Tiền Sử Dưỡng Phu Ký

chương 103: tộc trưởng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Tagoon

Bộ lạc Cự Hổ đều đã chết nhưng để lại không ít đồ vật, da thú xương thú cái gì cũng có. Những nô lệ đến từ các bộ lạc cũng không chê, tất cả đều thu thập lại, tính toán rửa sạch sẽ mang đi.

Còn muối gì đó...... Khi rời khỏi bộ lạc Thanh Sơn, bộ lạc Cự Hổ đã mang theo không ít. Lúc này Hùng Dã cảm thấy thật may mắn —— Bọn chúng bọc muối lại rất kỹ nên không bị vung vãi, chỉ là tất cả cùng với lớp da gói bên ngoài đều bị nén xuống bùn.

Các nô lệ đào muối ra, sau đó bắt đầu xử lý thịt khủng long, muối thịt, đương nhiên cũng ăn thịt.

Các nô lệ trạng huống đều không tốt, ở chỗ này nghỉ ngơi, ăn uống no đủ mấy ngày, đối bọn họ mà nói là có chỗ lợi.

Đối Hùng Dã mà nói cũng có chỗ lợi.

Lúc trước khi truy kích bộ lạc Cự Hổ, màn trời chiếu đất, Hùng Dã không thể nào được ăn ngon uống tốt, thể lực tiêu hao rất lớn, sau lại trúng độc mất máu, lúc này y bức thiết yêu cầu bổ sung năng lượng.

Mọi người bèn cứ thế thoả sức ăn uống. Đồng thời, Hùng Dã cũng giảng giải một ít quy củ của bộ lạc Đại Hùng cho những người đã từng là nô lệ này.

Bọn họ đều cảm thấy mớ quy củ đó thật sự quá nhẹ nhàng!

Cũng chỉ là ăn cơm phân phối theo lao động, yêu cầu làm việc linh tinh...... Bọn họ ở bộ lạc Cự Hổ làm nô lệ, cho dù làm gần chết cũng không nhất định có được một miếng ăn, an toàn tính mạng còn không được bảo đảm!

"Bộ lạc Đại Hùng thật sự rất tốt, các ngươi đi rồi sẽ biết!" Tài ăn nói không tồi Hầu Thạch nói với mọi người trong bộ lạc mình: "Bọn họ trồng cả một mảnh bao la trứng đất, toàn ăn không hết để hỏng vứt đi! Bọn họ còn trồng lúa mạch. Lúa mạch các ngươi còn chưa được ăn bao giờ nhỉ? Rất thơm, ăn rất no!"

Các nô lệ nghiêm túc nghe, mặt đầy kích động.

Hầu Thạch lại nói: "Bộ lạc Đại Hùng còn nuôi khủng long! Bọn họ ngay cả khủng long cũng có thể nuôi!"

Các nô lệ đều sợ ngây người.

Hầu Thạch còn nói: "Bọn họ đặt bùn vào trong lửa là có thể thiêu ra các món đồ xinh đẹp!"

Các nô lệ đều muốn quỳ xuống đất cúng bái!

Hầu Thạch như cũ nói: "Bọn họ thậm chí có được sứ giả Thần Thú! Khi sứ giả Thần Thú bắt đầu cầu nguyện cho bộ lạc, trứng đất vừa gieo chỉ một đêm là có thể trưởng thành, lúa mạch cũng vậy. Bọn họ còn luôn có thể nhặt được thịt khủng long ăn! Một khi trong bộ lạc khuyết thiếu đồ ăn, sẽ có thịt khủng long tự mình đưa tới cửa! Ở bộ lạc Đại Hùng không bao giờ thiếu thịt ăn!"

"Thật sao?" Mọi người đều không tin, thịt khủng long sao có thể tự đưa tới cửa?

"Đương nhiên là thật rồi. Đây là ta nghe được từ những người bộ lạc Đại Hùng nơi đó, hơn nữa...... Bây giờ không phải lại ứng nghiệm sao?" Hầu Thạch nói: "Lúc bộ lạc Cự Hổ rời đi đã vét hết sạch thịt, các ngươi thiếu chút nữa là phải chịu đói bụng, kết quả thì sao? Bây giờ tất cả đám người bộ lạc Cự Hổ đều đã chết, chúng ta còn nhặt được rất nhiều thịt!"

Hầu Thạch nói lời này quả không sai!

Các nô lệ cả đám tin tưởng không nghi ngờ, cảm thấy bộ lạc Đại Hùng quả nhiên là một bộ lạc được Thần Thú yêu thích!

Không thấy sao? Bộ lạc Cự Hổ cùng bộ lạc Đại Hùng một mất một còn, lúc này toàn bộ đều đã chết, bọn họ còn nhặt được rất nhiều thịt!

Ánh mắt các nô lệ nhìn Hùng Dã tràn ngập sùng bái.

Hùng Dã: "......"

Hùng Dã cũng cảm thấy mọi chuyện thật sự quá thuận lợi!

Lửa lớn thiêu huỷ toàn bộ thi thể của bộ lạc Cự Hổ, còn đám khủng long...... Các nô lệ không hề lãng phí chút, bỏ ra năm ngày xử lý xong xuôi tất cả.

Mà lúc này, thân thể Hùng Dã cũng đã hoàn toàn khôi phục, chẳng qua trước khi khôi phục thân thể, y gặp phải chút phiền toái nhỏ —— Đại khái là ăn nhiều thuốc giải độc, y bị tiêu chảy mấy ngày.

Đương nhiên đây không được coi là chuyện lớn gì.

Hiện giờ bộ lạc Cự Hổ đã bị giải quyết, đồ ăn cũng xử lý xong...... Hùng Dã dẫn theo người lập tức bắt đầu trở về.

Đội ngũ này của bọn họ thực khổng lồ, dọc theo đường đi căn bản là không có kẻ nào dám chọc bọn họ, vì thế một đường thông thuận, chỉ là hơi tốn thời gian một chút.

Bọn họ mang theo quá nhiều đồ đạc, thế cho nên phải đi gần nửa tháng mới đến được phụ cận bộ lạc Đại Hùng.

Lúc này, thời tiết đã hơi se lạnh.

Gió lạnh phả vào cơ thể làm người không khắc chế được co rúm lại, một vài người chịu không nổi dứt khoát biến thành hình thú đi đường.

Hùng Dã cũng biến thành hình thú. Thú hình của y to lớn hơn rất nhiều, y cảm thấy hẳn là sẽ thích ứng tốt hơn.

Còn chưa đến gần bộ lạc, người bộ lạc Đại Hùng đã tới.

Là người phụ trách tuần tra của bộ lạc Đại Hùng phát hiện ta bọn họ. Ngay từ đầu mọi người còn có chút lo lắng, lo thứ đang tới là một đại đội khủng long gì đó, sau lại phát hiện đi tuốt đằng trước chính là Hùng Dã, những người này lập tức hoan hô rầm trời.

"Hùng Dã! Ngươi đã trở lại!" Người bộ lạc Đại Hùng sôi nổi bước tới.

Hùng Dã vẫn đang ở hình thú, không nói chuyện, nhưng Hùng Kỳ biến thành hình người: "Chúng ta đã trở lại!"

"Sao ngươi lại nhiều người như vậy?" Hùng Bạch hỏi.

"Chúng ta đánh hạ bộ lạc Cự Hổ, giải cứu nô lệ của bọn chúng!" Hùng Kỳ nói.

Hùng Bạch đầy vẻ khiếp sợ: "Các ngươi đánh hạ bộ lạc Cự Hổ?" Bọn họ cho rằng Hùng Dã chỉ là dẫn người đuổi bộ lạc Cự Hổ đi mà thôi, kết quả...... Hùng Dã đã làm cái gì vậy?

Hùng Dã thế nhưng đánh hạ được bộ lạc Cự Hổ!

"Đúng vậy, chúng ta đánh hạ bộ lạc Cự Hổ. Đồ đạc của bộ lạc Cự Hổ bây giờ đều là của chúng ta!"

"Bọn họ đâu?" Hùng Bạch lại hỏi.

"Đều đã chết." Hùng Kỳ nói.

Tin tức Hùng Kỳ để lộ quá kinh người, Hùng Bạch cảm thấy có chút không hấp thụ nổi. Mà đám người Hùng Hà tư tế chờ ở trong bộ lạc nghe được tin tức này cũng ngẩn ra.

Một bộ lạc lớn như bộ lạc Cự Hổ thế nhưng bị Hùng Dã chỉ mang theo chút xíu người như vậy giết sạch sao?

Này không hợp với lẽ thường!

Người bộ lạc Đại Hùng bất kể nam nữ già trẻ đều đi ra bên ngoài khe núi nghênh đón nhóm người Hùng Dã.

Chờ gấu nâu khổng lồ xuất hiện ở trước mặt, tất cả mọi người đều bắt đầu hoan hô.

Cuộc sống của bộ lạc Đại Hùng bọn họ trải qua ngày càng tốt, nhưng ở lúc trước, bọn họ còn chưa đủ cường đại.

Bây giờ thì khác, trong bộ lạc bọn họ có cường giả, bọn họ trở nên vô cùng cường đại!

Người bộ lạc Đại Hùng thì đang ăn mừng, những người lần đầu tới bộ lạc Đại Hùng cũng tò mò nhìn hết thảy chung quanh.

Khe núi của bộ lạc Đại Hùng thoạt nhìn quá tốt đẹp!

Người bộ lạc Đại Hùng thoạt nhìn tinh thần cũng rất tốt!

"Chúng ta tới nơi thiêu chế đồ gốm." Tư tế nhìn một đội người mênh mông cuồn cuộn, cuối cùng vẫn là quyết định đưa tới nơi thiêu chế đồ gốm.

Nhóm người Hùng Dã vừa đi một tháng, nơi thiêu chế đồ gốm lại mở rộng hơn rất nhiều, tư tế còn sai người xây thêm thật nhiều phòng ở...... Mười mấy người chen chúc trong một gian tuyệt đối có thể chứa hết những người này.

Càng quan trọng hơn hôm nay vừa đúng là ngày thiêu chế đồ gốm, rất ấm áp!

"Mấy căn nhà này thật cao!"

"Nơi này thật ấm áp!"

"Nơi này thoạt nhìn thật không tồi......"

"Bọn họ đang thiêu cái gì?"

......

Những người mới tới vuốt ve căn phòng làm từ đất, đầy vẻ giật mình. Tư tế và Hùng Hà từ chỗ Hùng Dã biết được những chuyện y gặp phải trong lần tới bộ lạc Cự Hổ này.

"Hùng Dã làm không tồi." Tư tế nói.

Hùng Dã hơi hổ thẹn: "Ta quá sơ suất, thiếu chút nữa trúng độc......"

"Không phải không có việc gì sao?" Tư tế cười nói, đột nhiên nhìn về phía Hùng Dã: "Hùng Dã, ngươi có muốn làm tộc trưởng không?"

"Muốn!" Hùng Dã không chút do dự, nhưng lại nhìn về phía Hùng Hà: "Tộc trưởng......"

Bộ lạc Đại Hùng sẽ tôn người mạnh nhất lên làm tộc trưởng, nhưng nếu tộc trưởng đời trước còn sống, bình thường cũng sẽ không đổi tộc trưởng......

"Ta tuổi đã cao! Bộ lạc nên giao vào trong tay ngươi!" Hùng Hà hơi mất mát, nhưng vẫn nói.

Bộ lạc bọn họ hiện giờ nhiều người, còn có cường giả như Trư Chiến, ông tiếp tục làm tộc trưởng quả thật không thể phục chúng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio