấu cực kỳ ác liệt thảm khốc. Theo truyền thuyết, sau trận đại chiến kia, hai đại tông môn phong thuỷ đã điều vô số âm binh từ cõi âm tới cuối cùng liều mạng tới mức lưỡng bại câu thương. Đến lúc này, Nam Tông, Bắc Tông phân rõ giới hạn, một nam một bắc không xâm phạm lẫn nhau nữa. Tuy rằng Nam Tông, Bắc Tông rời đi, nhưng tại chiến trường đã lưu lại vô số xương khô, đồng thời âm khí trùng thiên, ác khí tàn phá bừa bãi. Căn bản không có tông môn nào dám tới gần. Bởi vậy nó được gọi là Bạch Cốt Sơn!

Mặc Vũ Hề giải thích.

- Bạch Cốt Sơn? Âm khí tàn phá bừa bãi. Vừa vặn đúng với khẩu vị của Cái U Vương!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Ba người bay suốt hai ngày.

- Nhanh lên. Nếu bay thêm năm canh giờ, chúng ta sẽ đến nơi!

Bạch Đế Thiên hít sâu một cái nói.

- Chờ một chút!

Sắc mặt Diêm Xuyên chợt trở nên nghiêm trọng.

Bởi vì Diêm Xuyên nhìn thấy ở một dãy núi phía xa có kim quang trùng thiên! Vô số tiếng Phạn bay vút lên trời.

- Tiếng Phạn? Phật quang?

Ánh mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.

- Hẳn là người của thánh địa Vạn Phật!

Bạch Đế Thiên trầm giọng nói.

- Đi, đi xem thử!

Diêm Xuyên nhất thời kêu lên.

- Được!

Ba người nhanh chóng bay về phía sơn cốc kia. Trong chớp mắt bọn họ đã đến khu vực phụ cận.

Trên một ngọn núi trước mắt bọn họ có đứng ba hòa thượng mặc áo cà sa.

Bên trong thung lũng lại có từng vòng sáng giống như la bàn đang không ngừng đè ép một điểm sáng màu vàng tại trung tâm.

Trong mỗi một vòng đều có rất nhiều hòa thượng, toàn thân phóng ra kim quang. Nhìn qua ước khoảng năm trăm hòa thượng.

Mỗi hòa thượng đều cầm những pháp bảo không giống nhau. Miệng bọn họ đều đang niệm tiếng Phạn, kết ra đại trận, nghiền ép một thân ảnh mặc áo bào màu trắng đứng ở giữa.

- Hoàng?

Mặc Vũ Hề giật mình kinh ngạc nói.

Ở vị trí trung tâm, người đang bị đại trận nhốt lại chính là con gái của Đao Ma, Hoàng!

Tay Hoàng cầm một thanh trường đao, mắt phóng ra ánh sáng lạnh. Nhưng quanh thân nàng lại phát ra kim quang chói mắt. Dường như không gian xung quanh đều đông cứng lại, hút kim quang vào bên trong thân thể của Hoàng. Giờ phút này nàng không thể cử động được!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio