Tiên Quốc Đại Đế

chương 652: thời cục thiên hạ năm nghìn năm (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đại Tề thánh vương hít sâu, nói:

- Dựa theo tư liệu các ngươi sưu tập thì Diêm Xuyên này không phải người giao giang sơn cho người khác, hắn làm như vậy chắc chắn có ẩn ý gì, chẳng qua không ai biết, chỉ có chờ Diêm Xuyên lại xuất hiện mới hiểu rõ.

Thiên Nhất Đại Tiên lo lắng hỏi:

- Vậy thì thánh vương, hiện tại nên làm gì? Tiên nhân phi thăng trừ một tên bị chúng ta bắt ra còn có hai người khác đã bị thế lực khác cướp đi.

- Đúng vậy. Thánh vương, không thể giấu tin tức, tin Phong Ấn giới đã lan khắp lãnh thổ của chúng ta, thế lực khác đã tiến đến, càng ngày càng nhiều, trễ hơn nữa thì chúng ta không ngăn được.

Đại Tề thánh vương trầm giọng nói:

- Không ngăn được thì đừng ngăn, cứ để bọn họ đi!

Thiên Nhất Đại Tiên kinh ngạc hỏi:

- A? Cho bọn họ vào Phong Ấn giới?

Đại Tề thánh vương trầm giọng nói:

- Đúng vậy. Đi vào đi, muốn đi vào thì phải trả giá rất lớn, nếu chỉ có một thế lực tiến vào thì thế lực khác sẽ không vào yên. Cùng nhau đi vào, khuất Phong Ấn giới trời long đất lở!

- Còn chúng ta? Có phái người vào không?

Đại Tề thánh vương lắc đầu nói:

- Không cần, Diêm Xuyên núp trong Phong Ấn giới, đám người này đi vào không chiếm được ích lợi gì, chúng ta tiếp tục chờ!

Quần thần kinh ngạc hỏi:

- Chờ?

Một quần thần tò mò hỏi:

- Thánh vương, thần không hiểu, tại sao thánh vương không ra tay mà phải chờ Diêm Xuyên lâu như vậy?

Đại Tề thánh vương hít sâu, lắc đầu nói:

- Ngươi không hiểu, thứ trẫm muốn thật ra không phải Đạo Ấn này.

Quần thần bất ngờ hỏi:

- A?

Đại Tề thánh vương hít sâu, nói:

- Trẫm từng hứa với một người, dùng Đạo Ấn khuất động hồ nước thiên hạ này.

- A?

Thiên Nhất Đại Tiên lo lắng hỏi:

- Nhưng thưa thánh vương, Diêm Xuyên rất tà, không đến ngàn năm đã có thể giết chết Đại Tiên, cho ngươi này hơn hai ngàn năm, tại sao vẫn chờ nữa?

Đại Tề thánh vương cười hỏi:

- Ha ha ha ha ha! Chờ, tại sao không chờ? Đã rất lâu rồi trẫm không gặp đối thủ ngang sức ngang tài. Lại thêm hai ngàn năm là Như Ý Kim Cô Bổng của trẫm cũng có thể viên mãn! Táng Thiên Đồng Quan? Quan tài đến từ thiên ngoại đó? Trẫm cũng muốn thử xem!

Quần thần tò mò hỏi:

- Thánh vương, Táng Thiên Đồng Quan đó thật sự là quan tài từ thiên ngoại đến? Thật không?

Đại Tề thánh vương gật đầu, nói:

- Đương nhiên là thật.

Thiên Nhất Đại Tiên kinh ngạc hỏi:

- Nhưng, làm sao thánh vương biết?

Đại Tề thánh vương nói:

- Thượng cổ đại kiếp nạn đến, khi đó trẫm có chính mắt nhìn thấy.

Quần thần kinh ngạc, cũng kích động.

Đám quần thần không ai biết lai lịch của thánh vương, ngày xưa cũng có rất nhiều suy đoán, nhưng không ngờ thánh vương từng trải qua thượng cổ đại kiếp nạn!

Sống sót qua thượng cổ đại kiếp nạn đều là cường giả.

.........

Phong Ấn giới.

Năm thứ ba ngàn Diêm Xuyên tiến vào Tiên giới.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Ầm ầm!

.......

Bốn phía Phong Ấn giới phát ra tiếng nổ to lớn.

Tiếp theo là từng cường giả tiến vào Phong Ấn giới.

Nam Thần châu, gần một ngàn nho tu chậm rãi đáp xuống một ngọn núi, nhìn cái lỗ trên trời chậm rãi thu nhỏ.

- Hô Diên Bác Ngọc, cộng thêm chúng ta thì đã có ba đạo tràng tiến vào, và người hai thánh đình, phải cẩn thận.

Trong đám nho tu có người dẫn đầu mặc nho bào, mắt bắn ra tia sáng cực kỳ sắc bén.

Hô Diên Bác Ngọc trầm giọng nói:

- Giáo chủ yên tâm, ta sẽ cẩn thận.

Bên ngoài vọng lại thanh âm:

- Còn nữa, có lẽ Diêm Xuyên ẩn núp góc nào đó trong thiên hạ, nhớ kỹ, đừng sơ sẩy. Lúc trước Đại Tề thánh đình nhiều lần chịu thiệt trong giới này, mấy ngàn năm không thể bắt được nó, có thể thấy không bình thường.

Hô Diên Bác Ngọc nghiêm túc nói:

- Tuân lệnh!

- Ừm!

Cái lỗ trên trời chậm rãi biến mất.

Hô Diên Bác Ngọc đứng trên đỉnh núi nhìn mặt đất bao la trước mắt.

Một địa nho nhìn Hô Diên Bác Ngọc, hỏi:

- Phó giáo chủ, tiếp theo chúng ta nên làm gì?

Hô Diên Bác Ngọc nói:

- Đầu tiên là đoạt một thành trì, dùng nó lan ra bốn phương, dựng uy danh 'Vạn Nho thánh giáp' chúng ta rồi mới hướng ra thiên hạ.

Mọi người đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

Quần nho bắn về một hướng.

Tây Thần châu.

Cũng có một đám cường giả đi vào.

- Đại nhân, hiện tại chúng ta nên làm gì?

- Trước tiên đoạt một thành, kéo dài thế lực của triều ta!

- Tuân lệnh!

Bắc Thần châu.

- Sư phụ, chúng ta đã vào giới này, bây giờ nên làm gì?

- Trước tiên đâm căn tại đây, rộng rãi thu đệ tử, truyền bá giáo lí!

- Tuân lệnh!

.........

......

...

Tổng cộng năm thế lực rải khắp thiên hạ, khách đến từ thiên ngoại.

Đây là năm thứ ba ngàn từ khi Diêm Xuyên tiến vào Tiên giới.

Một năm này đã nhất định là năm làm Cự Lộc thư viện đau đầu nhất.

Tin tức liên tục từ bốn phương truyền đến Cự Lộc thư viện.

Cự Lộc thư viện, đám tiên nhân Mạnh Lăng Thiên nghe tin tức thì như nếm mật đắn.

Một tiên nhân trầm giọng nói:

- Người đến sợ là không có ý tốt.

Mạnh Lăng Thiên trầm giọng nói:

- Không cần quá lo, chắn được thì chắn, nếu không thì kéo dài, cho dù không kéo nổi nữa thì Hàm Dương cấm địa ở gần ngay đó.

Mạnh Lăng Thiên nói vậy khiến quần tiên nhân thở phào một hơi.

Đúng rồi, Diêm Xuyên còn đó thì sợ cái gì? Thật sự không được, trước tiên đánh thức Diêm Xuyên thì tốt rồi.

...

Thế lực của năm tu giả tiến vào Phong Ấn giới.

Lấy một nơi làm căn cứ nhanh chóng khuếch trương.

Năm thế lực có bài học của Đại Tề thánh đình, không nóng vội, đoạt một thành trước rồi chậm rãi thúc đẩy.

Mưu nghịch xuất hiện, rất nhiều gia tộc cổ xưa trong thiên hạ phát ra cường giả đi tới bình định.

Nhưng lần này tay không quay về, cường giả Tiên giới quá mạnh.

Sau khi vài tiên nhân chết thì thiên hạ lại náo động.

Năm thế lực cường đại cũng nháy mắt truyền khắp toàn thiên hạ.

Vô số gia tộc ngửa cổ trông chờ tin tức của Cự Lộc thư viện.

Trước kia Cự Lộc thư viện cực kỳ mạnh mẽ, hơn có phản loạn là lập tức trấn áp ngay. Nhưng lần này Cự Lộc thư viện không ra tay nữa, thậm chí không lấy ra sách bình Định Công Lao.

Năm mươi năm sau.

Năm phương thế lực chiếm lãnh thổ to lớn.

Nhưng Cự Lộc thư viện vẫn không có tin tức gì.

Hiện tại người trong thiên hạ đều hiểu, năm thế lực phái người đến dù là Cự Lộc thư viện cũng không thể trêu vào.

Thần phục sao?

Sau khi thấy năm thế lực mạnh mẽ thì một số tu giả trẻ tuổi nảy ra ý tưởng đầu vào.

Nhưng một số đại gia tộc thâm căn cố đến thì không thần phục.

Không phải mọi người đều hồ đồ, một vài lão tổ tông mấy ngàn năm nhìn ra thế cục thiên hạ.

Trong một gia tộc, trong đại điện nghị sự, một đám cường giả của gia tộc tụ tập lại.

Một thanh niên trẻ tuổi nói:

- Lão tổ tông, vạn Nho thánh giáo có thể nói là chí tình chí nghĩa với gia tộc ta. Dạy công pháp cho chúng ta, thậm chí là tiên nhân công pháp người muốn cũng có. Chỉ cần lão tổ tông đồng ý gia nhập vạn Nho thánh giáo là mọi thứ dễ như trở bàn tay.

Lão nhân uy nghiêm đứng đầu nhẹ lắc đầu.

Thanh niên trẻ tuổi sốt ruột hỏi:

- Lão tổ tông, chắc không phải người còn nghĩ đến Đại Trăn thiên triều đi? Đã hơn ba ngàn năm, Đại Trăn thiên triều sớm không có bóng dáng!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio