Dừng một chút, Hàn Sâm sợ Minh Ca không đáp ứng, dù sao thì anh ta cũng không hiểu nổi thế giới của kim chủ ba ba.
“Cô Minh Ca, cô đừng chỉ coi 《 Súng phi ở trên 》 là một bộ phim truyền hình mạng, bởi vì con mắt của người đời quá kém nên nó mới không hấp dẫn bằng phim truyền hình và phim điện ảnh, nhưng mà chỉ cần làm tốt, chúng ta sẽ là người đầu tiên mở ra thị trường cho phim truyền hình mạng, không bằng cô suy xét một chút…” “Không cần suy xét.
” “Cô Minh Ca……” Minh Ca nhếch môi, cười cười, hỏi: “Đạo diễn Hàn còn nhớ rõ câu đầu tiên mà tôi nói không?” Xin chào, tôi tới thử vai cho phim 《 Súng phi ở trên 》.
Hàn Sâm nhớ lại, đột nhiên nhanh trí, “Chẳng lẽ cô……” “Không sai.
” Khí thế của Minh Ca bỗng nhiên thay đổi, khuôn mặt tinh xảo toát lên vẻ mê người, dẫm lên giày cao gói từng bước tới gần, tóm lấy cổ tay của người thanh niên trẻ tuấn tú rồi nửa ôm anh ta vào trong ngực, chậm rãi cúi người xuống, ánh mắt thâm tình chân thành nói: “Mỹ nhân nhỏ, nếu như nàng đã nhiệt tình mời như vậy, bổn cung há có thể từ chối hay sao?” Đầu gối của Hàn Sâm liền mềm nhũn.
Trái tim nhỏ liền nhảy thình thịch thình thịch.
Đệch đệch đệch…… Mợ! Muồn quỳ trước mặt kim chủ ba ba! Một lát sau, Minh Ca hơi đứng dậy, buông Hàn Sâm mà cô đang ôm ra, “Này, tỉnh lại.
” Chơi xong liền ném, rút điếu vô tình.
Gương mặt Hàn Sâm liền đỏ ửng, ánh mắt sáng ngời tựa như lửa, “Vừa mới nãy là…… Lời thoại của Trang Khương sao?!” Minh Ca vẫn duy trì khuôn mặt cao quý lạnh nhạt, “Ừ.
” Trong lòng lại không tự giác thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Diễn kịch, đã là chuyện của đời trước.
Kiếp trước kỹ thuật diễn của cô bị nhiều người chỉ trích, bởi vì khuôn mặt quá xinh đẹp này nên cô luôn bị coi là bình hoa.
Tâm tình của thiếu nữ hai mươi mấy tuổi vẫn chưa ổn định, rất dễ dàng bị vẻ muôn màu muôn dạng và hào nhoáng của giới giải trí này che mờ tầm mắt.
Tâm tư không đặt ở trên việc cải thiện kỹ thuật diễn, bởi vì xinh đẹp lại tự phụ, cảm thấy chỉ cần dựa vào khuôn mặt này là có thể lăn lộn khắp giới giải trí, như con gà chọi náo loạn trời đất.
Nhớ lại nửa đời trước, chính Minh Ca cũng cảm thấy thật cay mắt.
Đợi tới khi cô quyết tâm muốn rèn luyện kỹ thuật diễn sao cho thật tốt, khuôn mặt này lại bị người ta hủy hoại.
Sau khi nghèo túng, cô sống ở trong tầng hầm, dựa vào một chiếc TV cũ kỹ mà xem các bộ phim kinh điển, quan sát và bắt chước các loại biểu cảm của nhân vật.
Sau đó, cô chậm rãi tìm tòi ra cách thức biểu diễn cho bản thân.
Chẳng qua là chưa bao giờ để lộ ra trước mặt người khác.
Đây là lần đầu tiên.
Đôi mắt xinh đẹp của Minh Ca trong suốt sáng ngời, nụ cười trên môi như đóa hoa đang nở rộ.
Kiếp trước《 Súng phi ở trên 》 là bộ phim truyền hình mạng nổi tiếng đầu tiên, Minh Ca đương nhiên cũng từng học hỏi qua.
Nhân vật nữ chính Trang Khương chính là nhân vật được xây dựng xuất sắc, bất kể là dung mạo, ánh mắt, cử chỉ, hay là khí chất và tính cách, Minh Ca rất có tự tin mình có thể diễn một cách thuần thục.
Cô đã thành công.
- Nữ chính đã xác định, tiền tài trợ đã có, hiện giờ chỉ còn khởi quay thôi.
Hàn Sâm hớn hở đi tập hợp đoàn làm phim.
Sau khi Minh Ca rời đi, khuôn mặt nhỏ tuyệt đẹp liền biến sắc.
Cô xoa xoa cái trán.
Thật là sầu mà.
Phải kiếm vạn còn lại ở đâu đây? Đầu của Minh · giả kim chủ ba ba · Ca liền đau, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên.
Có rồi! Đi tìm kim chủ ba ba thật đi.
Nhân tiện liền thưởng thức trò hay của hai mẹ con bạch liên hoa đó.
Minh Ca lập tức gọi xe về nhà.
Một tiếng sau.
Một toà biệt thự cổ kính liền hiện ra ở trước mắt cô, bên ngoài là hàng rào bằng gỗ đàn, vườn hoa trong nhà trồng những loài hoa mà có yêu thích.
Minh Ca trả tiền rồi xuống xe, đến gần, nhìn tòa kiến trúc quen thuộc kia, hốc mắt liền hơi ửng đỏ.
…… Đã lâu không thấy.
Sau đó, cô nhếch môi lên, đi tới gõ cửa biệt thự.
Người mở của là mẹ Dung, người đã làm việc nhiều năm ở nhà họ Minh, trông thấy cô liền kinh ngạc gọi một tiếng: “Đại tiểu thư?” Minh Ca gật đầu, lộ ra nụ cười tươi như đóa hoa hồng, “Mẹ Dung!” Lúc này, bên trong biệt thự truyền đến âm thành của đôi mẹ con bạch liên hoa kia, “…… Ba ba, ba nhất định phải làm sáng tỏ giúp con, sao con có thể vì một nhân vật nữ nhỏ mà bán đứng chính mình chứ!”.