Tiên Quốc Đại Đế

chương 692: kỳ thánh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hiện tại Dịch Phong đánh bại từng bàn cờ nối tiếp nhau, lục tục có người bỏ cờ nhận thua.

Kỳ lực quá mạnh!

- Ui chà!

- Người kia là ai?

- Hắn là ai? Tại sao lợi hại như vậy?

...............

.........

......

Mọi người liên tục tặc lưỡi, Dịch Phong lần thứ hai thắng được nhiều tiên thạch.

Đây chính là mười bàn cờ, Dịch Phong thắng hết!

Mọi người nhìn hướng quản gia của Tinh La Kỳ quán.

Quản gia của Tinh La Kỳ quán vẻ mặt sốt ruột, trước đó gã không ngờ người đến biến thái như vậy.

Dịch Phong cười nói:

- Tổng cộng một vạn tiên thạch, tiếp tục cược không?

Một vạn tiên thạch? Các kỳ thủ xung quanh hít ngụm khí lạnh.

Quản gia của Tinh La Kỳ quán vẻ mặt nhăn nhó, một vạn tiên thạch, cộng thêm lúc trước Dịch Phong luôn thắng, hiện tại Tinh La Kỳ quán đã là trứng chọi đá.

Một nha hoàn cất cao giọng:

- Chủ quán đến, mau tránh ra, tránh ra!

Lúc này cá cược và bàn cờ đều đặc sắc.

Chủ quán chưa đi vào thì Quản gia của Tinh La Kỳ vọt ra đám đông ngăn cách Dịch Phong và Trần Phi Thiên.

Quản gia của Tinh La Kỳ chua xót nói:

- Chủ quán, lão hủ vô dụng, tiên thạch của Tinh La Kỳ quán đã bị cược chỉ còn lại không đến một phần!

Một kỳ vương thua cờ chua xót nói:

- Chủ quán, là tại thuộc hạ vô nặng!

Một nữ kỳ sốt ruột hỏi:

- Chủ quán, người này đến đá quán, chúng ta nên làm sao?

Quản gia của Tinh La Kỳ quán mặt như đưa đám nói:

- Hắn còn muốn cược, Tinh La Kỳ quán ta sẽ thua sạch!

Trần Phi Thiên hít sâu, lập tức hiểu có cao thủ tới.

Lý La kỳ thánh lập tức tiến lên, vỗ ngực cam đoan:

- Phi Thiên, nàng cứ yên tâm, có ai ở thì đừng ai mơ khi dễ Tinh La Kỳ quán!

Thiên Nguyên kỳ thánh lập tức bảo đảm:

- Phi Thiên, ta sẽ giúp nàng trút cơn tức này!

Hai kỳ thánh nhiệt tình tranh nhau.

Trần Phi Thiên nhíu mày.

Trong đám đông bỗng vang lên giọng của Dịch Phong.

- Còn muốn đánh cuộc nữa không?

Trái tim Trần Phi Thiên chợt nhảy lên, thanh âm thật quen thuộc. Không, không phải người đó, mấy năm nay nàng cũng gặp người có giọng giống nhau, hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều.

Trần Phi Thiên hít sâu, nói:

- Tinh La Kỳ quán trước giờ chưa từng sợ ai!

Trần Phi Thiên vừa lên tiếng, các người đứng xem hưng phấn, kịch hay trình diễn.

Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh biểu tình nghiêm túc nhìn hướng đám người.

Đám đông mau chóng tránh ra.

Dịch Phong, Trần Phi Thiên đối mặt nhau.

Ánh mắt hai người giao nhau, dường như quên mọi thứ xung quanh, trong mắt có vô số lời muốn nói, liếc mắt vạn năm qua.

Dịch Phong, Trần Phi Thiên, hai người cảm giác mũi cay cay, cố nén mắt ngấn lệ.

Trần Phi Thiên giật mình tỉnh lại, bất giác lùi ra sau, mắt lóe qua kinh hoàng.

Lý La kỳ thánh la lên:

- Phi Thiên đừng sợ, có ta ở đây, ta sẽ giúp nàng thắng hắn!

Thiên Nguyên kỳ thánh cũng hét to:

- Phi Thiên, ta giúp nàng trút giận!

Dịch Phong tâm tư tinh tế, đã nhìn ra Trần Phi Thiên kinh hoảng bởi vì sao, đó là vì vết sẹo trên mặt nàng. Vết sẹo nàng hủy dung vì gã, làm sao Dịch Phong ghét bỏ được?

Lý La kỳ thánh tiến lên một bước:

- Tiểu tử, hãy để ta đấu với ngươi!

Thiên Nguyên kỳ thánh cũng xông lên nói:

- Để ta!

Nhiều kỳ thủ xung quanh kinh ngạc nhìn hai kỳ thánh này.

Quản gia của Tinh La Kỳ quán thì nở nụ cười. Kỳ lực của hai kỳ thánh cực kỳ kinh thế, hai người này sắp thua rồi.

Quản gia của Tinh La Kỳ quán cười nói:

- Vị tiên sinh này, ngươi có muốn tiếp tục không? Đương nhiên tiền cược của Tinh La Kỳ quán chúng ta chỉ có ba ngàn tiên thạch.

Dịch Phong chợt lắc đầu.

Lý La kỳ thánh la lên:

- Như thế nào? Tiểu tử, ngươi sợ rồi?

Dịch Phong nói:

- Nếu ván này các ngươi thắng thì sẽ trả lại hết những thứ ta thắng cho các ngươi.

Quản gia của Tinh La Kỳ quán cười toe toét.

Dịch Phong chợt cười nói:

- Nhưng, nếu ta thắng!

Thiên Nguyên kỳ thánh hỏi:

- Ngươi thắng thì sao?

Dịch Phong cười nói:

- Nếu thắng thì ta muốn nàng, Trần Phi Thiên.

- Cái gì?

- Khốn kiếp!

Hai kỳ thánh kinh kêu.

Kỳ thủ xung quanh kinh ngạc nhìn Dịch Phong, cái này đâu chỉ là đá quán, quá cuồng vọng.

Dịch Phong nhìn Trần Phi Thiên, hỏi:

- Như thế nào?

Trần Phi Thiên tâm tư linh lung, đương nhiên hiểu ý của Dịch Phong. Dịch Phong đang biểu đạt loại quyết tâm, mặc kệ nàng có sẹo hay không ta đều không quan tâm.

Mọi người nhìn chằm chằm vào Trần Phi Thiên, nàng nhìn ánh mắt dịu dàng của Dịch Phong.

Trần Phi Thiên Ma xui quỷ khiến nói:

- Được.

Một chữ được phá vỡ mộng của hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh.

- Sao có thể như vậy?

- Nếu được như vậy thì lúc trước ta cũng làm rồi!

Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh đấm ngực giậm chân làu bàu, mắt tóe lửa nhìn Dịch Phong.

Thiên Nguyên kỳ thánh trầm giọng nói:

- Tiểu tử, ta sẽ đánh với ngươi, cho ngươi chết!

Lý La kỳ thánh la lên:

- Để ta!

Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh lại tranh giành với nhau.

Dịch Phong thản nhiên nói:

- Cùng nhau đi.

Người xung quanh ngẩn ra:

- A?

Cùng nhau? Người này muốn một mình đấu với hai kỳ thánh?

Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh sắc mặt khó xem.

Dịch Phong không muốn dông dài, nói thẳng:

- Không chơi thì đổi người!

Ánh mắt các kỳ thủ nhìn Dịch Phong ngày càng lạ.

Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh la lên:

- Tới thì tới!

Họ nhanh chóng bày bàn cờ, quản gia của Tinh La Kỳ quán nở nụ cười. Dù sao kỳ thánh đại biểu chính là vô địch, hiện tại Dịch Phong độc đấu với hai kỳ thánh, gã chết chắc rồi.

Người xung quanh cũng có biểu tình tương tự.

Nhưng không ai trông thấy Trần Phi Thiên siết chặt nắm tay, cắn môi, cảm xúc là lạ, mắt nhìn chằm chằm vào Dịch Phong.

Cạch!

Quân đầu tiên dặt xuyên.

Cạch!

Dịch Phong cực kỳ nhanh đặt cờ.

Cạch!

Cạch!

Cạch!

Quân cờ không ngừng đặt xuống, ngày càng nhiều. Nửa canh giờ sau, có một số kỳ thủ không chịu nổi. Bàn cờ huyền ảo làm vài kỳ thủ chỉ nhìn đã thấy đầu choáng váng, hoa mắt.

Cạch!

Cạch!

Nhưng Dịch Phong đặt cờ cực nhanh, tốc độ ban đầu của hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh cũng rất nhanh, rồi dần dần hơi vất vả.

Hai người kinh sợ nhìn Dịch Phong.

Dịch Phong không ngừng đặt cờ.

Cạch!

Cạch!

Trần Phi Thiên ánh mắt rối rắm, lòng rối bời. Trần Phi Thiên không nhìn cờ mà nhìn Dịch Phong, xem khuôn mặt tập trung của gã, nhìn ngơ ngác.

Dịch Phong không phải đánh cờ mà là vuốt lên vết thương lòng của Trần Phi Thiên.

Nửa ngày sau, hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh ngẩng đầu nhìn Dịch Phong, giờ hai người rốt cuộc hiểu cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Kỳ lực của người này quá khủng bố.

Nhiều kỳ thủ xung quanh không dám nhìn.

Trước kỳ lực của Dịch Phong, hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh liên tục bại lùi.

Lý La kỳ thánh nôn nóng nói:

- Sao có thể như vậy?

Thiên Nguyên kỳ thánh nóng nảy hơn:

- Không thể thua, thua là Phi Thiên sẽ....

Cạch!

Cạch!

Cạch!

Từng quân cờ liên tục đặt xuống, rốt cuộc hai ngày sau, hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh nắm quân cờ nhưng không đặt xuống nổi. Bởi vì giờ phút này hai bên giằng co, nhưng nếu hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh đặt cờ xuống bất cứ góc nào thì lập tức thua ngay.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio