Tiên Quốc Đại Đế

chương 655: hạo nhiên chi khí

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phía xa, trăm vạn nho tu nhìn nhau, cuối cùng không ai đi.

Hiển nhiên mấy năm nay vạn Nho thánh giáo cho họ tìm đến ký thác.

Hô Diên Bác Ngọc và Mạnh Lăng Thiên cùng hừ lạnh:

- Hừ!

Hô Diên Bác Ngọc rống to:

- Nếu các ngươi đã không muốn phụ thuộc vào vạn Nho thánh giáo ta thì Cự Lộc thư viện đã không có ý nghĩa tồn tại!

Hô Diên Bác Ngọc quát:

- Thánh Quyển đại trận, luyện hóa Cự Lộc thư viện này cho ta!

Trăm vạn nho tu cao giọng quát:

- Tuân lệnh!

Vù vù!

Trăm vạn nho tu tự lấy ra một quyển trục, quyển trục toát ra ánh sáng trắng chói mắt, giống như tia lửa.

- A?

Phía xa, Mạnh Lăng Thiên biến sắc mặt nói:

- Các vị, đây là lúc lập công!

Vô số cường giả Cự Lộc thư viện cao giọng quát:

- Grao!

Phút chốc mấy vạn cường giả bay lên trời.

Phía xa, mắt Hô Diên Bác Ngọc lạnh lùng, đạp bước bay lên cao.

- Cái Thiên Thủ!

Ầm ầm!

Hô Diên Bác Ngọc một chưởng ầm ầm từ trên trời giáng xuống, phô thiên cái địa, đánh hướng mấy vạn cường giả. Chưởng chưa đến mà chưởng uy đã đè ép một số cường giả.

Mạnh Lăng Thiên hét to một tiếng:

- Nguy rồi, cùng nhau ra tay!

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Mấy vạn cường chưởng, cương kiếm, cương đao bay lên trời.

Hô Diên Bác Ngọc một địch năm vạn.

Ầm ầm!

Va chạm to lớn, hư không dấy lên bão tố, bão cuốn bốn phương, cát bay đá chạy, hư không lắc lư.

Xung quanh vô số cường giả đứng xem kinh sợ.

Nhiều cường giả kinh kêu:

- Đại Tiên, thật là mạnh!

Mấy vạn cường giả bị Hô Diên Bác Ngọc một chưởng đẩy lùi mặt tái nhợt.

Quyết đấu với cường giả như vậy có thể thắng không?

Hô Diên Bác Ngọc đánh ra một chưởng cũng đã là cực hạn, dù sao trong mấy vạn cường giả có gần ngàn tiên nhân. Cho dù là Đại Tiên cũng không thể lập tức tiêu diệt, đương nhiên, tách ra thì rất dễ giết.

Nhưng lần này vì lập uy, bơm hơi cho trăm vạn nho tu phe mình, Hô Diên Bác Ngọc liều mạng.

Hiệu quả rõ ràng, trăm vạn nho tu tăng lá gan.

Trăm vạn nho tu hét to một tiếng:

- Thánh Quyển đại trận!

Vô số quyển trục trải qua, rậm rạp che trời giống như trời sập xuống dưới, bao phủ lấy Cự Lộc thư viện.

Trên trăm vạn nho tu, từng được hạo nhiên chi khí ngưng tụ hỏa diễm uy lực vô cùng, cường giả bị đụng phải khoảnh khắc thành hơi nước. Có tiên nhân vung tay, chớp mắt bị lửa hừng hực bao bọc, loại lửa này dường như không thể dập tắt.

- A!

Tiên nhân đó thống khổ gào thét rồi cuối cùng đứt hơi.

Vô số cường giả Cự Lộc thư viện kinh sợ.

Mạnh Lăng Thiên hét to:

- Nguy rồi, mở ra trận pháp!

Ầm ầm!

Cự Lộc thư viện nằm trong một trận pháp to lớn màu lam, bên trên có tàng long hình năng lương giương nanh múa vuốt xuất hiện, ngăn cản vô số hỏa diễm hạo nhiên chi khí.

Ầm ầm!

Lửa hừng hực thiêu đốt trận pháp.

Xèo xèo xèo xèo xèo!

Tiếng dầu sôi khiến vô số cường giả run sợ.

Hô Diên Bác Ngọc đứng trên trời cao, nhìn Thánh Quyển đại trận thiêu đốt Cự Lộc thư viện, lộ nụ cười lạnh.

Cự Lộc thư viện và vô số cường giả hoàn toàn bị khốn trong đại trận, giờ phút này tựa hỏa lò không ngừng bị nướng cháy.

Hô Diên Bác Ngọc quát:

- Ha ha ha ha ha! Mạnh Lăng Thiên, bây giờ ngươi còn lời nào để nói? Thánh Quyển đại trận này do giáo chủ của giáo ta sáng tạo, Trăm Vạn Thánh Quyển đại trận là pháp bảo mà giáo chủ đích thân luyện chế, tại Tiên giới nổi danh như cồn. Trăm vạn nho tu bố trận, dù là Đại Tiên cũng khó thoát khỏi cái chết!

Mạnh Lăng Thiên hét với mọi người:

- Trận pháp sắp vỡ, các vị, mau lên, hãy chống đỡ trận pháp!

- Được!

Vô số cường giả nhanh chóng chống đỡ trận pháp.

Hô Diên Bác Ngọc lạnh lùng quát:

- Vô dụng, chỉ là vấn đề thời gian. Trước hạo nhiên chi khí, bất cứ trận pháp cũng không thể ngăn cản!

Hô Diên Bác Ngọc rống to:

- Đốt, đốt tiếp cho ta!

Biểu tình của trăm vạn nho tu biến dữ tợn:

- Tuân lệnh!

Ầm ầm!

Lửa lớn rực cháy điên cuồng đốt trận pháp.

Đám người Mạnh Lăng Thiên chống đỡ ngày càng mệt mỏi.

Bỗng có một góc thả lỏng.

Ầm ầm!

Thật nhiều đốm lửa vọt vào trận pháp.

- A!

- A!

Gần năm mươi cường giả dính phải, thống khổ bị đốt cháy.

Mạnh Lăng Thiên sợ hãi gào thét:

- Chống đỡ!

Ầm ầm!

Lỗ hổng bị trám lại.

Cự Lộc thư viện chỉ mành treo chuông.

Hô Diên Bác Ngọc cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha! Đốt cho ta, đốt đi!

Vô số người vây xem rất bất nhẫn, nhưng không ai tiến lên.

Tiếng cười của Hô Diên Bác Ngọc truyền khắp bốn phương.

- Ha ha ha ha ha! Lần này qua đi Cự Lộc thư viện biến mất trong thiên hạ. Đại Trăn thiên triều? Diêm Xuyên? Hắn không cứu được các ngươi!

Lửa không ngừng đốt, Cự Lộc thư viện liên tục có cường giả không chống đỡ nổi, bị đốt thành tro.

Hô Diên Bác Ngọc vẻ mặt vặn vẹo:

- Ta không cần các ngươi đầu hàng, toàn bộ đi chết đi!

Mọi người đều cho rằng Cự Lộc thư viện tiêu đời rồi.

Chính lúc này, cách Cự Lộc thư viện không xa, trong sơn mạch to lớn.

- Grao!

Chợt vang tiếng rồng ngâm, thanh âm tận trời, xông lên chín tầng mây, lên trời xuống đất, truyền khắp thiên hạ.

Mọi người bị tiếng rồng ngâm to lớn này kinh sợ biến sắc mặt.

- Hàm Dương, cấm địa?

- Hàm Dương cấm địa? Tại sao có tiếng rồng ngâm?

.........

......

...

Vang lên vô số tiếng tò mò.

Phía xa, chỗ Hàm Dương cấm địa phát ra từng tiếng hét:

- Hồn quy lai hề!!!

Ầm ầm!

Trên bầu trời Hàm Dương cấm địa bỗng nhiên âm khí tận trời, từng đợt âm phong từ bốn phương tám hướng nhanh chóng lan ra khỏi Hàm Dương cấm địa.

...

Âm khí tàn phá, thậm chí hình thành từng đợt bão tố.

Nên biết là giờ phút này Cự Lộc thư viện, vạn Nho thánh giáo, hai phe đều có hạo nhiên chi khí vô cùng. Hạo nhiên chi khí có tác dụng khắc chế âm khí rất mạnh.

Nhưng hiện tại hình như hạo nhiên chi khí không thể khắc chế âm khí, vô số âm khí hội tụ, trùng kích hạo nhiên chi khí tan tác.

Âm khí cuồn cuộn nhuộm đen bầu trời phương xa.

Từng đợt âm khí xông xuống mặt đất, khoảnh khắc, Hàm Dương cấm địa sát khí nhiếp người.

- Sao có thể như vậy

- Tại sao Hàm Dương cấm địa kia có động tĩnh lớn như vậy?

- Âm khí thật nặng.

............

.........

Các cường giả xung quanh lộ vẻ mờ mịt.

Hô Diên Bác Ngọc bỗng cảm giác bất an.

Hô Diên Bác Ngọc ngoái đầu nhìn hướng vạn Nho thánh sơn.

Trăm vạn nho tu bố trận, trên vạn Nho thánh sơn có mấy trăm tiên nhân, chính là nhóm người Hô Diên Bác Ngọc mang từ Tiên giới xuống.

Hô Diên Bác Ngọc hét:

- Đi nhìn xem!

- Tuân lệnh!

Một đám tiên nhân bay đi.

Trừ đám tiên nhân này ra, trong cá cường giả xung quanh cũng có nhiều người bay lên, hướng tới Hàm Dương cấm địa.

Động tĩnh to lớn sớm tác động lòng người.

Cự Lộc thư viện, vô số tu giả khổ sở giãy dụa, bị Thánh Quyển đại trận làm không ngừng tử thương.

Giây phút sinh tử, có người tuyệt vọng, không cho đầu hàng sao? Chúng ta ủng hộ Đại Trăn thiên triều thật sự có ý nghĩa sao? Vô số cường giả lộ ra cay đắng, tuyệt vọng.

Mạnh Lăng Thiên cũng rất sốt ruột. Bỗng nhiên chỗ Hàm Dương cấm địa âm khí tận trời, một tiếng rồng ngâm chấn khung trời.

Mắt Mạnh Lăng Thiên sáng lên.

Mạnh Lăng Thiên gào thét:

- Các vị, hãy kiên trì, thánh thượng của các ngươi trở lại, thánh thượng Đại Trăn trở lại, trở lại, bọn họ trở lại rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio