Tiên Quốc Đại Đế

chương 560: khuấy động hồ nước đọng: doãn hận thiên, vương tiễn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tây Thần Châu. Thiên triều Đại Phật! Vạn Phật Thành.

Bên ngoài hoàng thành ở.

Triệu Tiên Tri nguyên là Tiên Tri Phật Đà, đang cười nhìn một bộ xương quỷ tu.

- Trở lại bẩm báo Công Dương Đại Long, Thiên Hạ Minh Hội, Đại Phật thánh thượng nhất định đến!

Triệu Tiên Tri cười nói.

- Đại tiên thì sao? Hai vị đại tiên thì sao?

Bộ xương quỷ tu kia cau mày nói.

- Hai tiên nhân kia? Ha ha, thánh thượng nói, hai tiên nhân càn rỡ đến cực điểm, đã bị thánh thượng chế phục, che tiên nguyên, chuẩn bị ban thưởng cho thần tử có công làm nô lệ!

Triệu Tiên Tri cười nói.

Nụ cười của Triệu Tiên Tri, khiến bộ xương quỷ tu hoá đá.

Nô lệ? Hai tiên nhân đến thiên triều Vạn Phật xoay đi xoay lại một vòng lại bị bán làm nô lệ?

- Còn có việc gì nữa sao?

Triệu Tiên Tri cười nói.

Bộ xương quỷ tu giật mình một cái, nhất thời nói:

- Không còn. Ta nhất định sẽ chuyển lời đúng như sự thật!

- Được!

Triệu Tiên Tri gật đầu một cái.

———————-

Thiên hạ quá lớn. Không có tiên nhân dẫn dắt, một đám quỷ tu dùng thời gian mấy năm mới trở lại Ngôi Thành!

Ngôi Thành, bên trong đại điện Công Dương!

- Đùng!

Một tiếng động rất lớn vàng lên. Dường như một cái bàn trà nào đó bị đánh nát.

Bên trong đại điện, sáu huynh đệ Công Dương và Cái U Vương đang ngồi.

Đứng trước mặt bọn họ là năm quỷ tu. Ngoài ra trên mặt đất còn đặt bốn thi thể!

- Lẽ nào lại như vậy?

Công Dương Tam Long vừa đập nát bàn trà. Giờ phút này hắn vẫn cực kỳ tức giận.

Sắc mặt tất cả sáu huynh đệ Công Dương đều âm trầm.

Bọn họ phái một ít tiên nhân đi, chính là muốn ra oai phủ đầu cho năm thế lực lớn. Bọn họ không nghĩ tới, trên đường đi qua, đám tiên lại bị diệt hoàn toàn.

- Nói rõ cho ta biết, rốt cuộc là người nào?

Công Dương Nhị Long lạnh lùng nói.

- Đại Trăn, là một tướng quân mặc áo giáp hồng. Căn cứ tư liệu tìm được sau khi trở lại, hẳn chính là Võ trạng nguyên, Vương Tiễn cuộc thi lớn toàn thiên hạ Thiên triều Đại Trăn hai trăm năm trước!

Quỷ tu thứ nhất kêu lên.

- Vương Tiễn?

Sắc mặt mọi người càng thêm âm trầm.

- Đế triều Yêu tộc, là Quyết, hắn lấy tay bóp chết đại tiên!

Một cương thi kêu lên.

- Quyết? Bóp chết?

Sắc mặt sáu huynh đệ Công Dương xám như tro.

Đúng lúc này, Cái U Vương lại chen lời nói:

- Quyết này chính là thiên hạ đệ nhất nhân giới này ba mươi ngàn năm trước. Thực lực của hắn rất cường đại. Theo lý có thể làm được như vậy!

- Thiên hạ đệ nhất nhân? Hừ!

Sau huynh đệ Công Dương hừ lạnh một tiếng.

- Thiên triều Đại Phật, hai vị đại tiên, bị giam cầm, nói muốn để làm nô lệ ban thưởng cho đại thần!

Lại một quỷ tu bẩm báo nói.

- Đùng!

Lại một tấm bàn trà bị đập nát. Rõ ràng điều này khiến mấy vị Công Dương vô cùng tức giận.

- Thánh địa Thần Tông, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra. Ba vị đại tiên tiến vào 'Thần giới'. Khi bị ném ra chính là ba thi thể rồi!

Lại một quỷ tu giải thích.

Các Công Dương huynh đệ cố gắng kìm chế lửa giận trong lòng.

- Chuyện gì xảy ra thế này? Thư viện Cự Lộc, làm sao cũng có tiên nhân chết?

Cái U Vương trầm giọng nói.

- Thư viện Cự Lộc, người ra tay chính là một nữ tử!

Một bộ xương lập tức bẩm báo nói.

- Nữ tử? Ai?

Cái U Vương bất ngờ nói.

Ban đầu Cái U Vương cho rằng thư viện Cự Lộc, nhiều nhất chính là mấy tiên nhân kia. Nhưng bọn họ đều là nam tử. Tại sao lại xuất hiện một nữ tử như vậy?

- Thuộc hạ không biết. Nữ tử kia mang khăn che mặt. Tay nàng cầm một chiếc đàn cổ. Hai tay vừa kéo dây cung. Đột nhiên một đạo âm công vọt tới. Âm công hóa thành một ác ma tuyệt thế, tay cầm trường đao xông thẳng trong cơ thể đại tiên. Sau đó là một tiếng nổ vang. Đại tiên liền...

Bộ xương kia nhìn thi thể trên đất, lại lộ vẻ kinh hãi.

- Đi ra ngoài đi!

Cái U Vương nói.

- Vâng!

Một đám quỷ tiên lần lượt lui ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, trong đại điện Công Dương chợt yên lặng một hồi.

- Đại ca, đám phàm phu tục tử này thực muốn chết rồi!

Công Dương Tam Long tính tình nóng nẩy, nhất thời tức giận nói.

- Không sai. Đại ca, không lưu bọn họ lại được!

Công Dương Ngũ Long cũng gật đầu một cái.

Mọi người nhìn về phía Công Dương Đại Long.

Sắc mặt Công Dương Đại Long âm trầm.

- Hừ, nói không sai. Không lưu bọn họ lại không được. Thiên Hạ Minh Hội, lưu tất cả bọn họ lại đi!

Công Dương Đại Long thật sự nổi giận.

Cái U Vương ở bên cạnh, trong mắt của bộ xương u quang lóe lên, dường như cực kỳ thoả mãn đối với cục diện lúc này

Nhất thống thiên hạ, ai không muốn?

Năm đó Cái U Vương cũng có hùng tâm tráng chí. Nhưng sau khi bị một chiêu của Kinh Chiếu bại trận, hắn đã hiểu rõ, thế giới này căn bản không đơn giản như sự tưởng tượng của mình.

Nước giới này quá sâu.

Liều mạng đi. Lấy sáu trăm tiên nhân, khuấy động hồ nước đọng của giới này. Tốt nhất là có thể kéo nhau cùng chết!

- Cái U Vương, ngươi phái người đi tới các thế lực cho ta, ghi chép xem người nào đến đây tham gia Thiên Hạ Minh Hội. Ta muốn biết hành tung của tất cả cường giả trong thiên hạ này!

Công Dương Đại Long nói.

- Các vị yên tâm!

Cái U Vương gật đầu một cái.

Lại căn dặn một phen, sau đó Cái U Vương rời khỏi đại điện Công Dương.

Sau khi Cái U Vương rời đi, sắc mặt sáu huynh đệ Công Dương âm trầm.

- Cái U Vương muốn lợi dụng chúng ta?

Công Dương Nhị Long cau mày nói.

- Hừ, trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả âm mưu của hắn đều không có đất dụng võ. Lợi dụng? Cái U Vương trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta!

Công Dương Đại Long trầm giọng nói.

Mọi người gật đầu một cái.

Nhân tiên chết, nhưng trong mắt Lục huynh đệ lại không cảm thấy cái gì. Bọn họ chỉ cảm thấy mặt mũi bị rơi xuống mà thôi. Nhân tiên? Lục huynh đệ căn bản không để ý tới thực lực của Nhân tiên.

...

Thiên triều Đại Trăn, Yến Kinh, thượng thư phòng! Một vài trọng thần cung kính đứng chờ. Mạnh Văn Nhược ra khỏi hàng.

- Thánh thượng, thỉnh thánh thượng chuẩn cho thần đi cùng. Thần phải báo thù giết cha!

Mạnh Văn Nhược kêu lên.

Diêm Xuyên khẽ nhíu mày.

Mắt Mạnh Văn Nhược ửng đỏ nói:

- Thánh thượng, thần hiểu rõ mục đích chuyến đi này. Có khả năng Nam Thần Châu sẽ bởi vậy mà có thay đổi kịch liệt. Cái U Vương còn có khả năng chơi với lửa có ngày chết cháy. Lý Thương Hải không biết có thể sẽ sống qua kiếp nạn lần này hay không. Nhưng thần hi vọng, Lý Thương Hải chết ở trong tay thần. Muội muội của thần Mạnh Dung Dung đã đại biểu thư viện Cự Lộc đi tới đó. Thánh thượng, thỉnh thánh thượng chuẩn cho thần đi cùng, báo thù giết cha, bảo vệ sự an toàn của muội muội thần!

Nhìn Mạnh Văn Nhược, Diêm Xuyên gật đầu nói:

- Được rồi, khanh sẽ đi theo chúng ta. Khanh bàn giao chính vụ một chút đi!

- Vâng! Tạ thánh thượng!

Mạnh Văn Nhược kích động nói.

Nhìn đám quần thần một lượt, Diêm Xuyên hít sâu một cái nói:

- Thiên Hạ Minh Hội lần này, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Mạnh Văn Nhược, Phụng Âm Dương sẽ đi theo trẫm.

- Chúng thần tuân chỉ!

Bốn người nhất thời đáp.

Đám người Hoắc Quang, Lý Tư lại tiếc hận một hồi.

Sau khi bàn giao chuyện trong triều, năm người Diêm Xuyên, Phụng Âm Dương, Kim Đại Vũ, Vương Tiễn, Mạnh Văn Nhược bước vào hành trình tới Nam Thần Châu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio