Vũ La cười một tiếng:
- Vì sao ngươi không thử xem sao?
Dạ Huy kích động trong lòng, vô cùng hy vọng, khẽ quát một tiếng phóng xuất Phù Hạch Tiên Binh của mình.
Hộ Tâm Kính trước ngực y lóe sáng, Thái Cực đồ sau lưng dâng lên, trên đôi thiết kiếm chợt dâng lên từng vòng hào quang, mà bức hư ảnh Thái Cực đồ sau lưng chợt tách ra làm hai mảnh âm dương, mỗi mảnh rót vào trong một thiết kiếm.
Lần trước đối mặt Nhan Thế Hổ, Dạ Huy vận dụng Phù Hạch Tiên Binh cùng Phù Vận Tiên Văn hai tầng lực lượng chồng lên nhau, lực lượng mới đạt tới mức khiến cho y cảm thấy khó lòng khống chế.
Nhưng lần này, y không khởi động Phù Vận Tiên Văn, chỉ dựa vào Phù Hạch Tiên Binh, đã cảm thấy mình khống chế đôi thiết kiếm này tới mức cực hạn, khó có thể khống chế lực lượng cường hãn như vậy trong tay.
Y vội vàng thu thần thông lại, ánh sáng trên Hộ Tâm Kính dần dần tiêu tan, mà đôi tay y cũng trống trơn. Đôi thiết kiếm kia cũng giống như hạt châu của Lôi Quá, vù một tiếng dung nhập vào trong Phù Hạch Tiên Binh của y.
Chỉ bất quá trên Hộ Tâm Kính của y xuất hiện hình một đôi thiết kiếm màu đen.
- Tiên sinh, vật này... Quá hùng mạnh...
Vũ La khẽ mỉm cười:
- Đôi thiết kiếm này chính là sử dụng sáu Thạch Dũng Thiết Tâm trong long mộ làm nguyên liệu chủ yếu, luyện chế mà thành, có thể phối hợp hoàn mỹ với Phù Hạch Tiên Binh của ngươi. Sáu Thạch Dũng Thiết Tâm này là mảnh vỡ của hạch tâm một ngôi sao, tự nhiên uy lực của nó không phải tầm thường.
Dạ Huy vô cùng kích động:
- Đa tạ tiên sinh.
Vũ La khoát tay:
- Không cần khách sáo như thế.
Đến Triệu Hiểu Hiểu, thủy chung nàng vẫn có phần ngăn cách với Vũ La, nhưng Vũ La cũng không quan tâm. Dù sao đã có tiến hồn lạc ấn, Triệu Hiểu Hiểu không cách nào phản bội mình là được.
Hắn lấy ra chín cái vòng bạc đưa cho Triệu Hiểu Hiểu.
Chín cái vòng bạc này chỉ to cỡ chiếc nhẫn, óng ánh trong suốt, hết sức đáng yêu, bất quá nhìn qua cũng không thấy có tác dụng gì.
Triệu Hiểu Hiểu tựa hồ có chút ngượng ngùng, Dạ Huy thở dài, tiến lên nhận lấy nhét vào trong tay của nàng. Triệu Hiểu Hiểu cảm kích nhìn Vũ La một cái, nhưng cuối cũng không nói ra được lời nào.
Vũ La sờ sờ cằm, cứ mặc nàng.
Triệu Hiểu Hiểu dung nhập chín cái vòng bạc này vào Phù Hạch Tiên Binh của mình, sau đó cũng vô cùng sửng sốt. Lôi Quá rất là tò mò, cũng tràn đầy mong đợi:
- Này, rốt cục thế nào vậy, lấy ra cho chúng ta xem thử...
Hai tay Triệu Hiểu Hiểu lộn một cái, một đôi bao tay thép xuất hiện trên tay nàng. Khác với lúc trước chính là, năm ngón tay phải của nàng mỗi ngón có đeo một chiếc nhẫn màu bạc, mà tay trái chỉ đeo bốn chiếc, ngón cái không có.
Nàng cũng không cần cố ý thi triển, chỉ nắm hai tay lại thành quyền, lập tức có chín đạo lôi quang to lớn không ngừng chớp lóe bên người nàng, vang lên những tiếng kêu lốp bốp.
Triệu Hiểu Hiểu cắn cắn môi:
- Uy lực tăng lên ít nhất một nửa so với lúc trước...
Dạ Huy đã nhìn ra:
- Tiên sinh, đây là chín ngọn lôi tháp trong long mộ ư?
Vũ La gật đầu:
- Ngươi cũng nhìn ra rồi, không sai.
Đưa những thứ này cho ba người xong, Vũ La cũng không còn chuyện gì khác, bèn khoát tay nói:
- Các ngươi đi ra ngoài đi, ta sang bên kia xem Lão Hắc thế nào.
Triệu Hiểu Hiểu vẫn theo sau bảo vệ Vũ La như trước. Thiếu nữ này đi theo sau hắn hết sức nhẹ nhàng rón rén, có lúc Vũ La còn tưởng rằng sau lưng mình không có ai.
Trên bình đài giao dịch vượt không gian của Tiên Ma thương hành, nơi này nhận ban bố treo thưởng nhiệm vụ, các loại tài liệu mua bán thông qua nơi này có thể nói rằng rất nhiều, và lại vô cùng phức tạp.
Theo trình tự phải là Lão Hắc sẽ liên lạc với người chuyên môn xử lý chuyện như vậy của Tiên Ma thương hành, sau khi trải qua thương nghị, nếu Tiên Ma thương hành đồng ý ban bố, Lão Hắc sẽ cung cấp thù lao nhiệm vụ Phù Vận Tiên Văn lục phẩm hạ cho đối phương. Đối phương mang đi nghiệm chứng trước, sau khi xác nhận chính là Phù Vận Tiên Văn lục phẩm hạ thứ thiệt, mới có thể ban bố nhiệm vụ treo giải thưởng cho Lão Hắc.
Mà trước đó còn có bước quan trọng nhất là thu tiền thuê.
Nếu như nhiệm vụ này treo giải thưởng chính là tiên ngọc, Tiên Ma thương hành sẽ thu lấy một tỷ lệ phí cố định. Nhưng thù lao nhiệm vụ lần này chính là một món Phù Vận Tiên Văn lục phẩm hạ, giá trị không thể lường được, rốt cục thu phí bao nhiêu, có lẽ tới lúc đó hai bên phải thương lượng một phen.
Cổ Nguyệt Giáp chính là tinh cầu thương nghiệp cao cấp nhất trong ba tinh cầu thương nghiệp. Ba tinh cầu thương nghiệp có khoảng cách rất gần nhau, cho dù là phi hành bằng nhục thân cũng bất quá chỉ một ngày. Trong một khoảng cách gần như vậy lại có tới ba tinh cầu thương nghiệp, tất cả đều là vì Tiên Ma thương hành.
Tổng bộ của Tiên Ma thương hành nằm trên ba tinh cầu thương nghiệp này.
Cổ Nguyệt Giáp là một trong ba tinh cầu này, chuyên môn phụ trách bình đài giao dịch vượt không gian.
Liêu Tồn Nghĩa là một người mới vừa tiến vào Tiên Ma thương hành được nửa năm, cảm thấy hết sức buồn bực. Công việc của y cũng không phức tạp, chỉ là mỗi ngày phụ trách duy trì vận hành toàn bộ bình đài, thỉnh thoảng có người cần liên lạc, y sẽ ra mặt ứng phó.
Người làm nhiệm vụ như y trên tinh cầu cổ Nguyệt Giáp này, có tối thiểu ba vạn. Cho nên hàng ngày y có rất nhiều thời gian để tu luyện, còn có thể nhận được thù lao không ít.
Bù lại, thượng ti tính tình nóng nảy ngày ngày thóa mạ không ngừng, y cũng phải vô cùng nhẫn nhịn.
Bất quá hôm nay, tính tình thượng ti y vô cùng nóng nảy, thậm chí Liêu Tồn Nghĩa nghi ngờ phải chăng lão bà này không được thỏa mãn dục vọng, cho nên mới bất mãn như vậy. Thượng ti của Liêu Tồn Nghĩa là một vị nữ Tiên Nhân tên Mộ Già Vân.
Mộ Già Vân nhìn qua hơn bốn mươi tuổi, nhưng vẫn còn giữ được nhan sắc như khi còn trẻ. Chẳng qua là lão bà này đối với người trên thì xun xoe nịnh hót, đối với kẻ dưới lại cay nghiệt khắc bạc, miệng lưỡi rất là không tốt.
Sáng nay Liêu Tồn Nghĩa bị mắng một trận từ thuở cha sanh mẹ đẻ chưa từng bị qua, vô cùng buồn bực, không nơi phát tiết, nhẫn nhịn tới mức rất khó chịu.
Bất quá rất nhanh đã có người dâng tới cửa cho y trút giận.
Bình đài mà y phụ trách vốn ngày thường vắng vẻ vô cùng, hôm nay bỗng nhiên có tiếng tiên linh vang lên. Có người thông qua bình đài phát tới thỉnh cầu, yêu cầu ban bố treo giải thưởng nhiệm vụ ra khắp toàn bộ Cửu Giới Tinh Hà.
Liêu Tồn Nghĩa phấn chấn tinh thần, nhiệm vụ có thể ban bố treo thưởng trên bình đài giao dịch vượt không gian của Tiên Ma thương hành này, thông thường là mục tiêu nhiệm vụ rất có lai lịch, phần thưởng cũng không nhỏ, tiền thuê không ít, đối với kẻ làm trung gian như y cũng có ích lợi rất nhiều.
Y lập tức kết nối đối thoại với bên kia:
- Chào ngài, Tiên Ma thương hành hân hạnh phục vụ. Xin hỏi ngài muốn ban bố nhiệm vụ gì?
Lão Hắc vội vàng trả lời:
- Tiêu diệt Lôi thị Tiên tộc.
Liêu Tồn Nghĩa nhướng mày, thanh âm cũng không còn cung kính giống như mới vừa rồi.
- Lôi thị Tiên tộc? Tiên tộc mạt lưu như vậy tùy tiện tìm bất cứ người nào cũng có thể diệt được, lại chạy đến chỗ chúng ta ban bố treo thưởng nhiệm vụ, ngươi muốn trêu chọc chúng ta chứ gì?
Lão Hắc cũng có chút bất mãn:
- Ta ban bố nhiệm vụ bình thường, vì sao lại trở thành trêu chọc ngươi? Ngươi đồng ý ban bố thì ban bố, không đồng ý thì cứ việc cúp máy, nói ra lời ác ý như vậy là ý gì?
Dù sao y cũng là nhân vật từng oai phong một thuở, đối phó với kẻ làm khó mình cũng rất dễ dàng.
Liêu Tồn Nghĩa thầm mắng một tiếng, thầm nhủ ta khoan hãy so đo với ngươi, đợi xem rốt cục thù lao của ngươi là cái gì, nếu không đạt tới tiêu chuẩn quy định tối thiểu của chúng ta, lúc ấy sẽ sỉ nhục ngươi một phen. Đến lúc ấy cho dù là lão bà Mộ Già Vân cũng không bắt bẻ gì được ta.
- Thôi được, vậy ngươi nói ta nghe thử yêu cầu cùng thù lao nhiệm vụ đi.
Lão Hắc hừ một tiếng:
- Hừ, yêu cầu nhiệm vụ rất đơn giản, tiêu diệt toàn bộ Lôi thị Tiên tộc là được, về phần thù lao nhiệm vụ, một đạo Phù Vận Tiên Văn lục phẩm hạ.
Truyện convert hay : Manh Bảo Đột Kích: Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu Vào