Tiền Sử Dưỡng Phu Ký

chương 85: làm việc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Tagoon

Trong khi những người này bắt đầu nhớ thương thân nhân tộc nhân của bọn họ, người của bộ lạc Đại Hùng lại tụ tập đến bên này, bắt đầu chia thịt ăn cơm.

Hùng Dã hôm nay lúc săn thú sau khi đụng phải những người bị bộ lạc Cự Hổ đuổi ra thì vẫn luôn vội vàng đưa người mang về dàn xếp sự tình, không có đi săn, nhưng Trư Chiến bọn họ sau lại đi săn, vì thế trong bộ lạc hôm nay vẫn có thịt để chia.

Thịt ngon, nội tạng cùng với trứng đất củ lớn không hư thối đươc phân cho bộ lạc Đại Hùng, đến nỗi mấy người vừa tới...... Tư tế sai người gọt bỏ bộ phận đã hỏng trên trứng đất, cộng thêm phần nội tạng không ai thích và xương cốt linh tinh nấu cho bọn họ ăn.

Thứ như vậy nhìn không ngon lắm, nhưng trước kia, đội thu thập của bộ lạc Đại Hùng kỳ thật cũng cũng chỉ có thể ăn loại này.

Những người đó tự nhiên sẽ không ghét bỏ, ngược lại phi thường cảm động —— không nghĩ tới bộ lạc Đại Hùng trong một ngày thế nhưng cho bọn họ ăn hai bữa!

Bọn họ ngấu nghiến ăn trứng đất nấu khủng long tạp, cảm thấy ngon không chịu nổi.

Kết quả đúng lúc này, bọn họ ngửi thấy một cỗ mùi hương mê người......

Chu Tịch hôm nay nhưng thật ra không dùng ớt để nấu ăn, nhưng hắn lấy đường do chính mình làm thắng lên, làm thịt kho tàu ăn.

Thịt chính là phần non mềm nhất của con mồi hôm nay săn được, đường là hắn dùng gậy ngọt làm. Ngoài ra, hắn còn chuẩn bị một ít hương liệu.

Nồi đá dùng để xào rau có hơi chậm, nhưng chỉ cần đủ kiên nhẫn, dùng để làm thịt kho tàu rất không tồi. Chu Tịch thắng đường thật lâu, hầm thịt hầm càng lâu, mà chờ khi mở nắp ra, một cỗ mùi vị mê người lập tức phiêu tán khắp nơi.

Khứu giác thú nhân phần lớn đều rất tốt, cho nên mọi người ở đây trên cơ bản đều ngửi thấy được cổ hương vị này, tất cả nhìn chằm chằm về phía Chu Tịch.

Người của bộ lạc Đại Hùng bắt đầu thèm, nhịn không được chảy nước miếng: "Chu Tịch hôm nay làm món ngon gì vậy nhỉ?"

"Hắn còn không phải là ở nấu thịt sao? Vì cái gì thịt hắn nấu thơm như vậy?"

"Ngửi là biết rất ngon!"

......

Những nô lệ đó tắc đối với sứ giả Thần Thú càng sùng bái.

Không hổ là sứ giả Thần Thú, đồ ăn cũng không giống với bọn họ —— bọn họ chưa từng ăn thứ nào thơm đến như vậy!

Tuyệt đại đa số người chỉ có thể nhìn, tư tế lại không giống. Tư tế một tay cầm bát, một tay xách lên trường bào phết đất của mình chạy tới bên cạnh Chu Tịch, nhìn chằm chằm nồi thịt chảy nước miếng: "Thịt này thơm thật, cho ta nếm thử!"

Chu Tịch gắp một khối đặt vào bát tư tế.

Tư tế lập tức ăn.

Chu Tịch hỏi: "Ăn ngon không? Mặn nhạt như thế nào? Cần đun tiếp hay không?"

Tư tế nói: "Ăn ngon, độ mặn vừa thích hợp, đã rất mềm không cần tiếp tục đun."

"Vậy là tốt rồi." Chu Tịch nhìn về phía Hùng Dã: "Có thể ăn." Hắn không quá thích loại thịt khủng long này, cũng không muốn ăn, để cho tư tế giúp hắn nếm thử hương vị.

Hiện tại nếu hương vị không tồi, vậy có thể cho Hùng Dã ăn.

Nghĩ vậy, Chu Tịch lại nướng cho Hùng Dã mấy củ trứng đất làm món chính.

Hùng Dã bỏ thêm một miếng thịt, nhét vào trong miệng.

Thật sự ăn quá ngon!

Tư tế nói: "Hùng Dã, cho ta ăn thêm một khối!"

Hùng Dã cho ông một khối nhỏ.

Tư tế nói: "Sao chỉ cho ta chút xíu vậy?"

"Tư tế gia gia, còn có người khác muốn. Cho ngươi nhiều một chút thì cũng phải cho bọn họ nhiều một chút, đến lúc đó ta còn gì để ăn?" Hùng Dã chỉ chỉ phía sau tư tế.

Tư tế lúc này mới phát hiện, Hùng Hà cùng mấy người có quan hệ không tồi với Hùng Dã đều ở phía sau ông đứng chờ, nhìn thấy ông quay đầu lại, Hùng Hà nhe răng cười với ông.

Tư tế chỉ có thể tức giận bất bình rời đi.

Chu Tịch biết Hùng Dã hơn phân nửa phải chia cho người khác một ít, bởi vậy đã cắt thịt thành khối nhỏ, Hùng Dã cho mỗi người một khối nhỏ cũng còn dư lại bốn phần năm, sau đó bắt đầu mồm to ăn.

Thịt này mang theo cỗ vị ngọt y yêu thích, thật sự đặc biệt đặc biệt ngon!

Hùng Dã ăn đến vui vẻ, tâm tình tốt đến không chịu nổi, Chu Tịch tâm tình cũng vì thế mà tốt lên: "Chờ khi làm ra nồi gốm, ta lại làm món ngon khác cho ngươi ăn."

"Chờ ngày mai, ta đi bắt đồ ăn ngon về cho ngươi!" Hùng Dã đáp.

Chờ tất cả mọi người ăn xong, trời đã tối rồi, cùng lúc đó, hố lửa thiêu chế đồ gốm cũng hoàn toàn tất.

Lập tức liền có người xuống hố, chuyển tất cả những đồ vật bỏ vào lúc trước ra ngoài.

Đại khái có Chu Tịch ở bên cạnh trấn cửa ải, nhiệt độ hố lửa duy trì không tồi, hơn nữa dừng lại ở thời điểm thích hợp nhất, cho nên lại thiêu ra...... Rất nhiều mảnh sứ.

Tan vỡ vẫn là không thể tránh né.

Đáng được ăn mừng chính là, lần này thế nhưng cũng thiêu ra món đồ hoàn chỉnh —— Một thanh đao sứ!

Đao sứ này là lung tung làm bỏ vào thiêu, không nghĩ tới cuối cùng thế nhưng thành thứ duy nhất không vỡ vụn......

Ngoài ra, còn có một ít chai lọ vại bình tuy rằng nát, nhưng để lại cái đế, cũng có thể dùng để trang trí.

Chu Tịch trước khi thiêu chế đồ gốm đã dùng tinh thần lực rà quét tất cả đồ vật, hiện tại cân nhắc sơ lược một chút...... Hắn cảm thấy, hắn nếu như tự mình dùng bùn làm mấy cái nồi, tuyệt đối có thể thiêu ra cái hoàn chỉnh.

Ngày mai có thể thử xem.

Tuy rằng lại thất bại, nhưng liền tính là mảnh sứ vỡ thì vẫn bị mọi người nghĩ ra đủ loại cách dùng, nhưng thật ra một chút cũng không lãng phí.

"Lại thêm một lần, hẳn là có thể thiêu ra đồ gốm hoàn chỉnh, thật sự quá tốt!" Tư tế phi thường cao hứng, lại nói: "Còn có một tin tức tốt, trứng đất chúng ta trồng lúc trước đã có thể thu hoạch!"

Trứng đất là một loại thực vật ba tháng là có thể thu hoạch, mà hiện giờ trứng đất chung quanh bộ lạc cách thời gian gieo vừa lúc đã ba tháng.

"Nhóm người mới tới ngày mai vừa lúc có thể đi thu trứng đất! Sau đó lại cho bọn họ xới đất bón phân gieo một đợt trứng đất mới. Đúng rồi, chuyện cắt cỏ nuôi khủng long cũng có thể giao cho bọn họ......" Tư tế đã nghĩ xong công việc cần làm cho những người đó.

Chu Tịch đối với điều này một chút ý kiến cũng không có: "Ngươi sắp xếp là được, ta đi ngủ."

Hùng Dã gần đây thường xuyên tìm thủ hạ Trư Chiến luận bàn, mỗi lần luận bàn xong đều sẽ bị thương một chút, năng lượng trong cơ thể còn bị hao hết, hắn buổi tối phải tìm cơ hội giúp Hùng Dã trị liệu.

Một khi đã như vậy, tự nhiên muốn cho Hùng Dã đi ngủ sớm một chút!

Lại nói tiếp...... Gần đây quan sát Hùng Dã thật lâu, hắn cảm thấy cái phương pháp tu luyện mà mình nghĩ ra được hồi trước cũng có thể cải tiến một chút, buổi tối lại cân nhắc một chút là được.

Dù sao hắn ban ngày đã ngủ đủ rồi.

Chu Tịch và Hùng Dã rời đi, tư tế vẫn còn phải tiếp tục bận rộn, vội vàng dàn xếp mấy người vừa mới gia nhập bộ lạc Đại Hùng.

Những người này được an bài ở gian phòng đất nơi thiêu chế đồ gốm.

Hầu Thạch mang theo nữ nhân của mình thì ở trong một cái thạch động.

Cái thạch động này đã dùng lửa hơ, bên trong đã không còn ẩm ướt, rất khô ráo. Hầu Thạch ở trong góc nằm xuống, vuốt bụng mình, cảm thấy hết thảy những gì trải qua hôm nay giống hệt như đang nằm mơ.

Con hắn không có chết, hắn cùng vợ cũng ở một bộ lạc mới dàn xếp ổn thoả...... Này thật sự quá tốt!

"Không nghĩ tới ta còn có thể sống sót." Người bên cạnh Hầu Thạch cũng nói. Hắn chính người té xỉu lúc gần đến bộ lạc Đại Hùng, cuối cùng được Hùng Dã cõng trở về.

Đi vào bộ lạc Đại Hùng, sau khi ngửi được mùi trứng đất hầm thịt, hắn liền tỉnh. Lúc ấy vì không chọc giận Hùng Dã để nhanh chóng được ăn trứng đất hầm thịt, lúc Hùng Dã cắt thịt cho hắn hắn còn không rên một tiếng.

Lúc ấy hắn tuy rằng không nói nhiều, nhưng vẫn là có chút lo lắng, chỉ sợ thịt bị cắt sẽ không mọc lại, còn tưởng rằng mình sẽ phải chết. Không nghĩ tới sau khi bị cắt, hắn thế nhưng cảm thấy nhẹ nhàng rất nhiều. Chờ ăn no...... Hắn cảm thấy mình nhất định có thể sống sót!

Người này đầy mặt cao hứng, cao hứng qua đi, lại có chút mất mát —— hắn có một bằng hữu, mấy ngày trước chết ở nửa đường.

Nếu hắn có thể kiên trì mấy ngày......

Đêm đã khuya, bọn họ nằm ở trong phòng đất của chính mình, rốt cuộc chậm rãi ngủ.

Ngày hôm sau, trời vừa mới rạng đã có người ở bên ngoài hô lên: "Rời giường!"

Những người này lập tức thức dậy, đi ra bên ngoài thì nhìn thấy vị tư tế ngày hôm qua đứng ở trước mặt bọn họ. Thấy bọn họ, tư tế nói: "Các ngươi nếu đã gia nhập bộ lạc chúng ta, từ hôm nay trở đi sẽ vì bộ lạc làm việc!"

Làm việc là đương nhiên, những người này sôi nổi gật đầu, lại có chút lo lắng —— Nếu cho bọn họ đi săn, bọn họ chỉ e sẽ không bắt được con mồi gì......

Còn đang lo lắng, bọn họ liền nghe thấy tư tế nói: "Hôm nay các ngươi theo ta đi đào trứng đất...... Trước khi đào, các ngươi ăn ít đồ trước." Một đám trứng đất lần trước còn chưa ăn hết, có chút đều hỏng rồi, phải nhanh chóng ăn luôn mới được. Hơn nữa những người này...... Những người này quá gầy làm không được việc gì, phải nuôi cho bọn họ béo lên một chút mới được.

Tư tế lấy tới một ít trứng đất, bảo những người này tự mình nướng ăn.

Những người này cầm trứng đất, đầy mặt kích động.

Bọn họ như thế nào cũng không thể tưởng được, chính mình ngày hôm qua đã ăn hai bữa, sáng sớm hôm nay thế nhưng còn có thể ăn!

Hơn nữa, người bộ lạc Đại Hùng cho bọn họ đi đào trứng đất...... Công việc nhẹ nhàng không nói, vẫn là có thể tiếp xúc đồ ăn, bộ lạc Đại Hùng quá tín nhiệm bọn họ, đối bọn họ thật quá tốt!

Những người này nướng trứng đất ăn, sau đó lập tức liền theo tư tế đi làm việc, chẳng sợ bị thương thân thể không tốt, cũng kiên trì muốn đi —— Cho dù bọn họ không làm được quá nhiều việc thì cũng muốn góp một phần sức lực bản thân.

Trong lúc những người mới gia nhập bộ lạc Đại Hùng ra sức đào trứng đất, Chu Tịch lại đang nặn nồi đất.

Có tinh thần lực hỗ trợ gian lận, hắn cảm thấy mình nhất định có thể nặn ra cái nồi gốm tốt nhất...... Trên thực tế, hắn nặn đích xác không tồi.

Những người đã học nặn nửa tháng xung quanh thấy Chu Tịch ba nhát đã nặn ra nồi đất đẹp như vậy đều kính nể không thôi —— Không hổ là sứ giả Thần Thú, tay nghề thật sự quá tốt!

Dưới ánh mắt sùng bái của những người này, Chu Tịch nặn xong nồi đất lại nặn một vài thứ khác, tóm lại đều là nhà bọn họ cần dùng. Cuối cùng hắn còn dùng tinh thần lực hỗ trợ, nặn ra một con tiểu hùng.

Những cái nồi đất sau khi Chu Tịch nặn xong được đặt ở một bên, nhưng con gấu nhỏ kia hắn mang đi, để trong sơn động của chính mình, tính toán chờ đến lúc thiêu chế mới lấy ra bỏ vào hố thiêu.

Niết bùn xong, Chu Tịch đi tới chỗ đào trứng đất.

Lần này không có hắn "hỗ trợ", trứng đất không lớn như lần trước, nhưng bởi vì được bón phân, kỳ thật những củ trứng đất đó cũng không tính nhỏ, còn rất nhiều —— Bọn họ trồng một mảnh rất lớn rất lớn trứng đất.

Người vừa tới bộ lạc dụng tâm đào, ngay cả củ chỉ lớn bằng cái móng tay cũng không buông tha, khai quật rất nhiều, còn cảm thán một phen bộ lạc Đại Hùng lợi hại —— Người của bộ lạc Đại Hùng thế nhưng còn nuôi khủng long!

Bộ lạc Cự Hổ nào có lợi hại bằng bộ lạc Đại Hùng?

Chỉ là...... Bộ lạc Cự Hổ quá nhiều người, sức chiến đấu cũng rất mạnh. Nếu như bộ lạc Cự Hổ tới đánh bộ lạc Đại Hùng ......

Những người này vừa mới đi vào bộ lạc Đại Hùng đã bắt đầu lo lắng cho bộ lạc Đại Hùng.

Đương nhiên thời gian bọn họ lo lắng cũng không lâu —— Bộ lạc Đại Hùng đã được Thần Thú yêu thích, khẳng định sẽ không xảy ra chuyện!

Hôm nay là ngày không cần đi săn, buổi tối cũng liền không có phân phát con mồi, nhưng tư tế phân trứng đất.

Chia đều trứng đất xong...... Người của bộ lạc lại gặp được tình huống mấy ngày nay thường xuyên nhìn thấy —— Hùng Dã lại đi khiêu chiến người bộ lạc Cự Trư!

Không chỉ có thế, lần này Hùng Dã khiêu chiến còn không chỉ là một người, mà là hai người!

Hùng Dã đứng ở trước mặt Trư Chiến, đưa ra yêu cầu muốn hai thủ hạ của Trư Chiến cùng nhau đấu với mình: "Nếu các ngươi đồng ý, ta có thể cho các ngươi một ít đường!"

Trư Chiến: "......"

Hắn nhưng thật ra định cự tuyệt, nhưng Hùng Dã nguyện ý cấp đường, còn cho hắn nếm thử một miếng đường.

Đường kia ăn quá ngon, so với mật ong còn ngọt hơn, ăn ngon hơn.

Trư Chiến cắn răng một cái, rốt cuộc vẫn là đáp ứng: "Được!"

Hùng Dã thật sự càng ngày càng lợi hại, cảm giác không bao lâu nữa thôi, hắn liền phải tới khiêu chiến chính mình......

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio