Tiên Quốc Đại Đế

chương 669: cường thế quân lâm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- A!

- Cứu mạng!

- Sư phụ!

- A!

Phút chốc vang tiếng kêu gào ầm ít, có ít nhất trăm vạn nho tu đương trường bị một thương nổ tung.

Chu Thiên Thánh Quyển đại trận tan vỡ.

Ầm ầm!

Kiếm khí, cương khí táo bạo đánh lui đám nho tu tán loạn.

Giáo chủ Chu Thiên Thư biểu tình cực kỳ khó xem, đám cao thủ vạn Nho thánh giáo đều bay tới sau lưng gã, kinh sợ nhìn hai bóng người bay ra.

Ầm ầm!

Gió liên tục thổi, mặt đất vẫn đang khuếch tán bốn phía.

Giáo chủ Chu Thiên Thư mặt đen như than.

Trước mặt giáo chủ Chu Thiên Thư có hai bóng người đứng, một người mặc áo giáp đỏ, đầu có đôi lông công dài, chiến ý ngập trời. Một người khác mặc áo giáp trắng, tay cầm thanh trường thương trừng giáo chủ Chu Thiên Thư.

Khí thế quanh thân hai người tận trời, thẳng bức giáo chủ Chu Thiên Thư.

Giáo chủ Chu Thiên Thư giật mình kêu lên:

- Các ngươi là ai?

Một thuộc hạ nói:

- Giáo chủ, đây là Vương Tiễn, Hoắc Quang!

Giáo chủ Chu Thiên Thư giật mình kêu lên:

- Vương Tiễn? Hoắc Quang? Hai thần tử của Diêm Xuyên? Làm sao có thể?

Không chỉ có giáo chủ Chu Thiên Thư kinh kêu, quần hùng xung quanh đều lộ vê hoảng sợ.

Mọi người cúi đầu nhìn hướng Hàm Dương.

Hướng Hàm Dương, Diêm Xuyên tay cầm Đạo Ấn, ngẩng đầu nhìn trời, nhìn vân hải khí vận của vạn Nho thánh giáo.

Một kích của Vương Tiễn, Hoắc Quang đã lộ ra Đại Trăn thiên triều cường thịnh, huống chi còn có hai Cổ Tiên Phụng Âm Dương, Diêm Xuyên. Giáo chủ Chu Thiên Thư lộ vẻ cay đắng.

Giáo chủ Chu Thiên Thư kinh ngạc hỏi:

- Từ khi nào phàm nhân độ kiếp mạnh như vậy?

Nên biết Chu Thiên Thánh Quyển đại trận mạnh tới mức dù là giáo chủ Chu Thiên Thư cũng không thể một kích chém nát nó.

Đại Trăn thiên triều mạnh mẽ làm rung động giáo chủ Chu Thiên Thư rất nhiều.

Giáo chủ Chu Thiên Thư nhanh chóng quyết định:

- Thánh thượng Đại Trăn, đã đắc tội nhiều, vạn Nho thánh giáo cáo từ!

Vạn Nho thánh giáo chỉ có một mình giáo chủ Chu Thiên Thư là Cổ Tiên, làm sao giành Đạo Ấn được? Huống chi mới rồi giáo chủ Chu Thiên Thư đã đắc tội kiêu hùng Chân Long cương vực khác, ở lại cũng không được ích lợi gì.

Diêm Xuyên bỗng cười nói:

- Cáo từ? Ha!

Các cường giả tim đập thình thịch, vì mọi người nghe ra trong giọng điệu cảu Diêm Xuyên có sát khí.

Giáo chủ Chu Thiên Thư sắc mặt khó xem nói:

- Thánh thượng Đại Trăn, có gì chỉ giáo?

Diêm Xuyên ánh mắt lạnh nhạt nói:

- Phạm Hàm Dương của trẫm, phải tru!

Giáo chủ Chu Thiên Thư biến sắc mặt nói:

- A?

Mông Điềm, Vương Tiễn tăng vọt chiến ý.

Ầm ầm!

Thật nhiều cường giả Đại Trăn thiên triều bay lên trời, ai nấy phát ra khí thế khiến các cường giả xung quanh kinh sợ.

- Đại Tiên? Những người này đều là Đại Tiên sao?

- Nhiều Đại Tiên quá!

.........

......

...

Xung quanh vang tiếng kinh thán, sắc mặt của giáo chủ Chu Thiên Thư càng khó xem.

Nên biết là toàn vạn Nho thánh giáo chỉ có hơn trăm Đại Tiên, mấy trăm người xông tới này ai nấy khí thế mạnh như vậy?

Giáo chủ Chu Thiên Thư tức giận quát:

- Diêm Xuyên, ngươi đừng khinh người quá đáng!

Diêm Xuyên lạnh lùng nói:

- Khinh người quá đáng? Nếu trẫm không có thực lực này thì ngươi sẽ tha cho trẫm không?

Giáo chủ Chu Thiên Thư cứng họng, đã chuẩn bị luyện hóa Hàm Dương thì làm sao gã chịu tha cho Diêm Xuyên?

Diêm Xuyên lạnh lùng nói:

- Hôm nay là ngày vui của Đại Trăn, trẫm không muốn tạo sát nghiệt. Trẫm có thể tha cho các ngươi một mạng, với điều kiện là giao ra 'Sinh vị' thiên địa nghiệp vị.

Cưỡng bức đòi lấy thiên địa nghiệp vị?

Không nói giáo chủ Chu Thiên Thư, các kiêu hùng xung quanh cũng mắt tròn mắt dẹp. Ngươi chỉ là thiên triều, thiên triều và đạo tràng đối đầu nhau? Còn là uy hiếp cao cao tại thượng? Đùa giỡn cái gì? Đạo tràng chính là đẳng cấp ngang với thánh đình!

Đám cường giả thánh đình, đạo tràng lộ vẻ kinh sợ. Đây vẫn là một thiên triều sao? Quá mạnh mẽ rồi!

Thánh đình, đạo tràng kinh thán, những cường giả thiên triều, thánh địa chuẩn bị hát đệm cũng hóa đá.

Cùng là thiên triều, vì sao chênh lệch lớn như vậy?

Diêm Xuyên lạnh lùng nhìn giáo chủ Chu Thiên Thư.

Không hiểu sao giáo chủ Chu Thiên Thư cảm thấy da đầu mát lạnh.

Giáo chủ Chu Thiên Thư quát to:

- Cuồng vọng, thiên triều nho nhỏ, được chút kỳ ngộ mà cũng mơ bức vạn Nho thánh giáo ta?

Diêm Xuyên nheo mắt nói:

- Giáo chủ Chu Thiên Thư, ngươi nên biết rõ, không phải trẫm thương lượng với ngươi, mà ngươi cũng không có tư cách thương lượng với trẫm. Trẫm nể tình Chỉ Trần Nữ Thần mới thương hại các ngươi, không muốn tạo sát nghiệt nhiều, không đại biểu trẫm sẽ không giết các ngươi!

Giáo chủ Chu Thiên Thư lạnh lùng nói:

- Khinh người quá đáng, vừa rồi ngươi chỉ là may mắn, nếu đám Cổ Tiên mới độ kiếp các ngươi muốn tìm cái chết thì đừng trách bổn giáo chủ!

Giáo chủ Chu Thiên Thư quát:

- Bố trận!

Quỷ Cốc Tử thản nhiên nói:

- Trời làm sai còn tồn được, tự làm bậy không thể sống.

Diêm Xuyên quát:

- Giết!

Vương Tiễn, Mông Điềm hét to:

- Grao!

Miêu Miêu, Vương Tiễn mang theo một đám Đại Tiên xông hướng Chu Thiên Thánh Quyển đại trận.

Hơn một ức đệ tử của vạn Nho thánh giáo nhanh chóng bố trận, nhưng ở trước mặt hai hung thần thì không chịu nổi một kích. Bẻ gãy, nghiền nát, hai người thẳng giết hướng giáo chủ Chu Thiên Thư.

- A!

- Cứu mạng!

Cường giả bị đánh bay đầy trời. Hai người như cối xay, trận pháp, đánh hội đồng đều không thể ngăn cản Mông Điềm, Vương Tiễn, một đường tiến tới.

Hai đại quân sau lưng Mông Điềm, Vương Tiễn cũng cực kỳ hung hãn, phút chốc đánh đâu thắng đó.

Kiêu hùng các phương hóa đá nhìn tình cảnh này.

Đại Trăn thiên triều bày ra thực lực hoàn toàn đảo điên nhận tri của mọi người. Cái, cái này là thiên triều sao?

Ầm ầm!

Đệ tử của vạn Nho thánh giáo liên tục bại lui, phút chốc Miêu Miêu, Vương Tiễn giết tới trước nhất.

Giáo chủ Chu Thiên Thư biến sắc mặt.

Giáo chủ Chu Thiên Thư kinh hoảng hét to:

- Vạn Nho thánh giáo chi thế, khí vận tới người!

Vù vù!

Dưới chân giáo chủ Chu Thiên Thư xuất hiện tế đàn hình tròn to lớn, bên trên có vô số phù văn.

Mắt Diêm Xuyên lóe tia vừa lòng:

- Sinh vị thiên địa nghiệp vị?

Dưới chân giáo chủ Chu Thiên Thư trồi lên tế đàn hình tròn chính là sinh vị thiên địa nghiệp vị, là một loại chứng minh thân phận trời ban.

Trên bầu trời từng con kim long bay xuống, nhập vào giáo chủ Chu Thiên Thư.

Ầm ầm!

Khí thế của giáo chủ Chu Thiên Thư tăng vọt, hư không dấy lên bão tố.

Giáo chủ Chu Thiên Thư cầm thanh trường kiếm chém hướng Vương Tiễn, Mông Điềm.

Hai hung thần chém ra cương thương, cương kiếm huyết sát ngập trời vào người giáo chủ Chu Thiên Thư.

Giáo chủ Chu Thiên Thư dùng sinh vị thiên địa nghiệp vị thu nạp vô tạn khí vận, chẳng những tăng vọt thực lực, thông qua sinh vị thiên địa nghiệp vị ở bên ngoài tế đàn thiên địa hình thành một vòng bảo hộ vàng to lớn, bên trên vòng quanh kim long.

Ầm ầm!

Hai phe đụng độ.

Kiếm, thương của Vương Tiễn, Mông Điềm cắm vào vòng bảo hộ vàng, huyết sắc sát khí bao phủ vòng bảo hộ vàng.

Hai hung thần hét to:

- Grao!

Giáo chủ Chu Thiên Thư cùng với tế đàn thiên địa trầm xuống một trượng.

Giáo chủ Chu Thiên Thư bị hai hung thần Mông Điềm, Vương Tiễn hoàn toàn áp chế.

Giáo chủ Chu Thiên Thư sợ hãi rống to:

- Không thể nào, sao các ngươi có thể áp chế bổn giáo chủ? Nên là bổn giáo chủ áp chế các ngươi mới đúng!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio